Yêu Lại Từ Đầu - Chương 7
19
Đêm đó khi ngủ Trì Kính ôm trong lòng hiếm khi tỏ làm nũng
Hắn còn chia sẻ với về “nhật ký chú chó sa sút” của khi chúng chia tay
Hắn kể rằng lần khi thấy một đường trông giống đã băng qua đường để đuổi theo suýt chút nữa gặp tai nạn
Kể đến đây giọng trầm xuống:
“Lúc đó tim đau thắt ”
Tôi rúc sâu hơn ngực vòng tay ôm chặt hơn:
“Sau sẽ nắm tay qua đường”
Hắn khẽ “Ừm” một tiếng :
“Giang Trình hãy nắm tay mãi mãi”
20
Trong giấc ngủ mơ về cơn mưa hôm chia tay
lần xuống xe che cho một chiếc ô
Rồi nắm tay dẫn bước khỏi cơn mưa
Tình yêu ngày càng dài bản tính bám của Trì Kính cũng dần lộ
Hắn bám đến mức khiến chẳng còn sức mà nổi giận
Hiếm hoi một lần về trường để gửi tài liệu và thể đến đón tan làm
Ngay lúc đó gặp Lương Ký Hàn ở cổng khu chung cư
Sau hai tháng đôi chân của đã hồi phục
Gặp lần chỉ thấy như một kiếp
Dạo gần đây tin đồn Thẩm Yên thẳng thắn với bạn trai hiện tại rằng cô thể quên Lương Ký Hàn
Cô đã chia tay bạn trai và về bên
Khi tin còn thở phào nhẹ nhõm nghĩ rằng Thẩm Yên sẽ đến tìm nữa
Thế nhưng dựa tường miệng ngậm một điếu thuốc vẫn là dáng vẻ bất cần đời đó
“Vợ chơi bời bên ngoài chịu về nhà đành tự đến đón thôi”
Giọng điệu thoải mái pha chút ý nhưng ẩn chứa sự cố chấp cực đoan khiến lạnh sống lưng
Những kẻ như lý lẽ chẳng tác dụng gì
Tôi siết chặt điện thoại trong tay cạnh viền cứng cọ lòng bàn tay đau nhói ép bản thân bình tĩnh
Tôi bước đến mặt túm lấy nút thắt cà vạt kéo mạnh về phía
“Lương Ký Hàn nghĩ chỉ biết dùng trò điên rồ để uy hiếp khác ”
Hắn thuận theo lực kéo của cúi xuống hai tay chống hờ hững hai bên ánh mắt đầy vẻ nhàn nhã:
“Muốn làm gì đây”
Tôi chằm chằm từng chữ một rõ ràng:
“Tôi đã sẽ chết cùng nhưng bao giờ ”
Hắn bật nhẹ tiếng trầm thấp đầy ẩn ý
“Chết ”
Hắn từ tốn hỏi giọng trầm thấp:
“Em thực sự dám chết Giang Trình”
Tôi đã đánh giá thấp mức độ điên cuồng của Lương Ký Hàn
Ngay giây một chiếc xe sedan màu đen biển số từ phía xa lao thẳng về phía chúng với tốc độ cao
Hắn đè chặt vai cho cơ hội giãy giụa
Hai tay buông thõng bên bắt đầu rịn mồ hôi lạnh
Chúng trong đáy mắt lấp lóe nụ đầy tính toán
Chiếc xe hề giảm tốc
ở khoảnh khắc cuối cùng nó phanh gấp ngay mặt chúng
Mùi cao su cháy xộc lên mũi khiến nghẹt thở
Đôi chân cứng đờ thể nhúc nhích
Lương Ký Hàn nhẹ nhàng vuốt gáy như thể an ủi:
“Giang Trình dọa ”
“ quá liều lĩnh”
Hắn xoay ép về phía tài xế ghế lái
“Đây là chuẩn để đối phó với Trì Kính”
“Một vụ tai nạn ‘vô ý’ đâm chết cùng lắm tù 7 năm là thôi”
Hơi thở của Lương Ký Hàn phả tai lạnh lẽo đến rợn
Hắn tiếp:
“500 vạn để mua mạng của Trì Kính biết bao nhiêu sẵn sàng làm ”
“Tôi thậm chí thể khiến nhà họ Trì nghi ngờ đến ”
“Giang Trình đừng ép đến mức ”
Tôi nhắm mắt đầu run rẩy tát một cái thật mạnh
“Thú vị lắm ”
“Sao dám giả vờ như thể sống thiếu thế Lương Ký Hàn Chẳng chính là nuôi Thẩm Yên bên ngoài Chẳng chính ép ly hôn Chẳng mới là kẻ ngoại tình ”
Tôi lắc đầu nhạt đầy mỉa mai:
“Anh rốt cuộc đang giả vờ cái gì”
Hắn dường như đã đoán mọi phản ứng của khuôn mặt chút gợn sóng
“Tôi đã cắt đứt với Thẩm Yên còn chuyện hôn nhân chúng thể tái hôn”
“Về những thứ khác đều thể bù đắp”
Ánh mắt đột nhiên chuyển đến phía sắc mặt lập tức trở nên âm u
Tôi vội vàng
Trì Kính đã từ trường trở về đúng lúc chứng kiến bộ cảnh tượng
Hắn đút tay túi quần túi chéo khoác hờ lưng bước tới gần
“Thực luôn hỏi ”
Hắn đánh giá Lương Ký Hàn giọng lạnh nhạt:
“Tối hôm đó khi đến tìm chị biết ở trong phòng ”
Lương Ký Hàn trả lời quai hàm siết chặt hơn
Trì Kính bật khẩy vẻ như đã hiểu rõ khẽ thốt một tiếng:
“Ồ”
“Anh đúng là đồ nhu nhược trai ạ”
“Anh sợ vạch trần vì chị lúc đó sẽ với ”
“Ồ cũng biết chị thích ”
Lương Ký Hàn sải bước lớn lao về phía giơ nắm đấm lên đánh thẳng Trì Kính
Trì Kính đè xuống đất ăn liên tiếp những cú đấm
Tôi hoảng hốt chạy tới:
“Lương Ký Hàn dừng tay”
Ngay lúc đó thấy bóng lưng của Lương Ký Hàn khựng
Một dự cảm lành làm tim như lỡ nhịp
Tôi nhớ đã bước tới như thế nào chỉ nhớ hình ảnh Lương Ký Hàn cầm trong tay một con dao lưỡi dao cắm sâu ngực Trì Kính
Máu ở khắp nơi
Máu từ vết dao lan tạo thành một vệt lớn tương phản rõ rệt với bộ đồ thể thao màu xám trắng Trì Kính
Tâm trí lơ lửng giữa sự bình tĩnh và hoảng loạn lập tức lấy điện thoại gọi 120
Lương Ký Hàn vẫn cố gắng phủi sạch trách nhiệm:
“Giang Trình là tự đâm ”
Tôi suýt bật
Hắn trầm giọng :
“Tôi bao giờ làm chuyện ngu ngốc như ”
Tôi thêm bất kỳ lời nào nữa
Tôi gọi cảnh sát yêu cầu họ tới ngay và giữ Lương Ký Hàn
Đồn cảnh sát gần họ đến nhanh
Khi dẫn ánh mắt vẫn luôn dán chặt Trì Kính đang lịm dần còn tỉnh táo
Hắn đột nhiên nhếch môi biết là đang hỏi ai:
“Đây là cái bẫy dành cho ”
21
Tôi bất động bên ngoài phòng phẫu thuật ngay cả đôi tay đầy máu cũng còn sức để rửa sạch
Mãi cho đến khi bố mẹ của Trì Kính vội vàng đến
Tôi cúi đầu kể bộ sự việc
Thậm chí đã chuẩn tâm lý để đánh mắng trách móc
Sau khi xong bố của Trì Kính trầm ngâm một lúc lâu gật đầu với dẫn trợ lý rời
Mẹ của Trì Kính thở dài nhẹ nhàng vỗ vai :
“Không của cháu cô gái cháu cũng là nạn nhân”
“Tôi từng gặp cháu chỉ Trì Kính kể về cháu Nó cháu là một ”
“Tôi hiểu cháu nhưng tin con trai ”
“Nếu cháu thực sự thấy áy náy thì phiền cháu chăm sóc nó vài ngày nhé”
Giọng dịu dàng của bà biết từ lúc nào đã xoa dịu trái tim đầy hoang mang và bất lực của
Không lâu Trì Kính đẩy khỏi phòng phẫu thuật
Bác sĩ rằng vấn đề quá nghiêm trọng chỉ cần tĩnh dưỡng nhưng vết thương khá sâu cần chăm sóc cẩn thận
Trong lúc chờ tỉnh đã lấy bình tĩnh bắt đầu suy xét mọi chuyện xảy trong ngày
Rất lâu ánh mắt dừng gương mặt của Trì Kính đang giường cổ họng nghẹn đắng
Câu đầu tiên Trì Kính khi mở mắt là:
“Đừng lo chị con dao đó là tự đâm”
“Tôi biết đang làm gì”
Tôi đỡ dậy đưa cho một ít nước
Một lúc mới khẽ hỏi:
“Anh đã nghĩ đến chuyện từ lâu đúng ”
“Tôi chỉ chuẩn cho trường hợp nhất thôi”
Kế hoạch của Lương Ký Hàn sắp đặt vô cùng tỉ mỉ: thuê tạo nên một vụ tai nạn giả để giết Trì Kính đó bắt cóc
Như gia đình Trì sẽ bao giờ biết mối xích mích giữa Lương Ký Hàn và Trì Kính cũng sẽ nghi ngờ
bây giờ thì khác
Lương Ký Hàn đã công khai đâm Trì Kính mặt
Cha của Trì Kính sẽ bỏ qua cho
Khuôn mặt tái nhợt của Trì Kính hiện lên vẻ nhẹ nhõm:
“Chị ngoài nữa ”
“Hắn sẽ bao giờ quấy rầy chị nữa”
Tôi vết thương ngực dám đưa tay chạm :
“Anh cần làm đến mức ”
Trì Kính liếc :
“Bây giờ thể bảo vệ chị Hắn quấy rầy chị thể đuổi ”
“ thì ”
Hắn đầu sang chỗ khác giọng nhẹ bẫng:
“Nhỡ chị bỏ ”
“Tôi còn ở bên chị nữa đến tìm chị thì ”
Tôi nghiêm túc gật đầu:
“Anh đúng”
“Tôi khả năng bỏ ”
“Giang Trình” Hắn như chú chó nhỏ xù lông lên vì tức giận
“Anh kết hôn Trì Kính”
Ánh nắng ấm áp chiếu xuống phủ lên những sợi tóc lòa xòa trán của Trì Kính
Chú chó nhỏ ngơ ngác chớp chớp mắt vài lần
“Bây giờ á”
Hắn lắp bắp:
“Tôi… nhưng mà bây giờ…”
“À để gọi điện mua một chiếc xe lăn đẩy ”
“Chờ chút Giang Trình gọi mẹ mang sổ hộ khẩu tới đây”
“Thôi để bà mang thẳng đến Cục Dân Chính cho tiết kiệm thời gian”
Tôi ngăn hành động hấp tấp gọi điện của dịu dàng dỗ dành:
“Được ”
“Em còn mua nhẫn còn gặp mẹ mà”
“Chúng cứ từ từ từng bước một”
Trì Kính giường bệnh vẻ mặt đầy lo lắng:
“Chị sẽ chờ ngủ đổi ý đấy chứ”
Tôi đặt tay lên tay :
“Vậy nắm tay ngủ ”
Hắn vẫn cố gắng phản kháng lần cuối:
“Tôi thể mua nhẫn bây giờ Tôi nghĩ vết thương lành ”
Tôi cúi nhẹ nhàng chạm trán :
“Trì Kính chúng còn lâu lâu phía mà”
Hắn cuối cùng cũng dỗ dành trở nên yên tĩnh
Một lúc khẽ nhắm mắt :
“ ”
“Chúng còn lâu lâu”
(Toàn văn )