Giới thiệu truyện
Y Nữ Tự Cường
Khi Thẩm Hoài Dương cưới quận chúa, ta cũng tự định cho mình một mối hôn sự.
Vào ngày bái đường ấy, ta ôm một xấp giấy vàng chưa mục nát nằm vào quan tài đá, bên cạnh là tân lang lạnh như băng.
Cờ chiêu hồn, hỷ tang trắng, thì ra đây chính là giá tang.
Thẩm Hoài Dương nghe tin chạy đến, đập vào nắp quan tài ta mà khóc rống: “Đáng hận! Nàng thà gả cho người chết, cũng không muốn làm thiếp của ta sao.”
May mắn, ta đã không thèm để ý.
Bởi vì ta đang chuẩn bị từ dưới đáy quan tài đào tẩu, tiêu dao giữa trời đất.
Đột nhiên, một luồng khí lạnh quấn quanh cổ, bên tai vang lên một giọng nói âm u: “Nương tử định bỏ trốn sao?”