Vương Phi Hắc Ám - Quyển 2 - Chương 10
- Nhà
- Tất cả truyện
- Vương Phi Hắc Ám
- Quyển 2 - Chương 10 - Mặc giáp thượng chiến, oanh động thiên hạ
Dùng băng tàm ti bắt mạch cho Hoa Nghê Thường, trong cả quá trình biểu cảm của Vụ Ảnh Khuynh Thành không có chút biến hóa nào, vẫn lạnh lùng như một tòa băng sơn, không bao lâu sau liền thu lại băng tàm ti.
“Vụ Ảnh thần y, không biết tiểu nữ…”, nhìn Vụ Ảnh Khuynh Thành ngừng bắt mạch, sắc mặt Hoa Nghê Thường khẩn trương lo lắng nói.
“Không sao, chỉ là tật cũ, được tích tụ lâu ngày không được điều trị, ta đã dùng dược khống chế, ba tháng sau liền tốt. “, Hoa Nghê Thường nghe thanh âm hờ hững lạnh như băng của Vụ Ảnh Khuynh Thành, lại nhìn hắn dung nhan tuyệt sắc như họa, có chút đỏ mặt nói.
“Cảm tạ Vụ Ảnh thần y ra tay chữa trị.”, giờ phút này Hoa Nghê Thường bày ra bộ mặt nhu nhược kiều mỵ nói, có chút cúi đầu, những sợi tóc từng đợt từng đợt rủ xuống dừng ở hai bên má, nàng cũng là một vị giai nhân khuynh thành.
Nhưng mà đợi một lát sau vẫn không nghe thấy tiếng hồi đáp của Vụ Ảnh Khuynh Thành, lập tức ngẩng đầu nhìn lại, trước mặt nàng đã sớm không có một bóng người, mà Vụ Ảnh Khuynh Thành không chút để ý tới nàng, sau khi viết đơn thuốc liền rời đi.
“A! Đáng chết!”, thấy như vậy, Hoa Nghê Thường không khỏi phẫn nộ nhưng rất nhanh liền che dấu cảm xúc, đôi mắt xinh đẹp chợt lóe, thẹn quá hóa giận, Vụ Ảnh Khuynh Thành chết tiệt, sau này khi đưa được ngươi vào hậu cung, ta nhất định phải đem ngươi hung hăng tra tấn.
Nhưng mà giờ phút này Vụ Ảnh Khuynh Thành cũng không biết những suy nghĩ trong lòng nàng ta, bất quá cho dù biết cũng sẽ không có chút cảm xúc gì, bởi vì hắn, lạnh như băng, đạm mạc, vô tâm vô tình. Lúc này hắn muốn đến hoàng cung Phong Mâu tìm Tức Mặc U Tà, mang nàng về Băng Tuyết đỉnh để cứu chữa phụ nhân đã ngủ say hơn mười năm kia.
Không đến mấy ngày Vụ Ảnh Khuynh Thành đã đến Phong Mâu, hiện tại Phong Mâu so với dĩ vãng khác nhau nhiều lắm, trên mặt mỗi người đều mang theo thần thái sáng láng, giống như có chuyện gì vui vô cùng.
Mà Vụ Ảnh Khuynh Thành tất nhiên không ngu, đi vào Phong Mâu tất nhiên muốn nghe những chuyện tình liên quan đến Tức Mặc U Tà trước, nhưng mà lấy tính tình của hắn chắc chắn sẽ không đi hỏi, cho nên giờ phút này hắn sớm đội một cái mũ rơm ngồi trên tầng của một trà lâu.
Mà dân chúng xung quanh cũng không làm cho hắn thất vọng, những lời bọn họ nghị luận đều liên quan đến Tức Mặc U Tà, nghe được mấy tin tức này con ngươi Vụ Ảnh Khuynh Thành khẽ nheo lại.
“Ai da, các ngươi có nghe nói không, quả thực rất không dám tin , Hoàng Hậu nương nương của chúng ta lại mặc áo giáp đi đến biên cảnh Phong Mâu nghênh chiến Nguyệt Thần.”
“Kia tất nhiên là có nghe nói, nghe nói các đại thần trong triều đều đồng ý chuyện này.”
“Các ngươi biết không, biểu huynh của thúc thúc của gia ta chính là đại thần trong triều, nghe nói đế quân Nguyệt Thần hạ nguyện cùng chúng ta trăm năm giao hảo, lấy mười ba tòa thành ở biên cảnh để đổi lấy Hoàng Hậu nương nương, từ xưa đến nay chưa từng phát sinh chuyện như vậy. “
Nhóm dân chúng nói chuyện, nhưng cũng không dám bàn chuyện trong hoàng tộc, cho nên nói rất nhỏ, nhưng đối với một người võ công trác tuyệt như Vụ Ảnh Khuynh Thành thì cũng không là gì.
“Trời ạ, mười ba tòa thành trì? ! Hoàng Hậu nương nương của chúng ta cũng vô cùng đáng giá!”
“Kia cũng không phải chứ, muốn chúng ta giao Hoàng Hậu nương nương sao, nàng là Thiên hạ đệ nhất nữ tử, là đế hậu Phong Mâu, sao lại không làm cho người khác thèm đỏ con mắt được chứ?”
“Nghe nói, ban đầu khi ở Nguyệt Thần quốc quan hệ của Hoàng Hậu nương nương với hoàng thượng Nguyệt Thần rất là sâu.”
“Hư, lời này ngươi cũng dám nói lung tung, không muốn sống nữa sao? !”,người kia vừa nói xong liền bị một người khác chặn miệng, từ trước đến giờ đế hậu của một quốc gia quan hệ với hoàng thượng của một quốc khác cũng không phải là ít, nhưng đây không phải là điều bọn họ có thể đàm tiếu, nếu bị ai nghe được đảm bảo sẽ mất mạng.
“ Được được, ta không nói nữa, nhưng mà Hoàng Hậu nương nương mặc áo giáp ra trận, thật sự là một nữ trung hào kiệt, làm một tấm gương tốt. Từ xưa đến nay chưa bao giờ có chuyện đế hậu ra chiến trường, ngay cả đế quân cũng cực nhỏ, nay đế quân và đế hậu của Phong Mâu ta đồng loạt ra trận, đây quả thật là một giai thoại !”
“Đó là đương nhiên, tình cảm của đế quân và đế hậu chúng ta có thể sánh ngang sắt đá !”
“…”, tiếng nghị luận bát quái vẫn liên tiếp vang lên không ngừng ở bên tai, tin tức đế hậu Phong Mâu – Tức Mặc U Tà tự mình tham chiến quả thực làm cho tứ quốc kinh ngạc một phen, nữ tử mà còn muốn tham gia chiến trường, quả thực là chê cười.
Mà Vụ Ảnh Khuynh Thành sau khi biết được tin tức này, con ngươi lạnh như băng ở dưới mũ rơm chợt lóe, chiến trường Nguyệt Thần quốc.
Trong khoảng thời gian ngắn, khắp Lăng Thiên đại lục, chế giễu , vui sướng khi người gặp họa , lạnh lùng không quan tâm, nguyền rủa chỗ nào cũng có, tốt nhất là đế hậu Phong Mâu có thể chết luôn trên chiến trường, như vậy bọn họ cũng không cần phải e ngại thân phận Cung chủ Ám U cung của nàng.
Nhưng mà thế nhân đều tưởng là chuyện vô cùng tốt, lại không biết Tức Mặc U Tà nếu thật sự không chịu nổi thì sao lại có danh xưng Thiên hạ đệ nhất nữ tử được? Thời điểm mọi người miệt thị, lại quên mất người này là người che dấu thâm sâu nhất, đáng sợ nhất trên thế giới này.
Ngự thư phòng, hoàng cung Nguyệt Thần.
“Hoàng thượng thỉnh cân nhắc, ngự giá thân chinh tất nhiên là chuyện tốt, nhưng mà nếu bị thương đến long thể của hoàng thượng, kia… “
“Đúng vậy hoàng thượng, lão thần hy vọng hoàng thượng suy nghĩ kỹ, tuy rằng đế hậu Phong Mâu tự thân nghênh chiến, cái này cũng không đại biểu cái gì, bất quá chỉ là một nữ tử mà thôi, làm gì có đức hạnh làm cho hoàng thượng tự mình nghênh chiến?!”
“Đúng vậy, thỉnh hoàng thượng cân nhắc… !”
“Cân nhắc, bảo trọng long thể mới là việc quan trọng nhất !”
“…”, các đại thần trong triều Nguyệt Thần quốc đều tập trung ở Ngự thư phòng để khuyên giải hoàng đế Tây Việt Tiêu.
Sau khi phân phó người mang thánh chỉ đến Phong Mâu, Tây Việt Tiêu đã nghĩ tới các khả năng, nhưng tuyệt đối không nghĩ đến Tức Mặc U Tà mặc áo giáp thân chinh, chuẩn bị tuyên chiến cùng với Nguyệt Thần, việc này quả thực giống như đánh vào mặt hắn mấy cái!
Lập tức liền đứng ngồi không yên, chuẩn bị đích thân ra chiến trường, hắn muốn xem có phải hắn quả thật đã xem thường nữ nhân này hay không, nếu không, thì lợi dụng việc chiến thần loạn lạc đem nàng về Nguyệt Thần!
Nghĩ đến đây, con ngươi Tây Việt Tiêu liền kiên định, nhìn các đại thần trong triều.
“Việc này không cần nghĩ lại, trẫm đã có chủ ý! “, Tây Việt Tiêu dứt khoát nói, các đại thần quay sang nhìn nhau, sau đó đồng loạt lắc đầu, hành lễ lui ra.
Vị hoàng đế này tuy rằng tuổi trẻ, nhưng hắn rất có cơ trí, sau khi ngồi ở vị trí hoàng đế cũng không có gì không ổn, nhưng mà chuyện tình lần này thật là một sai lầm, vì một nữ tử như thế mà chắp tay nhường cho quốc gia khác mười ba tòa thành trì, nếu bị các quốc gia khác biết được không biết sẽ nhạo báng Nguyệt Thần như thế nào.
Giờ phút này lại không để ý đến chiến trường hiểm trở quyết định ngự giá thân chinh, Tây Việt Tiêu thân là thái tử một quốc gia, sớm đã đọc vô số binh pháp cùng trị quốc, nhưng mà số lần thực chiến lại vô cùng ít, cho nên các đại thần cũng không hy vọng hắn thân chinh.
Hơn nữa, mấy ngày trước đế quân Phong Mâu dùng năm vạn binh mã đánh cho Hoa Tàn đại bại, làm cho mọi người hiểu được trên chiến trường không điều gì là không thể, còn có Hoa Tàn quốc bồi dưỡng được một vạn kỵ binh, mỗi người đều là một địch một trăm, nay hai mươi vạn quân cơ hồ đều bị tiêu diệt hoàn toàn, đây là loại chuyện đáng sợ cỡ nào, còn nghe nói Phong Mâu bọn họ có một bảo vật đao thương bất nhập.
Nếu lần này hoàng thượng tiến đến vừa vặn binh mã của đế hậu Phong Mâu cũng có bảo vật đó, vậy chẳng phải Nguyệt Thần sẽ trở thành một Hoa Tàn thứ hai sao? Nhưng mà hoàng thượng lại không nghe, haiz, trước đó hắn có tham khảo ý kiến của bọn họ, nay gặp chuyện tình liên quan đến đế hậu Phong Mâu liền không nghe lời bọn họ nói, thật là hồng nhan họa thủy.
Mà ở biên cảnh xa xôi, Liệt Hỏa Kình Thương đang đối chiến với Hoa Tàn quốc cũng mừng rỡ, dung nhan lạnh như băng nhưng không còn cứng rắn nữa, con ngươi lục sắc vẫn thâm thúy như trước.
“Chủ tử, xem ra mấy kiện y phục mà Vương phi sai người đưa tới quả thực vô cùng hiệu quả!”
“Ha ha đúng vậy chủ tử, nhìn nhóm binh lính của Hoa Toàn quốc đều một bộ dáng ngốc lăng, thật sự là bội phục Vương phi a! “
“Kia cũng không đúng, Vương phi của chúng ta nữ tử bình thường sao có thể sánh được, một chiêu này hoàn toàn làm cho Hoa Tàn quốc bọn họ cúi đầu chịu thua!”
Mấy người Hồn Thiên cũng cực kỳ cao hứng, ngay cả người luôn một bộ dạng cứng rắn như Hồn Ảnh giờ phút này cũng hòa hoãn không ít, cũng không biết là do đại thắng Hoa Tàn quốc hay là vì Đạm Cúc cũng đang ở đây.
Liệt Hỏa Kình Thương nhìn biểu tình của họ, con ngươi nhu hòa hơn rất nhiều: “Nếu chiến sự đã ổn, ta cũng nên cùng các ngươi nói chuyện một chút.”
Nghe vậy, sắc mặt mấy người Hồn Thiên đột nhiên đại biến nhảy dựng lên, vui sướng cũng thu lại không ít, liếc nhìn nhau, ở trên chiến trường bọn họ giết giặc quá dũng mãnh, vết thương cũ liền tái phát, tuy rằng bọn họ ẩn nhẫn để mọi người nhìn không ra, nhưng Liệt Hỏa Kình Thương đâu phải người bình thường.
Ở trên chiến trường, mấy người bọn họ chưa bao giờ bị thương quá nặng, hơn nữa trước khi cùng Tà Nhi đi đến Cẩm Khê tộc cũng chưa từng bị thương, khả năng duy nhất chính là bọn họ ở Cẩm Khê tộc gặp phiền toái, có thể làm cho mấy người Hồn Thiên chịu trọng thương, sao có thể là người dễ đối phó?
Nghĩ đến đây, bộ mặt Liệt Hỏa Kình Thương liền lạnh hơn bình thường, con ngươi lục sắc chứa đầy hàn băng nhìn chằm chằm vào mấy người Hồn Thiên, khớp xương bàn tay lộ rõ, nắm tay gắt gao siết chặt.
Mấy người Hồn Thiên liếc nhau, sau đó lập tức quỳ xuống.
“Thỉnh chủ tử trách phạt, chúng… Thuộc hạ không có bảo vệ tốt cho Vương phi!” Mấy người kiên trì lặp đi lặp lại những lời nói này, lập tức trong lòng tràn đấy áy náy, bọn họ đi theo là để bảo vệ Vương phi, ai ngờ lại để Vương phi bảo vệ bọn họ, bất quá mà nói, Vương phi ngày ấy thật sự là dũng mãnh, phong thái kia quả thật có thể nói là tranh hào cùng nhật nguyệt.
Nghĩ đến đây con ngươi mấy người lại sáng quắc, nhưng mà con ngươi Liệt Hỏa Kình Thương lại run lên, bàn tay nắm chặt trên bàn, trong nháy mắt cái bàn liền vỡ vụn ra, việc này không khỏi làm cho áy náy trong lòng mấy người Hồn Thiên lại dâng lên.
Mà Phó Bạch cũng là quá sợ hãi, chỉ vì cảm xúc biến hóa mà cái bàn liền vỡ vụn, loại nội công đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa này, cho hắn hai trăm cái mạng hắn cũng không dám đối đầu, không hổ danh là nam nhân của chủ tử!
Mà Đại Huyên, Nhã Trúc cùng Đạm Cúc cũng là cả kinh, nhưng ngay lập tức lại tự hào, đây là nam nhân của tiểu thư nhà mình, trong thiên địa này chỉ có một, nhưng mà tiểu thư…Ba người liếc nhau, không biết có nên nói ra chuyện tiểu thư bị trúng độc hay không.
Mà Liệt Hỏa Kình Thương cũng chú ý tới biểu tình của các nàng, biểu tình trên gương mặt càng lạnh đến đáng sợ, đứng lên.
“Các ngươi biết cái gì? Nói !”, thanh âm từ tính lạnh băng làm cho người ở vạn dặm cũng phải run run, giờ phút này tia lo lắng cùng hỗn loạn nổi lên trong lòng Liệt Hỏa Kình Thương.
Nghe vậy mấy người các nàng cũng quỳ rạp xuống đất, “Cô gia, tiểu thư sau khi từ Cẩm Khê trở về rất là suy yếu, trước khi chúng ta đi Mai Nhi đã bắt mạch cho tiểu thư, nói… nói tiểu thư trúng… Cửu tử nhất sinh!”, ba người liếc nhau cuối cùng vẫn quyết định nói ra, cô gia lợi hại như thế, nói không chừng có biện pháp giải độc cửu tử nhất sinh?
Nghe vậy, mấy người Hồn Thiên ngẩng mạnh đầu lên, con ngươi tràn đầy sự kinh ngạc không dám tin, cửu tử nhất sinh?!
Mà đồng tử Liệt Hỏa Kình Thương co rụt lại, cả người đều tản ra hơi thở lạnh như băng, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
“Tà Nhi, Tà Nhi hiện ở nơi nào?”, thanh âm run run lạnh thấu như băng, mang theo một tia hỗn loạn cùng khàn khàn, vừa nói ra câu đó khóe miệng Liệt Hỏa Kình Thương liền tràn ra máu tươi, làm cho mấy người Hồn Thiên và Đạm Cúc kinh hãi, hoảng sợ không thôi.
(*Vy Nhi: Thương ca lo cho Tà tỷ đến nội thương luôn rùi…;'( Híc 🙁 )