Vì Anh Mà Em Trở Về - Chương 11
26
Sắc mặt Vệ Thục Phân lập tức thay đổi
Yên bao lâu Vệ Vĩ xuất hiện Chẳng lẽ là mẹ Tần cam tâm gọi đến
Chưa kịp phản ứng bà ngoại đã sầm mặt với lấy cây chổi bên cửa định lao xuống
Vệ Thục Phân vội ngăn :
“Bà ngoại bà mới khỏe để con xử lý”
Bà ngoại yên tâm chút nào bà biết rõ Vệ Vĩ là loại thế nào — thể lý
“Nhóc con đối phó với loại như thể chuyện chỉ thể đánh Đánh đến khi dám đến nữa mới thôi”
Vệ Thục Phân gật đầu trấn an nhận lấy cây chổi từ tay bà:
“Bà yên tâm con biết làm ”
Nói cô đóng cửa xuống lầu
Mấy bà vợ lính mấy tháng gì để “xem kịch” giờ ai nấy đều thò đầu khỏi ban công dòm xuống lần khác hẳn mấy lần khí còn là kiểu hả hê thêm dầu lửa mà là dáng vẻ sẵn sàng đuổi
Vệ Thục Phân xuống liền thấy Vệ Vĩ đang bệt đất
Vốn đã gầy còm giờ mặt như một cái sọ khô bọc da đen sạm khóe miệng bầm tím vẫn mặc cái áo bông đen dính đầy dầu mỡ nay rách vài chỗ lòi cả lớp bông đen xì bên trong
Vừa thấy cô liền gần như bò tới:
“Thục Phân… cứu ba cứu ba với…”
Mấy lần đến đây Vệ Vĩ luôn mang dáng vẻ kiêu ngạo ngông nghênh như lưu manh ngoài chợ Vậy mà giờ chẳng khác gì ăn mày
Chẳng lẽ… định giở chiêu khổ nhục kế
Vệ Thục Phân lập tức lạnh mặt:
“Cứu ông Tôi nhớ nhầm thì ông lấy ít tiền từ Dương Tú Anh mà”
Vệ Vĩ dùng cái giọng khàn khàn như rách toạc mà gào:
“Con mụ đó… thấy mang tiền về… liền gom hết bỏ trốn Còn để đống nợ cho Chủ nợ dọa nếu hai ngày trả… thì đánh chết …”
Vừa níu lấy ống quần cô quỳ rạp xuống đất cầu xin:
“Thục Phân dù ba cũng là ba ruột của con giúp ba lần …”
Nghe những lời đó Vệ Thục Phân hả giận buồn
“Ngày xưa ông trộm cả tiền cứu mạng của mẹ ông từng nghĩ sẽ ngày hôm nay Đây là báo ứng của ông Tôi — Vệ Thục Phân — cha như ông Từ nay đừng đến tìm nữa”
Nói xong cô giật chân lạnh lùng ngã nhào xuống đất
Thấy thái độ cứng rắn như đá của cô Vệ Vĩ bắt đầu gào :
“Vệ Thục Phân Sao con thể nhẫn tâm đến Thật ba đánh chết mới hài lòng Nếu ba thật sự chết xuống âm phủ ba sẽ với Diêm Vương Nói là con gái ruột mà cứu mạng cha ”
Trán Vệ Thục Phân giật giật gân xanh lộ rõ Cây chổi trong tay cũng cô siết đến kêu răng rắc
Quả nhiên là cùng một ruộc với mẹ Tần chẳng trách kết bè làm chuyện với
Bà ngoại đúng — loại như chỉ thể dạy dỗ bằng tay chân
Cô định cầm chổi đuổi thì bất ngờ một thau nước đen sì bay tới hắt thẳng mặt Vệ Vĩ
Dù đã cuối tháng Hai trời vẫn còn rét căm căm
Một gáo nước lạnh khiến Vệ Vĩ bật dậy theo phản xạ run cầm cập ôm lấy chiếc áo ướt sũng
Giữa tiếng vỗ tay và những câu “đáng đời” “cho chừa” vang lên xung quanh Su Doanh chống nạnh mắng to:
“Ông mà cũng xứng làm cha Ông chết xuống âm phủ Diêm Vương cũng nhận ông chỉ đáng làm cô hồn dã quỷ thôi”
Vệ Thục Phân ngạc nhiên cô
Trước đây Su Doanh đá thêm một cú đã là lắm ai ngờ giờ mặt giúp cô
Những xung quanh cũng đồng loạt phụ họa Vệ Vĩ thấy chỗ hung hăng liếc cô một cái bỏ
Chờ khuất hẳn Vệ Thục Phân mới sang với Su Doanh:
“Cảm ơn chị dâu…”
Su Doanh hừ lạnh một tiếng:
“Đừng cảm ơn chỉ thấy ngứa mắt thôi”
Nói xong cô xách thau nước bước nhà
Chị Lý Văn Quyên :
“Đừng Su Doanh dữ dằn thế thật chị bụng lắm”
Vệ Thục Phân gật đầu trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp đã lâu
Sau khi đuổi Vệ Vĩ cô chuẩn bữa cơm mang qua bệnh viện chăm sóc Tần Quảng Xuyên
Sợ đồ ăn nguội mất Vệ Thục Phân mượn chiếc xe đạp Thống Nhất của nhà chị Lý Văn Quyên đạp xe đến bệnh viện
Trên đoạn đường bằng phẳng rẽ khúc cua cô liền thấy một bóng dáng quen thuộc đang rụt rè lén lút bên vệ đường
…Ngô Anh Ngọc
27
Vệ Thục Phân lập tức dừng xe nép tấm biển quảng cáo cũ nát ven đường
Cô thò đầu — chỉ thấy Ngô Anh Ngọc đang dáo dác quanh với vẻ căng thẳng xác nhận ai theo dõi nhanh chóng bước lên một chiếc Fiat màu trắng đậu phía
Chiếc xe rồ ga phun khói phóng vút
Vệ Thục Phân nguyên tại chỗ trong lòng dấy lên vô số nghi vấn
Theo cô biết Ngô Anh Ngọc văn công đoàn từ năm mười bốn tuổi gia cảnh chẳng dư dả gì Mà cái xe Fiat đó ít nhất cũng bảy tám vạn Cô từ khi nào thân bạn bè giàu đến
Nhớ tới Tần Quảng Xuyên còn đang đói bụng trong viện Vệ Thục Phân nghĩ thêm vội đạp xe tiếp
Tối hôm cô liền đem chuyện ném tiền nhà và chuyện gặp Ngô Anh Ngọc kể cho Tần Quảng Xuyên
Tần Quảng Xuyên suy nghĩ một lúc hỏi:
“Tiền ”
“…Bà ngoại đang giữ Em cũng biết làm gì mang đến đồn công an”
Vệ Thục Phân rối
“Khoan đã Hắn giống như đang thử phản ứng của em Đợi về sẽ xử lý”
Vệ Thục Phân gật đầu Chợt nhớ điều gì cô hỏi:
“Hôm qua em quên mất cái đó gọi Hứa Mặc là ‘Phong ca’”
Vừa cô rót bát canh đưa qua
Tần Quảng Xuyên trả lời ngay chỉ nhẹ giọng :
“Có vài chuyện… bây giờ thể với em ”
Nghe Vệ Thục Phân “ồ” một tiếng cũng truy hỏi thêm
Cô hiểu nhiệm vụ của những phần tuyệt đối bảo mật
…
Nửa tháng
Tần Quảng Xuyên xuất viện
Vừa về tới nhà đã thấy bà ngoại chuẩn sẵn một bàn cơm thịnh soạn: mì trộn nước sốt bắp cải xào miến khoai tây chua cay thịt viên xốt gà hầm cá kho…
Vệ Thục Phân dở dở — bà đem số tiền định cho cô mua đồ mà nấu hết lên bàn cho cô và Quảng Xuyên
Trên bàn ăn bà ngoại ngừng gắp thức ăn cho hai đứa:
“Cuối cùng hai đứa cũng đồng lòng bà thật sự mừng lắm”
Tần Quảng Xuyên gì nhưng ánh mắt Vệ Thục Phân dần trở nên ấm áp dịu dàng
Vệ Thục Phân khẽ cũng gắp thêm cho bà và mỗi một miếng thịt
Những khoảnh khắc ấm áp và hạnh phúc thế cô chỉ dám mơ
Ăn xong ba trò chuyện thêm một lúc bà ngoại dậy chuẩn ngoài
Tần Quảng Xuyên ngạc nhiên:
“Bà thế ạ”
Vệ Thục Phân vỗ trán giọng đầy hối hận:
“Trời ơi trí nhớ của con… Hôm qua cái giường trong phòng bà lòi cả lò xo con định khi về sẽ ghé mậu dịch xã mua nệm mới mà lo lấy thuốc cho nên quên mất”
Bà ngoại khoát tay:
“Văn Quyên với bà nhà cô còn phòng trống bảo bà qua đó ngủ”
Vệ Thục Phân ngượng:
“Chuyện …”
“Bà cũng vui mà Con bé nhà cô đáng yêu lắm”
Bà hiền ánh mắt đầy mong mỏi hai đứa:
“Hai đứa cũng mau sinh một đứa nhân lúc bà còn khỏe còn thể phụ trông”
Nói xong bà thong thả cửa
Vệ Thục Phân thì mặt đỏ tới mang tai Trước mặt thì đằng … còn Tần Quảng Xuyên nữa chứ
Cô len lén liếc sang — bên cạnh vẫn biểu cảm gì đặc biệt
Lòng cô chợt hụt hẫng
Chẳng lẽ… con Rõ ràng lúc còn nếu cô thai thì bà ngoại thể giúp…
Trời dần tối đen
Lúc Tần Quảng Xuyên tắm Vệ Thục Phân lôi từ giường quyển sách về quản trị tài chính mà cô từng nhặt ở trạm phế liệu
Cuốn sách đã cũ nhưng bên trong là những tri thức tài chính hiếm thấy ở thời điểm
Từ ngày về từ thủ đô cô mới nhận làm kế toán chẳng thể là đường dài Cả đất nước đang mở cửa phát triển nhanh Nếu giờ tranh thủ học hỏi tương lai sẽ khó mà theo kịp thời thế
Đang say mê thì đột nhiên bóng tối phủ xuống
Vệ Thục Phân ngẩng đầu đối diện ngay ánh mắt sâu thẳm của Tần Quảng Xuyên
Anh chống tay lên mép bàn thân hình cao lớn cúi xuống như thể vây kín cô trong lòng
Nhịp tim cô bỗng tăng vọt:
“…Anh tắm xong Vậy để em …”
Vừa cô dậy định rời
mới bước một bước cả đã bế ngang lên Cô giật theo phản xạ ôm lấy cổ
“Anh làm gì thế”
Cô kêu lên hoảng hốt
Tần Quảng Xuyên chậm rãi từng chữ:
“Sinh con”
28
Trong lúc còn đang sững sờ Vệ Thục Phân đã đặt xuống giường
Ánh đèn từ lưng hắt xuống khiến cả Tần Quảng Xuyên như phủ lên một tầng ánh sáng màu vàng kim ngũ quan cứng cáp bóng tối lướt qua từng đường nét cũng đều vặn như khắc họa
“Đợi đã…”
Còn kịp hết môi đã phủ kín
Nụ hôn cuồng nhiệt giao cuốn từng chút một hút cạn dưỡng khí của cô gò má và vành tai nhanh chóng nhuộm một tầng đỏ hồng
Sau vài lượt quấn quýt Tần Quảng Xuyên mới luyến tiếc rời khỏi đôi môi dọc theo chiếc cổ thon dài mà hôn xuống để từng đoá hoa đỏ tươi làn da trắng mịn như sứ
Những cú cắn nhẹ dịu dàng khiến Vệ Thục Phân rùng vô thức khép chặt hai chân
Khó khăn lắm mới kéo chút lý trí trở về cô mới phát hiện đã trần trụi còn đàn ông đang đè cô thì đang vùi đầu “thu hoạch hương thơm”
Vệ Thục Phân nghiến răng đưa tay ngăn bàn tay đang an phận của :
“Không vết thương của còn lành… với mai còn huấn luyện tân binh mà…”
Tần Quảng Xuyên thở dốc đôi mắt hoe đỏ như đang một món mỹ vị thể ăn hết:
“Đại đội trưởng bảo cho nghỉ mấy ngày bảo ở nhà chăm vợ cho ”
Nghe Vệ Thục Phân ngẩn
Nhìn dáng vẻ của Tần Quảng Xuyên chắc chắn loại “chăm sóc” theo nghĩa mặt chữ cho lệ…
Trước giờ cô phát hiện đàn ông thể “khiêu khích” đến Bên ngoài thì cấm dục nghiêm nghị bên trong giấu một trái tim đầy bản năng hoang dã
Ánh mắt trần trụi và mang đầy ý chiếm hữu khiến tim cô như nhảy khỏi lồng ngực
Cô vội nghiêng đầu dám để thấy dáng vẻ rung động đến mất kiểm soát
trong mắt Tần Quảng Xuyên lúc ngay cả sợi tóc đầu cô cũng trở nên hấp dẫn chết
Cô vốn đã xinh làn da giống những cô gái nông thôn khác mềm mịn trắng ngần như tàu hũ non
Thân hình trông nhỏ nhắn nhưng chỗ cần đầy đặn thì tuyệt đối thiếu Giờ phút từng cái cau mày từng nét e thẹn đều toát lên vẻ trong sáng pha lẫn quyến rũ chết
Không cho cô cơ hội từ chối Tần Quảng Xuyên dứt khoát “ăn” sạch từ trong ngoài
Hai từng thân mật nhưng bao giờ khiến cảm thấy cơ thể họ hoà hợp đến
Khó trách mấy tên tân binh thường — đã nếm mùi vị phụ nữ thì khó dứt
Chỉ là… với đó chỉ thể là Vệ Thục Phân Và cũng dứt
Vệ Thục Phân chỉ cảm thấy cả như nhào nặn thành bùn mềm mặc làm gì thì làm từng đợt sóng cứ đẩy cô lên dìm xuống khiến cô ngất tỉnh
Cô đẩy đàn ông đang thở đều bên cạnh:
“Đủ … em chịu nổi nữa…”
Lý trí của Tần Quảng Xuyên từ sớm đã tan rã giữa cơ thể mềm mại của cô
Anh những dừng ngược còn ôm chặt cô hơn dịu dàng hôn giọt nước mắt:
“Sắp sắp xong …”
Cuối cùng đến cô cũng chẳng còn sức
Mãi đến khi trời rạng sáng cô mới lờ mờ cảm thấy bế phòng tắm
Nước ấm xả sạch mồ hôi cơn mệt mỏi và cơn buồn ngủ như cơn thủy triều tràn tới
Nhìn Tần Quảng Xuyên đang giúp tắm rửa dáng vẻ thì tươi tỉnh thần sắc thì rạng ngời Vệ Thục Phân khàn giọng rủa một câu:
“Tần Quảng Xuyên… đúng là đồ khốn…”
“Ừ là khốn nạn nhận hết”
Tần Quảng Xuyên dịu dàng đáp
Vệ Thục Phân nghiêng đầu cuối cùng cũng trụ mà
Nhìn gò má ửng hồng Tần Quảng Xuyên bật
Anh đã kiềm chế nhưng chỉ cần dính cô cơ thể liền như điều khiển thể dừng
Anh cẩn thận lau khô cho cô mặc quần áo ôm cô ngủ đến tận sáng
…
Khi Vệ Thục Phân tỉnh dậy đã là bốn giờ chiều
Tần Quảng Xuyên trong phòng còn eo cô thì đau đến mức gần như nổi
Vừa bước khỏi phòng đã thấy bà ngoại đang đan chiếc áo len còn dang dở một ống tay
Thấy cô bà nở nụ kỳ lạ:
“Dậy Quảng Xuyên cuộc họp đột xuất bà nấu sẵn mì trộn nước sốt đang để ấm trong nồi đấy”
Vệ Thục Phân hổ lí nhí “” một tiếng lủi nhanh nhà tắm
khi thấy bản thân trong gương cô chết lặng
Trên chỉ mặc một chiếc sơ mi vải kaki còn vùng cổ trắng nõn thì chi chít dấu hôn