Vân Dao - Chương 4
8
Lục Yên phóng một chiêu cấm ngôn thuật đánh thẳng lên Đoạn Tinh Trạch lúc thể phản kháng
Nàng rút dao găm định cứa cổ một bàn tay bất ngờ xuất hiện ngăn chỉ một chưởng liền hất nàng văng xa đập mạnh tường đá
Sau đó ngã rầm xuống đất “ọe” một tiếng phun mấy ngụm máu liên tiếp
Tiếp đó xé rách hư hiện thân ngay mặt bọn
“Sư phụ”
Lục Yên thấy đến sắc mặt lập tức trắng bệch
Người tóc bạc mắt vàng kim dung mạo lạnh lùng khí thế như thần linh hạ phàm
Chính là mạnh nhất Thanh Vân Sơn — Linh Hư tôn giả
Hắn liếc Lục Yên một cái sang Đoạn Tinh Trạch cuối cùng cúi đầu ánh mắt lạnh lẽo như băng chằm chằm
“Là ngươi làm hại đồ Chỉ là một kẻ tạp linh căn mang thể chất thiên sinh mị thể làm lô đỉnh cho đồ là phúc phần của ngươi ngươi cảm kích mới đúng”
Ngay đó thản nhiên liếc Đoạn Tinh Trạch
“Có điều đã vô dụng đến mức để bản tôn tự tay cũng ”
Vừa dứt lời liền nhấc tay hút thẳng cổ về phía lòng bàn tay
Trong khoảnh khắc bộ linh lực còn sót trong cuồn cuộn kéo về hướng bàn tay
“Sư phụ…”
“Ngươi mà cũng xứng gọi là sư phụ”
Hắn khẩy một tiếng ánh mắt giống như đang một con kiến hôi chân
“Bản tôn cũng tò mò bản tôn bao giờ truyền công pháp địa giai rốt cuộc ngươi học từ Có điều đã tu luyện đến Nguyên Anh kỳ còn dâng đến mặt bản tôn bản tôn dĩ nhiên sẽ khách sáo…”
Là ngươi dạy mà
Kiếp dạy cẩn thận biết bao từng ánh mắt khi truyền công đều dịu dàng như nước
Ta từng nghĩ đã gặp sư phụ nhất thế gian
Âm thầm thích bao năm
Về biết thích sư phụ là sai trái đã cố gắng tận diệt thứ tình cảm trong lòng
Ta với vẻ tổn thương từng ký ức trong quá khứ hiện về như lũ tràn
Khoảnh khắc rơi thùng nước tắm của công pháp của giống
Ta còn thấy vui mừng
Tưởng rằng kiếp truyền cho công pháp giống là bởi xem trọng
Nào ngờ — sự thật ghê tởm đến thế
Ta đau lòng nhắm mắt
Cổ tẩm Ly Hỏa Ma độc e là lần thật sự thoát
Huống chi hút linh lực quá nhanh
Chỉ trong chớp mắt tóc đã bắt đầu ngả trắng khô quắt da dẻ cũng lõm xuống nhăn nhúm già nua…
Hắn… đang lấy mạng
“Sư phụ đừng mà…”
Lục Yên lảo đảo dậy liều mạng lao tới nhưng Linh Hư giáng thêm một chưởng đập ngược trở về
Trong mắt tu sĩ Đại Thừa bọn chẳng qua chỉ là ruồi muỗi
ngay khi ngọn đèn sinh mệnh của sắp tắt ý thức bắt đầu tan rã…
Cả lòng đất bỗng chấn động dữ dội như long trời lở đất
“GRÀOOOO~~~”
9
Có lẽ vì cảm thấy đã vô dụng Linh Hư khi nhận nơi nguy hiểm liền lập tức vứt bỏ chút do dự
Mà lúc đã tóc trắng khô quắt thân thể gầy gò như quỷ đói
Ta yếu ớt nhắm mắt buông xuôi tất cả chờ đợi cái chết đến
lúc đó mặt đất sụp đổ và Đoạn Tinh Trạch – lúc cũng thể cử động – cùng rơi xuống lòng đất
“Dao Dao”
Lục Yên thét lên thảm thiết tiếng gào xé gan xé ruột như mang theo từng giọt máu
Nàng…
Lại thực sự quan tâm đến thế
Trong bóng tối sờ soạng chạm viên ngọc bạch ngọc mà nàng đã tặng đó trong lòng bỗng dâng lên một ý nghĩ
Lập tức nhận chủ viên ngọc chui ngay giới tử gian bên trong
Có thể là vì Đoạn Tinh Trạch ở quá gần lúc lọt gian cũng cuốn theo rơi xuống ngay bên cạnh
Tay vô tình đặt lên cổ tay
Ta ghê tởm rút về thì bỗng cảm nhận một dòng cảm giác kỳ lạ truyền đến từ cổ tay
Là linh lực…
Từng tia linh lực từ trong cơ thể Đoạn Tinh Trạch đang hút sang phía
Ta theo bản năng siết chặt tay vận công vận pháp quả nhiên — linh lực trong cơ thể tức khắc như thủy triều cuộn trào ào ạt tràn về phía
Thì … hấp thu linh lực đơn giản như
Chỉ cần đối phương thể nhúc nhích liền thể phản công
Hắn kinh hoàng trợn to mắt
“Dừng Dừng tay Đừng… đừng mà…”
Ta cúi đầu làn da tay dần trở nên đầy đặn hồng hào mái tóc trắng cũng từ từ hồi phục độ bóng mượt
Chỉ là… thể đen nữa
Chẳng lẽ… đó cũng là lý do vì Linh Hư mái tóc bạc
Khi thấy tóc Đoạn Tinh Trạch dần chuyển trắng da dẻ nhăn nheo chợt thấy lòng nhẹ hẫng
Khi hút tu vi của chỉ còn Trúc Cơ kỳ cảnh giới của cũng đã lên đến đỉnh cao Nguyên Anh kỳ
Lúc đã biến thành dáng dấp của một lão ông bảy mươi tuổi
Ta buông tay
Nở một nụ dịu dàng với — hệt như nụ mà năm xưa từng dùng để lừa gạt
“Yên tâm sẽ hút cạn của ngươi dù thì chuyện giết gà lấy trứng… thực sự đáng làm”
Nói xong khẽ động ý niệm bỏ Đoạn Tinh Trạch đang tuyệt vọng đến tan nát cõi lòng rời khỏi giới tử gian
10
Sau khi rời khỏi giới tử gian xuất hiện ngay giữa trung đúng chỗ rơi xuống
hiện tại tu vi của đã khôi phục đương nhiên sẽ tiếp tục rơi nữa
Một chiêu ngự thuật liền giúp lơ lửng giữa trời
“GRAOOOO—”
Tiếng gầm chấn động từ chân truyền đến cúi đầu xuống mắt một màu đỏ rực
Trong dòng dung nham cuồn cuộn nóng bỏng một con kỳ lân thú khổng lồ đang đánh kịch liệt với Linh Hư – mặc áo trắng phiêu dật
Kỳ lân thú thân hình to lớn nhưng động tác vô cùng linh hoạt
Hơn nữa tu vi cực cao một một thú đánh đến khó phân thắng bại
khi trốn trong bóng tối quan sát một lúc nhận — kỳ lân thú vẫn chiếm thế thượng phong
Đồng thời cũng phát hiện Lục Yên đang bất động ở một góc
Nghĩ đến những điều mà nàng từng làm cho liền lặng lẽ men đến chỗ nàng
May mắn thay Linh Hư vẫn đang giằng co với kỳ lân thú thể phân tâm
Nhờ đó nhanh chóng đến bên cạnh Lục Yên
Phát hiện nàng vẫn còn thoi thóp vội đưa nàng trong giới tử gian
Sau đó đầu bóng lưng của Linh Hư móc bộ đan dược Ly Hỏa Ma cầu mà luyện suốt bao năm bóp nát trong bầu khí nóng rực
Một cơn gió nổi lên cuốn bộ độc khí về phía
Làm xong lập tức lẩn giới tử gian
…
Lục Yên mặt đất thoi thóp gãy xương khắp nơi vội vàng đút nàng vài viên đan dược giữ mạng
Thấy sắc mặt nàng dần dần khởi sắc mới nhẹ nhõm thở phào
Về phần Đoạn Tinh Trạch — vẫn cái dáng sống cũng chẳng chết đó
Sợ khi thuốc hết hiệu lực sẽ làm hại Lục Yên liền khách sáo ánh mắt căm hận của lục túi trữ vật
Sau khi xóa dấu thần thức của moi một sợi trói tiên thằng
Dùng nó trói thật chắc
Xong hết mọi việc mới cẩn thận thò đầu khỏi giới tử gian
Quả nhiên bên ngoài — một một thú vẫn đang lơ lửng biển dung nham đỏ rực nhúc nhích
Ta lúc mới yên tâm bước ngoài
Nhẹ nhàng hạ xuống bên cạnh Linh Hư
Hắn tu vi Đại Thừa thân thể linh lực hộ thể dù dung nham nóng thế nào cũng thể tổn hại đến
thì chịu nổi
Vì thế… khách khí nữa trực tiếp đem cả và kỳ lân thú kéo trong giới tử gian
Ngay khoảnh khắc lộ vẻ mặt vỡ trận đã nhanh chóng tóm lấy cổ
Giống như lúc hút linh lực của — lần cũng định làm điều đó với
Chỉ là chỉ ngỡ ngàng trong chốc lát như thể… chấp nhận số mệnh phản kháng
Ta hừ lạnh một tiếng đang định tay hút thì…
Lục Yên — tỉnh liền vội vã hét lên một tiếng:
“Không Ngươi sẽ nổ đó…”
Ta…
Tặc
Ta quên mất vụ
Bảo vẫn luôn vô sỉ như đúng là chỗ dựa để yên tâm tự tại
Ta thở dài móc một con dao găm dùng sức cứa mạnh lên cổ Linh Hư
Không hề để chút dấu vết
Đoạn Tinh Trạch nhạo
“Thân thể sư tôn đã thành Thánh thể ngươi nghĩ với chút bản lĩnh của thể phá nổi phòng ngự của ”
Linh Hư quả nhiên cũng hiện lên một nụ giễu cợt nhạt nhẽo
Hừ
Ta bật vì tức giận
Thật sự nghĩ làm gì
Ta đầu về phía con Kỳ Lân thú cắn đầu ngón tay mặc kệ ánh giận dữ của nó…
Vẽ một đạo chú khế ước thật to lên trán nó
Lúc Kỳ Lân thú đã còn sức phản kháng
Dù trong lòng nó vô cùng bài xích ánh mắt đầy sát ý hung tàn
ngay khoảnh khắc khế ước thành công ánh mắt liền hóa thành ngơ ngác mơ màng
“Meo~”
Sau khi truyền cho nó kháng thể nó lập tức bật dậy khỏi mặt đất lắc đầu lắc tai chạy loạn một vòng trong gian
Khiến cả mặt đất rung lắc ầm ầm…
Ờm…
Ta chớp mắt thân thể khổng lồ
“Nè… ngươi thể thu nhỏ ”
Nó gật đầu ngoan ngoãn biến thành cỡ một con mèo nhỏ rúc bên chân mà cọ tới cọ lui
Ngoan đến mức giống một Thần thú thượng cổ chút nào
Linh Hư cảnh trong mắt tràn đầy vẻ khó tin
“Đê tiện”
Ta khẩy
“Ta đê tiện bằng các ngươi Ta cực khổ nghiên cứu Ly Hỏa Ma chẳng qua chỉ để tự bảo vệ ”
Ta bước đến xổm xuống mặt
“Ngươi hẳn cũng biết thứ đó sinh trưởng khắt khe cỡ nào Để tìm nó đã đến Ma giới một chuyến”
Ta kéo tay áo lên để lộ làn da loang lổ sần sùi
“Cực khổ lắm mới tìm đó mất nhiều năm Ma giới trộm ma khí tưới cây mới thể trồng số lượng lớn”
“Ngươi biết Cả đã ma khí ăn mòn đến rữa nát chỉ còn mỗi cái mặt là còn lành lặn”
Ta bao giờ tin đàn ông sẽ thật sự mê mẩn một nữ nhân chỉ vì khuôn mặt thân hình
Khi phát hiện hầu như mọi nam tu thấy đều như si mê đã cảm thấy gì đó sai
Ta ít truyện tu chân biết rõ lô đỉnh là gì
Ta chỉ ngờ rằng — bồi dưỡng thành lô đỉnh là
Kỳ Lân thú vẽ vòng giam bằng hỏa diễm nhốt Linh Hư trong một kết giới đầy dung nham
Sau đó rời khỏi giới tử gian từ lòng đất chui lên trở về Thanh Vân Tông
Ta với chưởng môn rằng sư phụ Linh Hư tôn giả và đại sư đã mất tích trong lúc giao chiến với hỏa Kỳ Lân trong bí cảnh
Lục Yên cũng làm chứng cho
Chưởng môn thì thương tâm vô hạn sai tìm nhưng chỉ thấy dung nham sôi trào cuối cùng đành bỏ cuộc
Từ đó trở thành tử Thanh Vân Tông cùng Lục Yên hai độc chiếm Linh Hư phong
Mỗi lần đột phá cảnh giới đều giới tử gian để Kỳ Lân thú trấn áp Linh Hư hấp thu linh lực của
Nhờ tu vi tăng vọt mà nổ thể do vượt cấp
Những kẻ dòm ngó tài nguyên của Linh Hư phong lần lượt đều đánh bại khi khiêu khích
Vài năm Linh Hư phong đổi tên thành Vân Dao phong còn trở thành ai dám đụng tới — Vân Dao Quân Giả
Lục Yên nhờ tư chất xuất chúng nhanh chóng trở thành chưởng môn ưu ái nhất
Về tu vi thành thục tiếp nhận chức chưởng môn
Chỉ là…
Ánh mắt nàng cũng chút đúng lắm…
(Toàn văn )