Vân Dao - Chương 3
6
Dưới đáy hồ sâu từng dải thủy thảo màu đen dài ngoằng đung đưa theo dòng nước trông chẳng khác nào tóc của nữ nhân
Một tòa cung điện đổ nát ẩn trong đám thủy thảo cao hơn cả nhà tầng
Đám thủy thảo là linh thực ăn thịt tuy dược tính nhưng khó thu hoạch
Bởi vì chúng sẽ chủ động tấn công động vật hoặc con đến gần
Nhiệm vụ của tu sĩ Trúc Cơ kỳ là thu thập thủy thảo và tiến cung điện đổ nát tìm một loại vỏ sò quý hiếm chỉ ở Thanh Hồ
Ta giả vờ thu mấy cây thủy thảo bắt đầu suy tính xem làm mới thể đột ngột biến mất khi bọn họ để ý
Thế nhưng mãi vẫn tìm cơ hội
Không hiểu Đoạn Tinh Trạch rốt cuộc thích điểm nào
Đôi mắt của gần như dính chặt lấy từng giây từng phút khiến cứ như kim châm lưng khó chịu tả nổi
Mà hễ Đoạn Tinh Trạch Lục Yên liền mặt đen như đáy nồi sát theo
Bộ dạng cứ như chỉ cần lơ là một cái sẽ dụ dỗ đại sư thân yêu của nàng mất
Ta còn cách nào khác chỉ thể dẫn đầu tiến cung điện đổ nát
Nơi lắt léo khúc khuỷu biết chỉ cần sơ sẩy một chút… đã biến mất cũng nên
Thật là đáng ghét
Phù Thuấn Di Thiên Lý chỉ đúng một tấm
Tặc
Tán tu nghèo rớt mồng tơi thật sự khổ mà
Ta thở dài một
Trong cung điện nhiều vỏ sò phát sáng
Ta cạn lời — thứ mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ tìm chính là cái
Rõ ràng kiếp đến đây tìm suốt ba ngày mới vớt một cái
Mà hiện tại thời điểm chẳng chênh lệch là bao khác biệt lớn thế
Vậy biết trốn kiểu gì đây
Huống hồ dược hiệu của Ly Hỏa Ma Độc dùng để khống chế Linh Hư cũng sắp hết
Nếu kịp tìm chỗ trốn khi đuổi tới… thì đúng là trò vui lớn đấy
Ta tùy ý vớt lấy vài vỏ sò
Đoạn Tinh Trạch tủm tỉm : “Được nhiệm vụ xong chúng về Thanh Vân Sơn thôi”
Ta gượng hai tiếng chân âm thầm dùng lực
Chỉ “rắc” một tiếng tấm đá xanh chân vỡ
Tiếp đó là một tiếng “ầm” rung trời
Toàn bộ cung điện bắt đầu rung chuyển
Hê hê
Không biết chứ gì
Kiếp từng phát hiện một bí mật — bí cảnh thật chỉ là cánh cổng dẫn một bí cảnh khác
Mà cơ quan chính là tấm đá xanh chân
Chỉ là đời vì sợ nguy hiểm kịp thời rút lui khỏi cung điện
đời … định xem thử
“Aaa”
Ta giả vờ sợ hãi hét to một tiếng lao khe hở gian đen ngòm đột ngột xuất hiện
“Cẩn thận”
Lục Yên là lao tới đầu tiên nhưng nàng nhanh cũng hút một khe nứt khác
Ngay cả Đoạn Tinh Trạch cũng tránh
Thấy cảnh lòng sướng nổ tung
A ha ha
Cuối cùng cũng rũ hai cái chổi đó
Chỉ còn điều lo lắng duy nhất… là biết gian loạn lưu đưa đến nơi nào thôi
“Bẹp”
Ta rơi xuống một chỗ tối đen như mực may mà thương gì
Sau khi dậy tiện tay ném một đoàn hỏa cầu màu vàng chiếu sáng bốn phía
Linh căn tạp nham tu luyện thì gì
pháp thuật gì cũng biết lúc làm ruộng cực kỳ hữu dụng…
À mà thôi
Lạc đề
Đây là một gian đất rộng chừng một mẫu
Ở hướng đông và hướng nam mỗi bên đều một đường hầm thông ngoài
Ánh sáng từ hỏa cầu chiếu xuống mặt đất lập tức thấy đầy xương trắng vương vãi khắp nơi
Có xương xương yêu thậm chí còn cả xương ma
Có vài bộ to đến kinh khủng chỉ riêng một cái đầu lăn lóc đất đã lớn gấp ba lần thân trông cực kỳ rợn
Hơn nữa niên đại đã quá xa xưa phần lớn đều hóa thành bột xương
Vũ khí của bọn họ cũng đã ăn mòn hư hỏng chẳng còn giá trị gì
Tuy vẫn mấy bộ xương đặc biệt dị thường — thân trong suốt như pha lê phát ánh linh quang nhè nhẹ
Ta bất giác thấy bất an
Trời ơi đó chẳng là tiên cốt
Ít nhất cũng là cấp bậc Địa Tiên
Vậy mà cũng ngã xuống nơi
Thế rốt cuộc đây là chỗ quái quỷ gì
Xong
Cái bí cảnh hình như… quá mức đấy
Cảm giác cứ như chiến trường thần ma thời thượng cổ
Toát mùi tử vong dày đặc
Ta đột nhiên thấy hối hận vì quyết định bốc đồng lúc nãy nhưng thời gian chẳng thể giờ chỉ còn cách cắn răng mà tiếp
Xương trắng phủ kín cả mặt đất mỗi bước chân qua đều in dấu thật sâu
Ta âm thầm cầu nguyện trong lòng
“Các vị tiền bối thượng cổ ơi tiểu nữ vô tình xâm nhập xin lượng thứ Nếu các ngài để bụng… thì thể phù hộ sớm tìm lối rời khỏi đây ”
Ta thật sự chỉ thoát khỏi hai tai tinh thôi tìm chỗ chôn thân mà
7
Thấy phía nam ít bột xương hơn đành cắn răng về hướng đó
“Gừ…”
Từ sâu trong lòng đất bất chợt vang lên tiếng gầm trầm đục của mãnh thú khiến thân cứng đờ
Trời đất ơi đừng là vẫn còn sinh linh thượng cổ sống sót nhé
Làm ơn đừng để đụng đấy
Ta gồng bước tiếp
Không bao lâu mặt xuất hiện một ngã rẽ
Ta vẫn tiếp tục dựa lượng bột xương đất để phán đoán hướng
Không ngờ rẽ liền đụng ngay Đoạn Tinh Trạch
“Tiểu sư ”
Hắn ngạc nhiên về phía lưng
“Lục sư cùng ”
Ta lắc đầu trong lòng thì sụp đổ
Tên là cao dán da chó hả
Dính dai đến mức nào
dường như hài lòng với tình huống hiện tại đôi mắt dịu dàng đến mức khiến nổi da gà
“Tiểu sư biết Ngay từ cái đầu tiên sư đã chẳng thể rời mắt khỏi ”
Ta…
“Bí cảnh nguy hiểm hãy bên cạnh sư sư sẽ bảo vệ thật ”
Nói liền định nắm lấy tay
“Đợi rời khỏi đây hãy làm đạo lữ của ”
“Không ”
Ta cạn lời lắc đầu tránh bàn tay đưa tới
Hắn lập tức lộ vẻ thất vọng
“Thôi Xem tiểu sư ưa gì sư … cũng đành ”
Thấy buông xuôi lập tức thở phào nhẹ nhõm
Vừa định nở nụ xã giao cho qua chuyện thì bất ngờ nhếch môi kỳ quặc
Thừa lúc sơ hở bất ngờ túm lấy cổ tay
“Xem là rượu mời uống thích uống rượu phạt …”
Ta lập tức rút tay về nhưng phát hiện tay giật
Quan trọng hơn còn rõ ràng cảm nhận — linh lực vất vả tích góp bấy lâu đang cuồn cuộn tuôn về phía cổ tay hút
Gì trời
“Thả ”
“Thả ”
Đoạn Tinh Trạch lạnh
“Muội nghĩ thể Muội phát hiện chính là lô đỉnh tạo riêng cho Ban đầu còn định cưới làm đạo lữ coi như báo đáp việc dâng hiến tu vi…”
“Danh phận của ngươi ai cần Ngươi mau thả nàng ”
Lục Yên bất ngờ lao từ một đường hầm khác vung roi đánh thẳng về phía Đoạn Tinh Trạch
Đoạn Tinh Trạch né sang bên kéo che phía
Lục Yên tức đến nỗi thu roi
“Vô liêm sỉ”
Đoạn Tinh Trạch khẩy
“Ta vô liêm sỉ Đời nếu lúc sắp thành công ngươi đột nhiên lao liều chết với thì…”
“Hừ Kiếp sẽ từ tốn như lần nữa …”
Vừa tăng tốc hấp thu linh lực của vẻ mặt lộ rõ sự khoái trá hưởng thụ
Khoảnh khắc đó mới bừng tỉnh — thì bọn họ… đều trọng sinh
Hơn nữa Đoạn Tinh Trạch ở kiếp đã tâm tư đen tối với
Chỉ Lục Yên là…
Haiz
Thì thật sự chỉ là một con ngốc ngực to não phẳng
Linh lực hút cạn nhanh
Ta phản kháng nhưng cả như nhũn một luồng sức mạnh kỳ quái áp chế
Có thể gắng gượng ngã lòng đã là cố hết sức
mà loại dễ bó tay chịu trói
Trong đầu âm thầm đếm đến mười
Quả nhiên cả Đoạn Tinh Trạch xanh lè “rầm” một tiếng ngã vật đất
Hắn trừng mắt ánh mắt đầy sửng sốt
“Ngươi… ngươi…”
Ta rút tay về dòng chất lỏng xanh rì dính cổ tay
Thứ giấu khắp trong tay áo đấy
Ta lấy khăn tay lau qua thản nhiên
“Thật vẫn luôn hiểu tại mấy tên chó đực như các ngươi cứ dính lấy như cao da chó chịu buông ”
“Ta cứ cảm thấy gì đó thế là bỏ kha khá thời gian nghiên cứu độc dược cuối cùng cũng tìm thứ thể hạ gục mọi tu sĩ”
Dù với tư chất của lấy sức mạnh đấu bọn chúng là chuyện quá xa vời chỉ đành tìm lối khác thôi
“Ly Hỏa Ma — thứ cực độc thường chịu nổi Gần như giải dược nhưng cũng lấy mạng ai cả chỉ khiến kẻ trúng độc tạm thời mất năng lực hành động”
Vì để trồng Ly Hỏa Ma đã mua cả một ngọn núi mà cày cuốc suốt mấy năm đấy
Cũng may là gần đây đã điều chế kháng thể khiến bản thân miễn dịch
Ta từ từ xổm mặt
“Ta vẫn luôn thắc mắc tại công pháp tu luyện khác so với những tử khác trong Thanh Vân Tông”
“Mãi đến hôm nay khi Linh Hư công pháp cùng hệ với ông … ngươi là lô đỉnh ‘đo ni đóng giày’ cho ngươi…”
Đoạn Tinh Trạch lạnh
“Coi như ngươi đoán Ngươi đúng là ngu thật với cái tư chất tứ linh căn rác rưởi như ngươi nếu thể chất đặc biệt sư tôn chịu thu ngươi môn”
“Công pháp truyền cho ngươi là loại cùng hệ với bọn nhưng thấp hơn một bậc chỉ là địa giai công pháp Vì thế mới dễ chúng áp chế đến cả sức phản kháng cũng ”
Lúc Lục Yên bước tới bên lạnh lùng Đoạn Tinh Trạch ánh mắt đầy khinh miệt
“Đừng phí lời với nữa giết quách rời khỏi nơi quỷ quái ”
Ta sang Lục Yên nàng lúc chẳng còn chút nào của kiểu “não yêu đương” nữa
Rõ ràng là dáng vẻ chị đại lạnh lùng như thuở ban đầu
“Thì … đã hiểu lầm ngươi ”
Đoạn Tinh Trạch bật khinh bỉ
“Ngươi nghĩ nàng gì Nàng đối với ngươi…”
“Câm miệng”