Trường Ninh Ký - Chương 2
03
Chuyện thật sự thể trách Hứa Quy Viễn
Hứa Quy Viễn là bạn đồng học với từ thuở nhỏ Sau khi phụ hoàng qua đời Hoài Hựu đăng cơ chủ trì triều chính mỗi đều một mớ việc lo liên lạc dần dần cắt đứt
Huống hồ từ lúc giám chính đã trở thành đối tượng công kích của đám văn nhân
Một nữ nhân giám quốc Chuyện từng trong tiền lệ
Dù làm đến trong mắt những tên hủ nho vẫn là yêu nữ hạ phàm làm loạn triều cương
Ta vốn kẻ dễ nhượng bộ Những kẻ đàn ông vài cuốn thánh hiền thư mà tự cho cao quý nhảy cẫng lên mắng chửi bèn mở nữ học tạo cơ hội cho nữ nhi bước triều đường phong vương bái tướng phân tranh thiên hạ với nam nhân
Đám đàn ông đó càng chửi rủa hung hăng hơn
Việc Hứa Quy Viễn tiếp xúc quá sâu với quả thực tiện
Lần tiếp xúc riêng tư gần đây nhất là vì phụ thân vô ý liên lụy một vụ tham ô
Vụ lớn nhỏ tùy cách xử lý nhà họ Hứa vốn nổi danh thanh liêm thường đắc tội ít Nhân lúc Hứa gia gặp nạn những kẻ chờ chực đạp thêm một cú ít
Vụ việc thêu dệt thành một đại án kinh thiên động địa
Hứa Quy Viễn bên ngoài thư phòng của dáng như cây tùng nhỏ ngay thẳng và mạnh mẽ
Từ bất kỳ góc độ nào đều sở hữu một dung mạo cực kỳ ưu tú đánh thẳng trái tim luôn kìm nén của
Thật vụ án nhà họ Hứa một khi đã đến tay nhất định sẽ điều tra rõ ràng trả trong sạch cho nhà
Chỉ là khi Hứa Quy Viễn tâm trạng vốn yên ắng bấy lâu của chợt như một làn gió xuân thổi qua
Ta mặt Hứa Quy Viễn khẽ hắng giọng :
“Vụ dễ xử lý Nếu vì tình cảm ngày xưa mà thiên vị chẳng sẽ phá hỏng danh tiếng công chính liêm minh của phủ Công chúa ”
Hứa Quy Viễn kinh ngạc ngẩng đầu đôi mắt đen láy như sơn mài của ánh lên vẻ đau lòng khó giấu
Ta tiếp tục :
“ theo luật pháp triều hoàng thân quốc thích sẽ liên lụy Nếu ngươi trở thành phò mã của chuyện thể xoay chuyển”
Đại Trí phía lưng lẩm bẩm nhỏ:
“Điện hạ ngài kiềm chế một chút ánh mắt sắp dính lên Giờ còn nghĩ luật pháp gì nữa chi bằng lật lịch tìm một ngày lành thì hơn”
Lông mi của Hứa Quy Viễn khẽ run ngây một lúc lâu chậm rãi đáp:
“Được”
Hắn nghiêm cẩn cúi bái :
“Mong điện hạ nhớ kỹ lời hứa quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy”
Cứ như mơ mơ hồ hồ định luôn cả chuyện hôn sự của
Hứa Quy Viễn đã rời một lúc lâu còn thì vẫn ngẩn ngơ đó
Ta lẩm bẩm:
“Hắn thật sự đồng ý Ta Chiêu Nghi Trưởng công chúa một đời minh chẳng lẽ đến lúc chết mang tiếng cưỡng ép dân nam”
Đại Trí phẩy ngón tay mặt sắc sảo bình luận:
“Háo sắc làm lú trí”
mới biết trong lòng Hứa Quy Viễn vẫn luôn một thanh mai trúc mã giấu kín
Điều khiến chút buồn bã
“Đại Trí nếu biết trong lòng đã đã ép làm phò mã”
Đại Trí khom lưng hỏi:
“Vậy điện hạ từ hôn ”
Ta lắc đầu:
“Chuyện đến nước cứ như Dẫu biết ép duyên bao giờ quả ngọt nhưng đã ép thì ít nhất cũng thử xem chua ngọt thế nào”
Đại Trí trầm ngâm suy nghĩ một lát vỗ ngực đảm bảo:
“Điện hạ yên tâm chuyện cứ giao cho ”
Ta quá để tâm đến lời của Đại Trí vì chẳng biết thể nghĩ kế sách gì
Hôn kỳ định ngày 6 tháng 4 ngày lành tháng hợp để thành gia
Nến đỏ treo cao
Dưới ánh đèn mỹ nhân quả nhiên càng càng Hứa Quy Viễn uống ít rượu gương mặt ửng đỏ
Hắn nâng chiếc khăn hỉ đỏ của lên đôi mắt sâu thẳm tràn đầy thâm tình
Hắn gọi một tiếng:
“Nương tử”
Rồi môi áp xuống
Cơ bắp săn chắc vòng eo mảnh khảnh cái eo thon đến mức ai thể chống đỡ nổi sự hấp dẫn
Hắn định dùng điều để thử lòng công chúa Công chúa nào chịu nổi thử thách đây
Khi tình cảm đang dâng cao đột nhiên dừng
Giọng khàn đặc vẻ mặt biến hóa khó lường
Một lúc lâu khổ:
“Điện hạ biết trong lòng đã khác Ta chẳng qua chỉ là tấm bình phong cho che chắn mà thôi cần dùng cách để sỉ nhục Chẳng lẽ Hứa Quy Viễn mặt dày đến mức ép làm điều khó xử”
Nói mở cửa bỏ
Những lời khiến như rơi sương mù cảm giác như hắt một chậu nước bẩn lên đầu mà cách nào kêu oan
Hứa Quy Viễn khỏi cửa Đại Trí đã lén lút chui vẻ mặt đắc ý hỏi:
“Sao nào chuyện làm tồi chứ Ta đã sớm bỏ tán thuốc làm yếu dương khí của xem làm mà cứng rắn nổi”
Ánh mắt rực sáng:
“Đại Trí thề sống chết bảo vệ sự trong sạch của điện hạ”
Ta đau lòng :
“Đại Trí ngươi hồ đồ quá ”
Mỹ nhân sắp tới tay mà để chạy mất
Sự trong sạch của thì ích gì chứ
Kể từ đêm tân hôn Hứa Quy Viễn chuyển thư phòng và từng phòng chính lần nào
Ai cũng sẽ tức giận khi sỉ nhục trong đêm tân hôn
Ta nghĩ cứ để chuyện sang một bên Ngày dài tháng rộng lẽ sẽ ngày hiểu tâm ý của
Dù chúng ngủ chung mỗi sáng khi cửa điểm danh triều đều ngẩng đầu thấy
Trong ánh sáng ban mai ấm áp mỉm nhẹ với giống hệt như ngày xưa khi còn làm bạn đồng học của
Mỹ nhân như hoa ngăn cách bởi tầng mây
04
Nhắc đến chuyện cũ Đại Trí phân bua:
“Lúc đầu đúng là hiểu nhầm ý nhưng hai thành như thì chẳng thể trách ”
Ta tự giễu nhẹ:
“Dù cũng sống quá hai mươi lăm tuổi làm lỡ dở ”
Đại Trí bỗng nghiêm mặt đầy nghiêm túc:
“Điện hạ đừng những lời xui xẻo Giờ cũng đã thấu kinh thành chẳng còn ai để lưu luyến Người cứ an tâm dưỡng bệnh nhỡ còn sống thì ”
Ngoài biển Tiên Sơn núi hiện mờ ảo trong sương khói
Người đồn rằng núi một vị thần y hiếm thấy đời
Đến năm thứ hai ở Thần Y Cốc đã khẳng định một điều:
Vị “thần y” chắc chắn là một kẻ lừa đảo
Hắn kê cho một đơn thuốc những dược liệu kỳ quái
Nào là bông hoa Ưu Tu mọc đỉnh cao nhất của núi Tuyết Phong và chiếu sáng đầu tiên bởi ánh bình minh rêu xanh mái hiên nơi khói nhang quanh quẩn tại một ngôi chùa trăm năm than củi sâu trong bếp của tửu lâu đông khách nhất tại một trấn nhỏ phía Nam…
Ta thiếu tiền gom đủ những vị thuốc việc khó nhưng kẻ lang băm khăng khăng rằng tự tay hái chúng thì thuốc mới hiệu quả
Dù thấy vị thần y vô cùng thần bí nhưng chẳng đáng tin chút nào Đại Trí một mực tin rằng đây chính là một vị thần y thực thụ Ta cũng chịu nổi những màn năn nỉ van lơn của
Ta ở núi Tuyết Phong mấy ngày liền mới hái bông hoa Ưu Tu đầu tiên ánh bình minh chiếu rọi
Bông hoa mọc bên rìa vách đá trong lúc hái những lạc mất Đại Trí mà suýt nữa còn rơi xuống vực
Thậm chí bắt đầu nghi ngờ rằng vị thần y đó chữa bệnh của
Hắn bắt tự tay hái thuốc chẳng qua là chết đường hái thuốc
Dù cách nào chứng minh thể chữa bệnh cho thì nếu chết tay mà chết đường tìm thuốc chẳng càng làm sáng danh “thần y” của
Khi đang chờ Đại Trí tại một quán rượu chân núi đầu óc chỉ nghĩ về điều đó
Sau lần hái thuốc quyết định sẽ phối hợp với tên thần y chết tiệt đó nữa
Quán rượu đầy ắp tiếng của những thương nhân đến từ khắp nơi bầu khí huyên náo
Một bàn gần đó đang về khiến khỏi dựng tai lắng
“Chiêu Nghi Trưởng công chúa ngày xưa chắc chắn thông đồng với địch phản quốc Tiên Hoàng và Tiên Hoàng Hậu là một đôi vợ chồng tình thâm nghĩa trọng nếu Trưởng công chúa làm hoàng đế phụ hoàng nàng há truyền ngôi cho nàng Xem từ đầu Trưởng công chúa đã hề tranh ngôi đoạt vị”
“Nàng làm hoàng đế thì thông đồng với địch làm gì Chẳng lẽ rảnh rỗi quá tạo phản với chính gia đình để giải trí chắc”
Ta khẽ gật đầu cảm thấy nhận vấn đề thật thông thấu
Có hỏi:
“Vậy những bức thư thông đồng với địch của Trưởng công chúa năm đó thì ”
Người nọ đáp:
“Thông đồng cái gì mà thông đồng đó là thư tình do Hoàng đế Hách Liên Duệ của Bắc Tái tự tay cho Trưởng công chúa Hồi trẻ Hách Liên Duệ từng làm con tin ở kinh thành chúng Trưởng công chúa chăm sóc Biết khi đó hai đã ngầm nảy sinh tình cảm ha ha ha”
“Ta thấy Trưởng công chúa chắc cũng chẳng chết thật Nàng mượn cớ ‘chết’ cùng Hách Liên Duệ song túc song phi mà thôi”
Mọi xung quanh bật lớn bầu khí trong ngoài quán rượu đầy ắp tiếng vui vẻ
Ta lắc đầu trong lòng khỏi cảm thán:
Toàn là những chuyện bịa đặt vô căn cứ
Giữa và Hách Liên Duệ chẳng qua chỉ vài lần chạm mặt
Hắn đúng là một nhân vật tiếng tăm Lúc rời khỏi nước trở về Bắc Tái thả hổ về rừng thậm chí từng ý định giết chỉ tiếc rằng đã thoát
Thế mà giờ đây gán ghép và với
Người yên ở nhà còn chiếc mũ xanh từ trời rơi xuống
Hứa Quy Viễn chắc vẫn biết rằng trong những lời đồn đại của dân gian đã đội cho một chiếc mũ xanh cao chót vót
Đột nhiên từ phía vang lên một giọng quen thuộc:
“Nghe vẻ là một câu chuyện mặn nồng”
là nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến
Ta đầu thấy một từ lúc nào đã ở phía ánh mắt đầy ẩn ý chăm chú
Giữa dòng thời gian trôi qua và đám đông ồn ã đã nhận ngay lập tức
Hứa Quy Viễn