Trường Ninh Ký - Chương 1
01
Trong Thận Hình Ti mặt chỉ một ngọn đèn dầu vàng nhạt ánh sáng yếu ớt
Ta đối diện qua ánh sáng mờ ảo nhưng vẫn chẳng thể rõ gương mặt
Thực xưa nay cũng bao giờ rõ
Ta Chiêu Nghi Trưởng công chúa hiện giờ đang buộc tội mưu phản
Người đối diện tranh thủ bóng đêm thẩm vấn chính là Phò mã của – Hứa Quy Viễn
Ta chắp tay làm lễ mỉm nhạt:
“Bây giờ gọi ngươi là Phò mã e rằng hợp lắm Ta vẫn nên gọi một tiếng Tiểu Hứa đại nhân thì hơn”
Qua ánh sáng của ngọn đèn Hứa Quy Viễn thẳng khẽ thở dài:
“Điện hạ nhầm đường lạc lối thật sự nên bước con đường mưu phản ”
Ta cũng thở dài đáp :
“Tiểu Hứa đại nhân nơi ngoài chúng khác Chi bằng mở lòng thật với Việc vạch trần ‘thông đồng với địch’ chẳng là công lao đầu tiên của ngươi ”
Ta khẽ ánh mắt quét qua bộ triều phục thừa tướng màu đỏ sẫm của :
“Bộ triều phục thừa tướng đúng là hợp với ngươi hơn so với bộ y phục thanh sắc của Thiếu khanh Đại Lý Tự”
Hứa Quy Viễn phủ nhận
Ta bật chế nhạo chính Đến giờ cũng đã hiểu rõ mọi chuyện
Hoàng của nghi ngờ nên đặt Hứa Quy Viễn bên cạnh làm mật thám chỉ để tìm cớ gán cho tội mưu phản sớm trừ bỏ
Ta cảm thấy lòng lạnh buốt
Thật đúng là phòng lửa phòng trộm nhưng đề phòng nổi thân cận nhất Đệ là sói mắt trắng còn kẻ đầu gối tay ấp cũng là sói mắt trắng hãm hại chút nể tình
“Ban đầu khi Thái hậu bảo ngươi lấy công chúa vốn đồng ý Luôn cảm thấy ngươi là tài giỏi xuất chúng danh hiệu Phò mã trói buộc thật đáng tiếc Giờ mới nhận đúng là lo nghĩ chuyện chẳng gì”
“Tiểu Hứa đại nhân tấm đá kê chân như ngươi dùng thuận tay chứ”
Hứa Quy Viễn vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt như giếng cổ gợn sóng đáp:
“Điện hạ tư thông với địch quốc mưu đồ tạo phản chứng cứ rành rành Chi bằng sớm ký nhận tội để tránh chịu khổ hình”
Ta khẽ lướt qua các dụng cụ tra tấn lạnh lẽo treo bức tường lưng
Ngọn đèn dầu leo lét như phản chiếu vận mệnh của
Hứa Quy Viễn thêm:
“Điện hạ xin đừng làm điều vô nghĩa”
Ta cầm tờ tội trạng bàn đưa ánh đèn xem
Tội trạng ghi rõ từng điều một Ta mà khỏi bật :
“Hóa là tội ác ngập trời như thế”
Ta đặt tờ giấy xuống khẽ thở dài Hôm nay thở dài nhiều thật
“Tiểu Hứa đại nhân tội trạng ngươi liệt kê tệ nhưng vài chỗ chuẩn lắm Thực trong đây vài ẩn tình ngươi ghé tai gần chỉ cho ngươi ”
Lời khai độc nhất vô nhị của chính là công lao lớn mà Hứa Quy Viễn khao khát
Quả nhiên một thoáng do dự vẫn nghiêng tới gần
Ta nhân cơ hội áp sát hôn
Tiểu Hứa đại nhân vẫn còn non kinh nghiệm Dù chúng là phu thê lâu năm nhưng khi hôn vẫn đỏ mặt tía tai
Giọng mơ hồ trong làn môi giao loáng thoáng:
“Điện hạ cần phí tâm nữa chi bằng sớm ký nhận tội trạng ”
Ta mỉm tay trượt xuống giật lấy thắt lưng của
Hứa Quy Viễn đỏ mặt đến tận mang tai ánh mắt hoảng loạn
Lòng rối bời còn thì mưu đồ bất chính
Thừa lúc đề phòng đẩy viên thuốc giấu lưỡi miệng đè chặt lưỡi để ép nuốt xuống
Hứa Quy Viễn ho khan liên tục còn bật lớn:
“Tiểu Hứa đại nhân ngươi xem thường quá Đường đường là Chiêu Nghi Trưởng công chúa thể cam tâm làm bậc thang cho ngươi leo lên”
“Ta chết cũng kéo theo một kẻ chôn cùng”
Hứa Quy Viễn kinh ngạc đôi mắt đỏ hoe phun một ngụm máu tươi
Ta cầm bút ký tên tội trạng khẽ phủi tay :
“Tiểu Hứa đại nhân làm lương tâm Bao năm nay đối xử với ngươi tệ mà ngươi phản một vố Phú quý ngập trời ngươi mạng giành nhưng chắc mạng hưởng ”
02
Khi lấy ý thức đã ở xe ngựa
Thị tòng của Đại Trí đưa một chút nước
“Điện hạ cuối cùng cũng tỉnh Hiện tại kinh thành loạn như một nồi cháo chúng vất vả mới thoát ”
Ta khàn giọng hỏi:
“Chuyện đã xử lý thế nào”
Đại Trí im lặng một lúc :
“Chúng phút cuối cùng đã tìm một thi thể khác để thay thế cho Danh nghĩa mà bây giờ đã là một chết Tội danh mưu phản của đã xác lập phủ Công chúa cũng đã phong Vì mang tội mưu nghịch ngay cả khi chết cũng thể nhập Hoàng lăng Bệ hạ… còn đem tro cốt của … rải ”
“Đập xương rải tro”
Lòng run lên
Đế vương gia tình thân mỏng như tờ giấy nhưng từng thật lòng thương yêu
Phụ hoàng và mẫu hậu từng là một đôi vợ chồng ân ái đến mức vì mẫu hậu mà bỏ trống cả hậu cung dẫn đến con nối dõi trong hoàng thất vô cùng thưa thớt
Sau khi mẫu hậu mất sớm phụ hoàng vì đau lòng mà chẳng bao lâu cũng theo
Khi Hoài Hựu đăng cơ chỉ mới tám tuổi Lúc đó hoàng quyền suy yếu quyền thần và tông thất đều hổ rình mồi ngôi vị hoàng đế của nó hề yên
Mẫu thân ruột của nó là một nữ nhân tính tình mềm yếu thể gánh vác trọng trách lớn
Là trưởng tỷ luôn bảo vệ nó
Những năm qua tay quyết liệt bất cứ kẻ nào ý đồ đều xử lý nương tay Qua tay biết đã bao nhiêu mạng chính cũng chẳng nhớ nổi
Tóm trong gió tanh mưa máu cuối cùng cũng dọn sạch triều đình khiến chính trị sáng tỏ
Quay đầu ngờ bản thân đã trở thành quyền thần lớn nhất
Ánh mắt của Hoài Hựu từ ngưỡng mộ thời thơ bé đã trở thành đầy dè chừng như hiện tại
Trong lòng như nghẹn một cảm giác tức tối khó chịu
Có lẽ kiếp đã thờ đúng thần nên kiếp gặp sói mắt trắng vô lương tâm
Một mảnh chân thành của cuối cùng cũng đem cho chó ăn
Hoài Hựu sợ rằng sẽ tranh đoạt ngôi vị hoàng đế với chăng
Mẫu tộc của mẫu hậu từ trăm năm đã xuất hiện một chứng bệnh hiếm gặp Có những bé gái khi sinh giữa ấn đường một nốt ruồi đỏ nhưng ba ngày nốt ruồi sẽ biến mất Đến năm cập kê cánh tay sẽ xuất hiện đường vân hoa diên vĩ
Những cô gái như thường trí tuệ vượt trội so với thường nhưng đến năm hai mươi lăm tuổi sẽ đột nhiên phát bệnh Cơ thể nhanh chóng suy kiệt chẳng qua một năm chắc chắn tử vong
Vì đã lâu xuất hiện trường hợp nào như nên mọi dần quên lãng truyền thuyết
Cho đến khi chào đời
Phụ hoàng cho rằng đây chỉ là lời đồn vô căn cứ nay hề tin tưởng
đến năm cập kê cánh tay thực sự xuất hiện đường vân hoa diên vĩ
Việc coi là điềm phụ hoàng tuyệt đối cho phép ai nhắc đến Ngoại trừ những cực kỳ thân cận bên cạnh ai biết rằng đã định sẵn là sống qua tuổi hai mươi lăm
Phụ hoàng từng vì là nữ nhi mà phủ nhận năng lực của Nếu vì kết cục yểu mệnh đã định sẵn ngôi vị hoàng đế vốn chẳng đến lượt Hoài Hựu
Thiên hạ ồn ào náo động tất cả đều vì lợi ích mà đến
Nếu một làm việc tư tâm đối mặt với ánh mắt của thế nhân chỉ e rằng sẽ trăm miệng khó biện bạch
Việc Chiêu Nghi Trưởng công chúa bao giờ tham lam quyền quý từng hy vọng bao nhiêu tin tưởng
ít nhất hy vọng cốt nhục thân sinh của – Hoài Hựu – sẽ tin
Đại Trí an ủi:
“Dù điện hạ vốn đã định sẵn sẽ dùng cái chết để trốn thoát Coi như ông trời đã giúp ngài một tay dù thế nào cũng thể tính bằng tính chẳng bằng trời tính”
Ta nhíu mày trầm tư:
“Những chứng cứ buộc tội thông đồng với địch xuất hiện kỳ lạ”
Đại Trí đáp:
“Điện hạ cần một lý do để chết giả chứng cứ tạo phản đúng lúc xuất hiện chẳng là ‘buồn ngủ đưa gối’ Điện hạ đúng là thần thông quảng đại chắc chắn trời thần tiên đang trông nom ngài”
… Đại Trí ngươi nịnh hót càng ngày càng thuần thục
Ta sắp xếp:
“Mặt nước tĩnh lặng mới dễ dụ cá mắc câu Thuận nước đẩy thuyền tiến hành kế hoạch chết giả theo như đã định ”
Việc “mưu phản” thoạt là do Hứa Quy Viễn luôn giữ tiếng thanh liêm đầu xử lý nhưng phía chắc chắn còn kẻ khác giật dây
Hoài Hựu vẫn hề lộ diện Người thật sự là Hoài Hựu
Đại Trí liếc một cái chẳng chút nể tình mà châm từng nhát dao sắc bén tim :
“Điện hạ ngài vẫn bướng bỉnh như Bệ hạ đã sớm sinh lòng nghi ngờ ngài thiên hạ ai mắt cũng chỉ mỗi ngài là chịu thừa nhận”
“Ngài đối xử với phò mã một lòng một chẳng hề để tâm Đến giờ ngài thậm chí còn viên phòng”
“Ở kinh thành gì đáng để lưu luyến chứ Đừng để ý cái truyền thuyết chó má sống quá hai mươi lăm tuổi nữa Chi bằng tìm một đại phu dưỡng thân thể của cho khỏe vẫn hơn”
Ta mặt cảm xúc đáp:
“Đại Trí chuyện khác để còn việc và phò mã viên phòng cuối cùng là tại ai trong lòng ngươi rõ hơn ”