Trọng Sinh Những Năm 80: Bảo Vệ Vợ Là Trách Nhiệm Hàng Đầu - Chương 2
3
Cô bé gọi xong “ba ơi” ngọt ngào gọi thêm một tiếng: “Mẹ ơi”
Kỷ Cảnh Hoài bế con khỏi xe dịu dàng xoa đầu con bé cùng Giang Tuyết Như lên xe rời
Gió đêm thổi tới suýt nữa khiến đôi chân mềm nhũn của Tô Vãn Từ khuỵu xuống
Kiếp cô chỉ biết giữa Kỷ Cảnh Hoài và Giang Tuyết Như từng một đoạn tình bao giờ ngờ rằng… bọn họ một đứa con
Rất lâu cô mới lấy cảm giác lặng lẽ về nhà
Mấy ngày liên tiếp Kỷ Cảnh Hoài hề về Tô Vãn Từ cũng ngủ bao nhiêu càng cơ hội nhắc đến chuyện ly hôn
Cho đến hôm đó ca trực đêm về đến cổng khu nhà cô đã thấy Tô Gia Hào – nghỉ – đang chống nạng gốc cây từ xa vẫy tay với cô: “Chị”
Tô Vãn Từ vội giấu nét mặt mệt mỏi bước nhanh đến đỡ lấy
Thấy quầng mắt cô thâm đen Tô Gia Hào nhạy bén nhận ngay lo lắng hỏi: “Chị sắc mặt chị tệ quá Dạo bệnh viện bận lắm ”
“…Cũng nhiều bệnh nhân” Ánh mắt Tô Vãn Từ tránh vội đổi chủ đề: “Hôm nay chị nghỉ lát nữa làm bánh nếp đường đỏ cho em ăn nhé”
Hai cùng về nhà nhưng rẽ một ngõ nhỏ đã thấy vài lời bàn tán vang lên
“Thấy đoàn trưởng Kỷ để yêu cũ dọn ở cùng đó Chỗ chỉ dành cho thân quân nhân thôi mà định ly hôn với bác sĩ Tô thật chứ”
“Hôm còn thấy quát bác sĩ Tô giữa cổng bắt cô khám bệnh cho cũ Trời mưa to như mà chẳng thèm che ô cho vợ ”
“Cô thấy đứa bé gọi là ba Bác sĩ Tô kết hôn bao lâu mà chẳng động tĩnh gì cô ly hôn thì ai ly”
Từng lời từng chữ đâm thẳng tim gan khiến sắc mặt Tô Vãn Từ trắng bệch
Tệ hơn là Tô Gia Hào cũng thấy lập tức nắm lấy tay cô lo lắng hỏi: “Chị hôm đó chị ướt sũng chạy đến tìm em là vì rể ”
Vẻ mặt Tô Vãn Từ cứng đờ dám mắt Một lúc lâu cô mới cố gắng thốt một câu: “Đừng họ bậy Chuyện lớn em đừng xen ”
Tô Gia Hào cúi đầu im lặng trong mắt thoáng qua một tia buồn bã
Về đến nhà Tô Vãn Từ bảo em trai nghỉ ngơi còn bếp nấu ăn
Nửa tiếng khi cô chuẩn mang đĩa bánh làm xong ngoài liền thấy gọi lớn ngoài cửa:
“Bác sĩ Tô Em trai cô chạy đến chỗ đoàn trưởng Kỷ gây chuyện mau đến xem ”
Tim Tô Vãn Từ chợt trùng xuống vội vã ném bát đĩa lao ngoài
Chạy một mạch đến tòa nhà cơ quan cô thấy Tô Gia Hào đang lớn tiếng chất vấn Kỷ Cảnh Hoài:
“Anh rể Anh với đàn bà con riêng còn đưa cô về sống chung trong khu Anh còn nghĩ đến chị em ”
Sắc mặt Kỷ Cảnh Hoài đen sầm lập tức quát lớn: “Đưa ”
Vừa dứt lời hai lính gác bên cạnh liền tiến đến mỗi giữ một bên áp giải rời khỏi
“Khoan đã”
Tô Vãn Từ tim như bóp nghẹt vội vàng xông lên định ngăn nhưng Kỷ Cảnh Hoài đã túm chặt lấy tay cô cô chỉ thể trơ mắt em trai kéo
Cô đầu đàn ông mặt mày lạnh băng khẩn thiết lên tiếng: “Gia Hào còn nhỏ chỉ là nhất thời kích động…”
Lời còn dứt tay cô đã gạt mạnh cả loạng choạng suýt ngã
Kỷ Cảnh Hoài cô chăm chú giọng lạnh lùng và nghiêm khắc: “Chính vì còn nhỏ nên mới dễ khác xúi giục ăn linh tinh”
Tô Vãn Từ thở hắt: “Ý là gì”
“Ý gì trong lòng em rõ nhất”
Vài lời ngắn ngủi như dao lạnh cứa thẳng tim cô
Cô siết chặt nắm tay: “Thì trong mắt em hèn hạ như ”
Kỷ Cảnh Hoài nhíu mày đôi môi mím chặt hề dao động
lúc một nhân viên cảnh vệ chạy vội tới nghiêm chào đó liếc qua Tô Vãn Từ :
“Đoàn trưởng tư lệnh bảo đến văn phòng một chuyến Nói là… vợ gửi đơn tố cáo tố phạm tội… trùng hôn”
4
Không khí bỗng chốc im bặt
Tô Vãn Từ sững : “Đơn tố cáo gì cơ”
Cô theo bản năng về phía Kỷ Cảnh Hoài nhưng đã siết chặt nét mặt sải bước thẳng tòa nhà
Cảm giác bất an cuộn lên trong lòng cô vội vã đuổi theo
Chẳng mấy chốc đã đến văn phòng của tư lệnh
“Bốp” Một tiếng vang lên tư lệnh đập thẳng tờ đơn lên bàn Cô kỹ — là chữ tay của thậm chí còn cả chữ ký tên rõ ràng phía
Tư lệnh gõ tay lên mặt bàn ánh mắt nghiêm nghị xen lẫn giận dữ: “Trong thư đón yêu cũ về đại viện hai còn con riêng mặc kệ vợ ở nhà đoái hoài gì”
“Cảnh Hoài là lính cũ của năng lực gì để chê chuyện đời sống riêng thế nghiêm túc nhận ”
Tô Vãn Từ chết trân tờ đơn chẳng biết từ xuất hiện hoảng loạn giải thích: “Tư lệnh Bức thư đó ”
Nói cô nắm lấy tay Kỷ Cảnh Hoài ánh mắt tha thiết: “Cảnh Hoài tin em…”
Cô còn hết câu thì đã rút tay về thậm chí cô lấy một cái:
“Báo cáo Tôi và đồng chí Giang quả thật từng quen biết nhưng quan hệ trong sáng càng con riêng”
“Đứa trẻ đó là con của liệt sĩ Dương Kỳ Vợ qua đời vì bệnh cách đây năm năm Tôi vẫn nhờ nhà chăm sóc hộ đến nửa năm mới giao cho đồng chí Giang trông nom”
Tô Vãn Từ sững sờ
Thì … đứa trẻ đó là con của và Giang Tuyết Như
Tư lệnh cũng sững một lúc cuối cùng mới nhận đã hiểu nhầm
Ông nhíu mày giọng dịu xuống: “Nếu là như thì cũng lý do chính đáng…”
Dừng một chút ông sang Tô Vãn Từ giọng nhấn mạnh: “Chuyện giữa hai vợ chồng can thiệp đã là vợ chồng thì nên tin tưởng lẫn Đừng để mấy chuyện thế ảnh hưởng đến hình ảnh trong quân đội”
Nói xong ông hiệu cho họ rời
Ra khỏi tòa nhà cơ quan Tô Vãn Từ bước nhanh theo Kỷ Cảnh Hoài — ánh mắt lạnh như băng Cô một lần nữa kéo tay : “Anh em ——”
Còn kịp dứt câu lòng bàn tay đã trống rỗng
Kỷ Cảnh Hoài khẽ chỉnh tay áo ánh mắt rơi xuống cô lạnh đến rợn : “Lúc thì để Tô Gia Hào gây chuyện lúc đơn tố cáo Trước giờ ngờ em là nhiều mưu tính đến thế”
Toàn thân Tô Vãn Từ cứng đờ lòng lạnh như băng
Anh đã mất kiên nhẫn xoay rời
Cô như mất hồn về nhà
Sợ Tô Gia Hào kéo chuyện cô chỉ còn cách đưa trở trường học sớm
Trên đường luôn im lặng Mãi đến khi đến cổng trường mới nhỏ giọng hỏi: “Chị… em gây rắc rối cho chị ”
Đôi mắt hoe đỏ Tô Vãn Từ mà xót lòng nhẹ nhàng nắm tay : “Không em nhớ làm gì cũng bốc đồng biết ”
Tô Gia Hào ngập ngừng buồn bã gật đầu: “…Em biết ”
Thấy vẫn vui lên cô bèn thẳng: “Chị đã nộp đơn xin điều chuyển công tác Em chờ chị thêm một thời gian nữa thôi Nhất định chị sẽ đưa em đến thành phố lớn chữa khỏi chân cho em”
“Vâng Em sẽ đợi chị”
Tiễn em trai về ký túc xá Tô Vãn Từ định đến gặp viện trưởng để hỏi tiến độ xét duyệt đơn
bước chân bệnh viện cô đã cảm nhận rõ ràng những ánh kỳ lạ từ khắp nơi
“Nghe Tô Vãn Từ đơn tố cáo chồng tội trùng hôn còn con gái của liệt sĩ là con riêng Cô định làm gì ”
“Còn gì nữa ghen tị vì đoàn trưởng Kỷ đối xử với yêu cũ thôi”
“Nhân phẩm thế nào thì y đức thế đó Người như thế ai dám để cô chăm sóc bệnh nhân”
Mỗi câu một lời khiến Tô Vãn Từ càng càng nhíu mày
Chuyện xảy trong tòa nhà cơ quan lan đến cả bệnh viện
bây giờ lúc để quan tâm đến những lời đàm tiếu bệnh tình của em trai vẫn là quan trọng nhất Cô định thì đúng lúc đó y tá trưởng bước cùng một tờ danh sách lớn tiếng dặn dò các y tá:
“Chuyên gia xương khớp Lý Việt đến bệnh viện khám từ thiện chuyên điều trị các ca đau dây thần kinh chấn thương Chỉ cần một ca phẫu thuật là khỏi hẳn Mọi tổng hợp hồ sơ bệnh nhân gửi lên ngay”
Bước chân Tô Vãn Từ khựng
Chân của em trai cô… chẳng đúng là tổn thương dây thần kinh tai nạn
Cô lập tức định lên tiếng xin danh sách thì bất ngờ trong đám đông một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi lao tới túm chặt lấy tay cô —
“Tô Vãn Từ đồ giết Bố uống thuốc cô kê xong thì chết luôn Tôi sẽ bắt cô đền mạng”
chương 5 không đọc được 🙁
Tình cảm đến muộn còn không bằng cỏ rác😃