Trả Giá - Chương 1
1
Tôi bắt đầu cảm thấy điều gì đó với Bành Thành chỉ vì một hộp thuốc
Thuốc tránh thai
Trong khi đã kiên trì uống thuốc Đông y nửa năm trời để sớm con
Nhìn hộp thuốc trong tủ thân lạnh toát
lúc đó từ nhà vệ sinh vọng tiếng mẹ chồng: “Thành Tử lấy áo lót với quần lót đưa cho mẹ”
Lập tức đầu như nổ tung
Chưa kịp ngăn Bành Thành đã mang đồ lót của mẹ chồng phòng tắm
Khi ngoài gọi phòng
“Chẳng đã Dù hai là mẹ con cũng biết giữ chừng mực Tôi đang ở đây chuyện lấy đồ để làm”
Nhớ đến những chuyện đây huyết áp khỏi tăng cao
Quan hệ thân thiết giữa mẹ chồng và Bành Thành đã biết từ khi kết hôn sống chung mới thấy mức độ thân thiết khiến – một làm dâu cảm thấy vô cùng khó chịu
Giữa trời hè nóng nực mẹ chồng thể thản nhiên để trần trong nhà để tâm đến việc con trai cũng mặt
Tắm xong chỉ quấn một chiếc khăn tắm bước đôi lúc còn sai Bành Thành mang khăn và quần áo phòng tắm
Thậm chí lần còn gọi cọ lưng chỉ thiếu nước hai cùng tắm chung
Nghĩ đến đây giọng càng lạnh lùng hơn: “Hai cũng nên tôn trọng một chút ”
“Tôi làm gì tôn trọng cô Lý Tiểu Yến cô thể bình thường Đó là mẹ ” Bành Thành liếc một cái ánh mắt đầy vẻ khó chịu từng thấy “Trong đầu cô rốt cuộc đang nghĩ cái gì ”
Tôi sững sờ nghẹn lời nên câu
Từ nhà vệ sinh mẹ chồng cất tiếng: “Thành Tử cọ lưng giúp mẹ một chút”
Bành Thành theo phản xạ cuối cùng cũng : “Tôi việc công ty để Tiểu Yến cọ lưng giúp mẹ nhé”
Nói xong tiện tay cầm một chiếc áo khoác rời khỏi nhà
Tôi bước đến cửa nhà vệ sinh gõ cửa: “Mẹ con nhé”
“Không cần mẹ sắp tắm xong Con rửa rau trong bếp lát nữa còn nấu cơm” Giọng mẹ chồng vọng nhạt nhẽo cảm xúc
Bà từ chối để cọ lưng lần đầu
Thực cũng chẳng ngạc nhiên
Dù giỏi giang thế nào cũng bằng con trai cọ lưng
Tôi nghĩ chuyện chỉ là một tình tiết nhỏ dù khó chịu đến mấy cũng sẽ quên nhanh thôi đến tối mới nhận sự việc đơn giản như
Bành Thành tăng ca bữa tối là do nấu
Mẹ chồng kêu khỏe nên nấu xong đã mua thuốc giúp bà
Chạy đến hai ba hiệu thuốc mới mua loại bà Tôi vội vàng trở về nhà kịp đặt chân đã tát hai cái liên tiếp
Bốp – Bốp
Tiếng túi đồ tay rơi xuống đất thuốc trong túi văng khắp nơi
“Biết cô là loại phụ nữ độc ác thế đây chết cũng lấy cô”
Bành Thành giận dữ như phát điên
Tôi đầy khó tin tức buồn: “Anh đánh ”
“Đánh cô thì Mẹ bệnh cô bỏ mặc bà ở nhà để ngoài chơi đánh cô là còn nhẹ đấy” Khuôn mặt Bành Thành tái xanh còn chút nào dáng vẻ yêu thương ngày
Lúc mẹ chồng từ trong phòng
Bà tựa khung cửa vẻ như sắp ngất đến nơi
“Thành Tử đừng chấp nhặt với Tiểu Yến nữa Nó còn trẻ thích ngoài chơi cũng là chuyện bình thường… nó đã nấu xong cơm cho mẹ Đừng cãi nữa vợ chồng sống với là chuyện cả đời Mẹ trách nó con còn đánh nó làm gì”
Giọng bà yếu ớt ánh mắt đầy ý ác ý
Toàn thân bắt đầu run rẩy
Mẹ chồng cố ý
“Chính bà khỏe bắt mua thuốc”
Tôi nhặt túi thuốc sàn đập thẳng mặt Bành Thành: “Anh rõ Nếu chơi mua mấy thứ làm gì”
Bành Thành liếc thuốc mặt càng thêm tối sầm
“Lý Tiểu Yến cô càng ngày càng quá đáng Những loại thuốc thành phần mẹ dị ứng bà sẽ bảo cô mua ”
Anh phẫn nộ ném thuốc xuống đất giẫm nát: “Đến cả dối cô cũng chịu động não”
“Cái gì…” Tôi chết lặng
Chưa kịp biện minh mẹ chồng đột nhiên trợn trắng mắt ngất lịm
Thấy Bành Thành vội bế bà lên chạy thẳng ngoài để đưa bà bệnh viện
Nhìn ôm lấy mẹ chồng trong lòng bỗng chốc dâng lên một cảm giác khó tả
Ánh mắt quét qua ngôi nhà yên tĩnh bỗng một cơn lạnh lẽo thấu xương lan khắp cơ thể
2
Mười năm và Bành Thành quen ở đại học
Khi đó trẻ trung duyên dáng còn nho nhã học thức uyên thâm Chúng gặp tại thư viện dần dần tiếp xúc cuối cùng đến với
Tôi từng nghĩ rằng đã gặp tình yêu đích thực Chúng yêu suốt mười năm từng một lần nghi ngờ
Thế nhưng năm nay mọi thứ đã khác Đầu năm bố chồng đột ngột qua đời vì bạo bệnh Tôi là đã đề nghị đón mẹ chồng về sống chung để tiện chăm sóc Khi Bành Thành cảm động đến mức ôm chặt lấy
“Tiểu Yến sẽ đối xử với ”
“Anh với cũng với Chúng là những sẽ bên cả đời mà”
Nhớ khoảnh khắc đó mặt nóng bừng vì hổ
Không chỉ vì cái tát của mà còn vì thấy bản thân thật nực
Cái tát đau thật đấy
Tôi tự nhận đã làm tròn trách nhiệm của một con dâu Tôi chăm sóc mẹ chồng từng ly từng tí chuẩn phòng riêng mua quần áo thức ăn trang sức cho bà thậm chí còn đưa bà dạo phố mua sắm trò chuyện giải khuây
Thậm chí đối xử với bà còn chu đáo hơn cả với mẹ ruột của
sự chân thành của đổi gì
Là thái độ lạnh nhạt vĩnh viễn của mẹ chồng là sự xa cách và hờ hững ngày một rõ ràng của Bành Thành Đến giờ thậm chí biết đã sai ở
Lần dù ngốc đến cũng hiểu
Mẹ chồng đang nhằm
Dù lý do là gì bà thực sự thích thậm chí thể là ghét bỏ
Vì ánh mắt đầy hân hoan của bà khi tát đã lên tất cả
Tôi thu dọn vài món đồ đến nhà bạn thân Đào Đào
Biết chuyện của Đào Đào kinh ngạc:
“Cậu điên Bành Thành dám tay với mà cho gia đình xử lý Mới kết hôn mấy năm mà đã thế Bố mẹ vốn đã đồng ý cho lấy nếu nhất quyết gả thì làm gì chuyện trở thành con rể nhà giáo sư Lý”
Tôi biết những lời của Đào Đào đều đúng
Vừa định mở miệng nước mắt đã trào :
“Cho tớ ở nhờ vài ngày Tớ thực sự dám về nhà”
Mối tình mười năm mà từng gọi là chân ái giờ biến thành thứ đáng ghê tởm như thế Ngay cả bản thân còn huống chi là cha mẹ
Hoặc thể vẫn đang chờ đợi một cơ hội
Cho chính và cho cả Bành Thành
Tôi thực sự mười năm tình cảm vứt bỏ như thế
Ngủ nhà Đào Đào mơ màng trôi qua hai ba ngày
Trong thời gian đó Bành Thành hề gọi một cuộc điện thoại nào cho như thể đời tồn tại
Tôi chịu nổi nữa
Trưa hôm nhân lúc Bành Thành ở công ty lén về nhà
Chỉ ba ngày ngắn ngủi mà ngôi nhà đã trở nên xa lạ với
3
Chiếc khăn trải bàn hoa màu xanh trời mà chuẩn cẩn thận đã biến mất thay đó là một tấm khăn nhựa màu hồng đậm quê mùa xí
Bình hoa bàn cũng cánh mà bay Những bông hoa bên trong là mua đúng ngày rời vốn dĩ loại hoa thể tươi đến cả mười ngày nửa tháng trong mùa
Trên giá ban đầu để dép của giờ là một đôi dép màu hồng đậm xa lạ của
Tôi từng thấy cũng quen thuộc
Nhìn những điều trái tim run lên bần bật
Căn nhà giống như một bàn tay vô hình đang xóa sạch mọi dấu vết để
Phòng ốc im ắng bước từng bước đến cửa phòng ngủ chính Đột nhiên thấy bên trong đang chuyện điện thoại
“Hi hi con nhỏ đó đấu với cũng cửa ”
Là giọng mẹ chồng
Tôi vô thức đưa tay che miệng nín thở mở camera điện thoại hướng ống kính qua khe cửa bắt đầu
“Đám con gái thành phố đứa nào cũng thế Bị nuông chiều đến vô dụng chẳng biết cái gì cả Nó chẳng con gái giáo sư đại học Nhà chắc chắn tiền Đợi đến lúc căn nhà thuộc về và Bành Thành sẽ chỗ ở thành phố để đám ở quê biết – Cát Minh Hoa – cũng là máu mặt ở đây”
“Hừm Bành Thành làm mà nỡ ly hôn với nó Con nhỏ đó vẫn còn biết Bành Thành răm rắp”
“Ha ha đúng Nói gì thì đàn ông trẻ vẫn hơn cô Bành Thành thôi cũng khiến động lòng… Hai ngày nay con nhỏ đó ở đây đêm nào cũng ngủ chung với Bành Thành”
Nghe đến đây như sét đánh giữa trời quang
Tai ong ong chỉ thấy tiếng tim đập loạn lên như sắp nổ tung
Run rẩy cầm điện thoại lặng lẽ rời
Trốn khu vườn nhỏ trong khu chung cư xuống cố gắng lấy bình tĩnh nhưng dù thế nào cũng thể chấp nhận sự thật
Mẹ chồng và Bành Thành… quan hệ mờ ám
Họ là mẹ con mà Nếu chuyện lan ngoài cả nhà sẽ còn mặt mũi nào mà sống nữa
Tim đập thình thịch đầu óc cuồng
Lý trí bảo rằng chuyện thể nào nhưng những gì tận tai thấy quá thật
Không làm rõ Trước khi hai họ gây trò tai tiếng lớn hơn thể để mọi chuyện tiếp tục như
Tôi bỏ một số tiền nhờ điều tra kỹ về gốc gác của Bành Thành ở quê Sau đó về nhà Đào Đào lấy đồ về nhà như một cơn lốc
đây là nhà của căn nhà thuộc về
Khi kết hôn nhà Bành Thành tiền căn nhà là do ba mẹ mua làm của hồi môn
Trước đây Bành Thành ít lần đề cập đến việc thêm tên giấy tờ nhà tiếc thay đây là tài sản hôn nhân của còn trả xong khoản vay việc thêm tên là điều thể Hơn nữa ba mẹ vốn dĩ đã thích Bành Thành càng đời nào trả tiền thay để đạt mục đích
Giờ nghĩ mới thấy may mắn biết bao
Nếu ba mẹ cương quyết đồng ý lẽ bây giờ sổ đỏ đã tên của Bành Thành
Tôi đẩy cửa bước cố ý tạo tiếng động thật lớn
Mẹ chồng đang ở trong phòng thấy tiếng động liền vội vàng bước xem
“Bà… …”
Bà thấy lập tức trừng lớn mắt biểu cảm tràn đầy kinh ngạc
“Mẹ tối nay ăn bò Kobe nhé” Tôi mỉm dịu dàng “Con đã đặt lát nữa sẽ đầu bếp chuyên nghiệp đến tận nhà để chế biến cho chúng ”
“Cái… cái gì…” Mẹ chồng bối rối biết nên phản ứng thế nào
Tôi chút do dự mạnh tay dọn dẹp hết những thứ của trong phòng khách ném tất cả mà chẳng buồn sắc mặt khó coi của bà
Mỗi lần bà định lên tiếng phản đối liền nhắc đến vị đầu bếp danh tiếng sắp đến khiến bà thể gì
Chỉ cần đến đầu bếp kiểu khó mời đến mức nào mà tiền đã trả bà đành nghiến răng cố gắng nhẫn nhịn
Sống chung gần một năm ít nhiều cũng hiểu mẹ chồng
Bà tằn tiện keo kiệt nỡ tiêu tiền
một ngoại lệ đó là tiêu tiền của
Tôi đã bỏ số tiền lớn như nếu bà tận hưởng chắc chắn sẽ cảm thấy khó chịu hơn cả dao đâm tim Nhân cơ hội vứt bỏ một đống đồ thuộc về và từ đó cũng phát hiện vài manh mối
Hai chiếc bao cao su đã qua sử dụng một hộp hàng mở sẵn bên trong hóa đơn
Tôi cầm hóa đơn lên xem thật bất ngờ đó là nội y gợi cảm
Những thứ của
Nén cảm giác ghê tởm chụp ảnh đó ném tất cả thùng rác để bất cứ thứ gì
Chưa bao lâu Bành Thành về đến nhà
Nhìn thấy chờ tầng sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi: “Em… về từ khi nào ”