Tổng Tài Là Đồ Nhát Gan - Chương 3
13
Hôm đó ngày mà Ôn Tú Tú và Lâm Chính Hào tổ chức tiệc tối cố tình khởi hành muộn
Lúc xe đến nhà họ Lâm trời đã tối đen
Còn bước qua cửa đã thấy trong sân một đám tụm
Trong số đó đối tác làm ăn của Lâm Chính Hào
Có bạn thân của Ôn Tú Tú
Thậm chí còn bạn bè thân thiết của Lâm Diểu
Duy chỉ lấy một quen thuộc
Trong đám đông Lâm Chính Hào và Ôn Tú Tú đang nâng ly rượu chào hỏi khắp nơi
Lâm Diểu cũng đang khoe với bạn bè về chiếc vòng tay mới mua mấy hôm
Thấy bước tất cả đều sững
Ôn Tú Tú lập tức bước nhanh đến vồn vã nắm lấy tay :
“Lộ Lộ con về một Tri Lễ ”
Tôi trả lời
Bà cũng chẳng để tâm chỉ với giục:
“Tri Lễ về cũng con mau chào ba con một tiếng tiện thể vài lời dễ nhún nhường một chút”
“Hôm đó từ khách sạn về ba con mất ngủ suốt Con cũng biết mà ba con sức khoẻ chịu nổi giận dữ …”
14
Ôn Tú Tú nhắc đến chuyện ở khách sạn hôm đó bảo xin
Rõ ràng là đang cố tình giăng bẫy
Trong cái giới tin tức lan nhanh như gió
Những tham dự tiệc hôm nay tuy tận mắt chứng kiến vụ ầm ĩ hôm
ít nhiều cũng đã phong thanh
Chỉ là mặt ở đó chẳng ai biết chân tướng
Nếu thật sự lời Ôn Tú Tú mà mở miệng xin thì chẳng khác nào tự thừa nhận
Mà sự thật thế nào lúc đó còn chẳng do bọn họ định đoạt
Quả nhiên biết khi tới vợ chồng bọn họ đã gì với khách khứa
Bà dứt lời đám xung quanh liền rì rầm bàn tán:
“Nghe cô con gái lớn còn giúp chồng mới cưới quấy rối em gái cùng cha khác mẹ đấy”
“Trời ơi lộn xộn thế Chẳng chồng mới cưới là Cầm Tri Lễ Người nhà họ Cầm nổi tiếng giáo dưỡng mà”
“Giáo dưỡng thì Chuyện kiểu ai mà cho rõ Nhà nào chẳng một vài đứa con khác con gái lớn nhà là biết”
“Bảo hôm cưới nhà họ đến…”
…
Tuy họ cố tình hạ thấp giọng
tai thính rõ từng chữ
Bữa tiệc hôm nay chính là tiệc hồng môn chuẩn kỹ lưỡng để tẩy trắng cho Lâm Diểu đồng thời khôi phục thể diện cho Lâm Chính Hào
Tôi đã đoán từ lâu
Những lời bàn tán buồn để tâm
Chỉ khẽ ánh mắt lướt qua Ôn Tú Tú Lâm Chính Hào cuối cùng dừng Lâm Diểu
“Xin ”
“Nếu nhớ nhầm thì nợ một lời xin là mấy chứ”
15
“Tôi dựa mà xin cô”
Tôi dứt lời Lâm Chính Hào đã gầm lên:
“Tôi và mẹ cô vất vả nuôi cô lớn như cô chẳng những bênh kẻ ngoài bắt nạt em gái ruột mà còn dám đòi xin ”
Ông chỉ thẳng tay mặt mà mắng
Vẻ mặt như thể lao tới tát một cái
“ba mẹ”
Họ xứng
“Theo pháp luật ông gọi ông là ba cũng còn bà …”
Tôi nhạt ánh mắt rơi lên Ôn Tú Tú nhướn mày:
“Bà dựa cái gì để làm mẹ ”
“Dựa việc bà sống trong nhà của mẹ Ngủ giường mẹ Xài tiền của mẹ ”
Lời cả bàn tiệc sững sờ
Ôn Tú Tú lảo đảo hai bước ngã lòng Lâm Chính Hào nước mắt lưng tròng
“Người vẫn làm mẹ kế là khó bao năm nay luôn lo con thấy thiên vị nên cái gì đều dành cho con ”
Bà rưng rưng nước mắt bắt đầu diễn kịch:
“Hồi con và Diểu Diểu học cấp hai học vẽ đó nhờ đủ mối quan hệ mới xin suất học nâng cao ở nước ngoài cho Diểu Diểu nhường cho con”
“Lên lớp mười một con nhập viện vì bệnh cũng là ngày đêm túc trực chăm sóc”
“Tôi từng mong con xem là mẹ ruột nhưng con… con thể những lời tổn thương khác như …”
Bà thật đau lòng
Lâm Diểu nhân cơ hội chen :
“Chị ơi tụi là một nhà làm căng thẳng như thế”
“Chị chúng em xin đúng Em xin ”
Cô xong liền bưng hai ly rượu từ bàn đưa cho một ly
Rồi hít sâu một như thể cố nhẫn nhịn và nghẹn ngào:
“Chị ơi mọi chuyện là em sai”
“Em kính chị một ly những chuyện vui đây để nó qua chị tha thứ cho em chúng vẫn là một gia đình yêu thương ”
16
Phải thật với khả năng diễn xuất Lâm Diểu mà giới giải trí thì thật uổng
Màn nước mắt nghẹn ngào – lùi một bước để tiến hai bước của cô
Thành công dẫn dắt cảm xúc đám khách mời
“Con gái lớn nhà họ Lâm mà dữ thế chứ”
“Năm đó tin Lâm Lộ nhập viện còn đang mua sắm với phu nhân nhà họ Lâm Nhận điện thoại mặt bà tái mét…”
“Chuyện suất học cũng biết Lâm Diểu suốt mấy hôm liền vì ”
“Tch tch đúng là con ruột thì nuôi cũng chẳng thân…”
…
Tiếng bàn tán nhỏ chút nào
chẳng buồn
Kiếp Ôn Tú Tú cũng diễn y như thế
Trước mặt ngoài thì tỏ hiểu chuyện đóng vai mẹ kế từ bi
Sau lưng liên tục kể với bạn bè rằng cứng đầu khó dạy
Khiến ai cũng nghĩ là con sói trắng vô ơn
Những màn thế đã thấy quá nhiều từ khi tám tuổi
Sớm đã quen
rõ ràng bọn họ quen với “ của bây giờ”
“Lâm Diểu đã xin thì rõ lý do”
“Xin mà lý do còn tưởng là ép cô đấy”
“Sao Làm dám nhận Hay là cô phát đoạn video một lần nữa”
Tôi xong chẳng buồn vẻ mặt hoảng hốt của cô
Chỉ sang vợ chồng Lâm Chính Hào bên cạnh
“Phu nhân nhà họ Lâm nếu nhớ nhầm cái suất học là vì Lâm Diểu yêu sớm chịu chia tay với bạn trai học phí nên bất đắc dĩ mới nhường cho đúng ”
“Còn năm lớp mười một Lâm Diểu đẩy ngã từ cầu thang còn Lâm Chính Hào tát cho thủng màng nhĩ nhập viện viện chăm sóc thật sự là ”
“Sao nhớ hình như bà chăm là cái đứa con gái mà trầy một vết mà sống chết chịu xuất viện …”
Lời còn dứt mặt ba bên đã biến sắc
“Cô dối”
“Tôi khi nào đánh cô chứ”
Tôi lùi một bước
Cũng bắt chước dáng vẻ Lâm Diểu vẻ tủi thân:
“Kích động gì chứ Tôi chắc chắn chẳng là ‘hình như’ đấy ”
“Chuyện lâu quá cũng nhớ rõ chỉ nhớ bác sĩ điều trị năm đó của hình như báo cảnh sát…”
“Hay là thế gọi điện hỏi thử nhé Hoặc đến đồn cảnh sát cũng ”
17
Lâm Chính Hào và Ôn Tú Tú một sĩ diện một thì diễn sâu đến mức xuất thần
Nghe tới đây cả hai đều tức đến nỗi run
còn hết
“Không hai thích nhắc chuyện cũ Vừa cũng vài chuyện cũ cùng hai ôn một chút”
Vừa giơ tay đồng hồ
lúc đó tiếng bước chân vang lên lưng
Một đàn ông mặc vest chỉnh tề bước từ ngoài cửa
Bất chấp ánh mắt kinh ngạc của mọi xung quanh lấy một xấp tài liệu từ trong cặp
“Trước khi ông Quản Trọng Vân qua đời đã lập di chúc Toàn bộ cổ phần tại Tập đoàn Thịnh Tường cùng tài sản và bất động sản tên ông khi qua đời đều do cô Lâm Lộ thừa kế”
“Theo nội dung di chúc khi cô Lâm Lộ kết hôn cổ phần và tài sản sẽ do một trong hai thân quản lý thay Sau khi kết hôn lập tức trả…”
Luật sư còn hết sắc mặt Lâm Chính Hào đã tối sầm
Ông bước lên một bước ánh mắt đầy hung dữ trừng trừng nghiến răng hỏi:
“Ý mày là gì”
“Ý đơn giản Trả những gì các đã chiếm dụng hơn mười năm qua – vốn dĩ thuộc về Và… dọn khỏi căn nhà của ”
Tôi mỉm với ông nhún vai chỉ tay về phía căn biệt thự lưng
Năm đó mẹ bất chấp phản đối mà lấy Lâm Chính Hào
Ngoại vốn đã hoài nghi tâm tư của ông
Cho nên dù là bất động sản cổ phần ông đều tính toán cẩn thận
Kiếp mãi đến khi chết mới biết
Lâm Chính Hào dung túng Lâm Diểu phá hoại hôn sự của hết lần đến lần khác
Thậm chí còn bóng gió bảo cô giở trò với xe của hại gặp tai nạn thảm khốc mà chết
Một phần lý do chính là vì số cổ phần Thịnh Tường và khối tài sản
Nhìn gương mặt tức đến vặn vẹo của Lâm Chính Hào và vẻ kinh hoàng của mẹ con Ôn Tú Tú
Tôi cong môi nhạt:
“Lâm Chính Hào chẳng lẽ ông tưởng biết gì về di chúc của ông ngoại ”
Có lẽ nụ của chọc tức
Lâm Chính Hào thở hổn hển lồng ngực phập phồng dữ dội
Lần đầu tiên kích động đến mất khống chế bất chấp tất cả lao thẳng đến định đánh
Tay ông giơ cao cái tát gần như sắp giáng xuống
Tôi chớp lấy thời cơ lui một bước
Không ngờ đâm sầm một lồng ngực ấm áp
Còn kịp phản ứng một cánh tay từ phía vươn tới ngăn Lâm Chính Hào
Ngay đó giọng lạnh lẽo của Cầm Tri Lễ vang bên tai:
“Ông dám động cô thử xem”
18
Sự xuất hiện đột ngột của Cầm Tri Lễ khiến bất ngờ
Bởi từ hôm lễ cưới khi “đập cửa bỏ ” thái độ của đối với liền trở nên kỳ lạ
Như thể cố tình né tránh
Hễ ánh mắt chạm liền lập tức
Bị lâu chút thì còn thể… bỏ chạy luôn
Cứ như là tai họa giáng xuống
Thế mà lúc chắn mặt bảo vệ chặt chẽ
Tấm lưng rắn rỏi và ấm áp mang đến cảm giác an tâm lạ thường
“Cố ý gây thương tích là phạm pháp”
“Ông Lâm nhiều chứng kiến thế ông chắc chắn tay ”
Giọng Cầm Tri Lễ lạnh đến thấu xương
Chỉ một câu liền khiến cả sảnh tiệc lặng ngắt như tờ
Nhà họ Cầm kinh thương kết giao với giới chính trị
Không chỉ ở Bân thị mà cả nước đều tiếng tăm vang dội
Người làm ăn tại Bân thị ai dám đắc tội với nhà họ Cầm
Chỉ Lâm Chính Hào là nể nang gì
Chắc vì mặt mũi đã mất sạch nên chẳng còn gì để giữ
Lúc vẫn hung dữ trợn mắt:
“Chuyện trong nhà họ Lâm khi nào thì đến lượt ngoài như xen ”
Sắc mặt Cầm Tri Lễ chút thay đổi:
“Lâm Lộ là vợ là nhà họ Cầm”
“Còn ông lúc miệng nó xem ông là cha ông đã từng xem nó là con ”
Lâm Chính Hào đỏ mặt nghẹn họng:
“Tôi nuôi nó lớn chừng mà hỏi xem nó là con gái ”
những lời chẳng buồn tiếp
Tôi lên tiếng ngắt lời:
“Ông từng hỏi nhiều lần xem ông gì ”
“Tất nhiên là …”
Tôi mỉm bước lên ghé sát tai ông khẽ lý do
Nhìn thấy sắc máu gương mặt ông từng chút từng chút rút cạn
Tâm trạng bỗng trở nên
Không nhịn mà nhắc:
“Chuyện cổ phần ông nên sớm xử lý cho rõ ràng Và cũng nhanh chóng dọn khỏi căn biệt thự đó ”
“Nếu … chắc sẽ còn kiên nhẫn bao lâu”
19
Gương mặt ba nhà họ Lâm thật sự đặc sắc
Cái kiểu hận thể ăn tươi nuốt sống dám tay
Khiến rốt cuộc nhịn bước khỏi biệt thự đã bật thành tiếng
Tôi đến ngậm miệng
Mãi đến khi nhận bên cạnh còn
“Xin nhé tại vui quá”
Tôi hít sâu điều hòa thở:
“Cầm hôm nay cảm ơn Đợi bên luật xử lý xong cổ phần sẽ lập tức chuyển cho ”
So với những gì tưởng biểu cảm mặt Cầm Tri Lễ chẳng hề giống như đang vui
“Tôi thiếu cô chỗ cổ phần đó chắc”
Lúc câu lông mày nhíu rõ rệt
Giọng điệu cũng chút vui
Tôi đoán ý trong lời đành ngoan ngoãn gật đầu:
“Cầm đúng thiếu là đưa”
Ý là để lấy lòng
Thế mà xong lông mày nhíu sâu hơn
“Cô…”
Anh chăm chú môi mấp máy như gì đó
thôi
Một lúc bỗng thở dài một tiếng giọng mang theo chút bất đắc dĩ:
“Thôi để đưa cô về”
“Về Về Hai sống chung ”
Giọng bất ngờ vang lên khiến tim giật thót
Chưa kịp phản ứng
Cửa xe phía hạ kính xuống
Tôi liền đụng mặt ánh mắt dò xét đầy nghi ngờ của mẹ Cầm Tri Lễ