Tôi Là Ai Trong Gia Đình Này? - Chương 3
6
Ngày hôm đặc biệt xin nghỉ phép đưa mẹ bệnh viện
Cuối cùng cũng đến lượt đỡ mẹ phòng khám
Bác sĩ yêu cầu bà xuống ấn vài chỗ lưng hỏi:
“Đau ”
Mẹ liên tục kêu đau
Tôi lập tức lao đến lớn tiếng mắng mẹ:
“Mẹ làm lớn chút chỗ nào đau thì mới kêu la loạn cả lên như thế Mẹ định làm rối bác sĩ khỏi bệnh nữa hả”
Mẹ biết gì chỉ lạnh lùng đáp:
“Tôi biết chỗ nào đau ”
để bà cơ hội giải thích:
“Mẹ lớn tuổi phán đoán rõ ràng cũng là bình thường thôi Với cũng chỉ quan tâm mẹ mà”
Bác sĩ kiên nhẫn với hai mẹ con cau mày cảnh cáo:
“Hai làm ơn im lặng Cãi thì về nhà đừng cãi ở đây”
khi bác sĩ xong mẹ bỗng vẻ như nhớ điều gì nét mặt bà thoáng chút kỳ lạ
Bà đang nhớ điều gì
Sau khi kiểm tra xong bác sĩ kết luận gì nghiêm trọng chỉ là mệt mỏi quá mức nghỉ ngơi nhiều hơn là
Tôi chạy tới chạy lui lấy thuốc cho mẹ đến khi xong việc thì cả buổi sáng đã trôi qua
Trên đường đưa mẹ về nhà bà đột nhiên một câu chẳng đầu chẳng đuôi:
“Lúc nhỏ mẹ cũng từng quát mắng con khi đo kính đúng ”
Tôi nhướn mày
Ồ bà lão bỗng dưng thông suốt
chỉ là quát mắng mà bà gần như dí ngón tay óc mà trách móc
“Chữ to thế mà con Nhìn kỹ ”
“Mẹ hỏi con hướng nào Trả lời mau”
“Con chắc chắn là hướng lên Con nghiêm túc ”
“Suốt ngày xem tivi nhỏ thế đã đeo kính chết ”
Những tiếng gào thét năm xưa của mẹ đến giờ vẫn vang lên rõ mồn một bên tai
Hơn 20 năm đã qua mà âm thanh vẫn rõ ràng như mới hôm qua
Nhìn mẹ đang trầm ngâm mặt nghĩ rằng cuối cùng bà cũng hiểu những tổn thương mà chịu từ những lời mắng mỏ vô tình của bà
kịp để trả lời bà tự :
“Lúc nhỏ con đúng là lời thật”
Trong khoảnh khắc đó mọi cảm xúc tích cực trong đều tan biến
Tôi biết thể hiện biểu cảm nào phụ nữ đã sinh và nuôi dưỡng nhưng đồng thời cũng khiến đau khổ khôn cùng
Có lẽ thấy sắc mặt mẹ lảng tránh ánh mắt lắp bắp nhưng cuối cùng cũng thêm gì
Trận chiến thật khó khăn
Tôi cảm thấy trống rỗng và bi thương
Không tăng thêm hỏa lực… xem là
7
Vì lý do sức khỏe cuối cùng mẹ vẫn nghỉ công việc dọn dẹp
Cũng may công ty đó là của bạn thân ngay từ đầu đã rõ chỉ làm cho hình thức tính là thực sự làm
Nếu một phụ nữ đã qua tuổi nghỉ hưu như mẹ làm may mắn tìm công việc thoải mái dầm mưa dãi nắng thế
Người khác ở tuổi của bà cùng lắm chỉ thể quầy trong siêu thị hoặc quét dọn đường phố mà thôi
Để cảm ơn sự giúp đỡ của bạn đặc biệt mời cô một bữa ăn
“Bạn việc gì chấp nhặt với họ Đến cái tuổi chắc họ thay đổi nữa ”
Bạn khuyên
Tôi gật đầu đồng tình
“Tất nhiên biết họ sẽ thay đổi Chỉ là… họ ít nhất cảm nhận cảm giác đã chịu đựng suốt bao năm qua”
“Cảm giác ngột ngạt khi dù làm gì cũng trách móc dù đạt bao nhiêu thành tựu cũng hạ thấp mà còn cảm kích họ vì điều đó”
“Với cũng một chút hy vọng hão huyền Biết thì …”
Biết họ sẽ thay đổi
Biết sẽ một ngày chia sẻ cuộc sống hàng ngày và nhận sự khẳng định
Không thử làm biết
Dù thất bại ít nhất cũng đã giải tỏa bực bội
Công ơn sinh thành sẽ dùng việc phụng dưỡng tuổi già để báo đáp
Còn những thứ khác
Họ cho cái gì sẽ trả cái đó
Họ cho bao nhiêu trả bấy nhiêu
Cũng coi như công bằng
8
Sau khi mẹ nghỉ việc bố cũng nhanh chóng làm nữa
Mẹ thì vì lý do sức khỏe trách thêm cũng còn ông bố khỏe mạnh đau bệnh lần đúng là cho cơ hội “ tay”
“Bố bố cứ ba ngày là chán Trước đây bố bảo các ông già khác biết đánh cờ tướng chỉ bố biết nên đòi con mua cho một bộ Kết quả thế nào Đánh ba hôm bỏ giờ bàn cờ chỉ để kê chân bàn”
“Rồi bố trồng rau bố xem đất còn nứt toác kìa Con biết kiếp cơ hội ăn rau bố trồng ”
“Bây giờ bảo vệ cũng làm ai như bố già mà chẳng kiên nhẫn thế Con đúng là nuôi bố phí cả công”
Nghe bố hừ một tiếng:
“Hả”
Ý thức lỡ lời vội chữa cháy:
“Gì chứ Nuôi dưỡng tuổi già tính là nuôi ”
Rồi quăng luôn cái nồi cho ông nhất quyết để ông thoát trách nhiệm
Dù vẫn đồng ý để bố nghỉ việc Dù mục đích của cũng bắt ông làm thật Chẳng lẽ thực sự trông cậy việc ông làm bảo vệ mà giàu lên
…
Thoắt cái đã đến ngày họp mặt gia đình
Buổi tụ họp giữa các họ hàng chủ yếu chỉ xoay quanh việc so sánh thành tích con cái và khoe khoang tài sản gia đình
Những lời qua tiếng chữ nào cũng toát lên sự “giả dối”
Thế mà bao nhiêu năm nay họ vẫn mê mệt những buổi họp
Sau khi mọi tề tựu đông đủ kéo vài chị họ trò chuyện
“Ôi dào nhà hai ông bà già làm gì cũng xong Một chỉ quét dọn chút vệ sinh đã kêu đau lưng nghỉ việc Người còn thì lười chẳng làm gì cả Đâu giống thế hệ tụi nửa đêm khách hàng gọi là bật dậy làm việc đang mơ cũng tỉnh là so với tức chết ”
Nghe mấy chị họ đều há hốc miệng
Lúc bố bất ngờ thò đầu từ lưng :
“Con ngoài giới thiệu bố như thế ”
Tôi chút hoảng hốt mặt mày hớn hở:
“Không khen bố là để ngăn bố kiêu ngạo Không thì với tính bố chắc sớm bay tận mất Bố mà bay chẳng con thành trẻ mồ côi ”
Bố định mắng nhưng từ xa vọng đến tiếng cãi ầm ĩ
— Là mẹ với dì
Nội chiến tạm dừng
Để xem kịch cái đã
Tôi vội bỏ bố chạy đến hiện trường hóng chuyện đầu tiên
Kiếm một chiếc ghế thoải mái xuống tiện tay rót một ly nước trái cây uống dì :
“Chị là con gái đã gả nhà mẹ đẻ phá dỡ nhà thì liên quan gì đến chị”
Mẹ cũng chịu lép vế giọng còn lớn hơn cả dì:
“Vương Huệ Quyên chị tính toán giỏi thật đấy Mẹ ốm thì gọi đến chăm còn chị thì trốn chơi Đến lúc phá dỡ nhà chị là đầu tiên nhảy thấy hổ ”
Nghe chợt nhớ đến chuyện xảy khi bà ngoại ốm
Lúc đó dì viện lý do rằng họ thi đại học thể phân tâm nên yêu cầu mẹ viện chăm sóc bà ngoại
Còn mẹ thì đã hẹn du lịch với nhóm các cô chú nhảy quảng trường vé cũng đặt xong
Vì bà ngoại bệnh nặng thêm việc hủy vé sẽ mất phí mẹ chần chừ đề nghị thương lượng với dì
dì nhượng bộ còn chế nhạo mẹ sinh con trai nên hiểu việc nuôi dạy con trai quan trọng thế nào với một gia đình
Lúc đó mẹ tức đến phát điên:
“Tôi đã gả theo lý mà bây giờ là nhà họ Cam còn trách nhiệm chăm sóc già nhà chị Chị làm dâu thì bình thường hưởng thụ sự chăm sóc của mẹ giờ mẹ ốm mà chị chỉ nghĩ đến việc trốn tránh chút liêm sỉ ”
Lúc đó yếu ớt hỏi một câu:
“Không dạo khá rảnh rỗi Không thể nhờ chăm sóc bà ngoại ạ”
Đổi là hai phụ nữ đồng thanh đáp:
“Trẻ con thì biết gì Đàn ông làm việc đó ”
Tôi sang hỏi bố:
“Thế bà nội mà ốm bố cũng chăm sóc ”
Hồi đó bố trả lời thế nào nhỉ
Ông :
“Tôi cưới vợ làm gì Chẳng để cô chăm sóc ”
Mẹ lúc đó phản bác còn gật đầu tán đồng như điều đó là hiển nhiên
Kết hợp với tình cảnh hiện tại nhịn bật
Họ rốt cuộc là một nhà là hai dòng họ
Ngoại sinh một trai một gái nhưng khi ốm đau chỉ yêu cầu con gái hoặc con dâu viện chăm sóc liên quan gì đến con trai
Khi nhà cũ phá dỡ con trai đương nhiên thừa kế tài sản còn con gái thì tranh giành để phần
Rốt cuộc là ai đã cho họ cái gan coi thường Luật Hôn nhân và Luật Thừa kế
Nhìn thoáng qua cũng đang một bên xem kịch giống càng nhịn mà
Là lợi nhất từ nhỏ đến lớn chiếm đủ mọi lợi ích từ chị gái cưới thêm một vợ để chia sẻ trách nhiệm và nghĩa vụ Bây giờ vẫn thể cao tay sạch sẽ dính một chút rắc rối nào
là tài năng xuất chúng