Tinh Dã Tan Trong Tuyết - Chương 1
01.
Nhưng sau khi gửi tin nhắn, điện thoại của sếp bên cạnh lại không hề rung lên.
Tôi nhẹ nhàng thở ra, suýt chút nữa phúc lợi bạn gái lại biến thành gói phúc lợi thất nghiệp rồi.
Tôi ngồi bên cạnh sếp mà không dám thở mạnh, tim đập thình thịch.
Thế nhưng, ánh mắt vẫn không kìm được mà liếc về phía anh ấy.
Dáng người chuẩn công cẩu (công cẩu: nam nhân hình thể vạm vỡ, có sức hút mạnh mẽ), eo thon, chân dài, mông căng. Quan trọng nhất là cơ ngực có vẻ như có thể mở nắp chai.
Mãi đến khi về đến công ty, tôi vừa định chuồn lẹ thì bị sếp gọi lại.
“Em ở bộ phận nào?”
Tôi nuốt nước bọt, đáp: “Bộ phận marketing ạ.”
Sếp nhíu mày nhìn tôi một lúc rồi nói: “Tôi thấy em không hợp với bộ phận này lắm. Em hợp làm paparazzi hơn.”
“Tại sao?”
“Bởi vì paparazzi chuyên giở trò lén lút.”
Sếp cười nhẹ một tiếng, sải bước dài, chỉ vài giây đã bỏ xa tôi.
Mãi đến khi tôi ngồi xuống bàn làm việc, mới có cơ hội kiểm tra điện thoại.
Chỉ thấy “cơ bắp mama” đã trả lời tin nhắn của tôi từ vài phút trước.
【Bạn gái tất nhiên có thể đưa ra yêu cầu rồi.】
Tôi vui vẻ ra mặt, vẫn là “cơ bắp mama” đáng yêu nhất! Không như tên sếp kia, vừa gặp đã mắng mình.
Không bao lâu sau, tôi nhận được video từ “cơ bắp mama”.
Trong văn phòng, anh ấy đang nhảy theo nhịp nhạc.
Mỗi khi đến đoạn cao trào, anh ấy lại cởi một món đồ.
Tôi xem đến mức nước miếng sắp chảy đầy bàn.
Đến khi anh ấy cởi xong áo, nhạc cũng dừng lại.
Anh ấy đeo khẩu trang, cúi người lại gần ống kính.
Bởi vì ngược sáng, tôi hoàn toàn không nhìn rõ mặt anh ấy, chỉ thấy hàng lông mi dày dài như cánh quạt, phẩy nhẹ một cái cũng có thể cuốn người ta vào giấc mộng.
Yêu tinh, đúng là yêu tinh trong nhân gian!
Tôi vội gõ bàn phím:
【Chồng ơi, đẹp trai quá! Mắt em không kiềm chế được mà rơi nước mắt rồi đây này.】
【Lần sau còn có phúc lợi không?】
Đầu bên kia lập tức trả lời:
【Tất nhiên rồi.】
Tôi có một sở thích khó nói, đó là thích xem nam streamer nhảy múa.
Thời đại đang tiến bộ, công nghệ cũng phát triển.
Các chàng trai nhảy múa vất vả như vậy chẳng phải là để làm vui lòng chúng tôi hay sao?
Mãi đến một ngày, tôi lướt mạng và nhìn thấy một nam streamer.
Nhìn là biết người mới, nhưng vũ đạo lại cực kỳ thành thạo.
Lắc hông, đẩy người, từng động tác đều vô cùng điêu luyện.
Chỉ tiếc là không có fan.
Tôi nuốt nước bọt “ực” một tiếng, điên cuồng like và bình luận.
【Chị không xem, chị lắc cho em xem.】
【Anh có thể nhảy thoát y không?】
【Nếu đeo thêm đuôi giả và xích cổ chắc sẽ càng cuốn hút hơn đấy.】
Cứ thế, tôi từng bước từng bước hướng dẫn anh ta.
Không lâu sau, anh ấy thực sự nổi tiếng.
Sau khi nổi lên, tôi nhắn tin động viên anh ấy livestream nhiều hơn.
Như vậy mới thu hút thêm lưu lượng.
Anh ấy cũng làm theo.
02
Trong phòng livestream, anh ấy đặc biệt ngoan ngoãn.
Bình luận bảo nhảy bài nào, anh ấy liền nhảy bài đó.
Ngoan đến mức hoàn toàn khác với mấy nam streamer chuyên nịnh nọt fan.
Ngày nào tôi cũng tặng quà cho anh ấy, thậm chí không tiếc ném luôn một tháng tiền lương.
Bình thường tôi không có sở thích gì đặc biệt, chỉ thích xem nam streamer nhảy múa.
Tinh thần được thỏa mãn rồi thì vật chất cũng chẳng cần chi tiêu gì nhiều.
Không ngờ anh ấy lại chủ động nhắn tin cho tôi.
【Chị gái, tặng nhiều quà quá rồi, để em cho chị xem chút phúc lợi nhé.】
【Lần sau đừng tặng quà nữa, làm bạn gái em đi, phúc lợi xem miễn phí.】
Anh ấy đã nói vậy rồi, tôi còn lý do gì để từ chối?
Thế là chúng tôi chính thức trở thành một cặp.
Lợi ích của việc yêu đương qua mạng với “cơ bắp mama” chính là không cần bỏ ra đồng nào, nhưng lại có cả vài GB video nhảy múa để xem.
Đang vui vẻ xem lại “hàng dự trữ”, tôi đột nhiên cảm giác có người đứng sau lưng.
Quản lý không biết đã đến từ lúc nào.
“Lục Tuyết, đã đón tổng giám đốc chưa?”
Tôi hoảng hốt tắt màn hình điện thoại, vội vàng đứng dậy.
“Đón rồi, đón rồi ạ.”
“Không xảy ra vấn đề gì chứ?” Quản lý nhìn tôi từ trên xuống dưới, dè dặt hỏi.
“Không… không có vấn đề gì ạ.”
Nghe tôi nói vậy, quản lý cau mày.
“Kỳ lạ thật, công ty có một quy tắc, mỗi khi có tổng giám đốc mới nhậm chức, buổi tối hôm đó sẽ tổ chức một buổi tiệc.”
“Theo lệ thường, bữa tiệc này là dành cho các lãnh đạo các bộ phận, nhưng năm nay, tổng giám đốc lại chỉ định bộ phận chúng ta.”
Tôi không khỏi chột dạ.
Tôi chẳng qua chỉ lén nhìn anh ta vài lần, không đến mức thù dai vậy chứ?
Sau khi quản lý rời đi, tôi lập tức lấy điện thoại ra, bắt đầu than phiền với “cơ bắp mama” về sếp mới.
【Bảo bối, em có biết hôm nay công ty chị có một sếp mới không?】
【Chị chỉ lỡ nhìn anh ta vài lần thôi mà đã bị ghi thù rồi.】
【Anh nói xem, người làm tổng giám đốc rồi mà vẫn còn nhỏ mọn thế được à?】
Anh ấy nhanh chóng trả lời:
【Chị gái đừng giận.】
【Tối nay em nhảy cho chị xem.】
Chỉ một câu này thôi đã khiến tôi nguôi giận ngay lập tức.
Buổi tối, tôi cùng đồng nghiệp lên xe đến nhà hàng dự tiệc.
Dọc đường đi, bọn họ kéo tôi hỏi không ngừng.
“Lục Tuyết, nghe nói tổng giám đốc mới rất đẹp trai hả?”
“Nghe bảo trước đây anh ta làm người mẫu ở nước ngoài, năm nay mới bị gọi về nước kế thừa sản nghiệp.”
“Còn có tin đồn nói rằng anh ta vốn không muốn về, chỉ vì chủ tịch tuổi cao sức yếu nên mới bị ép quay lại.”
“Tuyết Tuyết, cậu gặp sếp rồi đúng không? Thật sự đẹp trai như lời đồn à?”
Tôi cúi đầu suy nghĩ vài giây rồi đáp.
“Ừ, cũng đẹp trai đấy. Lông mày rậm, mắt to, eo thon, chân dài, vai rộng.”
“Chỉ có điều… tính tình không tốt, khó nói lắm.”
Đồng nghiệp càng nghe càng phấn khích.
“Nghe vậy lại càng phải tận mắt chứng kiến mới được!”
Chúng tôi là nhóm cuối cùng đến nhà hàng.
Lúc vào phòng, chỉ còn lại mấy chỗ ngồi cạnh tổng giám đốc.
Đồng nghiệp ai nấy nhanh chóng chọn chỗ ngồi xa nhất có thể.
Đến lượt tôi, chỉ còn duy nhất một ghế trống bên cạnh anh ta.
Tôi đành cắn răng ngồi xuống.
Tổng giám đốc nghiêng đầu nhìn tôi, khóe môi khẽ nhếch.
“Lại gặp nhau rồi, paparazzi nhỏ.”
Vừa dứt lời, toàn bộ bàn ăn lập tức dồn ánh mắt về phía tôi.
Một đồng nghiệp bên cạnh lén huých khuỷu tay vào eo tôi, giọng tràn đầy phấn khích.
“Không ngờ đấy nhé, Lục Tuyết!”
“Cậu và sếp mới thân nhau vậy từ bao giờ?”
“Anh ấy gọi cậu là ‘chó con’ kìa!”
“Biệt danh này đâu phải ai cũng được gọi đâu nha!”
03
Mặt tôi lập tức đỏ bừng.
Vội vàng giải thích: “Tôi có bạn trai rồi.”
Tổng giám đốc nhếch mép nhìn tôi, ánh mắt đầy vẻ không tin tưởng.
“Cứ như thể tôi không có bạn gái ấy.”
Tất cả mọi người xung quanh đều cố nhịn cười đến mức mặt đỏ bừng. Cuối cùng, quản lý đành đứng ra hòa giải.
“Giám đốc Thiệu, hôm nay là ngày đầu tiên anh tiếp quản công ty, chúng tôi kính anh một ly.”
Thiệu Tinh Dã ngồi bên cạnh tôi, nâng ly rượu trên bàn chính, mỉm cười:
“Tôi kính mọi người.”
“Đừng căng thẳng, chúng ta đều ngang tuổi nhau, cứ thoải mái gọi món đi, tối nay tôi mời.”
Vừa nghe vậy, mấy đồng nghiệp hướng ngoại lập tức phấn khích.
“Vậy tôi gọi cua hoàng đế!”
“Tôi ăn cá mú Đông Tinh!”
“Tôi muốn uống rượu vang! Loại giá trung bình thôi!”
Thiệu Tinh Dã nghe xong, liền gọi nhân viên phục vụ mang ra một chai rượu vang hảo hạng.
Đám đồng nghiệp ngay lập tức bị anh ta thu phục.
“Giám đốc Thiệu yên tâm, từ nay công ty chính là nhà của tôi! Vì công ty, dù nước sôi lửa bỏng cũng không từ nan!”
Bữa ăn này khiến tôi toát cả mồ hôi.
Không phải vì món ăn quá ngon, mà vì từ đầu đến cuối, tôi không dám liếc trộm Thiệu Tinh Dã lấy một lần.
Chỉ có thể nhìn chằm chằm vào đĩa thức ăn trước mặt.
Giữa bữa tiệc, tôi viện cớ đi vệ sinh, tranh thủ chuồn ra ngoài.
Vừa ra khỏi phòng, tôi lập tức nhắn tin cho bạn trai.
【Bảo bối, tối nay một video có lẽ không thể xoa dịu tâm hồn chị.】
【Phải ba cái mới đủ.】
Tôi đợi một lúc lâu mới nhận được hồi âm.
【Sao thế, chị gái?】
Tôi dựa vào tường, nhanh chóng gõ bàn phím:
【Nếu có một cô gái siêu nóng bỏng, dáng người tuyệt đỉnh ngồi ngay cạnh em, em có liếc trộm không?】
【Ngoài chị ra, em chẳng nhìn ai hết.】
Thấy dòng tin nhắn này, khóe môi tôi không tự giác cong lên.
Nhưng tôi chợt nhận ra, yêu đương qua mạng lâu như vậy, cả hai chưa từng gửi ảnh chính diện cho nhau.
Tự nhiên lại có chút chột dạ.
Vì… gương mặt này, thân hình này của sếp quá đẹp trai! Tôi thực sự muốn xem!
Đúng lúc tôi đang im lặng suy nghĩ, anh ấy đột nhiên gửi tới hàng loạt tin nhắn.
【Chị gái sao thế? Không lẽ chị đang thử lòng em?】
【Không đúng, chị hỏi thế là có người đàn ông khác bên cạnh sao?】
【Em hiểu rồi! Chắc chắn là vì chiều nay em chưa nhảy cho chị xem, nên chị buồn đây mà!】
【Khai mau! Người đàn ông đó là ai?】
【Thân hình em vẫn là đẹp nhất! Chị gái nhìn em đi!】
Cuối cùng, một bức ảnh được gửi kèm theo.
Trong ảnh, một người đàn ông cắn gấu áo sơ mi, góc chụp từ trên xuống, lộ rõ cơ bụng và cơ ngực cuồn cuộn.
Tôi kích động đến mức tay run lên.
Nhưng ngay lúc đó, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai.
“Paparazzi nhỏ? Tôi đi vệ sinh mà cô cũng ngửi thấy mùi mà chạy theo à?”