Thiên Kim Thật Tung Hoành Tứ Phương - Chương 3
8
Đồng tử của Lâm Vãn Vãn co rút lại, rõ ràng là bị thái độ lạnh lẽo của mẹ tôi dọa sợ.
Nhưng cô ta vẫn cố tỏ ra tội nghiệp, khóc lóc nói:
“Con thật sự không làm gì cả, tất cả đều do anh trai tự mình làm!
“Anh ấy sợ chị trở về sẽ tranh giành gia sản với anh ấy nên mới làm như vậy!”
Nghe vậy, ánh mắt Lâm Tử Văn thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc và thất vọng vì bị phản bội.
Nhưng chưa kịp mở miệng phản bác.
Chát!
Mẹ tôi lập tức giáng một cái tát lên mặt Lâm Vãn Vãn:
“Câm miệng! Chỉ cần tao còn sống, ở đây không đến lượt mày lên tiếng!”
Lâm Vãn Vãn ôm mặt, òa khóc nức nở.
Ba tôi tức giận đập vỡ chiếc cốc trên bàn trà, nghiến răng chỉ tay vào mẹ tôi:
“Đây là nhà họ Lâm, không tới lượt bà làm càn!
“Bây giờ bà hãy dẫn theo đứa con hoang này, cút khỏi đây ngay!”
Mẹ tôi cười lạnh:
“Đồ đàn ông vô dụng ăn bám, nếu không phải năm đó ông quỳ gối cầu xin ba mẹ tôi gả tôi cho ông, thì ông lấy tư cách gì để tiếp quản tập đoàn nhà họ Lâm này?
“Người đáng phải cút đi là ông đấy!”
Hai người họ lao vào cãi nhau dữ dội, đám con riêng sợ hãi câm như hến.
Nhìn cảnh họ hoàn toàn xâu xé lẫn nhau, tôi cảm thấy yên tâm hơn bao giờ hết.
Cuối cùng, mẹ tôi không nhịn được nữa, dẫn theo Lâm Tử Văn bỏ đi.
Nhìn sắc mặt tái mét của ba tôi, tôi giả vờ tò mò hỏi:
“Ba, thật ra con thấy Lâm Tử Văn rất có duyên với nhà mình. Ba nhìn đi, dù ngoại hình giống mẹ nhưng đôi mắt và miệng lại gần như y hệt ba đấy ạ.”
Dưới lời “vô tình” nhắc nhở của tôi, ba tôi cuối cùng cũng nhận ra điều gì đó.
Ông lập tức bật dậy khỏi ghế sofa, ánh mắt lạnh lẽo đến mức muốn giết người.
Đêm đó, tôi nghe thấy ông gọi điện thoại ngoài ban công.
“Đúng vậy, cậu điều tra kỹ cho tôi, trước đây khi có tin tức bà ta ra nước ngoài, liệu có còn giữ liên lạc với Lâm Chính Vân không?
“Tôi nghe nói Lâm Chính Vân vẫn chưa rời khỏi Giang Thành, cậu hãy theo dõi khu vực quanh khách sạn của hắn vài ngày xem sao…”
Tôi cũng lén gọi cho mẹ tôi.
“Mẹ, mẹ ở ngoài có ngủ ngon không?
“Ba đang tức giận lắm, còn nói sẽ cho người điều tra Lâm Chính Vân. Mẹ, Lâm Chính Vân là ai vậy?”
Mẹ tôi lắp bắp:
“Nam Nam, con ở nhà ngoan ngoãn nhé.
“Đừng nghe ba con nói linh tinh, mẹ phải cúp máy rồi.”
9
Chuyện xảy ra tại buổi tiệc đã trở thành đề tài nóng trên mạng chỉ sau một đêm.
Lâm Tử Văn làm mất hết mặt mũi của nhà họ Lâm, bị cư dân mạng chỉ trích thậm tệ không sót chỗ nào.
Còn hành động của tôi lại được xem là giúp ba mẹ vớt vát lại một chút thể diện, biến cuộc náo loạn này thành: Lỗi giáo dục của ba mẹ không lớn, chỉ tại đứa con nuôi tâm tính tồi tệ.
Mấy ngày nay ba tôi hầu như không có ở nhà, nhưng thỉnh thoảng gặp nhau, ông vẫn dành cho tôi vài ánh mắt tán thưởng.
“May mà có con, nếu không lần này cả nhà ta đều mất mặt rồi.”
Vài ngày sau, dư luận về nhà họ Lâm dần lắng xuống.
Nhưng tập đoàn nhà họ Lâm lại một lần nữa lên top tìm kiếm.
Ba tôi đã tìm luật sư, sau khi được hội đồng quản trị chấp thuận, ông lập di chúc: Sau khi ông qua đời, toàn bộ tài sản và cổ phần của tập đoàn nhà họ Lâm sẽ được chia đều cho tôi và Lâm Vãn Vãn.
Ngày hôm đó, mẹ ruột của tôi – người mà cả tuần nay không thấy mặt – giận dữ trở về nhà.
“Tôi không đồng ý! Tất cả những gì ông có bây giờ đều dựa vào nhà ngoại của tôi! Ông muốn để lại cho Nam Nam thì được, nhưng đừng mơ chia cho đứa con hoang đó!”
Ba tôi cười lạnh đáp:
“Đó là tiền của tôi, liên quan gì đến bà? Dù thế nào đi nữa, đứa con hoang của bà đừng mong lấy được một xu từ tôi!”
Nói rồi, ông lấy điện thoại ra, giơ lên trước mặt mẹ tôi.
Trên màn hình là đoạn video rõ nét quay lại cảnh bà ngoại tình với nhị thúc, thậm chí còn có cả đoạn ghi âm bà bàn bạc kế hoạch hạ độc ông.
“Trần Mỹ Nhiên, tôi đã quá xem thường bà rồi. Không ngờ bà dám âm mưu hạ độc để giết chồng mình?
“Nếu đoạn video này được giao cho cảnh sát, bà nghĩ hậu quả sẽ thế nào?
“Cho nên bà ngoan ngoãn cút khỏi nhà này tay trắng đi, nếu không, không chỉ bà thân bại danh liệt, mà cả nhà ngoại của bà cũng đừng mong yên ổn!”
Sắc mặt mẹ tôi ngày càng khó coi, cuối cùng bà nghiến răng đầy bất mãn:
“Được, coi như ông giỏi.”
Trước khi rời đi, Lâm Vãn Vãn còn đắc ý mở cửa tiễn bà ra ngoài.
“Mẹ… Ồ không, dì à, đi cẩn thận nhé.
“Nhớ kỹ đừng quay lại chọc giận tôi, nếu không đoạn video trong tay ba…”
Mẹ tôi lườm cô ta một cái sắc lạnh.
Tôi cũng không nhịn được mà rùng mình thay cho Lâm Vãn Vãn.
Một người phụ nữ dám âm mưu giết chồng mình thì Lâm Vãn Vãn lấy gan đâu ra mà chọc vào bà ta chứ?
Tôi lẳng lặng về phòng, gọi điện cho bạn của Lâm Tử Văn.
“Năm mươi triệu đã chuyển khoản rồi.
“Nhớ nhắc nhở hắn, cổ phần trong tay mẹ tôi không nhiều, nhưng ba tôi thì khác, ông ấy là cổ đông lớn nhất của tập đoàn nhà họ Lâm.
“Hắn và ba tôi không có quan hệ huyết thống, nên khuyên hắn hãy cúi đầu trước Lâm Vãn Vãn đi.
“Một chút xích mích nhỏ nhoi thì có là gì chứ, trước tiền tài, cúi đầu trước kẻ từng ngoại tình với mình thì có gì khó khăn đâu?”
10
Ba mẹ tôi ly hôn, mẹ tôi rời đi tay trắng, đổi lại là ba tôi xóa hết mọi video và hình ảnh.
Hiện tại.
Về bản di chúc của ba tôi, mẹ tôi không còn tư cách lên tiếng nữa.
Tôi và Lâm Vãn Vãn chính thức được chọn làm người thừa kế của tập đoàn nhà họ Lâm.
Nhưng ngay ngày hôm sau khi tin tức được công bố, tập đoàn nhà họ Lâm lại lên top tìm kiếm.
Những bức ảnh của Lâm Vãn Vãn tại buổi tiệc bị ai đó phóng to lên, trang phục và trang sức lộng lẫy của cô ta đều bị gắn kèm giá tiền.
【Tiệc chào đón chị gái trở về mà cô ta ăn mặc lộng lẫy thế này là muốn khoe với ai chứ? Loại con gái tâm tư đầy toan tính này, ai mà không biết cô ta đang muốn làm gì!】
Ba tôi không hài lòng với những bình luận của cư dân mạng, Lâm Vãn Vãn liền tự mình lên mạng thanh minh.
Nhưng vài ba câu của cô ta làm sao bằng được đội ngũ bình luận viên mà tôi đã sắp xếp chứ?
【Lâm Vãn Vãn xa hoa lãng phí thế này… Chậc, nếu ba mẹ cô ta thật sự như lời họ nói là người giàu lòng nhân ái, làm sao lại dạy ra được đứa con như thế?】
【Tôi từng học chung với cô ta vài năm, tôi biết rõ cô ta không chỉ xa hoa lãng phí mà còn rất kiêu ngạo, ngang ngược, thường xuyên bắt nạt bạn học. Chỉ vì nhà cô ta giàu nên tất cả những chuyện này đều bị ém nhẹm.】
【Nhà họ Lâm ngoài đứa con gái ruột không được nuôi trong nhà ra thì còn ai tử tế nữa chứ? Những thứ bọn họ bán ra, mấy người thật sự dám mua à? Dù có cho không tôi cũng không dám mua!】
Kiếp trước, người bị cư dân mạng mắng chửi thậm tệ chính là tôi.
Nhiều đêm liền, tôi nhìn chằm chằm vào những lời lẽ độc ác trên mạng, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Nhưng càng thanh minh, sự ác ý trên mạng nhắm vào tôi càng tăng lên.
Cuối cùng, những bức ảnh tôi nhặt chai nước gần trại trẻ mồ côi hay cắm đầu ăn bánh bao cứng ngắc lan tràn khắp nơi.
Tôi bị họ gọi là “Thiên kim rác rưởi”, áp lực đè nặng khiến tôi phát điên.
Sau khi chết, tôi mới biết rằng tất cả những chuyện này đều do Lâm Vãn Vãn giật dây.
Bây giờ, tôi sẽ trả lại gấp đôi cho cô ta.
Tôi cho người khắp nơi thu thập những bê bối của Lâm Vãn Vãn.
May mắn thay, người như cô ta lòng dạ đen tối, tìm scandal chẳng khác gì hái sao trên trời, đầy rẫy một đống.
Cô ta không thể thanh minh, càng cố che đậy thì dân mạng lại càng chỉ trích gay gắt hơn.
Đến mức cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Lâm cũng bị ảnh hưởng nặng nề.
Ba tôi cũng thuê bình luận viên để dập tắt dư luận, nhưng hoàn toàn không thể ngăn chặn làn sóng chỉ trích, thậm chí có vẻ như còn có thế lực lớn hơn đang đẩy mạnh dư luận này.
Tất nhiên, dù mẹ tôi rời đi tay trắng nhưng bà vẫn là thiên kim nhà họ Trần. Tiền để thuê bình luận viên, bà hoàn toàn có đủ.
Cuối cùng, ba tôi mất kiên nhẫn, sau khi mắng chửi Lâm Vãn Vãn một trận, ông còn khóa luôn thẻ của cô ta.
Lâm Vãn Vãn tức điên lên, chỉ thẳng vào tôi chất vấn:
“Lâm Nam Nam, tất cả chuyện này đều do mày làm, đúng không!
“Tại sao mày lại đối xử với tao như vậy! Tao đã đối xử tốt với mày như thế, tao cho mày phòng lớn, tao còn—”
Tôi cười lạnh:
“Đối xử tốt với tao à? Nếu mày thật sự thấy phòng lớn tốt như vậy, tại sao mày không tự ở mà lại nhường cho tao?
“Chiếc váy để ở chỗ mày, tại sao kim cương lại bị Lâm Tử Văn đem bán?
“Mày có thể lừa được tao, nhưng đừng tự lừa chính mình.”
Ánh mắt cô ta đột nhiên trở nên sắc lạnh, không còn phát điên hay diễn kịch nữa, mà nhìn chằm chằm tôi đầy căm hận.
“Mày sẽ không thắng đâu.
“Tao là đứa con mà ba yêu thương nhất, mày sẽ không bao giờ vượt qua được tao.
“Mẹ tao khó sinh mà chết khi sinh ra tao. Bà ấy chết vào lúc ba yêu bà ấy nhất.”