Thẻ Đại Cát - Chương 4
Nào là chê mắt mù lòng ngu ngốc bỏ qua viên ngọc sáng Tạ Yến mà chọn một kẻ nghèo rớt mùng tơi
Cha cực kỳ bảo vệ nổi trận lôi đình gần như cắt đứt đường sống của nhà họ Tạ ở trấn Tuế An
Điều kỳ lạ là Tạ gia lặng lẽ rời khỏi trấn chút phản kháng
Tối hôm khi rời Tạ Yến đến tìm
Lần còn cầu xin thay đổi ý định nhưng giọng điệu mang theo sự tự tin kỳ lạ như thể mọi thứ đã trong lòng bàn tay
Qua cửa sổ khép hờ thề thốt với :
“Ta sẽ Tô Tô Nàng nhất định chỉ thể là thê tử của ”
Lời đầy ẩn ý khiến khỏi rùng
Hắn thề chắc như lẽ nào cũng đã sống
Ta chỉ ngóng đôi chút liền biết nhà họ Tạ lần chuyển là đến kinh thành
Trong lòng khỏi trầm xuống
Kiếp nhà họ Tạ rơi cảnh lưu lạc ở trấn Tuế An là vì cô mẫu của Tạ Yến – Đoan phi – thất bại trong cung đấu giam lãnh cung còn liên lụy cả nhà họ Tạ
tứ hoàng tử – nhi tử của Đoan phi và cũng là biểu của Tạ Yến – lập đại công hoàng đế trọng dụng
Nhờ đó Đoan phi tứ hoàng tử tra rõ sự tình năm xưa thoát khỏi lãnh cung khôi phục sủng ái nhà họ Tạ từ đó đổi đời trở thời kỳ vinh quang
Tuy nhiên chuyện vốn xảy ít nhất ba năm việc nhà họ Tạ chuyển về kinh thành sớm như là điều bất thường
Phải chăng điều chứng tỏ rằng Tạ Yến cũng đã sống và đang lợi dụng ký ức của để sớm khôi phục địa vị
Càng nghĩ càng thấy khả năng
Không màng đến thể diện đến tìm Tống An Chi định bàn chuyện thành thân sớm nhận tin y rời
15
Bên ngoài hàng rào sạch sẽ và Tống An Chi đối diện
Ánh mắt dán chặt chiếc tay nải vai y hốc mắt bất giác đầy nước mắt long lanh
Từ lúc nào đôi lông mày thanh tú và ánh mắt trong trẻo của Tống An Chi đã khắc sâu lòng xóa cũng đau như dao cắt
Y bước gần dùng ngón tay khẽ lau giọt nước mắt sắp rơi của khẽ thở dài:
“Ta vốn định đến tìm nàng để lời từ biệt ngờ nàng đến ”
Ta nén cảm giác nghèn nghẹn trong lòng giơ tay nắm lấy tay áo y
“Chàng Có về
“Chàng những đứa trẻ ở tư thục làm
“Ta ném tú cầu thêm lần nữa nhỡ rơi trúng đáng ghét thì
“Quẻ đại cát là xin cho nếu lấy đời nào chịu trả ”
…
Ta lẩm bẩm mãi nhưng mắt vẫn một lời
Nỗi tủi thân trong lòng dâng trào cuồn cuộn bất ngờ ngẩng đầu tức giận y cuối cùng hỏi câu mà hỏi nhất:
“Vậy hôn sự của chúng là thôi
“Chàng… đã hối hận nữa”
Nước mắt thể kiềm chế lăn dài từ khóe mắt xuống đến môi mang theo vị mằn mặn và cay đắng
Tống An Chi nhíu mày ánh mắt đầy thương xót ôm chặt lòng
“Ta nỡ bỏ nàng những lời đồn cũng lý
Ta cưới nàng nhưng thể lấy nàng với dáng vẻ chẳng gì trong tay
Ta cho nàng một cuộc sống định bảo vệ nàng cả đời
Ta đã bàn với Cố bá phụ ông cũng đồng ý với quyết định của Chúng đã hẹn hai năm Hai năm nhất định về đường đường chính chính cưới nàng”
16
Nửa năm khi Tống An Chi và Tạ Yến rời kinh thành truyền đến tin tức
Tứ hoàng tử vì cứu giá mà thương khiến hoàng đế đầy lòng áy náy bắt đầu coi trọng con
Đồng thời vụ án Đoan phi mưu hại hoàng hậu năm xưa điều tra chứng minh Đoan phi oan bà phục sủng
Nhà họ Tạ từng giáng chức vì vụ án cũng từ đó khôi phục địa vị cao quý
Kiếp Đoan phi phục sủng khi và Tạ Yến thành thân ba năm
Nay mọi chuyện xảy sớm đến
Điều càng chứng minh suy đoán của :
Tạ Yến chắc chắn cũng đã sống
Hắn lợi dụng ký ức từ kiếp thúc đẩy mọi việc diễn sớm hơn
Dù rõ vì chỉ sống giữa chừng nhưng với sự cố chấp của khi rời lo rằng sẽ gây bất lợi cho và cha
Với tính cách của Tạ Yến cùng quyền lực của nhà họ Tạ đối phó với chúng thật dễ như trở bàn tay
Ta tự cứu khi vững
Đêm đó và cha đối diện trò chuyện suốt cả đêm
Cha vuốt râu ánh mắt tràn ngập niềm tự hào:
“Nữ nhi của đã lớn Cha theo con”
Sau đó đề nghị cha bán tất cả sản nghiệp thể thanh lý ngay cả mạch vận tải quan trọng cũng giao cho đáng tin cậy và năng lực nhất là nhị đương gia quản lý
Chúng bí mật rời trấn Tuế An bằng thuyền nhà đến một thị trấn nhỏ miền sông nước Giang Nam
Đây là nơi mẹ sinh và lớn lên cũng là chốn mà cha mong an hưởng tuổi già
Cha nhiều năm bôn ba vất vả đã tích lũy một khoản nhỏ
Chúng dùng số tiền đó mua nhà đất đai và cửa hàng chính thức định cư tại đây
Giang Nam nổi tiếng với nghề sản xuất lụa
Ta mở một cửa hàng tơ lụa tận dụng lợi thế vận tải đường thủy hàng tháng vận chuyển lụa các nơi khác thu lợi nhuận lớn
Phong cảnh Giang Nam hữu tình khí hậu ôn hòa thích hợp để sống
Ta và cha bận rộn nhưng mãn nguyện sống những ngày tháng tựa thần tiên
Thỉnh thoảng cũng nhớ đến Tống An Chi
Chúng chia tay trong vội vã mất liên lạc biết kiếp liệu còn gặp
hối hận với lựa chọn của
Duyên phận do trời định nếu thể tái ngộ đó cũng là số phận
Trong lòng sự an của và cha mới là điều quan trọng nhất
Kiếp chỉ một năm khi và Tạ Yến thành thân cha đột ngột lâm bệnh nặng và qua đời
Nay khi tránh xa Tạ Yến cha khỏe mạnh mỗi ngày nuôi gà chọi dắt chó dạo uống trà đánh cờ sống an nhàn
Điều càng khẳng định căn bệnh của cha ở kiếp chắc chắn liên quan đến Tạ Yến
Thêm một năm nữa trôi qua khi dần quên những chuyện cũ bất ngờ nhận một bức mật thư từ trấn Tuế An
Nhị đương gia trong thư khẩn thiết rằng Tạ Yến đã trấn Tuế An gần như lật tung cả trấn để tìm kiếm tung tích của
Hắn còn Tạ Yến thủ đoạn tàn độc quyền lực lớn dù và cha cách xa nghìn dặm cũng hết sức cẩn thận tùy tiện để lộ thân phận
Ở góc lá thư còn dính một vệt máu đỏ thẫm
Lòng bất giác lạnh toát
lúc cửa phòng một cú đá mạnh mở tung
Bước là mà tuyệt đối gặp : Tạ Yến
17
Hắn mặc bộ cẩm bào sang trọng khóe môi cong lên một nụ cuồng loạn
Người thường giàu sang làm thay đổi con
Chỉ hai năm gặp khí chất của đã khác biệt còn nửa phần dáng vẻ sa sút của những ngày ở trấn Tuế An
Hắn mở miệng câu như tiếng sét đánh ngang tai:
“Tô Tô nàng cũng đã sống đúng ”
Ta mím môi đáp chỉ lặng lẽ
Hắn khẽ dường như để tâm tự hỏi tự trả lời:
“Dù nàng cũng đoán Nếu nàng thể thay đổi đột ngột đẩy xa ngàn dặm như ”
“Tô Tô kiếp là của Sau khi nàng rời mới nhận đã yêu nàng từ lúc nào Ta đêm thể chợp mắt chỉ cần nghĩ đến nàng là lòng đau như dao cắt
Ông trời đã cho chúng cơ hội sống chính là để sửa sai cùng nàng làm từ đầu Tô Tô tại nàng trốn tránh Nàng biết đã khổ sở tìm nàng đến nhường nào ”
Hắn vén áo xuống tự rót một chén trà
Sau đó phẩy tay hiệu liền bước tới áp giải một bóng đầy máu thịt lẫn lộn
“Tô Tô nàng chịu tha thứ cho vẫn còn giận Giờ đã mang mà nàng ghét nhất đến đây Kiếp chỉ cần nàng”
Ta ngẩng đầu thấy Mạnh Vân Nhu quăng xuống đất thở mong manh thân thể bê bết máu vết thương khắp máu loang lổ kéo dài thành từng vệt đỏ sàn nhà
Mạnh Vân Nhu quả thực kẻ gì nhưng đời nàng đã lấy chồng làm rơi tay Tạ Yến còn chịu đựng cảnh ngược đãi như thế
Thấy vẻ nghi hoặc mặt Tạ Yến khẽ tự giải thích:
“Thực kiếp cuối cùng đã thay nàng trừng phạt ả nàng tận mắt thấy Vì dù kiếp ả ngáng đường chúng vẫn tự tay thay nàng xả giận Thế nào nàng vui ”
Ta chỉ cảm thấy thể nào hiểu nổi lạnh lùng đáp:
“Người hận nhất làm là ả Ta hận nhất chính là ngươi đó Tạ Yến Ngươi tự trừng phạt bản thân để hả giận ”
18
Vẻ mặt Tạ Yến thoáng hiện nét đau khổ trong mắt đầy sự ăn năn
“Tô Tô nàng lấy tên thư sinh nghèo chứng tỏ trong lòng nàng đúng
Những chuyện của kiếp đã qua Hiện giờ chúng đều đang đây thể thề với trời đời Tạ Yến sẽ một lòng một với nàng
Ta sẽ tổ chức cho nàng một hôn lễ linh đình cùng nàng sinh nhi tử nhi nữ bên đến đầu bạc răng long…”
Ta khẽ nhạt “Xùy” một tiếng cắt ngang lời một chữ cũng thêm
Bộ dáng tự cho là si tình của thực sự khiến buồn nôn
“Thâm tình đến muộn còn bằng cỏ rác huống hồ đã muộn cả một đời Ta đã sớm còn yêu ngươi nữa càng thể cùng ngươi ở bên Ngươi hãy chết tâm ”
Mắt Tạ Yến đỏ hoe đột nhiên vỗ tay một cái từ bên ngoài liền hai bước áp giải theo cha
“Tô Tô Cố bá phụ đã tuổi cao sức yếu đáng lẽ nên hưởng phúc Đừng vì nàng nghĩ thông mà để ông chịu khổ nữa”
Ta siết chặt nắm tay căm tức