Thái Tử Bồi Táng Cùng Ta - Chương 3
08
“Thái tử phi ngươi tới sớm như chẳng lẽ đã suy nghĩ thông suốt
“Hoàng nhi của trẫm tuy phần hồ đồ nhưng tối qua đã bày tỏ lòng với trẫm trong lòng nó từ đầu đến cuối chỉ ngươi tất cả chỉ là Liễu Khanh Khanh mê hoặc mà thôi”
Hoàng đế mỉm nhưng ngay lập tức hóa thân thành kẻ thành tiếng:
“Hoàng thượng vị trí thái tử phi thần nữ nay thật sự dám vọng tưởng nữa
“Thần nữ cảm tạ hoàng hậu nương nương hôm qua đã sai nội quan mặt giúp thần nữ xả giận khiến phụ thân và ngoại thất của thần nữ nổi giận họ lấy cái chết uy hiếp bắt ép thần nữ nhường vị
“Muội của thần nữ vì điện hạ đã mặc y phục mỏng manh gió lạnh suốt đêm qua hiện giờ đã ngất xỉu bất tỉnh Nếu chuyện chẳng lành xảy danh tiết của thần nữ e rằng giữ nổi”
Nụ mặt hoàng đế lập tức đông cứng
Hắn liếc mắt đám thái giám bên cạnh chúng lập tức hiểu ý vội vàng rời khỏi điện
“Chuyện … Liễu tướng lẽ biết điều như ”
Phải phụ thân vốn nên hồ đồ như thế
Một bên là đích nữ là ngoại tôn nữ của đại thần nắm giữ binh quyền trọng yếu một bên là con gái của kỹ nữ miễn cưỡng mới gọi là “thứ nữ” nặng nhẹ thế nào kẻ ngốc cũng phân biệt
phụ thân hừ đúng thật là một kẻ ngu ngốc
Từ khi gặp Lâm thị đầu óc ông đã phong ấn mất
Bất kể là vinh quang gia tộc lợi ích liên quan chỉ cần gắn với nước mắt của Lâm thị ông liền sẵn sàng bảo vệ trở thành ngọn núi che chắn mặt bà
Đáng tiếc thay ngọn núi cũng chỉ là chỗ dựa cho riêng Lâm thị mà thôi
Trong mắt ông và trong mắt hoàng đế yếu ớt đến mức chỉ cần một cú đẩy nhẹ là vỡ tan
Hoàng đế an ủi kiên nhẫn chờ đợi đám thái giám
Chẳng bao lâu chúng về thì thầm tai hoàng đế
Sắc mặt hoàng đế lập tức sa sầm đập mạnh xuống bàn:
“Liễu tướng và đồ tiện tỳ đó dám lớn mật như Thật quá đáng”
Ta khẽ lau nước mắt:
“Xin hoàng thượng giữ gìn danh tiết cho thần nữ Từ hôn
“Dù mất mạng thần nữ cũng quyết để mất thanh danh”
Hoàng đế sa sầm nét mặt hồi lâu cuối cùng nghiến răng :
“Được đã thì trẫm còn lý do nào để ép buộc ngươi nữa
“Hôn sự coi như hủy bỏ”
Nói xong còn gượng một cách khó coi:
“Trẫm sẽ trách ngươi cứ an tâm về nhà ”
Ở cổng hoàng cung gặp thái tử
Hắn vẻ mặt tiều tụy bước tới chặn đường :
“Ninh Thi bao nhiêu năm bên nàng thực sự nhẫn tâm như ”
Nhìn thậm chí chẳng buồn giả vờ nở nụ :
“Điện hạ vẻ như cũng chẳng để tâm đến tình cảm bao năm của chúng nếu và của đã bắt tại trận giường ”
Bị vạch trần sự giả dối sắc mặt lập tức lạnh lùng:
“Được lắm đây là ngươi tự đấy Ngươi làm thái tử phi khối kẻ làm
“Liễu Ninh Thi ngươi nhất đừng hối hận”
Nói xong giận dữ bỏ
09
“Ngươi Đích nữ Liễu gia đã từ hôn với thái tử chính nàng tự cung cầu xin thánh thượng đó”
“Chuyện ai mà biết chẳng lẽ hôm đó ngươi thấy Liễu Khanh Khanh quỳ ngoài cổng Liễu phủ suốt cả đêm Đó là hình phạt của hoàng hậu đó Ai bảo một đứa con gái của kỹ nữ biết giữ phận dám phá hủy hôn sự giữa đích nữ tỷ tỷ và thái tử”
“Đích nữ Liễu gia làm thái tử phi nữa mà thái tử phá thân của Liễu Khanh Khanh lẽ nạp nàng Đông cung thôi nếu chẳng cả đời sẽ hủy hoại ”
“Người rồng sinh rồng phượng sinh phượng nữ nhi của kỹ nữ… khụ khụ sinh chẳng là để làm những chuyện như thế Danh tiết ư Người căn bản chẳng để tâm ”
“Nói đến Liễu tướng đúng là hồ đồ thật Nếu đích nữ gả cho thái tử ông sẽ trở thành quốc trượng mà nuông chiều ngoại thất quá mức giờ thì trứng chọi đá chẳng gì cả”
“Xem chúng chuyện để bàn tán bữa cơm ”
Cả Liễu phủ cùng với mẹ con Liễu Khanh Khanh đã trở thành trò trong mắt dân chúng kinh thành
Vì hôn sự hủy hoàng đế nổi trận lôi đình hạ chỉ giáng chức phụ thân xuống hai cấp
Sau khi nhận thánh chỉ ông như sét đánh giữa trời quang bất động hồi lâu mới hồn
Đến khi tỉnh táo ông đem mọi tội đổ lên đầu :
“Ngươi… ngươi… ngươi
“Muội ngươi chẳng qua chỉ là ái mộ thái tử cớ ngươi tuyệt tình như Hết từ hôn cung tố cáo ngay cả đường làm quan của phụ thân ngươi cũng màng ”
Nhìn dáng vẻ giận dữ đến phát điên của ông nhịn mà bật thành tiếng:
“Phụ thân hiểu tức giận cái gì đã yêu thái tử từ hôn chẳng là để tác thành cho bọn họ
“Đêm đó chẳng chính và Lâm thị viện của lóc van xin Ta mới cung xin hoàng thượng miễn hình phạt cứu Liễu Khanh Khanh một mạng
“Kết cục ngày hôm nay chẳng chính là điều mà ngày đêm mong Người rốt cuộc còn bất mãn điều gì nữa”
Phụ thân trông như nghẹn một cục tức trong cổ họng nghiến răng nghiến lợi :
“Nghiệt nữ ngươi… ngươi cứ đợi đấy cho ”
Đợi
Không quá lời chút nào khi rằng với tài năng và bản lĩnh của phụ thân chức quan thất phẩm ngày cũng là may mắn lắm
Dù đợi đến kiếp e rằng cũng chẳng đợi gì
Vậy nên bụng nhắc nhở bọn họ:
“Đợi gì cơ Phụ thân chẳng lẽ còn mơ tưởng đến chuyện đưa Liễu Khanh Khanh Đông cung làm
“Đợi đến ngày thái tử đăng cơ nàng sẽ trở thành sủng phi báo thù ư
“Nếu nghĩ thì sai lầm hoàng thượng và hoàng hậu tuyệt đối cho phép ”
Quả nhiên mắt phụ thân và Lâm thị lập tức sáng lên thậm chí thể cảm nhận Liễu Khanh Khanh đang bệnh giường cũng bật dậy
“Ngươi… ngươi đúng là mẫu thân ngươi dạy hư
“Ta chuyện với ngươi nữa cút về viện của ngươi ngay”
10
Ta bỏ nhưng ba bọn họ thì hân hoan phấn khích vô cùng
Phải trong suy nghĩ của bọn họ thể gả Đông cung nhưng Liễu Khanh Khanh thì thể
Dù làm thái tử phi nhưng chỉ cần thái tử đăng cơ Liễu Khanh Khanh cố gắng một chút trở thành sủng phi chẳng dễ như trở bàn tay
Đến lúc đó chẳng bọn họ cũng trở thành quốc trượng
Phụ thân bao năm nay luôn sống cái bóng uy nghiêm của ngoại tổ phụ lẽ trong mơ cũng thoát khỏi ảnh hưởng của ngoại tổ
Nếu thật sự trở thành quốc trượng ông sẽ thể ngẩng đầu mà sống
Bọn họ nhất định sẽ tìm mọi cách đưa Liễu Khanh Khanh Đông cung
Chỉ điều đúng lúc hoàng thượng và hoàng hậu còn ghét bỏ Liễu Khanh Khanh kịp làm thể đồng ý cho nàng Đông cung chứ
Tối hôm đó thấy Liễu Khanh Khanh về hướng Đông cung
Ta biết thái tử đã thuyết phục đế hậu thế nào là đã thành công đưa Liễu Khanh Khanh Đông cung
Chỉ biết rằng đế hậu đã hạ chỉ Liễu Khanh Khanh bất kỳ danh phận nào dù Đông cung thân phận cũng bằng cả nha trong cung
như cũng coi như phụ công mẫu thân nàng đúng con đường năm xưa của bà
Trước khi Đông cung Liễu Khanh Khanh van xin Lâm thị cho nàng ít của hồi môn
Ta liền sai mang bộ những trân bảo quý giá đó về Lâm thị giận dữ gào lên:
“Ngươi làm cái gì Đây là của hồi môn chuẩn cho con gái ngươi lấy bằng cách nào chứ”
Ta lạnh:
“Rõ ràng đây đều là đồ cưới của mẫu thân Một ả ngoại thất lén lút như ngươi khi nào thì tư cách động đồ của mẫu thân
“ là kỹ nữ xuất thân từ thanh lâu chẳng ai dạy cho ngươi biết thế nào là quy củ chỉ biết mấy thủ đoạn hạ lưu để lấy lòng nam nhân mà thôi”
Bà căm tức Liễu Khanh Khanh chạy tới liền lập tức bỏ vẻ khiêm nhường thường ngày lớn tiếng quát tháo:
“Liễu Ninh Thi ngươi chèn ép chừng đó năm còn đủ Ta sắp xuất giá ngươi vẫn chịu buông tha cho ”
“Buông tha cho ngươi” Ta khẩy như thể chuyện hài hước nhất thế gian “Bao năm nay mẹ con các ngươi dựa sự mù quáng của phụ thân chẳng đã ức hiếp ít thứ tử thứ nữ
“Trong hậu viện Liễu phủ các ngươi sống thiếu thốn chút nào Ta làm ức hiếp các ngươi chứ
“Giờ ngươi sắp xuất giá đụng đến của hồi môn của mẫu thân Hay là năm đó mẫu thân ngươi bán thân còn kiếm đủ của hồi môn cho ngươi”
Lời chua chát cay độc phụ thân nổi nữa liền mắng mấy câu thậm tệ
Điều đó khiến mẹ con Lâm thị càng thêm dũng khí Liễu Khanh Khanh lập tức hống hách:
“Ta cho ngươi biết ngươi đừng tưởng làm đích nữ thì giỏi lắm
“Ta đã Đông cung với sự sủng ái của thái tử dành cho trở thành quý phi nương nương cũng dễ như trở bàn tay
“Đến lúc đó sẽ giẫm ngươi chân bắt ngươi quỳ xuống xin vì những gì ngươi đã làm hôm nay”
Khóe môi khẽ nhếch lên:
“Hy vọng ngươi làm như ”