Táo Bạo - Chương 3
9
Sau một tuần nghỉ ngơi và hồi phục, tôi đang chuẩn bị trở về công ty làm việc.
Buổi sáng lúc xuống lầu ngoài ý muốn nhìn thấy cha tôi và cô em gái riêng Khương Hân Nghi, vẻ mặt nghiêm túc đang vây quanh ông nội nói gì đó.
Còn chưa đến gần, thanh âm đầy căm phẫn rõ ràng của cha tôi truyền vào tai tôi.
“Hôn lễ nói hủy liền hủy coi như xong, còn ở nơi đó bị chụp được ở cùng đàn ông… Con thấy nó căn bản không lo lắng qua thể diện của Khương gia!”
“Cũng bởi vì tin tức của Khương Bắc, thị trường chứng khoán tập đoàn dao động như vậy, hội đồng quản trị muốn con phải đưa ra phương án, con cho rằng gần đây nó đã không đảm nhiệm được chức vị này, con chuẩn bị đình chỉ công tác nó.”
“Hơn nữa hạng mục Hoa Tuyền trong tay nó quá quan trọng, cha giao cho Hân Nghi đi.”
Tôi nhíu mày nhanh chóng cầm lấy điện thoại di động nhìn lướt qua tiêu đề tin tức.
Tiêu đề bắt mắt đập vào mắt: [Đại tiểu thư Khương Bắc của tập đoàn Khương Thị, hôn lễ sắp tới, đêm khuya cùng đàn ông xa lạ ngoại tình.]
Là tối hôm qua cùng Hứa Tân Nam……
Góc độ này vừa nhìn chính là như vậy.
Cha tôi và Khương Hân Nghi vì muốn đẩy tôi ra khỏi tập đoàn thật sự là nhọc lòng.
Chỉ là hạng mục Hoa Tuyền tôi và đoàn đội chuẩn bị ngày đêm hơn nửa năm.
Trước mắt đã nắm chắc thắng lợi, cha tôi lại muốn cướp nó cho Khương Hân Nghi!
Tôi bước nhanh lên trước, lạnh lùng ngắt lời cha: “Không thể nào, hạng mục này căn bản Khương Hân Nghi không làm được, con cũng sẽ không chuyển giao cho em ấy.”
Khương Hân Nghi lập tức lộ ra biểu tình uất ức.
“Chị, em còn chưa làm sao chị đã xem thường em? Hơn nữa, ông nội còn chưa nói gì, chị cũng quá đáng lắm rồi đấy.”
Cha tôi cười lạnh một tiếng: “Khương Bắc, bây giờ còn chưa tới phiên con từ chối!”
Ông nội nhíu mày vỗ vỗ bàn, lớn tiếng nói: “Được rồi! Tạm thời Khương Bắc nghỉ làm tổng giám đốc đầu tư hạng mục, nhưng hạng mục Hoa Tuyền vẫn do Khương Bắc phụ trách cho xong, hôm nay ta sẽ bảo bộ thư ký thông báo cho tập đoàn.”
Cha tôi vẫn bất mãn, ông nhìn thoáng qua Khương Hân Nghi đang cúi đầu rơi nước mắt: “Cha, chức vị tổng giám đốc này để Hân Nghi thay thế đi. Hiện tại con bé đang mang thai con của Hứa Tân Nam, sau này tập đoàn Hứa thị sẽ cùng chúng ta thành công hợp tác chiến lược…”
Tôi đột nhiên nhìn về phía Khương Hân Nghi, bắt được tính toán chợt lóe lên trong đáy mắt cô ta.
Thì ra cô ta tìm Trần Ý Ly mượn giống là tính toán như vậy.
Không chỉ làm tôi buồn nôn.
Dù sao cũng là cùng cha khác mẹ, cô ta chỉ cần bám Hứa Tân Nam, mà Trần Ý Ly không nói ra, không ai biết chuyện này.
Cho dù giám định ADN Khương Hân Nghi cũng không sai.
Ông nội còn đang cụp mắt trầm tư, cha tôi thuận thế châm ngòi thổi gió.
“Mấy năm nay ba quá thiên vị Khương Bắc, nhưng Hân Nghi cũng là cháu gái của ba, hơn nữa Khương Lỵ còn bị ba…”
10
Ông nội bị đâm trúng vết sẹo lâu năm, phẫn nộ ném chén trà về phía cha tôi.
“Thằng bất hiếu! Không được nhắc lại cái tên này!”
Tôi tiến lên vội vàng đỡ lấy ông, vỗ lưng cho ông thuận khí.
Ông nội thở dài một hơi, trong mắt hiện lên tia bất đắc dĩ, ông có chút chán nản nói với cha tôi: “Chuyện của Khương Hân Nghi này con tự mình đi giải quyết đi, ta cho các con cơ hội lần này.”
Nói xong ông xoay người đi lên lầu.
Khương Hân Nghi đắc ý nhích lại gần, khiêu khích nói với tôi: “Khương Bắc, niềm vui bất ngờ này chị còn hài lòng không? Đầu đề tin tức này là quà chúc mừng chia tay tôi tặng chị đấy.”
“Ông có thích chị thì sao chứ? Chỉ cần nhắc tới mẹ tôi ông nhất định sẽ nhượng bộ.”
“Chờ tôi sinh hạ đứa bé này, 5% cổ phần tập đoàn Khương thị bà nội để lại cũng thuộc về tôi, để tôi xem chị còn cách nào đặt chân ở công ty!”
Trước khi bà nội qua đời từng nói qua, bà không thiên vị bất cứ kẻ nào, ai là người đầu tiên sinh hạ chắt trai của Khương gia, người đó có thể lấy được cổ phần trong tay bà.
Khương Hân Nghi vì giẫm tôi dưới chân, thật đúng là nhọc lòng.
Về phần mẹ cô ta, Khương Lỵ……
Mẹ tôi và cha tôi là đám cưới thương mại, lúc sắp sinh thì phát hiện cha tôi và con nuôi Khương gia Khương Lỵ lăn cùng một chỗ.
Cuối cùng mẹ tôi khó sinh mà chết, mà cha tôi ngay cả một tia áy náy cũng không có, còn cùng Khương Lỵ day dưa không dứt, thậm chí còn sinh hạ một cô con gái, cũng chính là Khương Hân Nghi.
Ông nội nổi trận lôi đình, mặc dù vô cùng yêu thương cô con gái nuôi này, nhưng ông sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào ảnh hưởng đến Khương gia.
Ông cứng rắn đưa Khương Lỵ ra nước ngoài sai người trông coi mãi mãi không được về nước, từ đó cắt đứt liên lạc với cha tôi.
Ông đối với tôi vẫn mang áy náy, cho nên từ nhỏ nuôi tôi ở bên người dốc lòng chiếu cố.
Vì thế từ nhỏ cái gì Khương Hân Nghi cũng phải tranh giành với tôi.
Tôi cười lạnh, một đứa con gái riêng thật sự là cho rằng mình có mặt mũi.
Tôi giơ tay hung hăng tát cô ta một cái, giữ chặt bàn tay muốn phản kích của cô ta, lạnh lùng nói: “Khương Hân Nghi, cô mua camera chẳng lẽ không nhìn về phía sau?”
Khương Hân Nghi giận quá hóa cười, hất tay tôi ra, khiêu khích châm chọc.
“Ai quan tâm gian phu của cô là ai? Tôi chỉ cần có thể đạt được mục đích của mình là tốt rồi.”
“Chúng ta tranh giành nhiều năm như vậy, cuối cùng cô cũng không phải bại bởi tôi. Nhưng cô chỉ cần quỳ trên mặt đất cầu xin tôi, tôi vẫn sẽ nhường cho chị tốt của tôi…”
Lúc này, tiếng bước chân dồn dập vang lên, tôi quay đầu nhìn lại, Hứa Tân Nam mang theo vài bảo vệ áo đen cùng đoàn luật sư xông vào.
Quản gia Tần bá trong tay còn cầm một tờ giấy đăng ký kết hôn.
Cha tôi nhìn thấy Hứa Tân Nam, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ: “Tân Nam cậu tới rồi à, tôi đang muốn tìm cậu nói chuyện hợp tác.”
Ánh mắt Khương Hân Nghi trong nháy mắt có chút bối rối, lập tức cười nghênh đón: “Anh Hứa, hôm nay không hiểu tại sao anh lại đến đây, ai cũng biết em…”
11
Cô ta còn chưa nói xong, đã bị ánh mắt lạnh lùng của Hứa Tân Nam cắt đứt.
“Thật ngại quá, Khương nhị tiểu thư, tôi còn chưa quen với cô đến mức này, xin hãy gọi tên đầy đủ của tôi.”
Hắn dắt tôi đứng một bên đang ngơ ngẩn, gật đầu lễ phép với cha tôi: “Ngại quá bác, hôm đó là con không nhịn được hại Khương Bắc bị chụp lên trang báo. Hôm nay con không mời tự đến, là tới xin ông nội Khương để cưới Khương Bắc.”
Khương Hân Nghi không thể tin: “Người bị chụp là Hứa Tân Nam?
Sự nghi ngờ của cha tôi cũng theo đó mà đến.
“Hân Nghi, không phải con nói đứa bé trong bụng con là của hắn sao? Tại sao…”
Hứa Tân Nam không trả lời nữa, hắn dắt tôi trực tiếp lên lầu hai tìm ông nội.
Tần bá đem giấy đăng ký kết hôn đặt ở trên bàn làm việc của ông, Hứa Tân Nam cũng để cho đoàn luật sư đem hiệp nghị, tư liệu mang đến đặt ở trước mặt ông.
Hắn khom lưng, giọng nói thành kính mà trịnh trọng: “Ông Khương, trước kia lúc học trung học ông tịch thu thư tình cháu đưa cho Khương Bắc, nói với cháu thời niên thiếu thích không có nghĩa là có thể vượt qua cả đời. Bây giờ cháu đã là người cầm quyền Hứa gia, có tư cách ở cùng với Khương Bắc.”
“Đây là thỏa thuận hôn nhân, nếu cháu có ý đồ xấu, hoặc có bất cứ điều gì không tốt với cô ấy, cháu tự nguyện ra khỏi nhà.”
Hứa Tân Nam quay đầu nhìn tôi chằm chằm, đôi mắt đào hoa thâm tình phảng phất muốn hút tôi vào, hắn tiếp tục nói: “Nhưng sẽ không có một ngày như vậy, cháu yêu Khương Bắc như mạng.”
Tôi sửng sốt, có chút phản ứng không kịp, tôi lại không biết Hứa Tân Nam từ hồi trung học đã bắt đầu thích tôi.
Ông nội không nói gì, hiển nhiên là muốn tôi tự mình xử lý.
Hứa Tân Nam phút chốc quỳ một gối trên mặt đất, lấy ra một viên kim cương phấn mười cara giơ lên trước mặt tôi.
Thanh âm hắn mang theo một tia khẩn trương: “Khương Bắc… em nguyện ý gả cho anh không? Anh thân là người thú huyết thống thuần khiết, nếu sau khi kết hôn anh có một chút đối với em không tốt, anh không thể chết tử tế.”
“Trước kia anh nói không thích em đều là giả, mỗi lần cùng em đối chọi gay gắt đều là muốn khiến cho em chú ý…… Em cùng Trần Ý Ly quen nhau, anh ghen tị đến phát điên.”