Táo Bạo - Chương 1
1
Khi tôi chật vật chạy tới bệnh viện, hình ảnh trước mắt khiến tôi như rơi xuống hầm băng.
Em gái tôi đang ôm hôn chồng sắp cưới của tôi.
Mà Trần Ý Ly không đẩy cô ta ra.
Tôi tự an ủi mình rằng có thể có sự hiểu lầm.
Một giây sau, chợt nghe thấy Khương Hân Nghi khóc nức nở nói: “Anh rể, may mà có anh ở đây. Cảm ơn anh đã nguyện ý giúp em, vậy ngày mai em phẫu thuật anh sẽ đến cùng với em chứ?”
Trần Ý Ly đau lòng vỗ vỗ đầu cô ta, hắn không chút chần chừ, thấp giọng trả lời: “Ừ.”
“Chị sẽ không trách anh chứ……”
“Không cần để ý đến cô ấy.”
Cuộc đối thoại của bọn họ giống như sấm sét nổ vang bên tai tôi.
Thần thái trên mặt Trần Ý Ly cũng là sự ôn nhu mà tôi chưa từng thấy qua……
Lúc hắn ở bên tôi luôn không kiên nhẫn, cho dù lúc thân mật cũng không thương tiếc tôi.
Tôi sững sờ tại chỗ, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, trong đầu ong ong, làm cho tôi không thở nổi.
Trần Ý Ly ngày mai sẽ cử hành hôn lễ với tôi, nhưng giờ phút này lại hứa sẽ giúp em gái tôi có một đứa con.
Vậy tôi là gì?
Tôi và hắn bảy năm thì tính là gì?
Gần đây hắn luôn nói công ty bề bộn nhiều việc, cho nên tôi đem việc thử áo cưới, dời tới một ngày trước hôn lễ.
Nhưng hôm nay tôi đã ợi hắn nửa ngày, cũng không gặp được hắn.
Lúc bạn bè nói cho tôi biết là đã nhìn thấy Trần Ý Ly ở bệnh viện, tôi nghĩ rằng hắn đã xảy ra chuyện gì.
Lòng tôi trầm xuống, ngay cả áo cưới cũng không kịp thay, liền bảo tài xế đưa tôi đến bệnh viện.
Trên đường mưa to kẹt xe, lòng tôi nóng như lửa đốt.
Tôi đội mưa chân đi giày cao gót chạy một mạch , còn bị xe đụng ngã.
Nhưng vừa nghĩ tới Trần Ý Ly, tôi vẫn chịu đựng đau đớn giãy dụa bò dậy, lảo đảo chạy tới, lại nhìn thấy một cảnh tượng oang đường như thế này đây .
Tôi chợt thấy tim đau thấu xương, nước mắt không khống chế được mà cứ tuôn rơi .
Trần Ý Ly rốt cuộc cũng chú ý tới tôi, trong nháy mắt buông lỏng cánh tay ra.
Hắn nhìn tôi chật vật, nhíu mày hỏi: “Khương Bắc, sao em lại biến mình thành như vậy?”
Khương Hân Nghi xoay người, ánh mắt vốn vô tội như nai con trong nháy mắt thay đổi.
“Chị, vừa nãy chị không nghe được cái gì chứ, em cùng anh rể……”
Giọng điệu của cô ta ra vẻ khẩn trương, nhưng trong ánh mắt nhìn tôi tràn ngập khiêu khích cùng đắc ý.
2
Tôi không trả lời, đi lên phía trước hung hăng tát Khương Hân Nghi hai cái.
Cô ta từ nhỏ chính là như vậy, khắp nơi đều muốn cùng tôi tranh đoạt.
Trần Ý Ly lại vươn tay hất tôi ra, thân hình cao gần hai mét chắn trước mặt Khương Hân Nghi bảo vệ cô ta.
Hai mắt tôi đẫm lệ nhìn hắn, giọng nói run rẩy, mang theo quyết liệt: “Trần Ý Ly, nếu anh thật sự quyết định cho giống cho cô ta, chúng ta sẽ chia tay!”
Hắn nhíu mày, khẽ hừ một tiếng, lạnh lùng nói: “Khương Bắc, em không cần suy đoán lung tung. Anh giúp cho giống chất lượng tốt mà thôi, cũng không phải ngoại tình. Em không cần phải chuyện bé xé ra to. Xin lỗi em gái em đi.”
Mà Khương Hân Nghi trốn ở phía sau hắn hốc mắt phiếm hồng, cố nén uất ức: “Chị, bạn trai em không được, nhưng bác sĩ nói tình trạng sức khỏe hiện tại của em cần mau chóng mang thai. Người thú ở phương diện này rất mạnh, anh rể cũng chỉ giúp em, giữa bọn em cái gì cũng không có, chị ngàn vạn lần đừng nên hiểu lầm.”
Trần Ý Ly xoa đầu an ủi cô ta, quay đầu ngữ khí lạnh lùng cứng rắn nói với tôi: “Cô ấy là em gái em, các người là người một nhà. Anh nguyện ý cho cũng là nể mặt em, anh không biết em đang làm loạn cái gì.”
Tôi nghe lời hắn, cười đến nước mắt cũng không chảy ra được.
Trái tim giống như bị băng tuyết mùa đông giá rét bao phủ, lạnh thấu xương.
“Khương Bắc tôi yêu được cũng buông được.”
Tôi giơ bàn tay run rẩy lên, dùng hết sức lực cho Trần Ý Ly một cái tát, sau đó tháo nhẫn cưới xuống hung hăng ném lên mặt hắn.
“Trần Ý Ly, chúng ta hoàn toàn kết thúc rồi!”
Tôi xoay người rời đi, không muốn nhìn thấy đôi tiện nam tiện nữ này nữa.
Phía sau, Khương Hân Nghi còn giả vờ khuyên nhủ: “Anh rể, anh mau đuổi theo giải thích với chị đi. Một mình em không sao, nếu chị thật sự vì em mà hủy hôn lễ…”
Trần Ý Ly bực bội trả lời cô ta: “Có cái gì mà đuổi theo? Anh đưa em về phòng bệnh trước. Cô ấy theo đuổi anh bảy năm, thật vất vả lắm mới kết hôn với anh, làm sao có thể hủy bỏ hôn lễ? Để cô ấy tự suy nghĩ rồi trở về tìm anh thôi.”
“Anh rể…… Anh đối với em thật tốt……”
Tôi cảm thấy ghê tởm đến cực điểm, nhịn đau bước nhanh tới cửa nôn khan.
Bạn bè thường nói tôi yêu một cách ngu ngốc.
Tôi có thể chịu đựng được ham muốn mãnh liệt của hắn – một người thú, hoặc với kích thước không phù hợp của chúng tôi, với sự thờ ơ thường xuyên của hắn….
Nhưng tôi bị bệnh sạch sẽ nghiêm trọng.
Tôi giật giật khóe miệng, cúi đầu gửi tin nhắn cho công ty tổ chức hôn lễ, lại gửi tin nhắn nhóm: [Tôi và Trần Ý Ly đã cắt đứt. Ngày mai hủy bỏ hôn lễ, xin lỗi.]
3
Tin nhắn, điện thoại nhất thời như thủy triều gửi tới.
Tôi một mực không để ý tới.
Đi bệnh viện xử lý vết thương bị đụng, rồi trở về nhà ông nội.
Ông nội không hỏi gì, chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi.
“Cháu ngoan không cần khổ sở, là hắn không thích hợp với con. Tuy rằng người thú gen tốt, nhưng hắn là người thú lai, căn bản không xứng với cháu ngoan nhà ta. Thời đại này người thú chiếm một phần năm nhân khẩu, vô cùng hiếm có, gen cũng tốt hơn con người, chính sách cũng có nhiều thay đổi cho bọn họ.”
Nhưng người thú lai thì khác, không phải hợp pháp, không đăng ký chính thức thì không thể tiêm thuốc ổn định, thường kèm theo gen kém chất lượng.
Ông nội cùng bạn bè biết tôi cùng Trần Ý ly ở cùng nhau, nhiều lần từng khuyên can.
Nhưng khi đó tôi yêu hắn, cũng không cảm thấy có gì.
Tôi ghé vào trên đùi ông nội, cảm xúc ủy khuất ẩn giấu vào giờ phút này bộc phát, ngực buồn bực, khó có thể hô hấp, nước mắt không ngừng chảy.
“Ông cho con nghỉ phép, trước mắt không cần đến công ty, nghỉ ngơi một thời gian đi. Chờ con nghỉ ngơi tốt trở về, sẽ bận rộn, ba con…… Aida, may mắn Khương gia còn có con.”
“Vâng.”
Gần đây tôi thật sự rất mệt mỏi.
Để dành thời gian đi hưởng tuần trăng mật sau hôn lễ, tăng ca một tháng xử lý công việc của công ty.
Điện thoại của tôi tắt thông báo, ngủ một ngày một đêm.
Tỉnh lại đã là buổi tối ngày hôm sau, trên điện thoại di động biểu hiện Trần Ý Ly gọi nhỡ 99+ cuộc gọi và tin nhắn.
[Khương Bắc, nghe điện thoại.]
[Khương Hân Nghi phẫu thuật nội mạc cần mau chóng mang thai, cô ấy là em gái em. Muốn giống chất lượng tốt nên tìm anh hỗ trợ, anh đáp ứng không phải chuyện thường tình sao?]
[Em còn tức giận? Làm người không thể máu lạnh vô tình như vậy chứ.]
[Con mẹ nó anh căn bản không chạm vào cô ấy, em có thể đừng cố tình gây sự được không?]
[Tình cảm bảy năm em cũng không tin anh sao?]
[Em thật sự định hủy hôn lễ đúng không? Được! Khương Bắc em đừng hối hận!]
4
Tôi im lặng tại chỗ năm phút, sau đó kéo điện thoại của hắn vào danh sách đen.
Úc Tây Tây gọi điện thoại thúc giục tôi.
Tôi vội vàng đến phòng thay đồ tiện tay cầm một cái váy dài dây đeo màu đen mặc vào, hóa trang thành mèo hoang nhảy ra cửa.
Ông nội nhờ cô ấy dẫn tôi đi giải sầu.
Cô ấy vung tay lên, vì tôi trực tiếp làm trò cho tôi vui: “Cậu không bước vào nấm mồ hôn nhân này, phải nên ăn mừng thật lớn nha?”
Lúc tôi đến quán bar SU-B thì không khí đã nóng lên.
Úc Tây Tây đi tới ôm eo nhỏ của tôi nhéo nhéo: “Bảo bối, đã lâu không thấy cậu gợi cảm như vậy. Trần Ý Ly sớm nên bị đá, hắn làm chuyện ngu ngốc gì vậy? Một người thú lai, một đứa con riêng, bọn họ tuyệt đối là nồi nào úp vung nấy, còn tự xưng là có giống chất lượng tốt…”
Tôi nghe thấy từ này theo phản xạ muốn nôn, nhíu mày cắt đứt lời cô ấy: “Tây Tây, không nhắc tới hắn nữa.”
Phục vụ đi ngang qua tôi với vài ly rượu trong tay.
Tôi tiến lên cầm một ly ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, rượu xuống cổ họng tôi hơi buồn nôn.
Úc Tây Tây muốn ngăn cản, nhưng đã muộn.
“Không phải…… Bảo bối, đây là whisky đặc chế…… Cậu không uống được độ này đâu.”
Tôi vừa uống rượu xong, hai má trong nháy mắt nổi lên đỏ ửng, cả người đều mơ hồ.
Tôi lảo đảo tìm một góc chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi.
Vừa ngồi xuống, chợt nghe thấy một tiếng rên rỉ.
Giọng nam khàn khàn gọi tôi: “Khương Bắc.”
Nghe được thanh âm quen thuộc, tôi thanh tỉnh vài phần, nhanh chóng quay đầu nhìn lại.
Là đối thủ không đội trời chung của tôi – Hứa Tân Nam.
Mà tôi đang ngồi lên người hắn.
Hắn cười khẽ một tiếng, gân xanh trên cánh tay nổi lên, một tay nâng tôi lên.
Sau đó đem tôi ném qua một bên.
Tôi híp mắt chuẩn bị mở miệng mắng hắn, Úc Tây Tây nhanh chóng tiến lên kéo tôi ra.
Sân bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng nổ, không khí sôi động ngưng lại trong nháy mắt, tất cả mọi người giương mắt nhìn sang bên kia.
Úc Tây Tây chống nạnh châm chọc cười: “Mình còn nghi ngờ ai bao một nửa còn lại của SU-B, thì ra là đám ngu ngốc Trần Ý Ly kia!”
Bên kia có thể là uống say, không chú ý trong quán bar hiện tại chỉ còn lại có bọn họ đang lớn tiếng bức ép.
Thanh âm nói chuyện đặc biệt rõ ràng chói tai.
Mấy anh em Trần Ý Ly đang an ủi, hắn đang tức giận ném một loạt chai rượu: “Anh Ly, không phải trước kia anh nhìn thấy Khương Bắc liền cảm thấy phiền sao? Còn nói cô ta luôn bức hôn, hiện tại rốt cuộc cô ta cũng chia tay với anh, hẳn là anh rất vui vẻ!”