Tái Sinh Trong Đêm Tối - Chương 21
Sau khi thư từ qua phụ tử Hồng gia ngần ngại chuyện Từ gia còn đang chịu hiếu tang hăm hở mời Nguyễn Thời Ý đến phủ làm khách
Từ Hách biết chuyện lần nữa trình diễn tiết mục ném đá ở hậu hoa viên
Hắn như sợ Nguyễn Thời Ý phụ tử Hồng gia nuốt chửng một hai cùng thậm chí ngại đóng giả làm hạ nhân
Nguyễn Thời Ý dẫn rêu rao khắp kinh thành chỉ là sợ Tĩnh Ảnh ngay thẳng đem thân phận Thư Họa viện của mặt mọi … hậu quả nghĩ thôi cũng đã chịu nổi
Khuyên can mấy lần Từ Hách rốt cuộc đeo bám nữa nhưng quăng lời độc ác – nếu họ Hồng dám động đến một sợi tóc gáy của nàng sẽ chặt tay phụ tử cho chó ăn
Nguyễn Thời Ý căm phẫn đầy bụng biết đã sớm đem câu “Tỉnh táo mấy ngày đối mặt thực tế” ném ót
Ai dứt tư vị thực khó tả
Hôm nay bầu trời xanh trong rạng rỡ xe ngựa qua phố lớn ngõ nhỏ đến phủ Trấn quốc đại tướng quân ở Tây Nam kinh thành
Hồng Hiên đích thân dẫn đón
Hắn mặc một chiếc áo choàng màu xanh xám tay áo màu mực trông tinh thần
Vai rộng lưng thẳng lưng đeo bội kiếm tư nghi đoan chính thoải mái cương nghị qua một cái là biết đây là một thanh niên đầy hứa hẹn
“Nguyễn cô nương đại giá đến chơi quả thật làm cho tệ xá tỏa sáng”
Hồng Hiên mỉm chăm chú Nguyễn Thời Ý đang chậm rãi xuống xe ngựa mắt dài như chứa cả bầu trời
Nguyễn Thời Ý vẫn là quần áo mộc mạc chút phấn son
Nàng tâm trạng nào làm bộ dạng thiếu nữ thiện thùng nhạt khách sáo mấy câu theo bước đến thiên thính
Giống như trong trí nhớ phủ Đại tướng quân trang hoàng phức tạp gì trang nghiêm phóng khoáng
Ngồi xuống uống đến nửa chén trà nhỏ tiếng sang sảng của Hồng Lãng Nhiên xuyên thấu cả sân
“Tiểu Nguyễn a Ngươi cuối cùng cũng tới”
Người Hồng Lãng Nhiên mặc một bộ cẩm bào ở nhà mũ miện đai lưng nện bước mạnh mẽ oai phong
Hắn đích thân ôm một quyển trục ngông nghênh ghế thẳng vấn đề giống như Tiêu Đồng thoải mái trực tiếp
“Thái phu nhân nhà ngươi khi lâm chung hình như quên mất lão phu Tại đó ngươi hỏi Bình phu nhân qua Lam gia kéo dài hôm nay mới đến đây”
Nguyễn Thời Ý đến đòi Vạn Sơn Tình Lam đồ là do đối phương mở miệng ăn ngông cuồng; đó vì nhà ân hận đối với danh tác thất lạc nàng mới tâm tư tìm danh tác; khi biết bức ở Lam gia hoàng đế “mượn ” nàng đã biết Từ Hách còn ở nhân thế tự nhiên bỏ ý định
Lần Từ Hách bỗng nhiên cho nàng biết trong trường cuốn bí mật mà tổ phụ cất giấu nàng vạn bất đắc dĩ thể làm gì khác hơn là đánh chủ ý đến Hồng gia
Mà năm đó Hồng gia từng lập khế ước khiến cho nàng nghĩ cách đòi gian khổ
Đối với Hồng Lãng Nhiên nửa giỡn nửa chất vấn Nguyễn Thời Ý một mực cung kính đáp: “Đại tướng quân quá lo lắng Bức tranh bên phía Bình phu nhân là do Từ phu nhân đề cập liên quan đến vãn bối; Lam thái phu nhân chủ động mời nếu vãn bối chính là bất kính; Đại tướng quân là nhân vật quan trọng hiếm vãn bối nếu chuẩn gì đã tùy tiện tới của chẳng là bôi nhọ Đại tướng quân ”
Mặt mày Hồng Lãng Nhiên nhất thời hớn hở: “Không hổ là “Nguyễn tiểu cô nương” Nói chuyện thật là dễ mà…”
Lời còn dứt ánh mắt càng thêm vẻ giảo hoạt
Nguyễn Thời Ý biết tính tình cổ quái nhẫn nhịn tính tình hỏi: “Đại Tướng Quân cứ thẳng đừng ngại”
Hồng Lãng Nhiên vuốt cằm ngắm nghía nàng như như : “Lão phu cùng Từ Tham Vi đánh từ nhỏ đến lớn quen biết tiểu Nguyễn từ nhỏ đứa nhỏ ngươi cướp tín vật của hai họ để cho chút nổi… nếu lấy Tình Lam đồ là thể… chẳng qua là ngươi đáp ứng lão phu một điều”
“Mời Đại Tướng Quân vãn bối tin rằng với thanh danh của ngài khắp thiên hạ thủ tín giữ lời tuyệt đối sẽ làm khó tiểu bối của cố nhân”
Nguyễn Thời Ý biết nghĩa làm lay chuyển quân tử lợi làm lay chuyển tiểu nhân
Đối phó với dạng đầu óc lòng vòng như Hồng Lãng Nhiên tự cho là cực kỳ tôn quý biện pháp nhất là nâng lên cao để cho khỏi mất mặt quanh co rớt xuống làm hủy mất hình tượng
Như tư tưởng hành vi của lão già thường giống thường
“Chấp niệm của với tiểu Nguyễn mọi đều biết Ban đầu nếu do Từ Tham Vi sử dụng ám chiêu ngáng chân nàng đã sớm thành của Hồng Lãng Nhiên ; ngoài … đó nếu nàng thể thuận lợi tái giá chừng nếu cùng sinh nữ nhi sẽ là bộ dạng ngươi hiện tại…”
“Bởi từ lần đầu gặp ngươi một lòng hy vọng ngươi làm nghĩa nữ của … đương nhiên ngươi còn một lựa chọn khác – trưởng tử của cảm mến ngươi ngươi gả Hồng gia làm con dâu tất cả đều vui mừng”
Tất cả đều vui mừng cái đầu ngươi
Nguyễn Thời Ý cảm thấy may mắn khi một trái tim trẻ tuổi đến mức lão già điên làm cho tức choáng váng trong lòng cũng nhịn đem chung trà ném đến cái mặt già của
Hít một thật sâu phần thứ năm đang lưu lạc bên ngoài của Vạn Sơn Tình Lam đồ đang ở gần vài thước thời điểm mấu chốt nàng hà tất gây xích mích với Hồng gia
“Đại Tướng Quân ngài cùng Tham Vi quen từng trợ giúp to lớn cho Từ gia ở trong tâm khảm Thái phu nhân ngài là một bằng hữu trọng tình trọng nghĩa Thay vì đùa giỡn tổn thương tình nghĩa ít một chút thì hơn”
Hồng Lãng Nhiên tức giận : “Ai đùa giỡn với ngươi”
“Vãn bối hầu hạ Thái phu nhân nếu nhận ngài làm nghĩa phụ quan hệ càng loạn là bất kính đối với phu thê Tham Vi và Thái phu nhân; Từ gia đang chịu hiếu Đại Tướng Quân nghị hôn là đối với chết và Từ gia kính trọng xin Đại Tướng Quân thu hồi lời bất kính như ”
“…”
Hắn nay tự cao ỷ chiến công hiển hách chuyện thẳng thắn dứt khoát bỗng nhiên chụp mũ “Miệt thị Từ gia” trong nháy mắt ngẩn
Một hồi lâu mặt đầy bất đắc dĩ: “Ngươi chỉ tước đoạt chút kỷ vật mà Tiểu Nguyễn để cho còn nhẫn tâm cự tuyệt con ”
“Đại Tướng Quân Thái phu nhân từng hứa hẹn cũng ý định để cho ngài lưu niệm kỷ vật Lão nhân gia bà một lòng khuyên ngài- trân trọng mắt”
“Người mắt”
“Phu nhân Đại Tướng Quân xuất thân danh môn biết thi thư lễ nghĩa ôn nhu cứng cỏi vì ngài mà chăm lo cho Hồng phủ sinh con dưỡng cái thật là bạn đời vô cùng của ngài Đời Từ thái phu nhân khâm phục bởi vì tướng quân cất giấu ý niệm khác bà dám cùng Hồng phu nhân lui tới một mực vẫn còn thất vọng…”
Hồng Hiên rảnh rỗi một bên lên tiếng trong nháy mắt lộ vẻ xúc động
Thật phụ thân đối với quả phụ Từ gia tình cảm cố chấp đã đưa cùng mẫu thân tình thế lúng túng
Bọn họn tất nhiên biết Thái phu nhân Từ gia vô tình kéo nhưng do vãn bối Từ gia chính miệng cũng tán thưởng Phu nhân Hồng gia làm cho Hồng Hiên càng vui mừng và cảm động
Giờ khắc ánh mắt Nguyễn Thời Ý mềm ấm như tơ ẩn ẩn đưa tình
Nguyễn Thời Ý cảm thấy bất đắc dĩ thằng bé lúc nhỏ theo phụ thân đến Từ gia làm khách còn để mông trần đánh với Từ Thịnh Vậy mà lớn lên dám mơ ước nàng Đủ đó
“Cảm ơn Đại Tướng Quân cùng công tử thưởng thức Trong tay vãn bối bức tranh hoa điểu mà phu thê Tham Vi cùng vẽ cũng thể củng cố tình nghĩa hai nhà”
Hồng Lãng Nhiên trợn mắt: “Lão phu mới cần chứng kiến tình cảm của hai bọn họ Nếu như … hậu bối Từ gia đem mô phỏng một bức Tình Lam đồ chỉ cần giống tám phần là thể đổi lấy bản chính của Từ Tham Vi”
Nguyễn Thời Ý sâu sắc hoài nghi tên đầu bệnh
Đã qua mấy chục năm Hồng Lãng Nhiên chỉ một lần chê bai Từ Hách mặt nàng tranh của đều là tầm thường giờ yêu cầu Từ gia vẽ nguyên dạng
Lấy hiểu biết của Hồng Lãng Nhiên với Từ gia tất nhiên biết- Từ gia ai sở trường vẽ
Làm khó dễ như để cho khác biết Hồng gia cũng đối với Từ gia gì nấy hoặc khiến cho nàng biết khó mà lui ngoan ngoãn gả Hồng gia
“Nếu Đại Tướng Quân chê vãn bối nguyện lấy sức bản thân mà vẽ ” Nguyễn Thời Ý vội bực đúng mực
Hồng Lãng Nhiên nhướng mày: “Ngươi”
“Vãn bối tự nhiên dùng hết sức lực thành ước nguyện của Thái phu nhân”
Nàng hai chữ “Ước nguyện” tỏ ý nếu Hồng Lãng Nhiên lần nữa làm khó chính là quá vô tình vô nghĩa
Hồng Hiên đang giảng hòa ngờ Nguyễn Thời Ý khoát tay lệnh cho nha đầu mang lên tất cả hộp gấm lớn nhỏ đủ loại
“Đại công tử tặng cho bộ mua từ cửa hàng Từ gia lý do lấy tiền của ngài nhận quà của ngài Tâm ý đã nhận vật trả về chủ”
Nàng đột nhiên dậy thi lễ tươi nhạt như nước mang ý lạnh nhạt
“Vãn bối tiện phủ của Đại Tướng Quân khẩn cầu đem Tình lam đồ mang Mười ngày nhất định sẽ vẽ ý ngài”
Phụ tử Hồng gia liếc mắt một cái trong lòng biết lúc hoặc nhiều hoặc ít đã chọc giận nàng kiềm biến sắc mặt
—-
Ngay đêm đó bầu trời như mực nhung dệt thành bao trùm cả kinh thành nửa vầng trăng treo cao trút xuống ánh sáng nhu hòa
Bên trong phòng vẽ Nguyễn Thời Ý kỹ bức Vạn Sơn Tình Lam đồ về tới tay chuẩn dụng cụ vẽ tranh cẩn thận theo kích thước tờ giấy
Trầm Bích ở bên cạnh tỉ mỉ mài mực tùng ngước mắt lặng lẽ chủ tử nhà “Cô nương đã mấy ngày thấy bóng dáng Tĩnh Ảnh…”
“Ừ” Nguyễn Thời Ý chút để ý đáp “Từ nhị gia dẫn nàng ngoài làm chút việc”
Từ hôm nàng lộ vui Từ Minh Dụ đã thức thời để cho Tĩnh Ảnh giữ một cách chỉ theo xa xa khi ngoài
Nguyễn Thời Ý biết tình huống của tiểu cô nương đặc thù để trong lòng
Lập tức nàng khoa tay múa chân một trận lấy mực nhạt phác họa đường ranh đặt bút êm ái như mây khói
mà nửa nén hương nàng ý thức nàng vẽ như một thật sự là xem nhẹ quá mức
Tạm thời chuyện Từ Hách vẽ tràn đầy hào hùng cây cối phồn thịnh tươi đại cảnh mênh mông yên lặng tiểu cảnh tinh xảo vui tươi chỉ bút pháp của nàng nhiều năm dùng đến nàng cũng giỏi vẽ tranh sơn thủy khó mà vẽ trong đó ba phần ý vị
Quá mức Người ba mươi sáu năm đã sớm đạt tới đỉnh cao Còn thể cho sống
Mấu chốt là… nàng làm
nếu cầu chắc chắn sẽ voi đòi tiên mượn cơ hội yêu cầu tái hợp
Tình Lam đồ do nàng cắt tặng nàng nên cố hết sức tìm về thì hơn
Đêm khuya tĩnh lặng nàng để cho Trầm Bích ngáp liên tục trở về phòng nghỉ ngơi quyết định một hăng hái chiến đấu tới khi trời sáng
Tùy tay búi mái tóc đen gương mặt sáng rỡ đều là sự nghiêm túc chuyên chú
Ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ chồng lên ánh nến chiếu rọi sơn sơn thủy thủy linh động khí khách cũng phác họa mi mắt tinh tế của nàng
Miễn cưỡng xác định xong bố cục đại khái nàng thẳng eo nhỏ nhắn hoạt động gân cốt chợt bên ngoài cửa sổ truyền đến giọng trầm thấp
“Hồng Lãng Nhiên ý đồ lấy tranh của lừa gạt tức phụ của làm con dâu ”
Nguyễn Thời Ý sợ hết hồn hết vía bút lông sói trong tay rơi xuống phá hủy công sức khổ cực cả đêm của nàng
Cảnh tượng giống như đã từng gặp
Nàng phẫn nộ đầu trừng mắt tên mặt mày tuấn tú cả bốc lên vị chua bên cửa sổ chạm đến ánh mắt nóng rực của đáy lòng thêm một tia xao động khó tả
– Từ Tam Lang biết lúc cực kỳ giống… Hái hoa tặc đêm hôm rình mò khuê nữ nhà