Ta Không Cần Gia Tộc Này Nữa - Chương 6
15
Mũi giày của nghiến mạnh lên ngón tay nghiền nát từng đốt xương một đến khi còn hình dạng gì nữa mới thong thả dừng
“Suýt chút thì quên mất ca ca ngươi vốn giỏi thư pháp… Lỡ ngươi bí mật tuồn ngoài thì rắc rối to”
Tiêu Trầm Việt đau đớn rít gào nhưng chẳng buồn để tâm chỉ thong thả lau sạch vết bẩn giày
Nam nhân như bẩn đến ghê tởm
Nhìn ánh mắt lúc đó chắc chắn— đang hối hận hối hận vì kiếp sớm tay giết
Tốt lắm Những ngày nhất định sẽ sống trong tận cùng thống khổ và ăn năn
—
Sáng hôm thành rộ lên tin tức Vương phi phát điên
Người ngoài chỉ nghĩ rằng bà chịu nổi cú sốc lớn tâm thần suy sụp
Chỉ và Vương gia biết — bà điên bà nhận nhi tử ruột thịt
Vương gia thể để điều đó xảy Nếu nhận chẳng khác nào tự vạch tội mưu nghịch cho chính Chỉ thể với bên ngoài rằng bà đã hóa điên
Nghe đồn gần đây Vương phi thường xuyên chạy đến chợ đầu tóc rối bù
Ta tình cờ ngoài mua bút mực thì bắt gặp cảnh tượng
Vương phi từng thanh nhã đoan trang giờ đây rách rưới điên dại bệt một đống rổ rá run rẩy lẩm bẩm:
“Trầm Việt… con ở Nương tới tìm con đây…”
“Trầm Việt con đừng bỏ nương mà …”
Ta thể làm gì đây Chỉ đành phái báo cho Vương gia
Sau cùng Vương gia bịt miệng bà cưỡng ép đưa về phủ
Nghe từ hôm đó bà nhốt hậu viện phép ngoài nửa bước
Dù Tiêu Trầm Việt còn sống chăng nữa Vương gia cũng tuyệt đối thừa nhận bởi chỉ cần nhận thì cả phủ sẽ chết theo
Kẻ đau lòng duy nhất… chỉ còn một Vương phi
Còn Vương gia Hắn vẫn đến độ thể sinh con
Gần đây nạp thêm vài tiểu còn lớn tiếng tuyên bố: “Ai sinh nhi tử sẽ lập làm trắc phi”
Không cưỡng ép dân nữ thì can thiệp
Dù thì… Vương phi đã sớm hạ thuốc tuyệt tử cho cưới thêm bao nhiêu cũng vô dụng
Chê thay còn tưởng Vương phi hiền lành đoan hậu
Nào ngờ năm xưa chỉ vì thấy Vương gia trò chuyện nhiều với La thị vài câu Vương phi đã nổi cơn ghen tay đánh đập mắng nhiếc
La thị mới nảy sinh lòng hận mới sinh và tráo đổi với Vương phủ
Mà Vương phi thì cho rằng đánh mắng hiệu quả gốc rễ ở Vương gia phong lưu bạc tình Khi sinh song sinh long phượng bà liền thẳng tay cho uống thuốc tuyệt tự
Chuyện vốn cũng biết chỉ vì tò mò hiểu cả phủ lớn như mà chỉ hai đứa con lần theo manh mối mới điều tra
Phải rằng đám thê trong hậu viện tên tiện phụ cũng coi như chút tiết hạnh từng ai dám đội mũ xanh cho
Còn về xảy chuyện đó
Ta chỉ nhếch môi một cái:
Ai biết
16
Ta còn bận tâm đến hai kẻ gọi là “phụ mẫu” nữa
Dù kẻ đã tự tay giết ở kiếp là Tiêu Trầm Việt nay đã chết cũng cần tự tay làm bẩn tay
Bách chiến bách thắng bằng chiến mà khuất phục đó mới là thượng sách
Mối bận tâm thật sự của bây giờ… là Tam hoàng tử
Kiếp Tiêu Như Như thể danh chính ngôn thuận chiếm lấy danh hiệu quận chúa một phần vì Vương gia và Vương phi thiên vị nàng nhưng nguyên nhân quan trọng hơn — chính là vì Tam hoàng tử chống lưng
Hiện tại Vương gia và Vương phi đã bỏ rơi nàng nhưng Tam hoàng tử vẫn
Ta thề kiếp bất kể lý do gì Tam hoàng tử cũng tuyệt đối thể đăng cơ
Một khi lên ngôi chỉ cần Tiêu Như Như sinh nhi tử… hậu quả thật khó đoán
Không hiểu vì cớ gì Minh Châu công chúa cũng chán ghét Tam hoàng tử cùng Quý phi
Từ giọng điệu nàng mỗi khi nhắc đến bọn họ rõ ràng sự căm ghét thậm chí chẳng kém gì đối với Tiêu Như Như
Ta giết nên mới hận còn nàng thì
Mang theo nghi vấn bắt đầu dựa theo ký ức kiếp liệt kê bộ thế lực ủng hộ Tam hoàng tử từng từng vị trí từng kẻ thân tín
Khi đưa danh sách cho Minh Châu công chúa nàng bằng ánh mắt khác biệt
“Ngươi biết chỉ với danh sách … thể nghi ngờ ngươi phản bội ”
Ta hoảng loạn chỉ bình thản đáp:
“ chẳng lý do gì để phản bội công chúa Nàng càng cao càng lợi Ta thông minh đến mức thể con đường ngu xuẩn”
Minh Châu công chúa lặng lẽ một lúc lâu khẽ gật đầu thêm gì
Không rõ nàng đã đưa danh sách cho ai nhưng nhanh tác dụng của nó đã phát huy
Tam hoàng tử thế lực hùng hậu từ khi Tiên hoàng hậu qua đời Quý phi là sủng ái nhất trong hậu cung
… Tấn An Vương phủ chống lưng chẳng còn gì bất khả xâm phạm
Chưa đầy hai tháng Thứ sử bộ Lại vạch trần gian lận khoa cử nhốt Thiên Lao
Thượng thư bộ Hộ cáo buộc tham ô liên lụy cả nhà tru di cửu tộc
Ngay cả thừa tướng — tổ phụ của Tam hoàng tử — cũng ép cáo lão hồi hương
Ban đầu tưởng Minh Châu công chúa liên thủ với hoàng tử nào đó nhưng… nàng tiếp xúc với bất kỳ ai
Thế lực Tam hoàng tử sụp đổ gần hết con đường lên ngôi chặt đứt
Lúc từng nghĩ lẽ công chúa định tự chấp chính — thậm chí đã chuẩn sẵn sàng để phò tá nàng giành thiên hạ
Nào ngờ Minh Châu công chúa chẳng hề dã tâm mà … âm thầm nâng đỡ Cửu hoàng tử đang giam trong lãnh cung
Nghe đồn mẫu thân Cửu hoàng tử vốn chỉ là cung nữ bên cạnh Tiên hoàng hậu từng sủng ái cũng chẳng ai công chúa thân cận gì với Cửu hoàng tử
Ta chút thất vọng
Nói thật lòng nếu Minh Châu công chúa dã tâm xưng đế nhất định sẽ là đầu tiên trợ giúp
thôi cuộc đời mấy lần “ yên ăn sẵn” Giấc mộng đó coi như tan
Triều đình quả nhiên là nơi hung hiểm
Tam hoàng tử vốn là nhi tử hoàng đế yêu thích nhất giờ thế lực tiêu diệt hoàng đế thương tâm đến mức ngã bệnh
Tuổi già thêm lần ám sát tổn hại nguyên khí bệnh tình lần kéo dài mãi dứt
Đám hoàng tử thấy cơ hội tới lập tức dấy lên tranh đoạt triều chính một phen hỗn loạn
Hoàng đế còn tin ai chỉ để Minh Châu công chúa ở bên chăm sóc
Với tư cách là phò mã cưới cũng cho phép ở gần ngự bệnh chiêm
17
Thỉnh thoảng hoàng thượng vẫn hỏi chúng tình hình triều chính hiện nay
Từ khi lâm bệnh ông đã để các hoàng tử luân phiên giám quốc
Mỗi lần như Minh Châu công chúa đều sót một lời đem bộ sự việc triều thuật cho ông
Mỗi lần xong bệnh tình của hoàng thượng nặng thêm
Ta khỏi thắc mắc — rõ ràng biết ông sẽ tức giận tại công chúa vẫn thích thú đến kể từng chuyện từng chuyện một
Không hoàng thượng yêu thương công chúa nhất
Hôm nay hoàng thượng bỗng tinh thần tỉnh táo bất thường
Ta bỗng thấy bất an — ai chút hiểu biết cũng biết rõ đó là hồi quang phản chiếu
Có lẽ hoàng thượng cũng nhận điều đó bèn nắm tay Minh Châu công chúa bắt đầu giãi bày tâm sự
“Con… hận trẫm Năm xưa… làm rõ chân tướng đã… ban chết mẫu hậu con…”
Ta như nín thở chỉ mong biến thành khí
Trong lòng thì gào thét: Chuyện liên quan gì đến đuổi ngoài chứ
Minh Châu công chúa khẽ nhận lấy chén thuốc trong tay cúi đút cho hoàng thượng uống từng ngụm
Đến khi gần cạn nàng mới chậm rãi mở miệng
“Chuyện năm đó là rõ chân tướng”
“Chân tướng là sợ ngoại tổ của con nắm quyền quá lớn bèn cùng Quý phi thông đồng cố ý gài bẫy ngoại tổ”
“Mẫu hậu vì bảo vệ cả gia tộc mới chấp nhận uống độc rượu tự tận”
“Bấy nhiêu năm qua luôn thể hiện yêu thương mẫu hậu cưng chiều con chẳng qua là vì lương tâm cắn rứt”
Ánh mắt hoàng đế trợn lớn như chuông đồng phun mấy ngụm máu sắc mặt trắng bệch
Minh Châu công chúa chậm rãi dậy đưa chén thuốc cho
Lúc mới nhận móng tay nàng đã khác hẳn ngày thường
Từ khi quen biết tay nàng luôn sạch sẽ tô son phấn
hôm nay móng tay sơn đỏ tươi như máu từng nét sắc nhọn tựa dao găm
Công chúa cúi xuống giọng đều đều:
“Phụ hoàng biết khi mẫu hậu chết trong bụng bà đã mang long thai”
“Thái y viện viện chính từng kiểm tra là hoàng tử”
“Lúc mẫu hậu vui lắm còn nắm tay con bảo rằng con sắp Đó là lần đầu tiên — cũng là lần cuối cùng — con thấy rạng rỡ như ”
“ đầy mấy ngày mẫu hậu… đã chết”
Bàn tay run rẩy của hoàng đế đưa lên ánh mắt phủ đầy khiếp sợ và kinh hoàng
Ông vốn xuất thân từ lãnh cung chẳng hiểu vì hoàng hậu yêu sâu đậm
Dù ông từng bạc tình hoàng hậu đã giúp ông lúc khó khăn ông cũng từng giữ bà bên cạnh cả đời
… ngoại tộc của hoàng hậu quyền thế quá lớn đêm đêm ông ngủ yên sợ mộng cũng thoát thiên hạ đổi chủ
Vì ông bày mưu gán tội cho ngoại tổ ép hoàng hậu chỗ chết
Chỉ là ông ngờ — đúng lúc hoàng hậu mang thai nhi tử mà ông hằng mong ước
Giờ đây đại ân biến thành đại oán
Minh Châu công chúa thản nhiên :
“Giờ đây mối thù của mẫu hậu coi như đã báo gần hết Phụ hoàng yên tâm Quý phi và Tam hoàng tử con sẽ tiễn họ xuống bầu bạn cùng ”
“Phải và Quý phi tình cảm sâu đậm tự nhiên hợp táng với nàng con sẽ bảo tân đế hạ chỉ dời mộ mẫu hậu nơi khác”
“Mẫu hậu cả đời chỉ mong một lần tự do con sẽ để yên nghỉ ở một nơi khác”
lúc thấy tiếng hỗn loạn bên ngoài
Âm thanh đao kiếm va chạm tiếng bước chân tiếng binh sĩ hô hét — tất cả hỗn loạn đan xen
Lòng đột nhiên hiểu : đây chẳng là… một cái bẫy đã sắp đặt từ lâu
Minh Châu công chúa đầu bắt gặp ánh mắt kinh hoàng của bật khẽ:
“Ngươi căng thẳng gì chứ Ngươi là phò mã tương lai của bản cung”
“Cho dù hôm nay ai chết nữa… cũng tới lượt ngươi”
Ta chỉ báo thù thôi mà Ta từng nghĩ đến việc mưu quyền đoạt vị