Song Phượng Hoàng - Chương 3
…
Sau khi chúng trở về kinh mẫu thân giận và đã phạt chúng cấm túc một tháng điều đó thể ngăn cản nỗi tương tư của ai đó
Bạch gia thường xuyên mang lễ vật đến thăm nhân danh tình nghĩa Khí Châu và mỗi lần đều Bạch Thủ Trúc trong đoàn đó
Về lễ vật luôn kèm theo những món quà riêng tư
Vì khi chị nhận nhiều đồ quý hiếm cũng yêu thương và tặng nhiều món đồ chơi nhỏ nhắn
“…”
Tâm trạng của phức tạp ghét Bạch Thủ Trúc nghĩ rằng thủ đoạn mới thể bảo vệ chị
Ta luôn nhớ rằng ở Khí Châu giữa đám dân loạn chính đã bảo vệ chúng
thực sự hàng ngày thấy họ qua với
Vì tình nguyện giúp mẫu thân quản lý công việc nhà Để mắt thấy tâm phiền
Khi chúng mười lăm tuổi lễ cập kê của chúng tổ chức long trọng và trang nghiêm
Mẫu thân là chính thức làm lễ chải tóc và cài trâm cho chúng
Khách khứa đông đảo những lời khen ngợi từ các phu nhân tham dự ngớt
Vinh dự thay trong cung cũng ban thưởng châu báu cử đến dự lễ làm rạng danh cho gia tộc chúng
Điều duy nhất tiếc nuối là trai đóng quân ở Tây Bắc vốn định về kinh tham dự lễ cập kê của chúng nhưng đêm khi khởi hành sự biến động của nước Khương giữ chân
Anh đã gửi về một rương lớn những món quà quý và một bức thư xin
Gia huấn của Dịch gia là trung quân bảo quốc
Khi sắp xếp danh sách quà tặng để cất giữ phát hiện trong phần thưởng của Thái hậu một chiếc trâm phượng bằng ngọc trắng và đỏ ghi trong danh sách quà tặng
Ánh hoàng hôn làm nó trở nên trong suốt lạnh buốt Ta ngừng một lúc gì lặng lẽ ghi chép và cất giữ
…
Sau lễ cập kê Bạch gia và gia đình chúng qua càng thường xuyên hơn
Phụ mẫu hai bên đều ngầm đồng ý việc và lấy làm vui mừng
Trước ngày tỷ tỷ và Bạch gia chính thức đính ước hỏi tỷ tỷ thật sự lấy Bạch Thủ Trúc
Tỷ từ đêm Thất Tịch tỷ đã nghĩ thông suốt dù núi còn đỉnh đất trời hợp nhất thì cả đời cũng chỉ
Tỷ tỷ hứa cả đời chỉ tỷ
Tỷ tỷ tỷ sợ đau ở Khí Châu khi những thứ đẽ thể giảm bớt đau đớn Bạch Thủ Trúc đã vụng về tìm kiếm hoa lan của nửa thành để đặt ở cửa sổ nơi tỷ tỷ thể thấy khi mở mắt
Tỷ tỷ còn tỷ sẽ hạnh phúc và An An cũng hạnh phúc
Ta tỷ tỷ sẽ hạnh phúc mọi sẽ hạnh phúc giống như tên của chúng Dịch gia sẽ một đời bình an
Đêm khuya khi tỷ tỷ đã ngủ say lặng lẽ đến phòng của phụ mẫu
Ánh trăng sáng chiếu rọi căn phòng vững vàng quỳ mặt phụ mẫu nhận lấy chiếc trâm phượng ngọc trắng đỏ
8
Chiếu chỉ tứ hôn như đã hứa ban xuống
Lúc đó tỷ tỷ đã trở thành phu nhân của Bạch gia hơn một tháng Bạch Thủ Trúc yêu thương tỷ tỷ thường xuyên về thăm nhà
Khi về Bạch Thủ Trúc gương mặt tỷ tỷ như hoa hạnh đầu xuân ánh mắt và nét mặt đều tràn đầy niềm vui và sự e thẹn
Như nghĩ
Ta cũng thường tưởng tượng Hoàng đế phu quân tương lai của sẽ như thế nào
Sau mặc áo phượng bước qua tường cung màu đỏ ở trong Phượng Nghi Cung trở thành Hoàng hậu của Đại Khởi
Đêm động phòng hoa chúc Hoàng đế trẻ tuổi chững chạc mang chút ngại ngùng
Câu chuyện tình yêu hòa hợp giữa Hoàng đế và Hoàng hậu trở thành giai thoại và Hoàng đế cùng dạo khắp các góc vườn ngự uyển cùng nhận xét về từng món ăn ngự thiện ngài chia sẻ với những niềm vui trong khó khăn và cũng xoa bóp trán cho ngài khi ngài mệt mỏi
Mùa hè năm thứ hai khi trở thành Hoàng hậu mang thai
Khi và Hoàng đế vi phục dự lễ hội Thất Tịch thả đèn hoa đăng nghĩ thì cảm giác là như thế
Lần thả mười chiếc đèn nữa
Những chiếc đèn hoa đăng lấp lánh ánh sáng nhỏ nhập dòng sông đèn như biển gửi gắm nỗi nhớ nhung của ai đó
Trong khoảnh khắc ngẩng đầu lên thấy bóng trong đôi mắt sáng như dải ngân hà của Hoàng đế
Khoé môi mỉm khuôn mặt rạng rỡ
Mùa xuân năm sinh hạ đích trưởng tử của Đại Khởi Hoàng đế ban tên “Ân Vân Chu”
Cùng năm đó Hoàng đế lần đầu tiên tuyển tú nữ đưa hơn mười hậu cung Hoàng đế bắt đầu phân phát ân huệ đều khắp
Hoàng hậu hiền lành bày tỏ sự hiểu biết và chu đáo duy trì sự cân bằng trong hậu cung
9
Năm thứ tư ngày mùng một tháng Giêng các mệnh phụ cung triều bái
Sau buổi lễ giữ tỷ tỷ và mẫu thân ở Phượng Nghi Cung
Tỷ tỷ vẫn như thường ngày đùa giỡn với Tiểu Vân Chu còn mẫu thân khuyên tỷ tỷ nên một đứa con
Tỷ và Bạch Thủ Trúc đã thành thân gần năm năm tuy nhiên vẫn con nhưng Bạch Thủ Trúc từng nạp thêm ai vẫn luôn chăm sóc tỷ tỷ như ban đầu
Các tiểu thư trong kinh thành đều ghen tị đến xoắn cả khăn tay Tỷ tỷ an ủi mẫu thân mỉm đừng lo lắng
Tháng khi đang dạo chơi trong ngự hoa viên sủng phi mới của Hoàng đế Kỳ Quý nhân vuốt ve bụng bầu rõ của giọng nhỏ nhẹ kéo dài: “Nữ nhân sinh con dù phu quân yêu thương thì ích gì tổ mẫu Bạch gia là quý nữ trọng hậu thế nhất hãy xem thế nào”
Kỳ gia ở kinh thành ba mươi năm nổi lên nhờ văn học khi lão gia Kỳ gia còn sống thì cũng tiếng tăm nhưng gần đây thành công trong giới văn võ theo nhiều con đường lạ lẫm
Gửi Quý nhân Kỳ cung cũng là một trong những con đường đó
Hoàng đế thích tính cách nhỏ nhẹ của nàng gần đây sủng ái giẫm nát cành cây chân nàng với vẻ mặt rõ vui buồn
…
Ta kịp làm khó Kỳ Quý nhân thì chuyện của tỷ tỷ đã xảy
Sáng sớm hôm đó nữ quan thân cận báo cáo rằng phu nhân Bạch gia đã chờ ngoài cửa từ đêm khuya vì quy tắc trong cung nên sáng sớm mới trình thẻ bài
“Người phu nhân Bạch gia trông tiều tụy” Nữ quan ám chỉ
Ta ngừng hỏi: “Bạch đại nhân ”
“Ở xa xa trông chừng”
“Ta biết dẫn phu nhân đây”
Ta đè nén cảm giác bất an trong lòng hủy buổi thỉnh an buổi sáng thường lệ của các phi tần cho tất cả mọi lui một trong Phượng Nghi Cung chờ đợi tỷ tỷ
Tỷ tỷ bước với đôi mắt đỏ hoe quần áo nhăn nhúm gương mặt còn vương bụi đường ôm và nức nở: “An An tỷ hào ly với ”
“An An đã chọn vài nha nhốt trong biệt viện lần lượt… sủng ái đến khi một mang thai định bỏ mẹ giữ con đem đứa trẻ cho tỷ nuôi”
“Khi tỷ phát hiện những nha đó đã còn hình nữa”
“An An con cái nhà thế gia… liệu bao giờ thực sự coi hạ nhân là con ”
Chiếc trâm phượng vàng tóc tỷ tỷ lay động rơi xuống mắt
Ta nhắm mắt thầm nghĩ tỷ tỷ ơi ở vị trí thể đối xử bình đẳng với hạ nhân là Hoàng hậu mà họ tôn kính
Lâu lắm ngoài cửa sổ bên tường đỏ những con chim vui vẻ bay nhảy giữa các cành cây tiếng hót ríu rít ngừng
Tại con chim mà tự tay thả khỏi cung cuối cùng cũng hạnh phúc
Cuối cùng cặp phu thê Bạch gia nhiều ngưỡng mộ đã đến bước hòa ly
Nghe Bạch Thủ Trúc đã xử lý hết tất cả các nha trong biệt viện và quỳ dài cổng Dịch gia nhưng vẫn chị tha thứ
Người đều rằng trưởng nữ Dịch gia quá ghen tuông chịu khi phu quân nạp
Chỉ hiểu rằng điều mà chị thực sự bận lòng là sự thờ ơ với mạng sống của hạ nhân trong tận xương tủy của
Khi tin đồn lan rộng nhất Hoàng đế đến Phượng Nghi Cung và cũng đã thử giúp cho Bạch Thủ Trúc
Ta mỉm đưa cho Hoàng đế một chén trà chặn lời ngài Ta với Hoàng đế rằng là Hoàng hậu của ngài
Hoàng đế hiểu ý
Rất nhanh đó trọng tâm của tin đồn chuyển hướng khắp kinh thành khen ngợi con trai Dịch gia dũng mãnh chiến đấu nơi sa trường và con gái Dịch gia hiền thục đức độ mẫu nghi thiên hạ
Từ đó trưởng nữ Dịch gia dần dần ẩn trong những câu chuyện
Ta cuối cùng cũng yên lòng đúng như nghĩ Dịch gia chỉ cần một Hoàng hậu hiền thục đức độ là đủ
Kỳ Quý nhân kiêu kỳ và ganh tị thể chịu khi thấy khác những thứ mà nàng
Trong cung hai phi tần mang thai một là Kỳ Quý nhân một là Ôn Mỹ nhân
Ta liên tục ban thưởng các loại bổ phẩm cho cung của Ôn Mỹ nhân khiến Kỳ Quý nhân khỏi ghen tị
Không lâu Hoàng đế ám chỉ đối xử công bằng Ta hiểu rõ mỉm
Từ đó bất cứ bổ phẩm nào cũng chia thành hai phần gửi đến Kỳ Quý nhân còn nhiều hơn để bù đắp cho sự thiếu sót trong vài tháng
Kỳ Quý nhân vỡ ối giữa đêm hôm đó Hoàng đế nghỉ tại Phượng Nghi Cung
Ta thay đồ định thăm thực hiện trách nhiệm của Hoàng hậu nhưng Hoàng đế ngăn cần vất vả như sáng mai thăm cũng
Ta ngừng trả áo khoác cho thị nữ chậm rãi trở về giường ôm Hoàng đế ngủ Một đêm mộng mị
Sáng hôm khi tỉnh dậy Hoàng đế đã thượng triều nữ quan thân cận báo rằng Kỳ Quý nhân do thai nhi quá lớn mẫu tử đều mất
Ôn Mỹ nhân vì tiếng kêu thảm thiết của Kỳ Quý nhân khi sinh mà kinh hãi sinh non cũng giữ thai nhi
Ta dặn dò ch//ôn c//ất Kỳ Quý nhân cẩn thận thăm Ôn Mỹ nhân
Mất con Ôn Mỹ nhân như một con rối mất hồn mở mắt đờ đẫn giường Ta một lúc an ủi nàng vài câu
Hôm thăng Ôn Mỹ nhân lên làm Quý nhân ban thưởng nhiều vàng bạc châu báu
Một tháng chuyện Kỳ gia khi dễ nam bá nữ bán tước mua quan chứng cứ vô cùng xác thực cả nhà lưu đày
Từ đó kinh thành còn Kỳ gia nữa
11
Khi Vân Chu sáu tuổi biên giới phía tây bắc với Khương quốc tìm một cái cớ chính thức tuyên chiến với Đại Khởi
Huynh trưởng đ//ánh bất ngờ tình hình chiến sự ác liệt Hoàng đế nổi giận trong buổi triều sớm phụ thân đã đến tuổi tri thiên mệnh tự xin Tây Bắc chinh chiến
Hoàng đế chấp thuận trang đại quân theo đè nén nỗi bất an trong lòng mặc thường phục về nhà tiễn phụ thân
Đây là sứ mệnh mà con cháu Dịch gia gánh vác phân biệt tuổi tác giới tính
Phụ thân gần sáu mươi tuổi lưng đã còng nhưng khi mặc áo giáp bạc ông vẫn oai phong như hình ảnh trong trí nhớ khi một tay đặt lên vai
Đêm đó là Hoàng hậu là nữ nhi của Dịch gia cùng với tỷ tỷ và phụ mẫu uống rượu ăn thịt như thể ngày mai
Sau khi phụ thân lên đường ông phụ danh hiệu lão tướng nơi sa trường tình hình chiến sự dần chuyển biến
Những ngày đó Hoàng đế vui liên tục ban thưởng cho Phượng Nghi Cung
sự nhẹ nhõm kéo dài lâu Sa mạc Tây Nam nổi loạn đột nhập thành trong đêm giet c//ướp của trở về đất nước của
Hoàng đế một mặt phái Hồng Lư Tự khanh mặt khác điều quân dư thừa để tăng cường phòng thủ biên giới Tây Nam
Đồng thời tình hình chiến sự ở Tây Bắc căng thẳng quân Khương bao vây cứ điểm quân sự Lâm Thành
Khi đó lực lượng chủ lực phân tán ở các thành khác vị tướng trẻ của Dịch gia dẫn hai ngàn binh mã thâm nhập Khương quốc thực hiện nhiệm vụ bí mật; Lâm Thành do lão tướng nhà họ Dịch trấn giữ binh lực mỏng
Đêm đó mời Hoàng đế đến Phượng Nghi Cung Ta mặc áo phượng tóc cài chiếc trâm phượng ngọc trắng đỏ ngày xưa
Sau khi cho mọi lui lần đầu tiên quỳ lạy Hoàng đế kể từ khi thành thân cầu xin ngài phái binh tiếp viện
Trong ký ức của phụ thân ôm khi còn nhỏ về bản đồ rõ ràng rằng Lâm Thành là cửa ngõ của Đại Khởi là nơi Dịch gia thể để mất
“An An thể điều động binh lính từ Tây Nam và kinh thành”
Sự lạnh lẽo của trán khi chạm đất thấm lòng Im lặng Một lúc thấy giọng trầm thấp của ngài: “Dịch An nàng là Hoàng hậu của trẫm”
Ta cuối cùng đã sẵn lòng thừa nhận nam nhân ngại ngùng của đã trở thành một Hoàng đế quyết đoán và tàn nhẫn
12
Mẫu thân qua đời một ngày mùa đông đó một tháng
Lúc đó Lâm Thành đã bao vây một tháng một tuần đã hết đạn dược và lương thực nhưng phụ thân vẫn cố gắng kiên thủ
Tỷ tỷ đã nghiêm lệnh giấu mẫu thân việc nhưng cuối cùng mẫu thân trong cơn bệnh trầm trọng vẫn phát hiện sự thật qua những chi tiết vụn vặt
Ngày mẫu thân qua đời tuyết rơi lả tả Ta mặc đồ tang tường cung từ xa tiễn biệt
Mẫu thân cháu nhi tử duy nhất còn ở nơi vô danh của Khương quốc sống chet rõ
Vì thế tỷ tỷtyr đã đồng ý để Bạch Thủ Trúc lo việc tang lễ cho mẫu thân Ta đội ngũ tang lễ xa yên lặng trong tuyết rơi
Tuyết ngừng rơi khi phát hiện Hoàng đế biết từ khi nào đã che ô Ta theo bản năng lùi khỏi phạm vi che ô cúi chào rời
…
Hôm tỷ tỷ dẫn số ít binh lính Dịch gia còn ở kinh thành để một bức thư gửi Phượng Nghi Cung trong đêm Tây Bắc
Từ đó trở thành con cháu duy nhất của Dịch gia ở kinh thành rộng lớn cô đơn trông coi Phượng Nghi Cung lặng lẽ
…
Nửa tháng vị tướng trẻ của Dịch gia để cứu viện Lâm Thành đã tập hợp tất cả binh lực xung quanh dẫn quân đột kích quân đội Khương quốc trong đêm
Tin tức từ tiền tuyến cho chiến sự kéo dài ba ngày thảm khốc như địa ngục trần gian
Lão tướng Dịch gia chiến đấu đến giây phút cuối cùng để giữ Lâm Thành th//i th//ể kẻ thù m//ổ x//ẻ trong bụng là cỏ cây
Tướng trẻ Dịch gia và Nhị hoàng tử chỉ huy quân Khương cùng chet trong trận chiến Lâm Thành chiến đấu đến cuối cùng
Cả hai bên tổn thất hàng chục ngàn binh lính Đại Khởi đã giữ Lâm Thành bằng m//áu thịt
…
Ta quá đau buồn ngất xỉu mấy ngày liền
Mùa đông năm đó lạnh lạ thường
Khi tỉnh các thị nữ đã dùng than sưởi ấm Phượng Nghi Cung nhưng vẫn cảm nhận cái lạnh từ trong x//ương c//ốt
Trước khi lâm trận tỷ tỷ hầu trung thành do trưởng cử về mạnh mẽ đưa trở kinh thành
Tỷ tỷ cũng bệnh nhưng vẫn cố cung an ủi hy vọng mau khỏe Tỷ tỷ gầy gò đưa bàn tay gầy yếu xoa đầu như hồi còn nhỏ
Tỷ tỷ : “An An mau khỏe ”
Tỷ tỷ : “An An tỷ sẽ làm chuyện gì quá đáng nữa mau khỏe ”
Tỷ tỷ : “An An tỷ sẽ ở ngoài cung trông nom khỏe trông nom Dịch gia”
…
Mùa xuân năm Khương quốc phái sứ giả cầu hòa nhượng ba thành dâng vô số vàng bạc châu báu
Để thể hiện thành ý họ còn gả Công chúa hòa thân
Công chúa Khương quốc hoàng đế phong làm Hòa Tu nghi
Đêm Hoàng đế lật thẻ bài của Hòa Tu nghi đã bẻ gãy hộ giáp của
13
Năm Vân Chu bảy tuổi Hòa Tu nghi nhập cung Hoàng hậu đau ốm triền miên thỉnh cầu phong Hòa Tu nghi làm phó quản hậu cung
Năm Vân Chu tám tuổi Hoàng hậu ít xuất hiện Hòa Tu nghi sủng ái nhưng con Ôn Tu nghi quản lý lục cung công thăng thành Ôn phi
Năm Vân Chu chín tuổi và Hoàng đế đã chiến tranh lạnh hai năm liền
Tỷ tỷ cung thăm nhiều chỉ nhắc: “An An Vân Chu đã chín tuổi ”
Tỷ tỷ tái giá Vân Chu là huyết mạch duy nhất của Dịch gia
Con cháu Dịch gia trung quân bảo quốc Chiều hôm đó gọi Vân Chu tan học đến âu yếm xoa đầu con
Vân Chu ngoan ngoãn cùng dùng bữa kể về những chuyện thú vị ở trường Ta mỉm nước mắt chảy xuống
Đây là nhi tử của đích trưởng tử của Đại Khởi Ân Vân Chu đến giờ vẫn lập làm Thái tử
Dịch gia đã dùng sinh m//ạng bảo vệ Đại Khởi chỉ con cháu Dịch gia mới xứng đáng lên vị trí đó
Đêm đó mời Hoàng đế đến Phượng Nghi Cung đế hậu giảng hòa
Năm Vân Chu chín tuổi phong tỏa nỗi đau học theo dáng vẻ của Dịch An khi mới cung
Ôn phi cảm thấy vui mừng thay cho giao việc quản lý lục cung Ta thân thể vẫn khỏe kiên quyết nhờ nàng quản lý thêm một thời gian
Đêm đó chặn ngự giá trong ngự hoa viên giành sự sủng ái từ Hòa Tu nghi
Một ngày hai bữa ba mùa bốn mùa Ngoài thời gian lên triều và Hoàng đế gần như rời
Các cung nữ lớn tuổi đều Phượng Nghi Cung trong ba năm tiếng vui như trở thời gian khi đại hoàng tử mới sinh
14
Năm Vân Chu mười hai tuổi Hoàng đế săn tại hành cung mang theo hậu cung cho phép các đại thần mang gia quyến theo cùng chung vui
Biến cố xảy bất ngờ
Một giây còn hát ca nhảy múa giây đã là cảnh đ//ao k//iếm loang loáng
Khi lưỡi k//iếm chĩa về phía Hoàng đế do dự mà dùng thân đỡ lấy Tất cả dường như trở nên chậm
Ta thấy m//áu của văng lên mặt Hoàng đế thấy ngài trừng mắt và thấy rực rỡ trong đôi mắt của ngài
Khoảnh khắc nhắm mắt nghĩ đến phụ thân
Phụ thân ơi xin mặc dù con đã cứu Hoàng đế nhưng con còn đơn thuần vì trung quân bảo quốc nữa
…
Mùa xuân năm Hồng Thuận thứ hai mươi Hoàng đế ám sát Hoàng hậu đã lấy thân cứu ngài
Mùa xuân năm Hồng Thuận thứ hai mươi Hoàng đế hạ chiếu phong hoàng trưởng tử Ân Vân Chu đức tài vẹn làm Hoàng thái tử chính vị Đông cung
…
Cuối cùng Ôn phi vẫn thể như mong mà giao việc quản lý lục cung cho
Những ngày cuối cùng của trôi qua trong cơn mê man tỷ tỷ phép thường trú tại Phượng Nghi Cung để bầu bạn với
Tỷ tỷ hỏi đau Ta đau Thực ngực đau nhưng cảm thấy vui
Trong một ngày dành phần lớn thời gian để ngủ Đôi khi tỉnh dậy thấy Vân Chu đã trở thành một thiếu niên trưởng thành lặng lẽ bên cạnh sách
Đôi khi tỉnh dậy thấy Ôn phi tỉ mỉ dặn dò các thị nữ
Đôi khi tỉnh dậy thấy tỷ tỷ dùng khăn thấm nước nóng nhẹ nhàng lau trán cho
Đôi khi tỉnh dậy thấy Hoàng đế mang một tiểu cô nương đến
Khoảng hai tuổi như một hạt đậu nhỏ đôi mắt đen láy như đá quý ngoan ngoãn
Đây là Công chúa nhỏ nhất trong cung mẫu thân nàng mất vì bệnh mùa đông năm ngoái kịp sắp xếp nơi ở cho nàng
Hoàng đế : “An An tặng nàng một nữ nhi để con bé làm con gái nhỏ của chúng nàng mau khỏe ”
Ta đặt cho nàng một cái tên là “Duy Duy” cầu xin Hoàng đế ghi nàng danh sách con của Ôn phi thỉnh thoảng cho nàng đến chơi với là
Hoàng đế đồng ý
“Duy Duy” trong bài thơ “Duy Duy lộc minh thực dã chi bình” tiếng nai kêu vang trong nắng thoải mái gặm cỏ đồng xanh
Ta biết thể khỏe hà cớ gì để Công chúa nhỏ nếm trải nỗi đau mất mẫu thân lần nữa
15
Trước ngày Thất Tịch cảm nhận điều gì đó cũng hiểu rằng để trở thành ánh trăng sáng nhất khó quên nhất trong trái tim Hoàng đế còn thiếu bước cuối cùng
Ta ôm Duy Duy bảo nàng tìm Ôn phi Ôn phi điều gì đó lắc đầu bảo đừng lo lắng
Ta bảo tỷ tỷ về nhà trong phủ đã nửa năm chủ nhân hãy về thăm mộ phụ mẫu và trưởng
Tỷ tỷ kiên quyết ở bên
Ta : “Vậy thế tỷ thấy bây giờ vẫn mà nếu ngày mai tinh thần cũng khá tỷ hãy về nhà thăm mộ xong trở cung”
Tỷ tỷ do dự một lúc cuối cùng cũng đồng ý
Ngày hôm vẫn như hôm yếu đuối nhưng đầy sức sống
Thế là tỷ tỷ rời cung Ta theo bóng dáng tỷ tỷ rời Phượng Nghi Cung càng lúc càng xa cho đến khi trở thành một chấm nhỏ và còn thấy nữa
Kỳ Quý nhân kiêu kỳ và ganh tị thể chịu khi thấy khác những thứ mà nàng
Trong cung hai phi tần mang thai một là Kỳ Quý nhân một là Ôn Mỹ nhân
Ta liên tục ban thưởng các loại bổ phẩm cho cung của Ôn Mỹ nhân khiến Kỳ Quý nhân khỏi ghen tị
Không lâu Hoàng đế ám chỉ đối xử công bằng Ta hiểu rõ mỉm
Từ đó bất cứ bổ phẩm nào cũng chia thành hai phần gửi đến Kỳ Quý nhân còn nhiều hơn để bù đắp cho sự thiếu sót trong vài tháng
Kỳ Quý nhân vỡ ối giữa đêm hôm đó Hoàng đế nghỉ tại Phượng Nghi Cung
Ta thay đồ định thăm thực hiện trách nhiệm của Hoàng hậu nhưng Hoàng đế ngăn cần vất vả như sáng mai thăm cũng
Ta ngừng trả áo khoác cho thị nữ chậm rãi trở về giường ôm Hoàng đế ngủ Một đêm mộng mị
Sáng hôm khi tỉnh dậy Hoàng đế đã thượng triều nữ quan thân cận báo rằng Kỳ Quý nhân do thai nhi quá lớn mẫu tử đều mất
Ôn Mỹ nhân vì tiếng kêu thảm thiết của Kỳ Quý nhân khi sinh mà kinh hãi sinh non cũng giữ thai nhi
Ta dặn dò ch//ôn c//ất Kỳ Quý nhân cẩn thận thăm Ôn Mỹ nhân
Mất con Ôn Mỹ nhân như một con rối mất hồn mở mắt đờ đẫn giường Ta một lúc an ủi nàng vài câu
Hôm thăng Ôn Mỹ nhân lên làm Quý nhân ban thưởng nhiều vàng bạc châu báu
Một tháng chuyện Kỳ gia khi dễ nam bá nữ bán tước mua quan chứng cứ vô cùng xác thực cả nhà lưu đày
Từ đó kinh thành còn Kỳ gia nữa
11
Khi Vân Chu sáu tuổi biên giới phía tây bắc với Khương quốc tìm một cái cớ chính thức tuyên chiến với Đại Khởi
Huynh trưởng đ//ánh bất ngờ tình hình chiến sự ác liệt Hoàng đế nổi giận trong buổi triều sớm phụ thân đã đến tuổi tri thiên mệnh tự xin Tây Bắc chinh chiến
Hoàng đế chấp thuận trang đại quân theo đè nén nỗi bất an trong lòng mặc thường phục về nhà tiễn phụ thân
Đây là sứ mệnh mà con cháu Dịch gia gánh vác phân biệt tuổi tác giới tính
Phụ thân gần sáu mươi tuổi lưng đã còng nhưng khi mặc áo giáp bạc ông vẫn oai phong như hình ảnh trong trí nhớ khi một tay đặt lên vai
Đêm đó là Hoàng hậu là nữ nhi của Dịch gia cùng với tỷ tỷ và phụ mẫu uống rượu ăn thịt như thể ngày mai
Sau khi phụ thân lên đường ông phụ danh hiệu lão tướng nơi sa trường tình hình chiến sự dần chuyển biến
Những ngày đó Hoàng đế vui liên tục ban thưởng cho Phượng Nghi Cung
sự nhẹ nhõm kéo dài lâu Sa mạc Tây Nam nổi loạn đột nhập thành trong đêm giet c//ướp của trở về đất nước của
Hoàng đế một mặt phái Hồng Lư Tự khanh mặt khác điều quân dư thừa để tăng cường phòng thủ biên giới Tây Nam
Đồng thời tình hình chiến sự ở Tây Bắc căng thẳng quân Khương bao vây cứ điểm quân sự Lâm Thành
Khi đó lực lượng chủ lực phân tán ở các thành khác vị tướng trẻ của Dịch gia dẫn hai ngàn binh mã thâm nhập Khương quốc thực hiện nhiệm vụ bí mật; Lâm Thành do lão tướng nhà họ Dịch trấn giữ binh lực mỏng
Đêm đó mời Hoàng đế đến Phượng Nghi Cung Ta mặc áo phượng tóc cài chiếc trâm phượng ngọc trắng đỏ ngày xưa
Sau khi cho mọi lui lần đầu tiên quỳ lạy Hoàng đế kể từ khi thành thân cầu xin ngài phái binh tiếp viện
Trong ký ức của phụ thân ôm khi còn nhỏ về bản đồ rõ ràng rằng Lâm Thành là cửa ngõ của Đại Khởi là nơi Dịch gia thể để mất
“An An thể điều động binh lính từ Tây Nam và kinh thành”
Sự lạnh lẽo của trán khi chạm đất thấm lòng Im lặng Một lúc thấy giọng trầm thấp của ngài: “Dịch An nàng là Hoàng hậu của trẫm”
Ta cuối cùng đã sẵn lòng thừa nhận nam nhân ngại ngùng của đã trở thành một Hoàng đế quyết đoán và tàn nhẫn
12
Mẫu thân qua đời một ngày mùa đông đó một tháng
Lúc đó Lâm Thành đã bao vây một tháng một tuần đã hết đạn dược và lương thực nhưng phụ thân vẫn cố gắng kiên thủ
Tỷ tỷ đã nghiêm lệnh giấu mẫu thân việc nhưng cuối cùng mẫu thân trong cơn bệnh trầm trọng vẫn phát hiện sự thật qua những chi tiết vụn vặt
Ngày mẫu thân qua đời tuyết rơi lả tả Ta mặc đồ tang tường cung từ xa tiễn biệt
Mẫu thân cháu nhi tử duy nhất còn ở nơi vô danh của Khương quốc sống chet rõ
Vì thế tỷ tỷtyr đã đồng ý để Bạch Thủ Trúc lo việc tang lễ cho mẫu thân Ta đội ngũ tang lễ xa yên lặng trong tuyết rơi
Tuyết ngừng rơi khi phát hiện Hoàng đế biết từ khi nào đã che ô Ta theo bản năng lùi khỏi phạm vi che ô cúi chào rời
…
Hôm tỷ tỷ dẫn số ít binh lính Dịch gia còn ở kinh thành để một bức thư gửi Phượng Nghi Cung trong đêm Tây Bắc
Từ đó trở thành con cháu duy nhất của Dịch gia ở kinh thành rộng lớn cô đơn trông coi Phượng Nghi Cung lặng lẽ
…
Nửa tháng vị tướng trẻ của Dịch gia để cứu viện Lâm Thành đã tập hợp tất cả binh lực xung quanh dẫn quân đột kích quân đội Khương quốc trong đêm
Tin tức từ tiền tuyến cho chiến sự kéo dài ba ngày thảm khốc như địa ngục trần gian
Lão tướng Dịch gia chiến đấu đến giây phút cuối cùng để giữ Lâm Thành th//i th//ể kẻ thù m//ổ x//ẻ trong bụng là cỏ cây
Tướng trẻ Dịch gia và Nhị hoàng tử chỉ huy quân Khương cùng chet trong trận chiến Lâm Thành chiến đấu đến cuối cùng
Cả hai bên tổn thất hàng chục ngàn binh lính Đại Khởi đã giữ Lâm Thành bằng m//áu thịt
…
Ta quá đau buồn ngất xỉu mấy ngày liền
Mùa đông năm đó lạnh lạ thường
Khi tỉnh các thị nữ đã dùng than sưởi ấm Phượng Nghi Cung nhưng vẫn cảm nhận cái lạnh từ trong x//ương c//ốt
Trước khi lâm trận tỷ tỷ hầu trung thành do trưởng cử về mạnh mẽ đưa trở kinh thành
Tỷ tỷ cũng bệnh nhưng vẫn cố cung an ủi hy vọng mau khỏe Tỷ tỷ gầy gò đưa bàn tay gầy yếu xoa đầu như hồi còn nhỏ
Tỷ tỷ : “An An mau khỏe ”
Tỷ tỷ : “An An tỷ sẽ làm chuyện gì quá đáng nữa mau khỏe ”
Tỷ tỷ : “An An tỷ sẽ ở ngoài cung trông nom khỏe trông nom Dịch gia”
…
Mùa xuân năm Khương quốc phái sứ giả cầu hòa nhượng ba thành dâng vô số vàng bạc châu báu
Để thể hiện thành ý họ còn gả Công chúa hòa thân
Công chúa Khương quốc hoàng đế phong làm Hòa Tu nghi
Đêm Hoàng đế lật thẻ bài của Hòa Tu nghi đã bẻ gãy hộ giáp của
13
Năm Vân Chu bảy tuổi Hòa Tu nghi nhập cung Hoàng hậu đau ốm triền miên thỉnh cầu phong Hòa Tu nghi làm phó quản hậu cung
Năm Vân Chu tám tuổi Hoàng hậu ít xuất hiện Hòa Tu nghi sủng ái nhưng con Ôn Tu nghi quản lý lục cung công thăng thành Ôn phi
Năm Vân Chu chín tuổi và Hoàng đế đã chiến tranh lạnh hai năm liền
Tỷ tỷ cung thăm nhiều chỉ nhắc: “An An Vân Chu đã chín tuổi ”
Tỷ tỷ tái giá Vân Chu là huyết mạch duy nhất của Dịch gia
Con cháu Dịch gia trung quân bảo quốc Chiều hôm đó gọi Vân Chu tan học đến âu yếm xoa đầu con
Vân Chu ngoan ngoãn cùng dùng bữa kể về những chuyện thú vị ở trường Ta mỉm nước mắt chảy xuống
Đây là nhi tử của đích trưởng tử của Đại Khởi Ân Vân Chu đến giờ vẫn lập làm Thái tử
Dịch gia đã dùng sinh m//ạng bảo vệ Đại Khởi chỉ con cháu Dịch gia mới xứng đáng lên vị trí đó
Đêm đó mời Hoàng đế đến Phượng Nghi Cung đế hậu giảng hòa
Năm Vân Chu chín tuổi phong tỏa nỗi đau học theo dáng vẻ của Dịch An khi mới cung
Ôn phi cảm thấy vui mừng thay cho giao việc quản lý lục cung Ta thân thể vẫn khỏe kiên quyết nhờ nàng quản lý thêm một thời gian
Đêm đó chặn ngự giá trong ngự hoa viên giành sự sủng ái từ Hòa Tu nghi
Một ngày hai bữa ba mùa bốn mùa Ngoài thời gian lên triều và Hoàng đế gần như rời
Các cung nữ lớn tuổi đều Phượng Nghi Cung trong ba năm tiếng vui như trở thời gian khi đại hoàng tử mới sinh
14
Năm Vân Chu mười hai tuổi Hoàng đế săn tại hành cung mang theo hậu cung cho phép các đại thần mang gia quyến theo cùng chung vui
Biến cố xảy bất ngờ
Một giây còn hát ca nhảy múa giây đã là cảnh đ//ao k//iếm loang loáng
Khi lưỡi k//iếm chĩa về phía Hoàng đế do dự mà dùng thân đỡ lấy Tất cả dường như trở nên chậm
Ta thấy m//áu của văng lên mặt Hoàng đế thấy ngài trừng mắt và thấy rực rỡ trong đôi mắt của ngài
Khoảnh khắc nhắm mắt nghĩ đến phụ thân
Phụ thân ơi xin mặc dù con đã cứu Hoàng đế nhưng con còn đơn thuần vì trung quân bảo quốc nữa
…
Mùa xuân năm Hồng Thuận thứ hai mươi Hoàng đế ám sát Hoàng hậu đã lấy thân cứu ngài
Mùa xuân năm Hồng Thuận thứ hai mươi Hoàng đế hạ chiếu phong hoàng trưởng tử Ân Vân Chu đức tài vẹn làm Hoàng thái tử chính vị Đông cung
…
Cuối cùng Ôn phi vẫn thể như mong mà giao việc quản lý lục cung cho
Những ngày cuối cùng của trôi qua trong cơn mê man tỷ tỷ phép thường trú tại Phượng Nghi Cung để bầu bạn với
Tỷ tỷ hỏi đau Ta đau Thực ngực đau nhưng cảm thấy vui
Trong một ngày dành phần lớn thời gian để ngủ Đôi khi tỉnh dậy thấy Vân Chu đã trở thành một thiếu niên trưởng thành lặng lẽ bên cạnh sách
Đôi khi tỉnh dậy thấy Ôn phi tỉ mỉ dặn dò các thị nữ
Đôi khi tỉnh dậy thấy tỷ tỷ dùng khăn thấm nước nóng nhẹ nhàng lau trán cho
Đôi khi tỉnh dậy thấy Hoàng đế mang một tiểu cô nương đến
Khoảng hai tuổi như một hạt đậu nhỏ đôi mắt đen láy như đá quý ngoan ngoãn
Đây là Công chúa nhỏ nhất trong cung mẫu thân nàng mất vì bệnh mùa đông năm ngoái kịp sắp xếp nơi ở cho nàng
Hoàng đế : “An An tặng nàng một nữ nhi để con bé làm con gái nhỏ của chúng nàng mau khỏe ”
Ta đặt cho nàng một cái tên là “Duy Duy” cầu xin Hoàng đế ghi nàng danh sách con của Ôn phi thỉnh thoảng cho nàng đến chơi với là
Hoàng đế đồng ý
“Duy Duy” trong bài thơ “Duy Duy lộc minh thực dã chi bình” tiếng nai kêu vang trong nắng thoải mái gặm cỏ đồng xanh
Ta biết thể khỏe hà cớ gì để Công chúa nhỏ nếm trải nỗi đau mất mẫu thân lần nữa
15
Trước ngày Thất Tịch cảm nhận điều gì đó cũng hiểu rằng để trở thành ánh trăng sáng nhất khó quên nhất trong trái tim Hoàng đế còn thiếu bước cuối cùng
Ta ôm Duy Duy bảo nàng tìm Ôn phi Ôn phi điều gì đó lắc đầu bảo đừng lo lắng
Ta bảo tỷ tỷ về nhà trong phủ đã nửa năm chủ nhân hãy về thăm mộ phụ mẫu và trưởng
Tỷ tỷ kiên quyết ở bên
Ta : “Vậy thế tỷ thấy bây giờ vẫn mà nếu ngày mai tinh thần cũng khá tỷ hãy về nhà thăm mộ xong trở cung”
Tỷ tỷ do dự một lúc cuối cùng cũng đồng ý
Ngày hôm vẫn như hôm yếu đuối nhưng đầy sức sống
Thế là tỷ tỷ rời cung Ta theo bóng dáng tỷ tỷ rời Phượng Nghi Cung càng lúc càng xa cho đến khi trở thành một chấm nhỏ và còn thấy nữa
Ta xoa đầu Duy Duy bảo nàng gọi phụ hoàng Hoàng đế xong buổi triều sớm đã đến
Nhiều năm trôi qua ngài vẫn cao lớn vĩ đại gương mặt quen thuộc nhưng còn vẻ ngại ngùng của đêm tân hôn
Ta trong vòng tay ấm áp của ngài hít một thật sâu lần đầu tiên gọi tên thân mật của ngài
“Tắc Ngôn khi trưởng thành đã từng tưởng tượng phu quân của sẽ như thế nào”
Lời tiên tri của đạo sĩ về đám mây đỏ Uy tín cao trong dân chúng vụ việc ở Khí Châu
Huynh trưởng đóng quân ở Tây Bắc làm chấn động Khương quốc phụ thân dù đã nghỉ ngơi nhưng vẫn công lao hiển hách
Vì lễ cập kê biết rằng thể gả cho ai khác
“Tắc Ngôn ngày đưa thả đèn hoa đăng từ trong lòng cảm thấy may mắn vì phu quân của là ”
Ta nhắm mắt nhớ về đêm đó ánh sáng nhạt nhòa của đèn hoa đăng nhớ đôi mắt như của phu quân
“Ân Tắc Ngôn thích ”
Ân Tắc Ngôn đã sớm còn thích nữa
Trong vòng tay ấm áp mỉm mãn nguyện dần dần chìm giấc ngủ sâu