Giới thiệu truyện
Sau Khi Chỉnh Mẹ Chồng, Tôi Bay Màu Luôn Rồi
Sáng sớm ngày thứ hai sau đám cưới, mới hơn 5 giờ, trời còn chưa sáng, mẹ chồng tôi đã đứng ngoài cửa đập rầm rầm.
Tôi giơ chân đá một phát vào mông chồng.
Ảnh lồm cồm bò dậy ra mở cửa.
Mẹ chồng xông vào liền hất tung chăn trên người tôi, dọa tôi hét toáng lên “Á á á!”
Bà ta quăng một bộ đồ lên người tôi, mặt hầm hầm, giọng rất hung:
“Dậy ngay! Tôi có chuyện muốn nói.”
Tôi còn chưa hoàn hồn.
Còn chồng tôi thì… câm như hến.
Ngoài phòng khách, hai vợ chồng già ngồi chễm chệ trên ghế sofa, tư thế y chang Thái Thượng Hoàng đang chuẩn bị lâm triều.
Tôi vừa định ngồi xuống, mẹ chồng đã rống lên:
“Tôi cho cô ngồi hả? Người lớn nói chuyện, con cháu phải đứng! Không được dạy dỗ đàng hoàng hả?”
Tôi quay sang nhìn chồng, ảnh đã ngồi từ nãy, giờ vội vàng bật dậy, mặt đầy áy náy, lặng lẽ đứng cạnh tôi như học sinh bị gọi lên bảng.
Mẹ chồng bắt đầu màn giáo huấn dài dòng:
“Tiểu Kỳ à, giờ con đã là người nhà họ Vương, thì phải hiểu làm dâu phải hiền lành, nết na. Ra ngoài không thể để người ta nói mẹ chồng dạy dỗ con dâu không ra gì được đâu.”
Bà ta vừa nói vừa phun nước bọt bay tung tóe.
Tôi nghe mà đơ cả người.
Rồi tôi hỏi lại: “Nhưng mà… Vương Thư Vỹ là… ở rể nhà con mà?”
Ủa?
Ủa là sao?
Bà định quên hả?
Haha truyện dễ thương quó