Quyền Khuynh Vân Thư - Chương 1
1
“Mọi người đều biết, Hầu phủ ta có ba nữ nhi, bất luận là đích hay thứ, đều tài sắc vẹn toàn, danh tiếng vang vọng khắp kinh thành.”
“Quý phi băng hà trong hậu cung dù chỉ là con gái thứ xuất của Thẩm gia, nhưng không màng thân thể yếu đuối, liều mình sinh hạ Thái tử vì gia tộc.”
“Hiện nay, Tiểu Thái tử tuổi còn nhỏ, cô đơn giữa chốn thâm cung hiểm ác, gia tộc cũng đang ở vào tình cảnh nguy cấp. Hầu phủ cần phải đưa thêm một nữ nhi nhập cung làm phi, để che chắn mưa gió trong chốn hậu cung cho Thái tử.”
Hầu phủ có một đích nữ và một thứ nữ, năm ngoái vừa mới cập kê, giờ phải chọn một người lập tức tiến cung.
Đích mẫu ba lần bảy lượt định mở miệng, nhưng đều bị tổ mẫu ngắt lời.
Tổ mẫu quả quyết nói:
“Để công bằng, thì sẽ dùng cách rút thăm mà chọn.”
Buổi gia yến này, tất cả nhân vật có địa vị trong Thẩm gia đều tụ họp đông đủ.
Hiếu đạo lớn hơn trời.
Đích mẫu là con dâu nên không dám nhiều lời.
Phụ thân vì thể diện, càng không thể phản đối sự sắp xếp của tổ mẫu.
Đành phải gật đầu đồng ý.
Ta liếc nhìn Thẩm Tri Niệm ngồi bên cạnh đích mẫu.
Nàng ta trông thanh tú nhã nhặn, phong thái dịu dàng nổi bật vô cùng.
Nhưng ta lại nhìn thấy trên đỉnh đầu nàng ta đột nhiên xuất hiện những dòng chữ nhỏ.
Trong khoảnh khắc ấy, ta suýt nữa tưởng mình hoa mắt.
【Nữ chính ngàn vạn lần đừng vào cung, nam chính bây giờ tuy chỉ là một thư sinh hàn môn. Nhưng năm năm sau, khi Thiên tử băng hà, quần hùng tranh đấu, nam chính sẽ nhanh chóng nổi lên trong loạn thế!】
【Còn đứa thứ muội này chỉ là nữ phụ pháo hôi trong nguyên tác! Hơn nữa còn là kẻ u mê tình ái, hết lòng si mê nam chính một cách ngu ngốc, nhất quyết phá hoại tình cảm của họ!】
【Cuối cùng chẳng phải chỉ có kết cục thê thảm là phòng không gối chiếc, bị nam chính bỏ rơi mà chế/t thảm hay sao!】
【Hu hu, thật sự quá bi thảm quá đau lòng. Nếu không phải lúc đó nữ chính vào cung, thì làm sao giữa nàng và nam chính lại có nhiều hiểu lầm đầy trớ trêu như vậy!】
Trưởng tỷ vậy mà lại có thể nhìn thấy những lời nhắc nhở này, nàng ta có nhìn thấy được chúng không?
Chẳng lẽ chúng ta đang sống trong một quyển thoại bản, hơn nữa nội dung câu chuyện đã được sắp đặt từ trước?
Khi ta còn đang ngổn ngang suy nghĩ.
Thẩm Tri Niệm đã bước lên trước, dứt khoát đưa ra quyết định:
“Con đồng ý với quyết định của tổ mẫu, nguyện ý thử vận may bằng cách rút thăm.”
Nàng ta tiến lên hành lễ:
“Tổ mẫu, Tri Niệm có một đề nghị táo bạo.”
“Để thể hiện sự công bằng, người ở lại trong phủ sẽ nhận được toàn bộ của hồi môn mà Hầu phủ đã chuẩn bị cho các nữ nhi.”
Ngay khoảnh khắc đó, ta liền hiểu ra rằng Thẩm Tri Niệm cũng có thể nhìn thấy những dòng chữ nhỏ trên đỉnh đầu mình!
Chẳng lẽ, nàng ta muốn ở lại trong phủ, không muốn tiến cung?
Hừ!
Người cẩn trọng như nàng ta còn dám đánh cược một lần, ta nhất định cũng muốn thử!
2
Thân phận ta chỉ là thứ nữ của Hầu phủ, địa vị thấp kém hơn hẳn so với đích nữ Thẩm Tri Niệm!
May thay, có tổ mẫu che chở, những ngày tháng của ta ở Hầu phủ cũng không đến nỗi quá khổ cực.
Trước khi tiểu nương qua đời, người đã đặc biệt nhờ cậy tổ mẫu chăm sóc ta.
Bệnh tình của người rất nặng, đích mẫu không muốn lãng phí tiền bạc để mời thái y chữa trị.
Vì giữ thể diện, cuối cùng chỉ mời một tên lang băm giang hồ kê đơn thuốc bừa bãi, khiến bệnh của nương ta ngày càng trầm trọng.
Trước khi qua đời, điều người lo lắng nhất chính là ta.
Người nghẹn ngào dặn dò ta hàng ngàn lần:
“Vân Thư, nhớ kỹ, tuyệt đối đừng bao giờ tin lời Đại phu nhân!”
Sau khi vào phòng của tổ mẫu, bà đối đãi với ta thân thiết, tự tay chỉ dạy cho ta.
Điều này khiến đích mẫu và Thẩm Tri Niệm vô cùng bất mãn, cho rằng ta chỉ là thứ nữ không xứng đáng được đãi ngộ tốt như vậy!
Nhưng so với Thẩm Tri Niệm, ta thật sự kém xa.
Thẩm Tri Niệm có thầy giáo giỏi nhất kinh thành dạy dỗ, có tú nương được mời với giá cao để học thêu thùa, thậm chí còn được học chữ từ rất sớm.
Tổ mẫu vì muốn giúp đỡ ta nên đã dồn hết chi phí sinh hoạt hàng ngày cho ta.
Ngay cả lần này cũng vậy, đích mẫu muốn để Thẩm Tri Niệm tiến cung.
Tương lai, nếu nàng ta trở thành phi tần trong hậu cung, vinh hoa phú quý sẽ kéo dài suốt đời.
Chắc chắn tổ mẫu lo lắng sau khi bà qua đời, ta sẽ không có chỗ dựa.
Vì vậy, bà đã tìm mọi cách để ta tiến cung chăm sóc Thái tử.
Ít nhất nếu có Thái tử che chở, sau này ta sẽ không dễ bị người khác ức hiếp.
Nhưng phụ thân và đích mẫu sao có thể đồng ý?
Vì thế, tổ mẫu đã nhân lúc gia yến, đưa ra quyết định rút thăm.
Trên đỉnh đầu của Thẩm Tri Niệm, dòng chữ nhỏ không ngừng xuất hiện:
【Đến chết Thẩm Vân Thư cũng không ngờ rằng cái chết của mẫu thân nàng thực chất là do đích mẫu hại! Đâu phải do lang băm giang hồ, mà là đích mẫu đã âm thầm bỏ thêm nhiều vị thuốc tương khắc vào đơn thuốc, khiến bệnh của tiểu nương càng uống càng nặng!】
【N phụ cuối cùng cũng trở nên độc ác cũng không phải không có lý do, người bà yêu thương nhất là tổ mẫu bị giam trong nội viện, gãy chân nằm liệt giường mà sống dở chết dở, đến lúc cuối cùng Thẩm Vân Thư cũng không thể gặp bà lần cuối!】
【Nhưng cũng đáng đời nàng ta, nữ chính của chúng ta tâm địa hiền lành, nếu không phải do nữ phụ độc ác gây rối, quyết tâm chia rẽ tình cảm giữa nam nữ chính, thì làm sao có thể gặp phải kết cục thê thảm như vậy? Kẻ đáng thương tất có chỗ đáng hận!】
Ta siết chặt nắm tay, nước mắt làm mờ cả tầm nhìn.
Nếu những dòng chữ này là sự thật, vậy thì ta đã làm gì sai chứ!
Tổ mẫu đã dốc hết tâm sức trải đường cho ta, vậy mà ta không chỉ không thể báo đáp bà lúc cuối đời, mà còn làm bà thêm mệt mỏi.
Tiểu nương nói đúng.
Người không quyền không thế chỉ có thể mặc cho người khác chém giết.
Ta sao có thể phụ tấm lòng của tổ mẫu được chứ.
Dù có thế nào, ta cũng phải tiến cung!
3
Trước mặt chúng ta là hai tờ giấy vo tròn.
Trên mỗi tờ giấy lần lượt viết chữ “Nhập” và “Lưu”.
Quản gia nhanh chóng tráo đổi vị trí của hai tờ giấy, khiến chúng ta không thể phân biệt được đâu là tiến cung, đâu là ở lại.
Quản gia cho phép chúng ta tùy ý chọn một tờ.
Và hắn liền trao quyền lựa chọn đầu tiên cho Thẩm Tri Niệm.
Ngay lập tức, ta liền nhìn thấy trên đỉnh đầu nàng ta xuất hiện dòng chữ:
【Nữ chính! Nhất định phải chọn tờ bên trái, tờ bên trái là gả cho nam chính, gả cho nam chính sẽ được hưởng phúc cả đời! Không cần phải vào cung chăm sóc Tiểu Thái tử nghịch ngợm tinh quái mới ba tuổi kia!】
【Nam chính tài hoa hơn người, có thể tạo dựng cơ nghiệp trong loạn thế, đủ để chứng minh thực lực của hắn.】
【Nữ chính đừng do dự, mau chọn tờ bên trái!】
Thẩm Tri Niệm đưa tay ra, dừng lại trước tờ giấy bên trái.
Nàng ta do dự không quyết, ánh mắt lóe lên tia bất định.
Ngay lúc này, đích mẫu đột nhiên lên tiếng:
“Tri Niệm, nếu đã quyết định rồi thì cứ lấy đi, mẫu thân sẽ đứng sau chống lưng cho con.”
Ta lập tức nhận ra điều bất thường, đích mẫu lại dễ dàng cho nàng ta lựa chọn như vậy.
Chắc chắn có âm mưu!
Được mẫu thân khẳng định như vậy, Thẩm Tri Niệm dứt khoát chọn tờ giấy bên trái.
Thấy vậy, đích mẫu liền nở nụ cười rạng rỡ.
Bà ta hắng giọng, nghiêm nghị nói:
“Vì Tri Niệm đã chọn rồi, chi bằng để con bé mở trước cho mọi người cùng xem kết quả.”
“Nếu Tri Niệm chọn vào cung, thì Vân Thư cũng không cần phải chọn nữa!”
Đích mẫu khẽ mỉm cười với ta:
“Với tư cách là chủ mẫu của Hầu phủ, ta nhất định phải tính toán kỹ lưỡng cho tương lai của tất cả các con. Thật ra, ta đã sớm tìm được một nhà tốt cho Vân Thư rồi. Công tử Giang Cảnh Hoài của Giang gia, là tài tử nổi danh khắp kinh thành, hoàn toàn xứng đôi với Vân Thư!”
Tim ta đập mạnh, rồi đột ngột trở nên lạnh lẽo.
Chẳng lẽ đây chính là nam chính trong thoại bản sao?
Là kẻ sau này sẽ bỏ ta lại giữa loạn quân, khiến ta bị đâm chết thê thảm!
Đích mẫu giỏi tính toán như vậy, chắc chắn bà ta không từ bỏ ý định đưa Thẩm Tri Niệm tiến cung.
Thế nhưng, khi nghe đến cái tên này, sắc mặt Thẩm Tri Niệm liền thay đổi.
Trong khi ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía nàng ta.
Trước mắt ta, dòng chữ tiên tri lại hiện lên:
【Đại phu nhân đã giở trò, thật ra cả hai tờ giấy đều ghi là vào cung! Ban đầu nữ chính chọn vào cung, nữ phụ còn chưa kịp chọn thì đã bị ép phải ở lại trong phủ.】
【Hỏng rồi, nữ chính lần này chắc chắn sẽ phải tiến cung!】
【Thật uổng phí, nữ chính của chúng ta là đích nữ danh giá của Hầu phủ! Còn Tiểu Thái tử chỉ là con của một quý phi thứ xuất.】
【Nếu nàng ta vào cung, nhất định sẽ trở thành kế mẫu, bị chèn ép bởi tất cả phi tần trong hậu cung! Sao có thể dễ dàng ở bên nam chính hưởng hạnh phúc được? Nàng ta và nam chính phải trải qua biết bao hiểu lầm, cuối cùng mới có thể đến được với nhau, đúng là sai một bước, lầm cả đời!】
Tay nàng ta run rẩy mở tờ giấy ra.
Trên giấy hiện lên chữ “Nhập” rõ ràng trước mắt.
Trong khoảnh khắc, gương mặt Thẩm Tri Niệm tràn ngập tuyệt vọng.