Quy Tắc Sinh Tồn Của Chủ Mẫu Hầu Phủ - Chương 6
15
Khi theo quan binh đến sơn trại Nguyễn Kim Châu và Cẩm Ân đều trói bức tường cao
Thiệu Ninh Khai đã trúng một mũi tên
Thiệu Văn Uyên vẫn phát điên như kiếp chỉ là còn kịp mở miệng đã nện một viên gạch ngất xỉu
Ta tuyệt đối thể để một lần nữa làm nhục danh tiết của Cẩm Ân
Đám sơn tặc trong trại còn kịp phản ứng đã mưa tên vùi lấp
Đám binh sĩ bắn tên đều xuất thân từ Thần Cơ Doanh bách phát bách trúng an cứu hai vị nữ quyến
Tên đầu lĩnh bắt sống tra khảo thế nào cũng chịu khai kẻ chủ mưu là ai
Ta trong phòng tra hình kẻ máu thịt be bét bên cạnh mặc áo vải sơn trại đến bẩm báo những điều tra
Tên là nghĩa quen biết khi Nguyễn Kim Châu buôn bán
Là kẻ… khá nghĩa khí
“Đã giao tình với Kim Châu ban cho ngươi cái chết nhẹ nhàng ”
Bắt cóc thiếu phu nhân của Hầu phủ cái giá trả là đau đớn trò chơi trẻ con thể định hồi kết
Tên đó trợn to mắt giãy giụa điên cuồng gì đó nhưng cái miệng há chỉ còn trống rỗng
Chẳng phát nổi một tiếng
Ta sắp đặt từ trong sơn trại khen ngợi:
“Nhị thiếu phu nhân mất một sợi tóc ngươi làm Về nhà mà sống kiếp phú ông ”
16
Thiệu Ninh Khai vốn đã từng xông pha sa trường nay trúng tên sơ cứu xong liền đưa về Hầu phủ
Lão thái thái đau lòng đến mức suýt ngất Nguyễn Kim Châu thì ôm lấy vết thương của y mà lóc như mưa rơi hoa lê
Còn thì đang an ủi Cẩm Ân:
“Con hoảng sợ Văn Thịnh tin con bắt cóc sợ đến sắc mặt trắng bệch cầu xin khắp nơi để cứu con Ngay cả Giang Thái phó cũng mời đến cùng cung cầu kiến Thái tử bằng thể kinh động đến cấm vệ Đông cung”
“Về con đúng là phúc lớn ”
Cẩm Ân hiểu rõ Thiệu Văn Thịnh đã lọt mắt xanh Thái tử nỗi kinh hoàng hôm nay cũng vơi quá nửa
“Là ánh mắt của cô cô chọn cho Cẩm Ân một phu quân ”
Nguyễn Kim Châu thăm dò lòng Thiệu Văn Uyên còn thì mượn kế thử lòng Thiệu Văn Thịnh
Gặp Thái tử là một chuyện thuyết phục Thái tử tay là chuyện khác mà lần là điều động cả cấm vệ Đông cung
Đó là bản lĩnh của Thiệu Văn Thịnh
Bằng dù đổ bao nhiêu tài nguyên lên cũng chỉ là bùn lầy xây nổi tường thành
Đừng hỏi vì bởi đã … tiền án
Lão thái thái thấy bình tĩnh gợn sóng liền mở miệng quở trách:
“Phu quân ngươi thương nặng thế ngươi ngay cả một giọt nước mắt cũng rơi trái chỉ quan tâm cái tên nghiệt chủng với cháu gái của ngươi Ta thấy ngươi là lợi lộc che mờ mắt trong lòng đã còn cái nhà nữa ”
Ta nhạt:
“Kim Châu thay Ta cũng đấy chỉ e chen nổi ”
Lúc mọi mới phát hiện hơn nửa thân Nguyễn Kim Châu đều tựa lên Thiệu Ninh Khai gần như y ôm trọn lòng
Nguyễn Kim Châu “á” một tiếng mặt đỏ lên lập tức thẳng dậy chớp mắt đã nghĩ đối sách
“Hôm nay con dâu gặp nạn trong lòng hoảng loạn yên Nhìn thấy Hầu gia thương chỉ sợ chuyện trong phút chốc chẳng còn tâm trí gì thất lễ Mọi chuyện hôm nay đều là vì con mà Chỉ cần Hầu gia bình an vô sự phạt thế nào con cũng nguyện nhận”
Lời nàng tha thiết chân thành ai cũng thấy chẳng cố ý đều thông cảm cho là tình thể dung
“Đã Hầu gia bình an vô sự mau gọi đại phu thỉnh thái y Cả đám vây quanh ở đây biết còn tưởng là đang làm tang đấy”
“Trên chiến trường gươm đao vô tình Hầu gia thiếu gì sóng gió từng trải Nếu chuyện gì cũng chẳng nước mắt cũng cạn sạch ”
Không ai gọi đại phu chắc hẳn đều … còn cứu nữa
Lão thái thái tức đến môi run bần bật chỉ tay nửa ngày thốt nổi một lời
Lại một trận gà bay chó sủa vết thương của Thiệu Ninh Khai mới xử lý thỏa
Lần y thương nhẹ tuy chỉ một mũi tên nhưng gần tâm mạch cần điều dưỡng thật cẩn thận
Ta bưng chén thuốc đến Thiệu Ninh Khai nắm lấy cổ tay
“Ghen ”
Không khó nhận y hưởng thụ cái cảm giác
“Ta từng thấy phu nhân nổi giận đến mức Kim Châu dẫu cũng là mẹ của ba đứa con Văn Uyên gì là phụ thân thể khoanh tay Nếu ngay cả con dâu mà cứu chẳng sẽ Hầu phủ ai ”
“Phu nhân nếu giận thì là trách lầm ”
Những lời ngọt ngào như mật nếu đã biết rõ và Nguyễn Kim Châu sớm đã vụng trộm qua e là cũng dỗ dành cho mềm lòng
Ta cũng tò mò rốt cuộc bọn họ tâm đầu ý hợp từ lúc nào giám sát thì chẳng theo dõi liền thấy rõ thì Thiệu Ninh Khai là kẻ phong tình như
Hắn dạy Nguyễn Kim Châu cưỡi ngựa bắn cung cùng đến lầu hoa du thuyền vẽ tranh
Còn từng đưa nàng đến doanh trại quân đội binh sĩ trong đó đều cho rằng nàng là giai nhân Hầu gia nuôi giấu gọi nàng là “tiểu phu nhân” của Hầu phủ
Ta múc từng thìa thuốc đút cho :
“Ta biết phu quân và Kim Châu trong sạch quang minh chỉ giận vì nàng khiến thương nặng như ”
“Ta là cứu nàng liên quan gì tới nàng Nay ai ai cũng nghĩ nàng phu nhân ghen tuông e là nàng khó tránh miệng đời Phải nghĩ cách rửa sạch tiếng oan mới ”
Ta lạnh trong bụng nhưng mặt lộ chút nào:
“Cho nên định để Kim Châu phụ trách bộ việc điều dưỡng cho Nàng làm việc cẩn thận lão thái thái trọng dụng tín nhiệm chắc chắn chu cũng tránh việc nàng cứ mãi tự trách”
Gương mặt Thiệu Ninh Khai lộ rõ vẻ kinh hỉ cùng mãn nguyện gần như giấu nổi nhưng vẫn cố tỏ bình tĩnh:
“Thế thì Người ngay sợ bóng nghiêng phu nhân thật là thông tuệ hơn ”
Người ngay đương nhiên sợ chỉ kẻ ngay mới cần rửa oan
“Chàng đừng vội khen chuyện tự với lão thái thái bà đức cao vọng trọng do bà mặt ngoài mới chịu tâm phục khẩu phục”
Lão thái thái mà đức cao vọng trọng gì cho cam Kiếp bà nhắm một mắt mở một mắt với mọi chuyện mà Thiệu Ninh Khai đã làm thậm chí dù phát hiện cũng chỉ bao che dung túng
Cái chết của nào phần công lao của bà
Trong nhóm tỷ thân thích của bà từng tiến cung làm cung nữ Cái loại thuốc âm độc khiến tim suy kiệt cũng chính là từ trong cung truyền
Giờ khiến bà góp một phần công sức cái chết của con trai … chẳng là quá hợp lý
17
Hôm lão thái thái ngang nhiên thông báo chuyện cho mọi còn tuyên bố Thiệu Ninh Khai từ nay sẽ chuyển viện của bà để dưỡng thương tiện bề trông nom
Bà ưa thiên vị Nguyễn Kim Châu đó là chuyện ai ai cũng biết
Cũng chẳng ai thấy gì bất hợp lý dù thì con cháu phụng dưỡng trưởng bối là điều nên làm
Huống hồ dưỡng thương trong viện của lão thái thái vốn cũng là để tránh hiềm nghi
Thiệu Ninh Khai đúng là đã tự tay chặn thêm một lớp bình phong
Thế thì bọn họ càng thể yên tâm lén lút qua
Tốt lắm viện của lão thái thái đã chính thức trở thành chiếc giường ấm nuôi dưỡng mối tư tình của bọn họ
Giờ chỉ chờ xem đứa con trai khờ dại của bao giờ mới phát hiện thôi
lúc Thiệu Văn Thịnh cũng trở thành khách quý chiếu của Thái tử
Nó vốn thông minh danh sư chỉ dạy từ đã ít chìa cành ô liu
Nó gặp thời mà kiêu ngạo khi đưa quyết định còn đặc biệt đến bàn bạc với
Trong triều tuy đã lập Đông cung nhưng Thái tử bình thường tầm thường mấy vị hoàng tử xuất chúng khác vẫn đang hổ thị hổ thế chực chờ
“Con chỉ nghĩ rằng khi cục diện còn ngã ngũ chính thống chính là lẽ Hôm Thái tử mời con ở dùng bữa con thấy Đông cung tiết kiệm giản dị Thái tử dùng bát gỗ ăn cơm Thái tử phi đeo vàng ngọc đến mấy vị tiểu điện hạ cũng biết gom sạch từng hạt cơm trong bát mà nuốt”
“Hiện nay thiên hạ thái bình Thái tử nhân hậu độ lượng lòng mang bách tính nếu mai đăng cơ tất là một vị minh quân ôn hòa xuất sắc”
Ta gật đầu trong lòng hài lòng ánh mắt của nó quả sai
Chỉ là… nó vẫn còn quá xem nhẹ vị Thái tử hiện giờ Biết sự bình thường chẳng là đang khổ tâm mài giũa dưỡng binh chờ thời thì
Không mai làm quan ắt thầy chỉ lối cho nó
“Con trong lòng đã chủ ý cần gì hỏi Chỉ cần thẹn với lòng thì cứ việc buông tay mà làm ”
“Con còn non nớt vẫn cần mẹ chỉ dạy thêm nhiều điều mới Có một câu của mẹ con mới dám yên tâm dám mạnh dạn làm tới”
Đứa trẻ quả thực càng lúc càng giống như do chính sinh
Ta nó giờ cũng đã vài phần giống thật
18
Một sáng sớm nọ Thiệu Văn Uyên giận dữ xông thẳng chính đường của đôi mắt đỏ bừng
“Mẹ mau theo con bắt gian”
Ta nhíu mày: “Gấp gáp như thế bắt gian gì chứ Cứ làm rõ mọi chuyện đã hãy ”
Thiệu Văn Uyên giọng run run: “Hôm nay con nghỉ nghĩ bụng mấy hôm nay Kim Châu vất vả chăm sóc bệnh nhân lúc rảnh rỗi đến dỗ dành nàng chẳng ngờ bắt gặp nàng đang đùi phụ thân hai kề tai rỉ rầm tình ý miên man”
“Con còn tưởng nàng mãi về phòng ngỡ rằng nàng còn giận vì hôm con cứu hóa là khác đang dỗ dành”
Ta khều nhẹ đám tro hương mắt chẳng buồn ngẩng:
“Vậy ngươi kinh động bọn họ ”
“Tổ mẫu đang ngủ trưa viện vắng lặng con dám quấy rầy nên làm ầm lên Ai mà nghĩ giữa ban ngày ban mặt bọn họ chẳng thèm đóng cửa mà làm chuyện đồi bại như thế”
Chỉ thể chứng tỏ bộ viện của lão thái thái đều biết
“Bắt trộm bắt tận tay bắt gian bắt tại giường nhân chứng vật chứng rõ ràng mới chứng minh lời con là thật”
“Nếu vợ con chỉ là lỡ chân té lên đùi thì Đừng nghi thần nghi quỷ viện của lão thái thái thể xảy loại chuyện ”
Thiệu Văn Uyên hất tay áo bỏ : “Con đều là sự thật Con nhất định sẽ khiến mẹ thấy rõ bộ mặt thật của mà mẹ luôn tin tưởng Con tin cặp chó nam nữ đó nhịn chỉ một lần ”
Lần đầu tiên cảm thấy thằng con cũng vô dụng
Nó biết bắt gian đấy Cố lên con trai ngoan Ta trông chờ con
Phải rằng Thiệu Văn Uyên quả thật khiếu bắt gian
Lúc nha tới mời đến tiểu viện của trong phòng rối bời y phục vứt lung tung khắp nơi ngay cả yếm loan phượng của Nguyễn Kim Châu còn vắt đai lưng của Thiệu Ninh Khai
Cái là… đồ đôi