Quy Tắc Sinh Tồn Của Chủ Mẫu Hầu Phủ - Chương 3
6
Trước khi về thăm nhà thân mẫu đến từ biệt lão phu nhân
Lão phu nhân nhịn nhịn cuối cùng vẫn vượt qua nổi cơn xót của mở miệng :
“Nghe ngươi mang cả thảy mười xe lễ vật chẳng là …”
Ta liền chặn lời bà :
“Con dâu cũng biết là còn ít tấm lòng của mẹ vốn nên phụ Tô gia tuy quá hiển hách nhưng miễn cưỡng cũng xem như thế gia vọng tộc nếu lễ nghi chu e rằng đem cả kho riêng của mẹ qua cũng đủ”
“Chỉ đành chọn vài món tinh xảo gửi tặng phụ mẫu tỷ là những thân nhân gần gũi Mẹ tuyệt đối đừng tự trách cha mẹ con vốn là rộng lượng cởi mở chỉ cần tấm lòng là đủ quyết sẽ cho rằng mẹ thất lễ ạ”
Ta mỉm độ lượng an ủi bà một cách đầy cao thượng
Lão phu nhân giật giật khóe miệng từ kẽ răng gằn mấy lời khen:
“Phải Ngươi đúng là… biết quan tâm thật đấy…”
“Con dâu xưa nay luôn thấu tình đạt lý thấu hiểu nỗi vất vả của mẹ cũng là bổn phận của con”
Ta dẫn theo Thiệu Văn Thịnh cùng mười rương châu báu về nhà thân mẫu ngang qua sân viện của Thiệu Văn Uyên và Nguyễn Kim Châu thì đúng lúc hai đang cãi
“Ta chẳng qua chỉ cùng mẹ về thăm ngoại tổ nàng cứ suy diễn mãi thế”
“Ta suy diễn Nếu thật sự là thăm ngoại tổ vì thể mang theo Ta thân là cháu dâu cũng bái kiến thân bên mẹ …”
“Nhà ngoại tổ môn đình cao quý với thân phận của nàng thế nào Đừng quậy nữa”
“Hồi đó là tự từ hôn vị thiên kim biểu cao môn của giờ khinh thường xuất thân của ”
“Ta chỉ thật thôi chẳng lẽ nàng chút tự biết thân biết phận Hơn nữa lần là để cầu nhờ cữu cữu nâng đỡ nàng cả đời làm một chức quan lục phẩm vô danh ”
Kiếp thời điểm đã sớm vì mà lo xong chức quan ngũ phẩm chức tuy cao nhưng nhàn tản nhà họ Tô và khách khanh trong phủ giúp đỡ đường quan lộ thuận buồm xuôi gió
Phu thê bọn họ mới cưới đang lúc mặn nồng gắn bó đừng là cãi vã chỉ mong dính cả ngày mới chịu
Giờ ai tiến cử dù Thiệu Văn Uyên là trạng nguyên vinh hiển cũng chỉ thể làm Hàn Lâm viện tu soạn lục phẩm như bao khác
Bên nghiêm khắc sĩ tử đông đúc ai nấy đều rắp tâm chen lên cạnh tranh gay gắt như một kẻ nuông chiều trong lồng son như Thiệu Văn Uyên thể thích nghi nổi
Hắn suốt ngày bận rộn cũng gầy rộc về phủ chẳng còn sức mà ân ái gì với Nguyễn Kim Châu nữa
Hắn hạ mặt mũi nhờ còn vượt qua mà nhờ đến nhà họ Tô
Việc vẫn còn quá ít
Phải tìm làm khó Thiệu Văn Uyên một phen mới
Ta bật thành tiếng
Thiệu Văn Uyên hớn hở gạt tay Nguyễn Kim Châu chạy đến chỗ :
“Mẫu thân đến đón con Kim Châu là nữ nhân trong phòng hiểu những khúc mắc bên ngoài mẫu thân đừng chấp nàng …”
Ta như :
“Ta đang ngươi đó”
“Giữa ban ngày ban mặt đã bắt đầu mộng ”
“Ngươi đắc tội với cữu cữu ngươi đến là để xin thay Người đồng ý còn rõ dựa mà nâng đỡ ngươi”
“Người nâng đỡ là con rể cần để tâm đến con trai của một đã gả ”
“Ngươi chẳng lẽ chút tự biết ”
Thiệu Văn Uyên nắm chặt nắm đấm chỉ tay Thiệu Văn Thịnh:
“Vậy mẫu thân mang theo Hắn căn bản con trai mẫu thân mà”
Ta khẽ vuốt tóc mai:
“ cuối cùng vẫn gọi một tiếng ‘mẹ’ ”
“Ngươi thể cần tiền đồ nhưng … thể cần nhà thân mẫu”
7
Ta là nữ nhi sủng ái và tôn quý nhất trong Tô gia dẫu Thiệu Văn Uyên đã gây sai lầm lớn như thân mẫu và phụ thân cũng trách phạt nặng nề với
Ngược càng thêm đau lòng vì tức giận mà sinh bệnh thân mẫu thấy dáng vẻ tiều tụy của thì cầm nước mắt
“Sớm biết thì đã chẳng gả con cái Hầu phủ rườm rà phu thê chia xa nhi tử bất hiếu mọi việc trong phủ đều đổ dồn lên đầu một con…”
Đường cũng từng vì chuyện từ hôn mà giận dù đã hết lời ngăn cản chỉ là Thiệu Văn Uyên cố chấp làm theo ý cũng lực bất tòng tâm
Ta liền giới thiệu Thiệu Văn Thịnh với bọn họ:
“Đứa nhỏ Văn Thịnh cũng là do nó lớn lên tuổi còn nhỏ đã mất mẹ tuy do sinh nhưng thân thiết hơn cả huyết thống”
“Văn Uyên đã tự tay hủy tiền đồ cũng cần tiếp tục hao tâm tổn trí nữa chỉ coi như Tô gia từng đứa ngoại tôn Văn Thịnh tuy trượt khoa cử nhưng thấy nó tư chất thành đại sự”
“Ta đã mời Giang Thái phó về làm thầy cho nó kỳ thi xuân nhất định sẽ tên trong bảng vàng”
“Mấy tháng ở nhà tĩnh dưỡng Văn Thịnh sẽ theo học ở tộc học Tô gia cứ tùy ý khảo nghiệm Ta thật tâm Tích Âm trở thành con dâu của nhất định đừng để mấy chuyện linh tinh làm lỡ cả đời nàng”
Đường trong lòng hiểu rõ cũng ẩn ý trong lời bắt đầu tạo điều kiện để đôi nam nữ thời gian ở chung
Tích Âm vốn còn buồn bực vì chuyện từ hôn nhưng trông thấy Văn Thịnh thì lập tức quẳng gã cặn bã đầu tươi tỉnh rạng rỡ trở
Khiến đường tức giận mắng:
“Đứa nhỏ tiền đồ Nam tử thì quan trọng nhất là tài học và phẩm hạnh thể chỉ cái mặt ”
Đường tẩu vốn dĩ còn đang buồn vì sợ con gái hạ giá mà gả giờ thì bừng tỉnh ngày nào cũng đến trò chuyện cùng để giải sầu
Nghe liền trợn trắng mắt: “Ta chẳng cũng vì trúng cái mặt của nếu thì mới thèm”
Tích Âm đã đến tuổi thích cái mới ghét cái cũ là thường tình
Làm gì chuyện chỉ si mê một đóa hoa Chẳng qua là giờ tiếp xúc với nhiều nam nhân bên ngoài thêm vài thì thôi
Thiệu Văn Thịnh vốn đã chủ động thu để tránh phong mang của đích tử nay ngầm hiệu ắt sẽ sớm tỏa sáng ở tộc học Tô thị
Ta mỉm — mối hôn sự xem như đã định
Kiếp khi từ hôn Tích Âm cũng ai đến hỏi cưới nhưng biến thành bàn đạp danh tiếng thanh danh tổn hại
Nhà nào dám lấy một tiểu thư trong lòng còn ôm hình bóng khác
Cuối cùng đành ở làm cô nương cả đời trong khuê các
Thế nhưng nàng là một thiên kim xuất sắc vô cùng dù lập gia đình vẫn thể quản lý Tô gia đấy
Về còn chuyên dạy các tiểu thư trong tộc phép tắc nội trợ bao nhiêu thế gia mời nàng giảng dạy cũng mời nổi
Còn Thiệu Văn Uyên cho rằng thiên kim thế gia quá quy củ rập khuôn chỉ nữ tử như Nguyễn Kim Châu mới sinh động độc nhất vô nhị
Thật ai cũng cái riêng chỉ là thứ … mới là thứ nhất
Nghĩ đến lời cãi vã giữa Thiệu Văn Uyên và Nguyễn Kim Châu lúc rời phủ xem từ lúc đó đã canh cánh trong lòng nếu Tích Âm gả … xem sẽ thú vị đây
8
Ta rời khỏi phủ đầy nửa tháng Hầu phủ liền sai tới mời
Quản gia già nua mặt mày rầu rĩ than thở:
“Thiếu phu nhân lên chức đã gấp rút cải cách Ngày đầu tiên phu nhân rời phủ nàng đã bắt đầu tra sổ sách Các hỏa kế bên hiệu buôn nhà họ Nguyễn xếp thành một hàng bọn họ biết rõ giá nhập thị trường liền chỉ rằng đám hạ nhân phụ trách mua sắm trong phủ nay vẫn tham ô Những khoản thiếu hụt trong quá khứ nếu bù thì thôi bù thì lập tức bán ngoài để lấy thân đền nợ”
Nhà công hầu vương tước nào mà hạ nhân tranh thủ vét chút dầu mỡ Nhiều nhà thậm chí còn coi việc trong phủ ‘hào nô’ là dấu hiệu của phú quý dù thì ‘ cửa tể tướng cũng quan thất phẩm’
Thế nhưng nước quá trong thì cá nếu chút bổng lộc riêng bọn họ tất nhiên sẽ tìm mọi cách để vắt cho bằng càng khiến hậu quả thêm lớn
Từ khi còn quản gia đã dùng thủ đoạn lôi đình chỉnh đốn đám nô tài trong phủ thưởng phạt ngầm cho phép những còn báo giá cao một chút
Bao năm nay dầu mỡ trong phủ Hầu gia tuy so với cả kinh thành mà thì là ít nhưng bọn hạ nhân cũng cần nơm nớp lo sợ cho dù ngoài phủ cũng chỉ lời ca ngợi Hầu phủ đãi ngộ tử tế
Khoảng nhỏ nhoi mua là danh tiếng và lòng cho cả Hầu phủ
“Chưa hết các vị lão gia và thiếu gia bên nhánh phụ vốn uống rượu đãi tiệc nay thiếu phu nhân cũng chịu thanh toán nữa bắt bọn họ từ nay tự bỏ tiền túi Giờ mấy vị lão gia đang rủ từ đường dập đầu Hầu phủ chúng phát đạt liền đoạn thân đẩy họ — đám thân thích nghèo khó thật xa”
“Giờ trong phủ đều bất an chỉ mong phu nhân sớm hồi phủ chấn chỉnh đại cục”
Nguyễn Kim Châu lên đã thi hành “ba mồi lửa” gấp gáp lập uy coi Hầu phủ là hậu viện và hiệu buôn của nhà họ Nguyễn mà xử lý nhưng biết rằng danh dự của Hầu phủ còn lớn hơn cả trời
Ta khó xử đáp:
“Việc quản gia là do chính miệng lão phu nhân giao cho Kim Châu Kim Châu chủ ý của nếu làm đúng tất nhiên sẽ lão phu nhân mặt xử lý Ta tiện vượt quyền làm cản trở tâm ý giáo dưỡng của lão phu nhân”
Lão phu nhân làm nhàn tướng nhiều năm cũng đến lúc vận động cái thân già một chút
Ta đã chỉ rõ cho bọn họ nên tìm ai làm chủ những lần Hầu phủ tiếp tục phái đến đều lấy cớ đang bệnh cần tĩnh dưỡng để từ chối gặp
Nguyễn Kim Châu xuất sư bất lợi lão phu nhân đã nhiều năm quản gia trở liền đối mặt với một Hầu phủ gà bay chó sủa mấy ngày đã cảm thấy lực bất tòng tâm
Lần chính bà phái tới mời
Ta liền dùng phấn đánh mặt trắng bệch môi sắc máu mắt thâm như gấu trúc
Vừa trông thấy ma ma bên cạnh lão phu nhân liền lóc e rằng sống nổi nữa van xin mau chóng đón về thà chết cũng chết trong Hầu phủ
Thiệu Văn Thịnh và Tích Âm bên giường cầu uống thuốc còn nhất định thấy sống đến ngày bọn họ thành thân
Dọa cho ma ma sợ đến chạy té khói
Tích Âm uống cạn bát thuốc sắc từ nước ô mai nhào lòng :
“Cô cô thật lợi hại Hầu phủ cô cô liền xong ”
Ta lau lớp phấn mặt lộ dung nhan ngày một hồng hào tươi tắn
Mấy tháng điều dưỡng thân thể đã phục hồi cực đến cả những chứng bệnh âm ỉ đây cũng gần như biến mất
Nghe nàng xoa nhẹ lọn tóc gáy của Tích Âm
“Đứa ngốc con tưởng là vì quan trọng tới mức thể thiếu ”
“Không là bởi vì ai cũng làm việc khổ sở đó”
“Muốn giữ cho cả nhà yên thoải mái thì nhất định một gánh hết phần khổ Một khi đó rời khổ sự rơi lên đầu bọn họ ai cũng sẽ vui lòng”
Hầu phủ sẽ loạn
Đợi bọn họ phân chia thỏa xong sẽ về
Lúc đó thoải mái… chính là