Phụ Tử Tranh Kiều - Chương 4
“Ngài vốn học sinh mà là… phu tử”
“Chẳng trách hôm đó đột nhiên đến tìm gọi Tạ Thanh Lâm một học sinh dậy… thì đó mới đúng là Tạ Thanh Lâm thật ”
Ta gắng sức lục ký ức trong thoáng chốc hiện gương mặt của thiếu niên — thì đúng thật là
Thì lần đến Tạ phủ đang trong thư phòng chăm sóc khi ngất xỉu đổi ý đến tận cửa cầu hôn hôm và liên tục thư cho những ngày gần đây…
Mới chính là Tạ Thanh Lâm thật sự
Và bây giờ rốt cuộc cũng hiểu
Tại khi cha mẹ đến Tạ phủ cầu hôn Tạ Thanh Lâm từ chối
Phụ thân nhà đột nhiên một đại tiểu thư quyền quý mà từng gặp mặt đến đòi gả — trẻ con nào mà hoảng hốt Không từ chối mới lạ
Ta lặng lẽ tiêu hóa tất cả những điều
So với Tạ Trĩ Vân vô cùng thong dong thậm chí còn nhã hứng… uống trà
Tại — kẻ khơi mào mọi chuyện — bình thản như gì xảy
Ta giận quá giật lấy chén trà của định đập xuống bàn
Chỉ để phát hiện… trong chén lấy một giọt trà
Thì từ nãy đến giờ uống là… khí
Hóa cũng hơn gì
Lập tức thấy lòng nhẹ nhõm đôi phần
Tạ Trĩ Vân chén rỗng trong tay ngửa mặt mơ hồ ngẩn
Ta nhét chén tay mở miệng hỏi:
“Giờ làm đây”
Yết hầu Tạ Trĩ Vân khẽ chuyển động đầu lưỡi lướt qua đôi môi khô nứt cố gắng giữ giọng bình tĩnh:
“Để nghĩ đã… Lâm nhi tính tình đơn thuần từng chịu đả kích”
“Ồ Vậy lấy ”
Ta chậm rãi cất tiếng ánh mắt lạnh như băng thẳng
11
Tạ Trĩ Vân bỗng ngẩng đầu khi kỹ sắc mặt cuối cùng cũng nhẹ nhõm thở phào
“Dao Dao đừng nhảm linh tinh gì thế Ta đã sắp đau đầu nổ tung ”
Ta câu đó kích cho nổi máu cứng đầu
“Nhảm cái gì mà nhảm Tạ Thanh Lâm còn đến nhà cầu thân còn cho từng thư tình nữa kìa Hắn thích như thế gả cho thì là nhảm”
Tạ Trĩ Vân chồng thư dí sát mặt sắc mặt ngày càng u ám cũng chọc giận đến mất khống chế
“Vậy Hắn thích nàng thế còn nàng thì Nàng thích ”
“Chỉ cần nàng một câu nàng thích ngày mai lập tức đích thân tổ chức hôn lễ cho hai đón nàng cửa”
Hai bên giương cung bạt kiếm chẳng ai chịu nhường
Ta nhún vai hờ hững đáp:
“Được thôi từ hôm nay gọi ngài là cha”
Tạ Trĩ Vân nhịn nổi nữa nghiến răng nghiến lợi rít qua kẽ răng:
“Gọi là cha thì nhưng tiên… rút tay khỏi quần đã”
Tay
Ta cúi đầu xuống — mới tá hỏa nhận vô thức nhét từng bức thư … ống quần Tạ Trĩ Vân
Không khí căng thẳng lập tức vỡ vụn một cách kỳ quặc
Tạ Trĩ Vân cúi đầu giọng trở nên nhẹ nhàng dịu dàng dỗ dành:
“Dao Dao là của Ta nên với nàng sớm hơn Đừng giận nữa ”
“Chuyện sẽ xử lý thỏa Sau đó đích thân tới cửa cầu thân giải thích rõ ràng Tin ”
Cách Tạ Trĩ Vân dỗ sức hút ghê gớm chỉ một câu thôi đã khiến — con mèo đang xù lông — dịu ngoan trở
Ta rúc ngực cũng yếu lòng đôi chút
“Hứ cho ngài một cơ hội chuộc đấy”
Rời khỏi Tạ phủ dù trong lòng vẫn thấy chuyện thật hoang đường
hiểu chút nhẹ nhõm thậm chí còn… vui vui
Thì từ đầu đến cuối thích… chỉ là một
Sáng hôm tâm trạng đến mức tưởng Dậy sớm chợ hoa mua ít tươi về cắm
Vừa bước khỏi cửa liền thứ gì đó vấp chân làm ngã lăn
Định thần — thì là một
“Tạ Thanh Lâm Sao ngươi ở đây”
Tạ Thanh Lâm bé nhỏ gầy gò co ro cổng nhà trông y như một chú cún con đáng thương nơi nương tựa
“Diệp tiểu thư… cha nàng thích chuyện hôn sự chỉ là hiểu lầm… hu hu… tin Ta chính miệng nàng ”
Tội quá mất
Ta lập tức kéo chú cún nhỏ — kéo Tạ Thanh Lâm trà lâu gần đó thuê hẳn một phòng riêng
“Cha ngươi còn gì nữa”
Tạ Thanh Lâm lập tức òa lên :
“Hu hu ông còn … nàng thích là ông Nói hai là tình đầu ý hợp bắt gọi nàng là mẹ…”
“Phụt”
Một ngụm trà bắn thẳng lên Tạ Thanh Lâm
Ta luống cuống lấy khăn lau cho
“Xin Ta cố ý ”
Bên tai truyền đến giọng ai oán khe khẽ:
“Nàng thật sự thích phụ thân ”
Ta gượng gật đầu
Thiếu niên mờ mịt hai tay ôm đầu vò tóc:
“Vậy nàng thích gì ở ông chứ Ông ba mươi hai tuổi Vừa già chán chết ”
“Diệp tiểu thư… nàng thật sự cân nhắc chuyện với ”
Chưa kịp đợi đáp cửa phòng liền bên ngoài đẩy
Là Tạ Trĩ Vân… chạy tới
12
Tạ Trĩ Vân sấn tới túm cổ áo Tạ Thanh Lâm như nhấc một con gà con lôi từ mặt xa vài bước mới chịu buông tay
“Tạ Thanh Lâm phụ thân dạy ngươi như Nói chuyện với trưởng bối mà ‘ ngươi ngươi’ chẳng còn quy tắc gì nữa”
Tạ Thanh Lâm chẳng chịu lép vế nghiêng cổ hậm hực đáp trả:
“Ít còn khá hơn Người còn cướp con dâu của con trai nữa kìa”
Tạ Trĩ Vân giơ tay lên định vả nhịn xuống trầm mặt :
“Hai các ngươi đã thành thân Cùng lắm chỉ là ngươi đơn phương thích mà thôi Mà nếu đến thích thì là thích nàng Nói đến ‘cướp’ ngươi mới là kẻ cướp nữ nhân của phụ thân ”
Trước mặt Tạ Trĩ Vân Tạ Thanh Lâm sức chống cự
Hắn gạt nước mắt liếc phụ thân liếc nghiến răng buông một câu:
“Ta sẽ từ bỏ Cùng lắm thì công bằng cạnh tranh”
Nói Tạ Thanh Lâm bỏ
Tạ Trĩ Vân xoa xoa trán trong mắt hiện lên vẻ mệt mỏi cực độ
“Hắn chứ”
Tạ Trĩ Vân vẫy tay ý bảo xuống bên cạnh
“Dao Dao đừng lo Ta cách”
Sau chuyện đó Tạ Thanh Lâm dọa cho mấy ngày chẳng dám bước chân khỏi cửa
Rốt cuộc chịu nổi nữa bèn lén lút trốn ngoài
Vừa ngẩng đầu đã thấy… Tạ Thanh Lâm đang ngay bên đường bất động như cột đèn
Ta tối sầm mặt mày
Hắn thì mắt sáng lấp lánh
“Sao ngươi ở đây nữa”
Thấy vẻ mặt như lần đến lượt Tạ Thanh Lâm kéo trà lâu Có điều thuê phòng riêng nữa mà chọn luôn cái bàn… sát đường nổi bần bật
“Nương mời ”
Ta suýt thì ngã ngửa đất
Ai cứu thoát khỏi cơn đa nhân cách
“Nương lần con tới là để cho biết con…”
Tạ Thanh Lâm nghẹn lời mặt đỏ tới mang tai hiện rõ vẻ thẹn thùng
“Con tìm tâm đầu ý hợp Nàng giống con ở nhiều phương diện sở thích tính tình cả hai thể chuyện mãi chán Ở bên nàng khác với cảm giác đơn phương khi thư cho đây Hóa … giữa ‘yêu’ và ‘yêu ’ chênh lệch đến ”
Đầu như nổ tung tiêu hóa đống thông tin nhận nuốt khan một ngụm nước bọt
“Phụ thân ngươi… biết chuyện ”
“Biết chứ Cũng nhờ ông suốt ngày kéo đủ loại yến tiệc mới cơ hội gặp gỡ nhiều tiểu thư mới quen nàng yêu nàng ”
Tạ Thanh Lâm rõ ràng đang chuyện với nhưng ánh mắt cứ dán bên ngoài
Ta giơ tay phẩy phẩy mặt :
“Này Ngươi đang cái gì đấy”
Tạ Thanh Lâm đỏ tới tận cổ cả tràn ngập niềm hạnh phúc:
“Nàng cũng thích ăn vặt giống tới tìm để rõ mọi chuyện thì lo lắng đến mức lén theo Còn tưởng biết thật … cố tình chậm để chờ nàng”
Ta theo ánh mắt
Quả nhiên phía cột nhà bên đường đối diện một cái đầu ló lén lén lút lút mắt tròn xoe miệng chu về phía bên
Trong khi lòng âm thầm thở phào vì cuối cùng cũng thoát khỏi cái cuộc chiến “phụ tử tương tranh” …
Ta khỏi ngạc nhiên bởi tốc độ “chuyển hướng” của Tạ Thanh Lâm
Cũng chẳng kìm mà mở miệng hỏi:
“Ngươi… thật sự sẽ mãi thích nàng ”
Tạ Thanh Lâm ngẩn
Lần đầu tiên trong ánh mắt thiếu niên hiện lên một nét sâu sắc mà hợp chút nào với độ tuổi
13
Ngoài dự đoán hề thuận miệng hứa hẹn điều gì khi đang chìm đắm trong tình cảm nồng nhiệt
Mà là im lặng trong chốc lát đó mới chậm rãi đưa câu trả lời đầy suy nghĩ:
“Vạn vật đều đổi thay lòng cũng khi yêu ai sẽ luôn tha thiết trung thành và chân thành Dù là khi từng thích nàng bây giờ đang thích nàng bao giờ giả dối Ta luôn dâng hiến những gì nhất của ”
“Giống như hôm nay còn thích nàng nữa cũng thể thẳng thắn Nếu thật sự một ngày nhận tình cảm dành cho nàng đã đổi thay cũng sẽ lạnh nhạt cũng để nàng đoán già đoán non một Ta sẽ với nàng rằng nàng là một cô gái nên đối xử hời hợt Khi đủ năng lực để chăm hoa tuyệt đối sẽ để đóa hoa héo úa trong tay ”
Ta một màn bày tỏ của Tạ Thanh Lâm làm cho sững
Không ngờ tuổi còn nhỏ mà cái về tình cảm sâu sắc đến
Càng nghĩ càng thấy… cũng chẳng sai
Đời hữu hạn nếu cứ lấy “vĩnh viễn” “bất biến” làm xiềng xích thì làm xứng đáng với kiếp nhân sinh
Tạ Thanh Lâm lúc còn ngẩn ngơ đã dậy cúi hành lễ thật chỉnh tề
Sau đó tung tăng chạy về phía bên đường
Ta theo hai bóng nắm tay đùa mỗi lúc một xa dần
Chợt cảm thấy khung cảnh đến nghẹt thở
Chỉ tiếc bản thân giỏi hội họa chẳng thể lưu giữ khoảnh khắc
Tạ Trĩ Vân hành động cực nhanh Sau khi dập tắt ý niệm mơ mộng về “mẹ kế” trong đầu con trai lập tức đến Tướng phủ cầu thân
Cha mẹ phần dè dặt với tuổi tác và gia cảnh của mãi chẳng chịu gật đầu
Tạ Trĩ Vân cũng hề khiêm nhường giọng bình thản:
“Đại nhân phu nhân thể cứu mạng Dao Dao cả trăm cả ngàn lần Vậy còn điều gì đảm bảo hơn việc mỗi ngày đều ở bên cạnh nàng giữ cho nàng luôn mạnh khỏe bình an”
Cha mẹ như bừng tỉnh thái độ xoay chuyển một trăm tám mươi độ
Gần như lập tức gả Tạ gia ngay ngày hôm đó
Vẫn là Tạ Trĩ Vân mấy phen từ chối khăng khăng mọi nghi lễ đủ đầy cho một hôn lễ thật long trọng và chu đáo
Ngày thành thân tay áo nóng hổi
Là bức họa tinh xảo mà nương lén nhét cho
Ngồi kiệu hoa buồn tay lấy xem
Chỉ liếc một cái tim suýt nhảy khỏi lồng ngực
Đây là… chuyện vợ chồng đó
Sao … như …
Bức tiểu họa sức sát thương quá lớn khiến cả buổi lễ cứ thần hồn điên đảo
Mãi đến khi khăn voan vén lên đột ngột ngẩng đầu
Nhìn ánh mắt thâm tình của Tạ Trĩ Vân rõ trong lòng là mong đợi là sợ hãi là… hiếu kỳ thì nhiều hơn
Ánh mắt Tạ Trĩ Vân dán chặt lên đầu ngón tay vội vàng như đang bóc từng lớp vỏ hành lần lượt gỡ bỏ xiêm y
Lúc đến lớp trung y trong mắt như lửa cháy
“Dao Dao lần thấy chúng… đã làm thế ”
Nói xong cúi đầu phủ xuống ngực
A…
Mành rèm rủ xuống
Che cả một gian xuân sắc
Có như ý nguyện
Có … tò mò thỏa mãn