Nha Hoàn Bất Đắc Dĩ - Chương 156
Đến ban đêm gió liền thổi lạnh Mặc dù lửa trại vẫn cảm thấy cảm thấy lạnh đến chịu nổi Ăn thịt nướng xong tinh thần Vĩnh Ninh Hầu càng thêm tỉnh táo sợ buổi tối xảy chuyện gì Một đêm ngủ nông may mắn một đêm trôi qua bình yên vô sự
Ngày hôm An Khánh đế cưỡi ngựa săn hai con thú hoang nữa lúc mới bãi giá hồi cung
Vĩnh Ninh Hầu thì trực tiếp trở về Hầu phủ lúc trở về trời đã tối
Trịnh thị thấy buồn bực vui khỏi hỏi: “Có chuyện gì lúc vẫn còn mà trở về như đã xảy chuyện gì …”
Vĩnh Ninh Hầu uống một ngụm nước trà chuyện trong triều đình thể nhưng chuyện gia đình thể
“Ta cảm thấy nhà chúng quá gây chú ý Ngươi xem lão Tứ xuất thân Trạng Nguyên lão Ngũ nắm binh quyền một văn một võ Ngày hôm qua Hoàng Thượng Tây Bắc cáo thắng thu phục một thành Mặc dù thánh chỉ xuống nhưng tất nhiên là Kiến Sơn lập công”
Chiến công bậc mấy thể so sánh Vĩnh Ninh Hầu thở dài : “Ngươi lão đại bọn họ mỗi đều chức vụ quan trọng Người khác lẽ cảm thấy con cháu Hầu phủ biết tranh đua cố gắng nhưng đại đa số mọi sẽ nghĩ trong triều Cố gia nắm giữ thực chức đã năm ”
Trước Cố Kiến Phong ở Hồng Lư Tự chuyện còn rõ ràng lắm Mà bây giờ thì ở Lại Bộ quản quan viên trong triều nhậm chức miễn chức đây cũng là thực chức
Nghe Vĩnh Ninh Hầu như Trịnh thị cũng cảm thấy quá gây chú ý
Cảm xúc vui sướng khi mới biết tin đánh thắng trận đã phai nhạt cảm xúc lo lắng trong lòng chiếm phần nhiều
Những phu nhân cùng bà giao hảo luôn Hầu phủ năm nhi tử cho dù là thứ tử cũng giáo dưỡng thích hợp biết tranh đua thể diện
Trong mắt Trịnh thị đây là lời thật Bà từng hà khắc với thứ tử cho dù vẫn tiểu nương ở đó nhưng bọn họ hiện giờ hiếu kính cũng là mẹ cả
Những lời thật bây giờ nghĩ thấy một tầng thâm ý khác
Hơn nữa chuyện trong triều rung chuyển giống như một thanh kiếm treo sẵn đầu một khi dính đến Cố gia thì nhất định sẽ chịu liên lụy
Trái tim Trịnh thị như thắt nhẹ giọng : “Kiến Hiên cũng thi đậu càng khiến chú ý hơn”
Cố Kiến Hiên cũng tên trong kỳ thi điện trong kỳ thi điện thứ ba mươi mốt ban cho xuất thân tiến sĩ Bên Cố Kiến Phong còn dùng sức để lưu đường ở Thịnh Kinh để chiếu cố nhiều hơn
Vĩnh Ninh Hầu : “Quả thật là như thế”
Chỉ là Vĩnh Ninh Hầu trong lúc nhất thời cũng nghĩ chủ ý nào biện pháp nhất chính là phân gia thời điểm mấu chốt mà phân gia dễ chọc Hoàng Thượng nghi kỵ
Thần tử bo bo giữ cũng xem Hoàng Thượng nguyện ý
Thật sự tiến thoái lưỡng nan
Vĩnh Ninh Hầu năm nay bốn mươi chín tuổi so với An Khánh Đế còn nhỏ hơn tám tuổi Hắn nên mà cũng thể nghĩ đến việc phân gia để cho đại phòng thừa tước
Cũng thể để ai bãi nhiệm chức vụ chuyện cũng thể thực hiện
Làm thần tử nên vì Hoàng đế mà suy xét Vĩnh Ninh Hầu buồn bực nhấp một ngụm trà với Trịnh thị: “Kiến Phong bên ngươi một tiếng để cho Kiến Hiên chỗ nào cũng Hắn mới làm quan bao lâu mà đã dám nghĩ đến loại chuyện ”
Làm quan kiêng kị nhất chính là kết bè kết cánh mới tới Lại Bộ mấy ngày mà đã rêu rao như là đại kỵ của làm quan
Trịnh thị gật đầu: “Lát nữa sẽ gọi tức phụ lão đại tới đây một chuyến”
Hài tử quá bản lĩnh cũng trở thành phiền lòng
Trịnh thị sai Nam Tuyết chạy tới Yến An Đường một chuyến đợi hơn một khắc đồng hồ Hàn thị liền tới
Lúc là buổi tối mà Hàn thị ăn mặc cũng cực kỳ đàng hoàng Một cây trâm bảo thạch đầu lấp lánh bóng đêm làm nổi bật cả châu quang bảo khí còn lộ vẻ tục tằn Ăn mặc như giống một vị thế gia phu nhân
Hàn thị quy củ hành lễ đó dậy hỏi: “Không biết mẫu thân gọi con dâu tới đây chuyện gì ạ”
Trịnh thị đối với Hàn thị hiện giờ xem như tương đối hài lòng đã hơn nửa năm gây chuyện gì hết
Bà : “Lão đại đã về ”
Hàn thị gật đầu: “Mới trở về Lại Bộ hiện giờ công việc bận rộn đại gia chịu đựng mấy ngày khi trở về liền nghỉ ngơi”
Trịnh thị : “Hắn hiện giờ đang giữ chức quan trọng ngươi là nương tử của nên khuyên bảo yêu quý thân thể công việc quan trọng nhưng thân thể cũng quan trọng kém”
Hàn thị thầm nghĩ rốt cuộc là bất đồng Cố Kiến Phong ở Hồng Lư Tự bà bà cũng từng những lời
Nàng : “Cũng là đại gia cầu tiến thôi con dâu sẽ khuyên nhủ vài lời”
Trịnh thị bảo Hàn thị xuống : “Kỳ thi đình mấy ngày Kiến Hiên đã trúng tiến sĩ đang chờ phía lên tiếng Mà lão đại đang làm việc ở Lại Bộ đó với dùng sức để Kiến Hiên ở Thịnh Kinh nhưng lúc là thời điểm gì vẫn là đừng làm chuyện nữa”
Thần sắc Hàn thị khẽ động nhanh chóng cúi đầu xuống Bộ dáng từ góc của Trịnh thị là vô cùng kính cẩn theo
“Mẫu thân liền trở về với đại gia” Hàn thị ngẩng đầu lên : “Vốn cũng nghĩ đây là đường cùng chung huyết mạch nên mới giúp đỡ một chút nhưng mà mẫu thân cũng là vì Hầu phủ thôi”
Trịnh thị hài lòng trưởng tức hiểu chuyện bà : “Hiện giờ khí trong triều ngươi khuyên lão đại cẩn thận từ lời đến việc làm Hắn ở Lại Bộ càng cẩn thận hơn”
Nói thật những lời vốn cần dặn dò Cố Kiến Phong thành thật hàm hậu trong mấy nhi tử vẫn là Cố Kiến Hải khéo đưa đẩy một chút Nếu Cố Kiến Phong một nửa của Cố Kiến Hải thì cũng đến mức ở Hồng Lư Tự suốt năm sáu năm
Hàn thị gật đầu đáp ứng đó mới mang theo nha trở về Yến An Đường
Nàng dối Cố Kiến Phong quả thật mệt mỏi Hắn biết rõ chức quan dễ dàng cho nên càng làm hơn
Chỉ là thiên tư ngu dốt đối với khác mà thì là chuyện đơn giản còn đến lượt đều mất một lúc lâu mới thể hiểu
Mà để đường ở Thịnh Kinh Cố Kiến Phong thật sự bản lĩnh
Hàn thị thì nàng vốn định một phong thư về nhà ai ngờ cần lần còn bớt việc Nàng ấn bả vai cố Kiến Phong Cố Kiến Phong hỏi ở chính viện chuyện gì Hàn thị đáp: “Vừa mẫu thân gọi qua chuyện của Kiến Hiên cần phí tâm mẫu thân tự tính toán”
Trong mắt Cố Kiến Phong giấu vẻ mệt mỏi: “Vì Kiến Hiên còn nhỏ thành tích như chỉ thể theo một con đường thôi đó là đến mấy tiểu huyện thành làm tri huyện chịu đựng vài năm trở về nhưng mà như cũng quá khổ”
Cố Kiến Phong thương nhưng con đường vẫn là nhiều thí sinh cầu cũng
Hàn thị chậm rãi : “Có lẽ thấy vất vả nên đau lòng hơn nữa Kiến Hiên năm nay mới mười bảy chính là tiến sĩ xuất thân Đây là chuyện bao nhiêu thể theo kịp phía rèn luyện hai năm cũng là chuyện mài giũa tính tình mới thể vì dân chúng làm việc”
Cố Kiến Phong cũng chỉ thể nghĩ như : “Cũng đúng dựa chính cũng kém khác”
Hai phu thê chuyện thêm một lúc Cố Kiến Phong chống nỗi cảm giác buồn ngủ nên ngủ Hàn thị tâm tư ngủ
Lúc đột nhiên nàng sinh vài phần sợ hãi
Những trang sức y phục của nàng còn lăng la tơ lụa vàng bạc châu báu trong rương cũng giống Lục Cẩm Dao tự kiếm hoặc là nhà mẹ đẻ cho
Lúc mới bắt đầu dùng thì thư thái giờ chỉ còn lo lắng
Nếu bà bà phát hiện chức quan của Cố Kiến Phong là dựa Tần Vương mà đến thể xé xác nàng
nhanh Hàn thị vỗ vỗ ngực nếu ngày Tần Vương giành hoàng vị bà bà sẽ chỉ biết cảm kích nàng
Chỉ là thánh chỉ bổ nhiệm đã truyền xuống Cố Kiến Hiên điều tới huyện nào mà là Đốc Sát Viện làm đô sĩ chính thất phẩm
Tri huyện các nơi khác cũng là chính thất phẩm nhưng mà ai cũng biết tri huyện làm thể sánh nổi chức quan ở Đốc Sát Viện chứ
Biết tin tức Cố Kiến Phong hiểu mà Hàn thị sớm đã kinh hãi một thân mồ hôi lạnh chỉ lẽ là quan viên thấy tên Cố Kiến Hiên cho rằng quan hệ với Vĩnh Ninh Hầu phủ nên bán một việc
Cố Kiến Phong cảm thấy đúng nếu là như thế làm thể vẫn luôn ở Hồng Lư Tự
Trịnh thị cũng thấy kỳ quái rõ ràng đã chuyện với trưởng tức tại Cố Kiến Hiên vẫn còn ở Thịnh Kinh Vẫn biết chuyện là chuyện nhưng vẫn cảm thấy chỗ nào đó thích hợp
kịp suy nghĩ sâu xa Trịnh thị chợt gã sai vặt Tống Chiêu bên Vĩnh Ninh Hầu hồi bẩm đại quân ít ngày nữa sẽ khải hồi triều
Đương nhiên tất cả mọi trở về lưu binh đóng quân ở Tây Bắc
Chiến sự Tây Bắc thắng lợi Hồ Tộc liên tiếp bại lui Ngự Triều chiếm lĩnh cao nguyên là một tấm chắn thiên nhiên cực
Đại quân hồi triều mấy ngày An Khánh Đế tính toán khao thưởng cho tam quân
Người tham gia quân ngũ giống Cố Kiến Sơn lệnh là thể hồi kinh Những đó mấy năm cũng về một lần
Chờ thiên hạ thái bình cũng thể về nhà xem một chút
Xuân Đài tin tức nhanh nhạy lập tức báo tin tức cho Khương Đường: “Đại quân hiện giờ còn tới Thịnh Kinh nhưng cũng chỉ tầm ba ngày năm ngày nữa thôi mà lẽ còn nhanh hơn là công tử thể trở về ”
Từ đầu tháng hai đến đầu tháng năm đã là ba tháng Khương Đường chỉ nhận hai phong thư ngược cứ cách nửa tháng nàng phong thư
Trong thư từng thúc giục cũng biết bận rộn mắt thể coi là đã trở về
Xuân Đài Khương Đường cao hứng chính cũng cao hứng lên : “Cô nương lần khởi hồi triều là cùng đại quân trở về chỉ sợ công tử thể tới thăm ngươi”
Lần Cố Kiến Sơn trở về thì đến nhà Khương Đường cửa Khương gia một hồi lâu Lúc đó trời còn lạnh hôm nay đã là tháng năm tết Đoan Ngọ cũng đã qua
Thời gian trôi qua thật nhanh
Khương Đường : “Đại quân trở về thì dân chúng ở cửa thành nghênh đón thể ”
Xuân Đài: “Cái đương nhiên là công tử thấy cô nương nhất định sẽ cực kỳ vui vẻ”
Lúc nhận tin đại quân cách Thịnh Kinh hơn hai trăm dặm tầm hai ba ngày là thể đến nơi Khương Đường thầm nghĩ nhiều cửa thành nghênh đón như nàng ở trong đám làm Cố Kiến Sơn thể thấy nàng cho
Đại quân khải hồi triều mùng bảy tháng năm
Bởi vì Ngự Triều đánh trận thắng lớn dân chúng so với ai khác cũng đều cao hứng hơn tất cả đều cửa thành chờ đại quân trở về
Còn ít Thịnh Kinh trong nhà nam nhân tòng quân đều biết nam nhân nhà thể sống sót trở về tất cả ở cửa thành ngóng trông
Người quá nhiều phần lớn đều là cả nhà già trẻ đều ở chỗ canh giữ còn chỉ đến mà tay đều mang theo đồ vật Có tay xách theo một giỏ trứng gà xách theo gà vịt vẫn còn vùng vẫy cổ đeo hành lá và tỏi Khương Đường căn bản cướp chỗ gần cửa thành
Muốn gặp Cố Kiến Sơn cũng nghĩ đến nhiều như nếu ngã xuống một đám giẫm lên mạng cũng còn
Khương Đường liền tìm một chỗ cách xa một chút nhón chân đại quân cửa thành
Đợi hồi lâu thái dương chiếu thẳng ngẩng đầu hai mắt cũng mở Bỗng nhiên Khương Đường xa truyền đến một trận hoan hô đại quân rốt cuộc cũng thành
Tiếng hoan hô xen lẫn tiếng bước chân nặng nề thanh âm càng lớn cách cũng càng gần
Toàn bộ đường phố đều quan binh canh gác dùng khiên chắn tránh cho đột nhiên chạy ngoài
Mà dân chúng tuy rằng chen chúc nhưng quan binh hô vài tiếng “Đại quân hồi triều gây rối” bộ liền trở nên thành thật an tĩnh chờ quân đội tiến thành
Lại đợi hồi lâu Khương Đường mới thấy cầm đầu cưỡi tuấn mã màu nâu đỏ đao to búa lớn lưng ngựa bên hông đeo bội kiếm cổ đeo khăn đỏ một thân ngân giáp tay cầm dây cương ánh mắt còn mang theo một chút sát khí
Là Cố Kiến Sơn
Khương Đường chằm chằm vết thương mặt lần trở về đã còn nhưng thêm một vết thương mới
Không biết vì mũi nàng bỗng thấy chua xót trong lòng cũng chua xót hơn giống như đau lòng giống như một mực chờ đợi rốt cuộc cũng đã về gặp tóm là cảm xúc lẫn lộn
Xung quanh cũng biết là thấy trượng phu là nhi tử nức nở gọi tên thân liền từ trong quân vụng trộm đầu liếc mắt một cái
Có dân chúng nhét đồ tay tướng sĩ nhưng quan binh ngăn cản chỉ thể tự xách theo Thấy cảnh tượng Khương Đường biết nên nên
Ngay khi nàng cho rằng Cố Kiến Sơn sẽ cưỡi ngựa qua như nghiêng đầu về phía nàng
Trong nháy mắt bốn mắt
Khương Đường cũng biết phương hướng là nàng là chỉ là thoáng qua bên nhưng trong nháy mắt như Cố Kiến Sơn nhẹ nhàng gật đầu một cái
Chờ đại quân dọc theo đường phố bước Huyền Vũ môn An Khánh Đế chờ khao thưởng tam quân đó trở về quân doanh Kinh Bắc
Những cảnh tượng dân chúng thể thấy
Khương Đường đợi cho đám giải tán bớt mới trở về trong lòng nàng đột nhiên giống như bùng lên một ngọn lửa chỉ bởi riêng Cố Kiến Sơn mà cũng vì đám nhi lang bảo vệ quốc gia
Buổi sáng Lưu đại tẩu bày quầy hàng lôi kéo nhi tử đường xem đại quân hồi triều
Vị tướng quân dẫn đầu phía trông thật tuấn tú mày kiếm mắt sáng chỉ là vẻ quen mắt nàng hỏi nhi tử: “Ngươi xem vị tướng quân giống tiểu ca bán thịt ”
Lưu Đại Lang kỹ một chút còn dụi dụi mắt: “Huynh ruột thịt cũng giống đến như ”