Nha Hoàn Bất Đắc Dĩ - Chương 144
Ngày phân gia đích tôn nhận tước độc chiếm sáu phần Cố Kiến Sơn cùng Cố Kiến Châu là đích tử tự nhiên phân nhiều hơn nhị phòng tam phòng
Trịnh thị cùng Vĩnh Ninh Hầu Thành cưới đã mấy chục năm cho dù Vĩnh Ninh hầu cũng là lúc thành hôn đã là Hầu gia nhưng phần gia nghiệp là hai cùng gầy dựng nên
Lục Cẩm Dao mới thành hôn ba năm hiện tại đã để dành hai trang tử một gian trạch viện cùng ít tiền bạc
Mấy chục năm có thể để dành bao nhiêu thứ gia nghiệp Hầu phủ đến cùng lớn bao nhiêu nàng cũng biết
Tóm nhiều hơn tưởng tượng của nàng nhiều thể gấp mấy chục lần tiểu gia của nàng cũng lẽ là mấy trăm lần Sau khi phân gia tứ phòng có thể phân ít Cố Kiến Sơn cũng là đích tử theo lý thuyết sẽ nhiều như tứ phòng cần là cần nữa
Cố Kiến Sơn biết bao nhiêu hâm mộ là tử tôn Hầu phủ
Lục Cẩm Dao biết trong tay Cố Kiến Sơn tiền nếu lúc cũng sẽ lập tức bỏ năm trăm lượng nhưng số tiền so với gia sản của Hầu phủ chỉ thể chín trâu mất sợi lông
Nói câu đại nghịch bất đạo nếu như ngày đích tôn xảy chuyện gì Cố Kiến Sơn nhận tước cũng còn cơ hội
Đương nhiên Lục Cẩm Dao cũng hi vọng đích tôn sống thật đồng khí liên chi nếu như đích tôn xảy chuyện Vĩnh Ninh Hầu phủ cũng gặp nạn theo
Lục Cẩm Dao cảm thấy Cố Kiến Sơn nghĩ quá đương nhiên nàng mặc dù xem Khương Đường như thân nhưng Cố Kiến Sơn cũng là thân của Cố Kiến Châu làm gì làm loại chuyện ngu ngốc Nếu như bởi mà ngày hối hận oán hận chỉ Khương Đường
Lục Cẩm Dao : “Việc suy nghĩ một chút đừng khí phách nhất thời ngày hối hận…”
Cố Kiến Sơn đáp: “Ta đã nghĩ kỹ ”
Gia nghiệp thể tự gầy dựng tước vị thể tự kiếm đối với mà từ bỏ quyền kế thừa cũng là một chuyện ủy khuất
Ngày Hầu phủ cần hỗ trợ cũng sẽ giúp làm con việc nên làm đều sẽ làm
Những năm nay hành quân đánh trận cũng để dành ít tiền mặc dù trạch viện nhưng thể mua
Khương Đường gả cho sẽ chịu khổ
Cố Kiến Sơn ngược lo lắng việc Khương Đường thể bởi mà tức giận hoặc là như thế nào dù thứ Khương Đường xem trọng cũng thân phận của
Đã như cần cũng
Lục Cẩm Dao thấy khuyên nổi liền khuyên nữa nhấp một hớp trà lạnh đè xuống những lời
Cố Kiến Sơn : “Lần hồi kinh dự định báo cáo việc với phụ thân và mẫu thân thu xếp xong trở về Tây Bắc Phía bên nàng còn xin Tứ tẩu coi chừng nhiều hơn Còn những việc xin Tứ tẩu đừng cho nàng”
Lục Cẩm Dao cảm thấy lời cũng dễ cho lắm hai bây giờ chẳng qua chỉ là bằng hữu Cố Kiến Sơn làm hoạch định Khương Đường đến hướng
Lục Cẩm Dao mắt vách tường lưng Cố Kiến Sơn đây là lần đầu tiên Cố Kiến Sơn nhắc tới Khương Đường ở mặt nàng cũng chỉ là nàng chứ tên
Lúc đều phủ nhận dù là ám chỉ đến phương diện cũng đều là lập lờ nước đôi
Lục Cẩm Dao nghĩ nên biết nên biết Khương Đường hiện tại đoán chừng đều biết hết
Có lẽ thật sự là định mệnh sắp đặt sẵn Lục Cẩm Dao để Hoài Hề đón Khương Đường tới tiên đưa đến phòng sát vách Mặc dù nhã gian Cẩm Đường Cư cách âm nhưng mà mơ hồ vẫn thể một chút thanh âm
Lục Cẩm Dao vốn để Khương Đường lời của Cố Kiến Sơn mà hết hi vọng dù ai cũng bằng chính tai nếu như Cố Kiến Sơn nàng cho dù tin cũng tin
Đau dài bằng đau ngắn từ bỏ một Cố Kiến Sơn về còn nhân duyên chờ đợi nàng
trời xui đất khiến Khương Đường những điều nàng tính toán Cố Kiến Sơn Cố Kiến Sơn tính kế
Kỳ thật cũng tính toán mà là thực tình
Lục Cẩm Dao chỉ thể : “Ta sẽ chuyện yên tâm”
Cố Kiến Sơn khẽ gật đầu thêm gì nữa mà là chuyên tâm chờ đợi Khương Đường tới
Chuyện mở cửa hàng mới Lục Cẩm Dao đã quyết định gọi Khương Đường tới chỉ là thông báo một tiếng cũng là như thế
Việc chính Lục Cẩm Dao thể làm chủ quả nhiên là trận Hồng Môn Yến
Bây giờ Cố Kiến Sơn cũng phân biệt Lục Cẩm Dao là thăm dò là cái gì quản là cái gì chỉ cần bản tâm nàng thay đổi là
“Khi nào đến” Cố Kiến Sơn đợi một hồi trong lòng chút sốt ruột
Lục Cẩm Dao : “Ta sai Lộ Trúc xem một chút”
Nhã gian sát vách Khương Đường một thật lâu vẫn lấy bình tĩnh
Bên tiếng nhỏ nhưng lời của Cố Kiến Sơn lọt trong tai nàng thể rõ ràng
Nhịp tim nàng đập nhanh chóng giống như cái gì ở bên trong khua chiêng gõ trống sống động vô cùng Khương Đường dùng sức nắm chặt nắm đấm hơn nửa ngày đều ngơ ngác thẫn thờ
Bởi vì Cố Kiến Sơn bởi vì tất cả đường lui mà đã nghĩ xong
Cũng bởi vì câu nàng cưới
Khiến nàng cảm thấy chờ đợi và tin tưởng là đáng giá sẽ nghĩ Cố Kiến Sơn thì đời sẽ nào còn thể giao phó một tấm chân tình như
Nói dễ nữa cũng bằng làm
Không biết qua bao lâu cửa gõ vang Hoài Hề ở ngoài cửa : “Khương tiểu nương tử đại nương tử bên đã xong mời ngươi qua chuyện”
Hoài Hề là theo phân phó làm việc khi đón tới tiên đưa đến phòng cách vách chờ bên Lục Cẩm Dao và Cố Kiến Sơn chuyện xong ba mới cùng nghị sự
Lộ Trúc cửa hàng việc nàng liền qua lúc mới làm xong
Sau giữa trưa ít nhưng bên trong Cẩm Đường Cư vô luận là giúp việc là chưởng quỹ đều mang vẻ mặt vui mừng
Bởi vì Lục Cẩm Dao đã tiết lộ ý mở cửa hàng mới
Tuy là Giang Nam cách Thịnh Kinh vài trăm dặm ly biệt quê hương nhưng có thể đến cửa hàng mới càng mang ý nghĩa trọng dụng
Cửa hàng mới hai chưởng quỹ chưởng quỹ mới tháng chạp sẽ làm quen tất cả đám phụ việc cũng là như thế còn sư phó điểm tâm cũng ngóng trông đến cửa hàng mới ở Giang Nam
Cho dù trong cửa hàng những còn trong bọn họ cũng thể dùng
Cũng biết là điều lệ như thế nào
Lục Cẩm Dao mời Khương Đường tới chính là thương lượng những việc nhỏ đáng kể Cố Kiến Sơn hiểu những thứ mặc dù cửa hàng là của nàng nhưng Khương Đường bỏ nhiều công sức trong đó
Khương Đường theo Hoài Hề nhà Lộ Trúc đang pha trà đổ nước bàn còn mang lên mấy đĩa điểm tâm mới nồi
Lục Cẩm Dao vỗ vỗ cái ghế bên cạnh “Tới đây đây là Ngũ công tử trong phủ lần cũng đã gặp cũng là đông gia của Cẩm Đường Cư”
Lục Cẩm Dao với Cố Kiến Sơn: “Ngũ hiếm khi trở về lẽ đã quên Khương tiểu nương tử là tiểu đông gia của Cẩm Đường Cư công thức điểm tâm đều là nàng nghĩ ”
Cố Kiến Sơn vuốt cằm : “Gặp qua Khương tiểu nương tử”
Khương Đường thoáng qua gật đầu hiệu trả lời: “Gặp qua Ngũ công tử”
Lục Cẩm Dao ở trong lòng thở dài chỉ cảm thấy tâm mệt mỏi “Bây giờ việc buôn bán của hai cửa hàng Cẩm Đường Cư ở Thịnh Kinh đã thỏa dự định mở cửa hàng mới mắt đến Giang Nam mở Rốt cuộc bao nhiêu sư phụ điểm tâm bao nhiêu phụ việc qua bên đó cửa hàng mới bán thứ gì… Ta xem ý tứ của Khương Đường”
Sắc mặt của Khương Đường vẫn như thường ngày đến chính sự nàng cũng để ý đến Cố Kiến Sơn nàng : “Cửa hàng điểm tâm ở Giang Nam cũng ít dạng cửa hàng giống Ngũ Hương Cư chắc cũng Mặc dù đồ vật Cẩm Đường Cư bán giống bọn họ nhưng cách xa xa nếu chuyện quan trọng bên cũng qua sợ cường long ép rắn địa phương”
Hương vị điểm tâm gì để chê là phần độc nhất đến lúc đó việc làm ăn khẳng định sẽ phát đạt
Chỉ sợ chơi ngáng chân mà Vĩnh Ninh Hầu phủ tại Thịnh Kinh nước xa cứu lửa gần khó giúp cái gì
Điều Lục Cẩm Dao cân nhắc đến “ làm thế nào… Tìm một chỗ dựa”
Cố Kiến Sơn mở miệng : “Cái dễ thể dâng tấu quét sạch quan trường Giang Nam là đầu mối kinh tế then chốt của ngự triều tham quan ít giết gà dọa khỉ cũng coi là làm việc cho dân chúng”
Khương Đường : “Việc thể giải quyết nhưng mà cảm thấy cửa hàng mới cần giống ở đây làm hai tầng mời đến chơi mạt chược chơi bài trú Bởi vì Lục tỷ tỷ ở Giang Nam những chuyện sẽ vẽ vời thêm chuyện”
Lục Cẩm Dao cảm thấy cũng lý nàng ở Giang Nam thể đút lót quan hệ bên cần gì chuẩn chỗ uống trà chuyện cho cửa hàng chi chứ
Người càng nhiều thì dễ xảy sai sót
Trong mắt Cố Kiến Sơn mấy phần thưởng thức ngay đó Khương Đường : “Mặc dù bây giờ trong cửa hàng nhiều điểm tâm như nhưng cửa hàng ở Giang Nam cần thiết lập tức mang lên hết tất cả điểm tâm”
Có câu là giả heo ăn thịt hổ tiên làm buôn bán nhỏ đó dần dần mở rộng quy mô chờ đến khi phát triển các cửa hàng khác cũng thể tránh
“Điểm tâm cũng là chiêu bài một tháng lên một món điểm tâm mới khách nhân sẽ ngóng trông Hơn nữa Thịnh Kinh là quốc đô cho dù xem như chi nhánh Cẩm Đường Cư ở Giang Nam cũng nên vượt qua Thịnh Kinh”
Thịnh Kinh là nơi hướng tới
Trong mắt Lục Cẩm Dao cũng tán thưởng nàng là thấy Khương Đường từng chút từng chút trở thành dáng vẻ bây giờ trong lòng làm cảm động
Nàng suy nghĩ chu chu đáo cho dù Hầu phủ ngày tất nhiên sẽ sống
Lục Cẩm Dao ho một tiếng “Rất đạo lý chuyện điểm tâm liền theo ngươi mà xử lý chưởng quỹ từ hai cửa hàng điều một qua phụ việc tăng cường cho Giang Nam bên sẽ chậm rãi bồi dưỡng sư phó điểm tâm đưa qua ba ngươi xem ai thích hợp qua”
Lục Cẩm Dao cầm văn tự bán của những bọn họ còn nhà ở bên nên nàng yên tâm dùng
Chọn thì chọn thể một đảm đương một mặt công tác lúc nàng mang thai tháng lớn căn bản khỏi cửa ở cử một tháng câu thế nào mang thai một lần ngốc ba năm hiện tại nàng cũng chút ngốc
Khương Đường : “Trương chưởng quỹ làm việc thỏa hơn một chút Đỗ sư phụ học làm điểm tâm nhanh làm điểm tâm cũng nghiêm túc”
Đỗ sư phụ là nữ sư phụ cẩn thận hơn nam tử những khác Khương Đường cũng rõ lắm
Lục Cẩm Dao : “Ngươi đến cửa hàng nhiều hơn cứ như ngươi mà làm Ta còn hỏi hỏi ngươi bên Giang Nam ngươi bằng lòng bên phong cảnh cửa hàng mới mở mất một tháng đang phát sầu để ai đây”
Nếu như Khương Đường chịu Lục Cẩm Dao sẽ để cho Hoài Hề theo
Hiện tại đã khác nếu Khương Đường vẫn là nha Lục Cẩm Dao cái gì nàng sẽ làm cái đó
Hiện tại tiên cần hỏi qua ý kiến của nàng
Khương Đường tự nhiên đồng ý nàng khỏi cần nàng hiện tại nhận mấy phần phân chia từ điểm tâm mở cửa hàng mới nàng vẫn thể kiếm phần trăm
Hơn nữa Giang Nam xem thể học vài thứ xem tục lệ nơi đó về nàng cũng mở chi nhánh
Khương Đường bất động thanh sắc Cố Kiến Sơn mặt Cố Kiến Sơn ý nàng cũng
Mặc dù ý kiến của Cố Kiến Sơn sẽ thay đổi ý nghĩ của Khương Đường nhưng tận trong đáy lòng nàng hi vọng Cố Kiến Sơn ủng hộ nàng
Khương Đường: “Ta sẵn lòng khi nào khởi hành”
Lục Cẩm Dao : “Chờ trời ấm áp hơn một chút”
Tối thiểu đến khi Cố Kiến Sơn về Tây Bắc chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều trở về một chuyến cũng dễ dàng
Cố Kiến Sơn : “Ta cũng là đông gia của Cẩm Đường Cư Giang Nam để Xuân Đài theo ít nhiều cũng thể giúp đỡ chút”
Lục Cẩm Dao: “… Cũng còn sầu để ai theo”
Đã quyết định xong từng chuyện một Lục Cẩm Dao để Hoài Hề ở phía lắng lời của mọi nhớ kỹ đỡ đến lúc nào đó quên
Cố Kiến Sơn về Hầu phủ Lục Cẩm Dao sai Hoài Hề đưa Khương Đường trở về
Trương chưởng quỹ còn biết trong đám Giang Nam còn với Lục Cẩm Dao một chút ai ngờ Lục Cẩm Dao bảo thu thập chuẩn ngay cả Đỗ sư phụ cũng chuẩn
Lần xem như quyết định