Giới thiệu truyện
Người Mẹ Già
Tôi rất ghét mẹ mình, bởi vì bà sinh tôi khi đã 42 tuổi.
Mỗi lần họp phụ huynh, bà là người mẹ già nhất, thậm chí còn bị nhầm thành bà nội của tôi.
Từ khi tôi lên 10, mẹ bắt đầu thường xuyên ốm đau.
Dù có phải nhập viện, bà vẫn lén lút trốn về nhà nấu cơm cho tôi.
Thế nhưng tôi vẫn ghét bà.
Khi tôi vào cấp hai, mẹ gần 60 tuổi.
Bà liên tục đổ bệnh, tôi buộc phải chăm sóc bà.
Trong khi bạn bè cùng trang lứa đang tận hưởng tuổi thanh xuân tươi đẹp, tôi lại phải gánh vác trách nhiệm chăm sóc một người già.
Những ngày tháng ấy như một con đường không thấy điểm dừng.
Tôi không thể kiềm chế được sự oán hận đối với bà.
Một ngày nọ, khi tôi đang học lớp 12, mẹ bất ngờ để lại một bức di thư rồi rời khỏi nhà.
Bà nói, bà không muốn trở thành g/ánh nặ/ng của tôi, nên quyết định tự k/ết t/húc cuộ/c đời mình.