Người Giấy - Chương 5
11
Thẩm Đình Vũ vội vàng nuốt chửng thứ đó bụng mắt lóe lên tia thèm khát:
“Quản gia Thẩm còn nữa ”
“Kinh thành giống Giang Nam nếu xảy quá nhiều án mạng ắt sẽ kinh động đến quan phủ
Viên quỷ đan là do hồn phách nữ quyến nhà họ Thường luyện thành”
Thẩm Đình Vũ dùng đầu lưỡi liếm môi nở nụ âm hiểm:
“Trước nhà họ Thường cùng nhà tiến kinh
Dựa mà nhà họ Thẩm chỉ một trạng nguyên còn chỉ là một thám hoa nhỏ bé thể làm tể tướng triều”
“Nếu giỏi đến thế cứ nuốt chửng Văn Khúc Tinh ”
Quản gia Thẩm hài lòng quỷ khí Thẩm Đình Vũ ngày càng bạo liệt tán thưởng:
“Chỉ cần ngươi nuốt thêm ba viên quỷ đan nữa ngươi thể trở thành một quỷ tướng mạnh mẽ”
“Đến lúc đó đưa con rồng cái đến khi ngươi nuốt chửng Văn Khúc Tinh đầu thai bụng rồng cái tương lai ngươi thiên đạo che chở là Văn Khúc Tinh chuyển thế”
“Tiền đồ vô lượng”
“Ban đầu định rút hồn của rồng cái để ngươi thành thân với nàng trong âm giới
Sau đó sinh Văn Khúc Tinh ngươi nuốt luôn Văn Khúc Tinh cũng là một cách ”
“ giờ dù phiền phức hơn một chút chung quy cũng sẽ đạt kết quả như ”
Mấy đứa trẻ nhà họ Thường thấy nữ quyến của luyện thành quỷ đan quỷ khí quanh chúng lập tức bùng nổ
Ta nhanh chóng áp chế
Đợi đến khi trong viện còn ai mới thả bọn chúng
“A nương bọn … đã ăn mất”
“Bọn báo thù”
Hách Trường Xuân cũng nghiến răng nghiến lợi:
“Đám văn nhân thư hương cái gì chứ làm việc còn vô sỉ hơn ai hết”
“Ta từng cha nhắc đến nhà họ Thẩm
Tổ tiên của bọn chúng vốn dĩ là giả danh lừa bịp nhà họ Thường vạch trần cả dòng chính đều tống ngục”
“Những kẻ còn bây giờ chỉ là chi thứ mà thôi”
Tống Nguyệt Đường đau lòng đám trẻ con sang :
“Tiêu Tiêu ngươi thể giúp bọn chúng ”
Ta trầm ngâm suy nghĩ một lát vẫy bọn nhóc gần:
“Ta thể giúp các ngươi luân hồi
Kiếp các ngươi làm chuyện ác kiếp thể đầu thai nhà thậm chí thể báo thù
đã vướng nhân quả tránh khỏi trừng phạt khi đầu thai
Tùy các ngươi lựa chọn”
Đám trẻ cùng quỳ xuống dứt khoát chọn báo thù
“Cha còn ở trong tay cứu cha ”
Ta lấy mấy tờ giấy gấp thành vài hình nhân nhỏ để chúng nhập hồn trong thu
Thấy thời gian đã muộn dẫn Tống Nguyệt Đường theo đường tắt trở về Tống phủ
Sau lưng Hách Trường Xuân gào lên đầy phẫn nộ:
“Ai gọi đường tắt là leo nóc nhà hả”
Vừa bước sân chúng đã thấy Hoài Đông đang lén lút lục lọi trong chậu hoa
“Hoài Đông”
Giọng lạnh lùng của Tống Nguyệt Đường đột ngột vang lên
Hoài Đông giật hoảng hốt run rẩy làm rơi chậu hoa xuống đất
Một cây trâm ngọc từ trong đó lăn ngoài
Ta bước tới nhặt lên ở cuối cây trâm khắc một chữ “Thẩm” nhỏ
Tống Nguyệt Đường cau mày thất vọng giấu trong mắt:
“Trâm của ở đây”
Hoài Đông vẫn chối quanh:
“Đây… đây là nô tỳ nhặt ”
Tống Nguyệt Đường chút do dự vạch trần nàng :
“Chẳng lẽ ngươi trộm
Hoài Đông ngươi đã sớm thông đồng với Thẩm Đình Vũ ”
“Nô tỳ ”
Ta mất kiên nhẫn ném cây trâm xuống mặt nàng :
“Ngươi thật sự nghĩ rằng ngươi mang thai con của Thẩm Đình Vũ sẽ thu nhận ngươi cửa chắc
Ngươi trộm cây trâm là vì ghen tỵ với tín vật định tình tặng cho Nguyệt Đường đúng ”
Hoài Đông run lẩy bẩy ôm bụng bệt xuống đất
Nàng níu chặt lấy chân Tống Nguyệt Đường lóc cầu xin:
“Tiểu thư công tử Thẩm một lòng với
Đại tiểu thư là do ghen ghét mới vu khống công tử đã chết cố ý phá hỏng hôn sự của ”
“Giờ công tử đích thân tới kinh thành phá tan lời đồn nên nhận thật sự yêu chứ”
12
“Chân tâm Chân tâm chính là để ngươi dẫn một nam nhân xa lạ khuê phòng của Nguyệt Đường phá hủy danh tiết của nàng
Hay là chân tâm chính là để nha thân của nàng mang thai”
Ta xổm xuống nhạo chỉ bụng nàng nơi nhô lên một chút:
“Ngươi mang thai ngoài ý chắc là từng tìm đại phu đúng ”
“Đứa bé trong bụng hành hạ ngươi
Có mỗi đêm ngươi đều gặp ác mộng thân thể ngày một suy nhược
Thậm chí lúc thương cũng còn chảy máu nữa ”
Sắc mặt Hoài Đông trắng bệch đôi môi bắt đầu run rẩy:
“Không… thể nào đó chỉ là vì mang thai nên cơ thể yếu ớt thôi…”
“ thế
Mỗi ngày Huyết Ngô ăn mòn linh hồn mà ngươi vẫn còn sống đúng là số ngươi lớn đấy”
Ngay khi Hoài Đông bước cửa ban ngày đã thấy con Huyết Ngô đang bám xương sống của nàng từng chút từng chút gặm nuốt hồn phách
Vừa trông thấy nó lập tức trườn trở trong bụng nàng
Thấy nàng vẫn tin ấn nhẹ bụng nàng một cái
Một con rết đỏ rực lập tức bò từ miệng nàng trườn lên lưng bám chặt cơ thể nàng
“Tiểu thư Cứu Ta dám nữa
Công tử Thẩm chỉ cần cưới sẽ nạp làm
Cầu xin vì tình nghĩa với mẫu thân nô tỳ hãy cứu ”
Tống Nguyệt Đường do dự một chút sang hỏi thể cứu
“Ta là làm ăn với chết từng làm ăn lỗ vốn
Nếu ai ai cũng nhờ cứu mạng còn mở tiệm ”
Hơn nữa linh hồn Hoài Đông đã hút gần hết dù cứu sống cũng chỉ là một cái xác vô tri vô giác
“Tiêu Tiêu cứu
Vậy nên ngươi tự gánh lấy hậu quả
Chuyện của ngươi sẽ với mẫu thân cứ bảo rằng ngươi xuất phủ lấy chồng ”
Tống Nguyệt Đường quá thiện lương
Hoài Đông ăn cây táo rào cây sung xem như tự làm tự chịu
Ta thể cứu nhưng cứu
Cứu còn mệt hơn thu xác chết
Hoài Đông thất thần trong tuyệt vọng một lúc lâu mới khổ:
“Tiểu thư nhớ
Công tử Thẩm đúng là
Hắn từng ăn uống thậm chí khi ở bên giường…
Cơ thể lạnh đến đáng sợ”
“Là vì tham phú quý mà đã bỏ qua những dấu hiệu
Tiểu thư… cẩn thận
Quản gia Thẩm là rồng cái chỉ mới thể sinh Văn Khúc Tinh đời tiếp theo”
Nói xong thân thể nàng dần dần xẹp xuống chỉ còn một lớp da
Tống Nguyệt Đường mặt đành lòng nữa
Ta bảo hình nhân giấy chui tạm thời thay thế Hoài Đông
Con Huyết Ngô định bỏ chạy dùng một cây trúc xuyên thẳng xuống đất giết chết ngay tại chỗ
“Tiêu Tiêu Hoài Đông là rồng cái Thẩm Đình Vũ cũng là rồng cái
Có khi nào… là thiên mệnh chi nữ
Là nữ đế đời tiếp theo”
Nàng hồi phục tinh thần chuyện lúc nãy ánh mắt càng lúc càng kích động:
“Nếu trở thành nữ đế phụ thân trách mưu nghịch
Mẫu thân chắc chắn sẽ vui lắm
Người thích trang sức vàng bạc nhất
Đến lúc đó sẽ tặng thật nhiều trân bảo để mỗi ngày đều đồ mới để đeo”
Khóe miệng giật giật:
“Đừng mơ
Rồng cái thể làm nữ đế
Chỉ Tử Vi Tinh mới thể”
“Ngươi chẳng qua là một viên đại bổ trong mắt lũ ác quỷ mà thôi”
“Ngươi vẫn nên sớm ngủ ”
Tống Nguyệt Đường xị mặt xuống hỏi xử lý Thẩm Đình Vũ thế nào
Làm thể khiến chết kịp ngáp mà ngoài vẫn hề biết
Dù gì bây giờ trong mắt mọi vẫn là một “ sống”
Còn cả quản gia Thẩm nữa
Tiếng của lão già mà chúng thấy trong nhà họ Thường chính là
Hóa mới là kẻ chủ mưu phía
Ta thả những hình nhân giấy chứa hồn phách đám trẻ con nhà họ Thường ngoài mỗi đứa phát một cây trúc nhỏ để chúng cắm xuống bốn góc của phủ Thường
Còn cây trâm độc thuật bên trong đã bóp chết bây giờ nó chỉ là một cây trâm bình thường mà thôi
Hôm khi Tống Nguyệt Đường cài cây trâm đến trà lâu Hách Trường Xuân suýt chút nữa đã lao tới giật lấy:
“Cây trâm chẳng …”
13
Ta hất tay :
“Cây trâm
Nguyệt Đường thích”
Hách Trường Xuân ôm bàn tay đánh đau đớn hiểu vì hai chúng thái độ như
Từ trong bóng tối một đôi mắt đỏ rực vì kích động gắt gao chằm chằm về phía
Tống Nguyệt Đường đã đeo cây trâm suốt năm ngày trong kinh thành bắt đầu lan truyền tin đồn rằng nàng cam tâm tình nguyện làm cho Thẩm gia
Có gặp Thẩm Đình Vũ liền dò hỏi thực hư
Hắn chỉ mà chỉ bảo rằng đến ngày thành thân sẽ mời mọi đến uống rượu mừng
Hách Trường Xuân dắt theo một con chó đen định chặn kết quả chó rượt chạy khắp năm con phố
Tống phu nhân tức giận sai đến trà lâu chửi mắng ba ngày liền mắng Thẩm gia chỉ là cóc ghẻ mà dám vọng tưởng ăn thịt thiên nga
Đến tối ngày thứ năm Tống Nguyệt Đường xuống liền thấy tiếng chuông lơ lửng trong gió nàng hồi hộp nuốt nước bọt
Ta gật đầu từ giường rút một hình nhân giấy mà từng làm cho nàng dùng đầu ngón tay nàng điểm lên một giọt máu hình nhân lập tức biến thành một con bằng da bằng thịt
“Tiêu Tiêu yên tâm
Vẫn là để cùng ngươi ”
Tống Nguyệt Đường nắm chặt lấy tay lo lắng :
“Ngươi từ nhỏ đã rời xa gia đình khó khăn lắm mới về tuyệt đối thể xảy chuyện gì nữa Ta…”
Ta đợi nàng xong trực tiếp vỗ nhẹ lên trán nàng đẩy nàng về giường:
“Yên tâm còn mở tiệm khắp kinh thành
Đừng quên lời hứa của ngươi với cửa hàng phố Đông Trường đấy”
Nàng niệm chú phong ấn miệng chỉ thể phát vài tiếng “ưm ưm” trong mắt tràn đầy lo lắng
Ngay khi sắp bước qua ngưỡng cửa bỗng dừng :
“Đợi về chúng cùng đến Bất Quy Sơn bắt thỏ ”
Giây tiếp theo nhập hình nhân giấy của Tống Nguyệt Đường lần theo tiếng chuông rời
Tại Thường phủ
Thẩm Đình Vũ kích động vuốt ve gương mặt nước dãi nhỏ xuống ánh trăng lớp da của đã bắt đầu thối rữa khí tức tử vong nồng nặc tỏa mùi hôi thối ghê
“Quản gia Thẩm thể bắt đầu ”
Quản gia Thẩm từ trong phòng bước cẩn thận quan sát một vòng đó sang hỏi Hoài Đông:
“Có ai phát hiện ”
Hoài Đông nở nụ quái dị:
“Không ai phát hiện cả”