Ngàn Hoa Rực Rỡ - Chương 2
4
Lục bà với chẳng mấy ngày nữa bà sẽ lên huyện
Nữ nhi của bà A Hương đã mở một tiệm son phấn lớn ở đó đón bà lên hưởng phúc
Ta khẽ gật đầu chân thành mừng cho bà
Lục bà là một quả phụ
Phụ thân của A Hương mất khi nàng mới lên năm
Người nhà Lục bà gả bà cho một quả phu khác là kẻ nghiện rượu
Bà thà chết cũng chịu gom góp bộ gia sản mở một quán nhỏ một nuôi nấng nữ nhi trưởng thành
Chớp mắt đã hai mươi năm trôi qua Lục bà bằng chính đôi tay của mua ít ruộng đất còn mua cả một viện tử hai gian ở huyện thành
A Hương mở tiệm son phấn còn thành thân với Trương phu tử trong thư viện
Những tưởng ngày tháng sẽ càng hơn
Trương phu tử vì chuộc thân cho một kỹ nữ mà gây chuyện ầm ĩ khắp huyện
Người đều chờ xem mẹ con họ bẽ mặt
Nào ngờ A Hương cũng giống như mẫu thân nàng thà cô độc một đời cũng chịu uất ức
Bức thư hưu phu đầu tiên ở trấn đời như
A Hương rời khỏi Trương gia mang gần như bộ tài sản của bọn họ
Nhà họ Trương thể yên
A Hương chỉ thẳng mũi Trương phu tử lớn tiếng mắng:
“Hắn kiếm bao nhiêu tiền chứ Nếu phục cứ tìm Thanh Thang đại lão gia mà lý luận ”
Mấy năm nay Trương gia thể sống vẻ vang như tất cả đều nhờ A Hương
Họ tất nhiên chịu nổi mất mặt
Sau khi hưu phu ngày tháng của A Hương càng lúc càng phồn thịnh
Nàng mở tiệm son phấn lớn nhất huyện
Ngược Trương gia sa sút
Trương phu tử chìm đắm trong cờ bạc còn nữ nhân chuộc về cũng chẳng an phận
Cuối cùng đành bán ngôi nhà ở trấn cả gia đình biết phiêu dạt nơi
Giờ đây Lục bà sắp lên huyện thành đây là chuyện đáng mừng
mãi nổi nữa
Những năm qua vẫn luôn giúp bà phụ bếp
Bà tận tâm dạy ít bản lĩnh nấu nướng
Giờ bà khó tránh khỏi chút nỡ
Cũng khỏi lo lắng cho con đường phía của chính
“A Lê quán nếu để trống cũng chỉ là trống chi bằng cho con thuê ”
Quán của Lục bà ở Tây thị hậu viện hai gian phòng
Một gian của bà một gian để dành cho A Hương
Tây thị khác với Đông thị nơi thiên về các hàng quán ăn uống
Từ bữa sáng đến khuya mở quán ăn ở đây đương nhiên là lựa chọn tồi
Chỉ là—
“ mà nếu thuê quán cũng điều kiện”
“Nếu trong vòng một tháng con thể kiếm cho bà già năm lượng bạc quán sẽ cho con thuê”
“Một tháng về tham dự hôn lễ của cháu trai đến lúc đó sẽ xem ”
Một tháng năm lượng bạc…
Một bát hoành thánh thường chỉ năm văn hoành thánh hải sản mười văn
Một đĩa tôm say hai mươi văn nhưng ít ai gọi
Những món đắt hơn nữa hầu như chẳng ai ăn…
Chẳng khác nào mơ giữa ban ngày
hiện tại đã còn đường lui
Nếu kiếm năm lượng bạc ngày tháng sẽ hy vọng
Nếu kiếm chẳng qua cũng chỉ là tìm một lối thoát khác mà thôi
Ta gật đầu nhận lời
Hôm từ sáng sớm Lục bà đã khoác bao phục lên xe bò huyện thành
Trước khi bà bảo rằng tháng quán sẽ do làm chủ
Chỉ cần kiếm tiền làm gì thì làm
Bà xoa đầu :
“A Lê con nhớ một khởi đầu lộn xộn mới là khởi đầu nhất”
“Cứ làm đã làm mới biết thành ”
…
5
Trong phòng ánh nến chập chờn lay động
Ta cặm cụi vẽ phác giấy suốt cả đêm cuối cùng khi con số tờ giấy cuối cùng nở nụ
Năm lượng bạc là năm lượng bạc
Hôm liền mời thợ đến sửa hai gian phòng trong viện
Giường sạp lát gọn gàng phủ lên những tấm chăn rẻ tiền nhưng sạch sẽ
Hai gian phòng đủ để chứa mười
Trường Ninh tuy chỉ là một trấn nhỏ nhưng tuyến đường giao thương quan trọng
Thương nhân qua sĩ tử lên kinh ứng thí những thăm thân đều dừng chân nghỉ ngơi tại đây
Kẻ tiền thì ở trọ trong những khách điếm sang trọng ở Đông thị nhưng vẫn những chỉ tìm chỗ nghỉ tạm qua đêm
Những như hề ít
Ta dán một tờ giấy đỏ cửa đó ghi:
Mười lăm văn hoành thánh và mì chay ăn thỏa thích
Ba mươi văn thêm hoành thánh hải sản tặng kèm một đĩa tôm say
Năm mươi văn chọn món tùy ý ăn no mới thôi
Có thể trọ mười lăm văn một đêm
Nét chữ nhưng may mắn vẫn dễ
Ngày hôm chuẩn đầy đủ hoành thánh và mì chay
Quả nhiên thu hút ít
Đặc biệt là buổi sáng khi những phu khuân vác ở bến tàu bắt đầu công việc ai cũng ăn no một bữa
Mười lăm văn mà ăn đến no nê ở nơi khác đúng là khó tìm
Những viên hoành thánh trắng nõn lăn lộn trong nồi nước sôi chờ chín thì vớt
Nước lèo hầm từ gà tươi rưới bát rắc thêm ít hành lá rau cần
Hương vị tươi ngon đến mức khiến nuốt luôn cả lưỡi
Mì chay chín chan thêm chút mỡ lợn nóng hổi rưới lên vài giọt xì dầu trộn đều lên hương thơm bay khắp nơi
Lão Trương hàng xóm bên cạnh cắn hai miếng hoành thánh một lúc nóng đến mức suýt nhảy dựng lên
“Cái nha đầu tay nghề giỏi đầu óc cũng nhanh nhạy nếu ngươi kiếm bạc thì ai kiếm đây”
Buổi sáng chỉ cần bỏ mười lăm văn thể no đến tận lúc tan tầm buổi tối
Ai kiếm nhiều hơn thì bỏ ba mươi văn thỉnh thoảng còn gọi thêm hai vò rượu
Ai kiếm ít hơn thì vẫn gọi phần mười lăm văn vì dù thì sống cũng ăn cơm
Ngoài đám phu khuân vác còn cả khách trọ phương xa
Đồ ăn nấu hợp khẩu vị họ cũng vui vẻ ghé
Người đến nhờ cũng kiếm chút ít
Chỉ là hai gian phòng đều dành cho khách trọ nên đành ngủ tạm ngoài quán
Vài ngày nhị ca họ Hà bán thịt sắp đến sinh nhật
Hắn vốn định nhờ đến nhà nấu hai mâm cơm
Ta định đồng ý nhưng chợt lóe lên một suy nghĩ
“Nhị ca hai mâm cơm nếu nấu cho đàng hoàng ít nhất cũng mất một lượng bạc nếu để mọi đến quán ăn mỗi chỉ cần trả năm mươi văn thể chọn món tùy ý”
“Huynh và là chỗ quen biết bớt cho một chút bốn mươi lăm văn một mười tuổi ba mươi văn”
“Mọi thứ từ nguyên liệu đến nấu nướng đều do lo Nếu ăn miệng lấy một xu”
Hà nhị ca chỉ do dự một lát gật đầu đồng ý ngay
Hắn biết rõ tay nghề của
Trước đây mẫu thân bệnh ăn uống chẳng bao nhiêu cuối cùng vẫn là Hà thẩm đến tìm học cách nấu cháo thịt bằm về cho bà ăn
Cháo hợp khẩu vị sức khỏe cũng dần hồi phục
Từ đó Hà nhị ca càng thân thiết với hơn
6
Hôm sinh nhật Hà nhị ca họ hàng và láng giềng kéo đến gần hai mươi
Ta lần lượt dọn cá thịt rau xanh đã nấu sẵn lên bàn ngay cả bánh thọ cũng chuẩn đầy đủ
Mọi ăn đến mức môi bóng nhẫy mỡ
Sau sinh nhật Hà nhị ca gặp ai cũng quán của đáng giá
Món ăn nhiều sắc hương đầy đủ tiết kiệm tiền đỡ tốn sức
Từ một truyền mười mười truyền trăm tiếng tăm quán ăn của cũng theo đó mà lan rộng
Cửa hàng ngày càng đông khách và Tiểu Liễu – phụ việc mà Lục bà để – bận rộn đến mức chạm chân xuống đất
Tiểu Liễu là một tiểu ăn mày mà Lục bà nhặt về
Ở quán phụ việc đã ba năm nay
Ngày Lục bà dâng lên bộ số bạc kiếm
Trừ tiền vốn và những khoản tự bỏ mà vẫn còn dư tận bảy lượng
Bà chỉ lấy năm lượng còn đưa tay chỉnh vài lọn tóc rơi bên tai :
“Năm lượng coi như tiền thuê nhà một năm bà già sẽ đợi con ở huyện thành”
“Hy vọng A Lê của chúng từ nay về mỗi một lựa chọn đều là vì chính bản thân con mà làm”
Ta há miệng nhưng chẳng thốt nổi lời nào
Quán ăn như dù một tháng hai lượng bạc cũng quá đáng
Ta biết bà đang giúp
Không biết ai đã truyền vụ đánh cược giữa và Lục bà
Tin kiếm đủ năm lượng bạc trong một tháng cũng lan đến tai phụ mẫu
Ba ngày khi thuê quán một bóng dáng quen thuộc xuất hiện cửa tay xách giỏ trúc lượn qua lượn
Trong giỏ là mấy quả táo nhăn nheo cùng vài quả trứng gà
Mẫu thân ánh mắt lấp lóe ngập ngừng cất lời:
“A Lê nương đến thăm con đây”
Ta cúi mắt hờ hững mở miệng:
“Có chuyện gì ”
Mẫu thân đưa giỏ lên :
“Gà nhà đẻ mấy quả trứng nương nhớ con thích ăn còn giành với Phiến Nguyệt và Việt Phong nên đặc biệt mang tới cho con”
“Ta thích ăn trứng gà”
Mẫu thân khựng :
“Con thích nương nhớ lúc con…”
Ta đã bao năm động đến trứng gà
Bà nhớ Lâm Phiến Nguyệt thích ăn sủi cảo nhân hẹ
Nhớ Lâm Việt Phong ăn cần tây và hành lá
Chỉ duy nhất nhớ rằng ăn trứng gà sẽ nổi mẩn ngứa ngáy khắp
Thế nhưng vì giành với bọn họ
Bởi vì từng ăn trọn vẹn một quả trứng
Quả trứng của lúc nào cũng bẻ chia cho phụ thân một miếng mẫu thân một miếng
Khi còn nhỏ hiểu cùng một cha mẹ sinh vì chỉ ăn một quả trứng trọn vẹn
Lớn lên một chút mới ngộ
Ngay cả mười ngón tay cũng ngón dài ngón ngắn
Huống chi là lòng