Mười Năm Như Một Giấc Mộng - Chương 2
07
Suốt chặng đường về cảm giác mơ hồ thực
Những ký ức về Tạ Hoài vốn đã lặng im bấy lâu bỗng chốc trở nên rõ ràng hơn nhờ sự xuất hiện của
Ấn tượng sâu sắc nhất là hình ảnh thiếu niên trầm mặc trong phòng học giờ nghỉ trưa ánh nắng như ưu ái mà rọi sáng lên
Tôi vô tình đầu ánh mắt chúng chạm nhưng nhanh chóng dời mắt
Dù ít nhưng gương mặt xuất sắc của luôn thu hút một lượng lớn hâm mộ
Suốt ba năm trung học bao giờ thiếu những lá thư tình chứa đựng sự chân thành
Ngay cả bạn thân của thời trung học cũng từng nhờ đưa thư giúp
Cô dùng một ly trà sữa để đổi lấy việc đưa thư đến tay Tạ Hoài
Khi đặt ly trà sữa và lá thư mặt Tạ Hoài sững một lúc hỏi:
“Đây là của ”
“Không bạn lớp bên nhờ đưa giùm
“Cậu làm ơn nhận giúp mà”
Tôi chắp hai tay nở nụ nịnh nọt tha thiết cầu xin
Tạ Hoài cau mày thèm lấy một cái rời
Thôi xong ly trà sữa tong
Tạ Hoài là nhân vật phong vân của trường còn chỉ là một nữ sinh bình thường gì nổi bật trong nhóm bạn nhỏ của
Chúng vốn dĩ hề bất kỳ giao điểm nào
08
Mẹ ôm Chiu Chiu trở về hỏi buổi xem mắt thế nào
Tôi nghĩ một lúc lựa lời đáp:
“… Cũng ”
Mẹ vui mừng khôn xiết:
“Nếu hợp thì tranh thủ Mẹ đã tìm hiểu cả học cùng trường trung học với con đại học thì ở Bắc Kinh còn từng du học nước ngoài
“Cha mẹ cởi mở quá khắt khe cầu kỳ
“Con cũng còn trẻ nữa mẹ con cứ ôm con bé mà sống mãi như Con cũng tính cho tương lai của ”
Những lời mẹ cũng lý
Đề nghị của Tạ Hoài thực sự hợp lý
Nếu chỉ là sống chung để qua ngày tháng thì dù vì con cũng thiệt thòi gì
Suy nghĩ cả đêm sáng hôm nhắn tin WeChat cho Tạ Hoài:
【Tôi đã suy nghĩ xong】
Anh đáp :
【Có cần gặp phụ 】
Một dòng chữ “Đối phương đang nhập” hiện lên ngắt quãng lâu cuối cùng chỉ gửi ba chữ:
【Tùy thôi】
Quả là dứt khoát đơn giản và cũng tùy tiện
Có vẻ như quá xem trọng chuyện kết hôn đúng như nghĩ: một đàn ông thành công chỉ tâm ý với sự nghiệp còn kết hôn chẳng qua là để thành nhiệm vụ với gia đình
Không tình cảm chỉ là hợp tác đối với bây giờ đó là một lựa chọn tệ
Hai bên gia đình gặp mặt theo lịch hẹn
Vì từng kinh nghiệm với nhà chồng lần mẹ cẩn thận hơn nhiều
Bà chắc chắn rằng cha mẹ Tạ Hoài là những hiền hòa đồng thời hỏi hỏi để đảm bảo họ để tâm chuyện đã từng kết hôn và con mới yên lòng
Cha mẹ hai bên trò chuyện vui vẻ Tôi và Tạ Hoài ngoài ban công để hóng gió
Tôi tò mò hỏi:
“Những năm qua hẹn hò với ai ”
Vừa nãy cô chú Tạ còn rằng chỉ biết làm việc đến giờ vẫn từng qua với cô gái nào khiến họ sốt ruột
Tạ Hoài xa xăm ánh đèn thành phố hắt đôi mắt sâu thẳm của :
“Ừ”
“ là chí hướng sự nghiệp”
Anh im lặng một lúc :
“Không ai phù hợp”
Tôi trêu chọc:
“Đấy cứ mải làm việc mà bỏ lỡ tuổi thanh xuân chịu yêu đương cuối cùng miễn cưỡng kết hôn với ”
Anh bất ngờ sang vẻ mặt nghiêm túc:
“Mạnh Đường
“Tôi miễn cưỡng”
Biểu cảm đột nhiên nghiêm nghị của khiến sững vài giây
Khi ánh mắt chạm mắt tim bỗng siết cảm giác khó hiểu
cố tình để nghĩ sâu thêm về điều đó
- Sau khi nhận giấy chứng nhận kết hôn chằm chằm cuốn sổ đỏ trong tay sững hồi lâu
Đứng bên cạnh Tạ Hoài nhận cảm xúc của ánh mắt hạ xuống khẽ :
“Nếu hối hận chúng thể…”
Giọng nhẹ cắt lời:
“Không chỉ là cảm thấy quá khó tin thôi”
“Không ngờ kết hôn với ”
Tôi gật đầu
Dù chúng thế nào cũng là hai con thuộc về hai thế giới khác
Khi còn học là nổi bật với thành tích xuất sắc và vẻ ngoài thu hút mọi ánh
Bây giờ vẫn là trẻ thành đạt
Còn cuộc sống của thì rối tung cả lên gần như thể thở nổi
“Em tổ chức đám cưới ở Tôi biết một vài công ty tổ chức sự kiện khá ”
Tôi áy náy:
“Xin nếu thể liệu chúng thể tổ chức đám cưới ”
Tạ Hoài im lặng
Dù đây cũng là lần đầu tiên kết hôn lẽ cả đời chỉ một lần hẳn cũng chút nghi thức
Là đã quá ích kỷ
thực sự để tâm đến những lời đàm tiếu của khác
Tôi sợ trong đám cưới sẽ họ nhắc đến chồng đã khuất
Sợ họ rằng Trần Đông vì mua bánh sinh nhật cho mà qua đời còn thì vui vẻ mang theo con gái lấy chồng khác như thể cái chết của chẳng còn ý nghĩa gì
Đang định suy nghĩ và bàn bạc thêm với Tạ Hoài gật đầu:
“Được ”
Anh luôn tôn trọng ý kiến của đặt lên hàng đầu cư xử lịch sự nhưng vẫn chu đáo
Ngược cảm thấy đang voi đòi tiên
“Nếu tổ chức thì vẫn thể”
Tôi đầu nhưng gì chỉ bước nhanh về phía chỗ đỗ xe
Hình ảnh cuối cùng thấy là khuôn mặt tái nhợt chút sức sống
10
Cuộc hôn nhân của và Tạ Hoài kín đáo đến mức ngoài hai bên gia đình ai trong bạn bè đồng nghiệp biết gì
Sau khi cưới chuyển đến sống ở nhà
Ngôi nhà còn mới nội thất sang trọng rõ ràng là một căn nhà mới chuẩn kỹ lưỡng
Mọi thứ cần thiết cho và con đều chuẩn đầy đủ
Chỉ là Chiu Chiu sợ lạ còn Tạ Hoài thì luôn giữ vẻ mặt nghiêm nghị khiến con bé sợ hãi mỗi khi thấy
Tôi bế con dạy bé làm quen:
“Chiu Chiu đây là… chú Tạ”
Hai chữ “ba ba” đã đến bên miệng cuối cùng đổi cách gọi sợ vui
Tạ Hoài mỉm nhạt:
“Con bé giống ”
Về những chuyện khác thêm gì
Ngoài lần duy nhất nhắc đến chồng của đường đưa về nhà bao giờ đề cập đến nữa
Anh tò mò cũng hỏi han
Tôi gật đầu:
“Con bé sắp tròn một tuổi Tên ở nhà là Chiu Chiu còn tên đầy đủ là Trần An Hạ”
Khi đến tên của con gái nụ môi nhạt trông thấy
“Tôi còn làm đây là thẻ của Em cần gì thì cứ mua đừng khách sáo”
Anh rời mới phịch xuống sofa thở phào nhẹ nhõm
Không thể trách vì quá khách sáo và căng thẳng
Nhiều năm gặp chỉ mới hai lần đã kết hôn thực sự quá nhanh nhanh đến mức thực tế
Tuy nhiên cũng tư lợi của Một như Tạ Hoài lẽ sẽ thể tìm thấy lần thứ hai Vì con gì do dự
Con bé còn quá nhỏ để hiểu chuyện sofa bi bô chơi đồ chơi biết rằng đã tìm cho nó một cha mới
Dẫu để Chiu Chiu đổi cách gọi thành “ba” vẫn là quá sớm Con bé thể chấp nhận mà nghĩ Tạ Hoài cũng thể chấp nhận
11
Tạ Hoài công việc bận thường đến tận khuya mới về
Anh đẩy cửa bước thấy vẫn ngủ
“Sao còn ngủ”
“Đợi về” Tôi từ giường bước xuống
“Anh ăn gì Có cần làm gì đó cho ”
Anh suy nghĩ một lúc đáp:
“Ừ ”
Nửa đêm biết nấu gì đành làm bát mì trứng cà chua rắc thêm chút hành lá
Tạ Hoài ăn nghiêm túc
“Nếu đủ thể làm thêm cơm chiên cho ”
“Không cần cảm ơn ”
Anh lịch sự và khách sáo đến mức khiến biết giao tiếp với thế nào
Sau một lặng ngắn nuốt miếng ăn trong miệng mở lời:
“Mạnh Đường”
“Sao ”
Anh ngẩng đầu :
“Tôi một thỉnh cầu”
“Chuyện gì”
“Liệu thể… đổi họ cho Chiu Chiu
“Đổi theo họ hoặc theo họ đều ”
Duy nhất con bé mang họ Trần
Tạ Hoài – luôn quyết đoán thương trường – khi điều cẩn thận quan sát sắc mặt
Thấy im lặng cúi đầu ánh mắt trở nên u ám
“Không ý gì chỉ là…”
Chỉ là gì
Cuối cùng như một quả bóng xì :
“Nếu thì thôi”
“Không ”
Anh lập tức ngẩng đầu lên:
“Gì cơ”
“Tôi chỉ bất ngờ ngờ thể nhanh chóng chấp nhận Chiu Chiu đến ”
Trong mắt thoáng lên một tia sáng nụ môi nhẹ nhàng và ấm áp:
“Con bé là con của cũng là con của ”
Tim chợt run lên Tôi mím môi cảm thấy biết phản ứng câu
Trần Đông đã mất gần một năm
Tôi vẫn bước khỏi quá khứ nhưng cũng dừng mãi ở đó
Thỉnh thoảng nhớ đến cảm giác nhiều nhất vẫn là sự tự trách
Nếu ngày đó mua bánh sinh nhật cho chắc đã xảy chuyện
bây giờ đã một khởi đầu mới
Vì con cũng là vì
Dù cuộc hôn nhân tình cảm vẫn cần trách nhiệm với Tạ Hoài