Một Thoáng Hương Xưa - Chương 1
1
Ánh mắt làm như sét đánh đau đớn thể tả
Cố Vân Gia thở dài nhè nhẹ: “Em về chuyện hôm nay đừng lung tung”
“Vài ngày nữa giấy báo trúng tuyển của cũng sẽ đến Khi đó sẽ đến nhà để từ hôn”
“Giúp thi đỗ đại học coi như đã làm tròn trách nhiệm với ”
“ nếu lung tung làm ảnh hưởng đến danh tiếng của cô …”
“Đừng quên đăng ký học ở Kinh đô mà Kinh đô là địa bàn của ”
Tôi siết chặt bàn tay môi run rẩy mở cuối cùng cũng hỏi câu: “Tại ”
Tại hôm qua còn dành cho những điều nhất đời mà hôm nay thể thốt những lời tàn nhẫn như
Cố Vân Gia vẻ mặt bình thản: “Trong nhóm tri thức trẻ cùng đợt về nông thôn mấy nam thanh niên vì nhiều lý do mà đều lấy phụ nữ trong đội sản xuất Anh cần một tấm bình phong để những đó dám động ”
“Cha là đội trưởng chính là thích hợp nhất”
Có lẽ vì sự thật quá mức tàn nhẫn ngay cả con gái lưng cũng nhịn mà thò đầu liếc với ánh mắt đầy thương hại
Tôi mới nhận đó là Chu Tri Thức từ Kinh đô đến cắm trại ở đây năm ngoái
Ngày cô mặc chiếc váy Bragi bước xuống nông thôn cả đội sản xuất như bừng sáng
Lúc đó còn trêu Cố Vân Gia liệu đổi lòng khi thấy
Khi Cố Vân Gia cuống quýt chỉ trời thề thốt rằng trong mắt chỉ
Hóa chính là cô
Nhìn cặp đôi mặt trong đầu nghĩ đến buổi sáng nay Khi giấy báo trúng tuyển của Cố Vân Gia đến đội sản xuất ánh mắt cha tràn đầy niềm vui kìm nén nổi
Mẹ bận rộn chuẩn làm thịt gà để ăn mừng
Các trai dù ngoài miệng lời mỉa mai như “Thằng nhóc cũng chút tài cán đấy” nhưng mặt đều nở nụ chân thành
Họ đều vui mừng cho cho Cố Vân Gia
Mọi thứ thật ấm áp thật chân thành
Cố Vân Gia xứng đáng với điều đó
2
Tôi lóc la hét cũng mất kiểm soát mà cầu xin giữ
Chỉ là cố kìm nén cảm giác rơi nước mắt trở về ngôi nhà cũ
Ngôi nhà đó đã bỏ từ khi ông nội qua đời
Hồi nhỏ mỗi khi trong lòng cảm thấy khó chịu đều chạy đến đây tìm ông để an ủi
Ông nội mỗi lần đều làm bánh đường ngọt ngào cho
Sau khi ông qua đời chẳng còn ai đợi với đôi mắt sưng đỏ vì để làm bánh đường nữa
mỗi khi buồn bã vẫn kìm mà đến đây
Trong sân nhỏ hồi tưởng dáng vẻ và nụ của ông nhớ lời ông từng : “Nếu một ngày ông còn nữa Hoan Hoan biết tự chăm sóc ”
Mỗi lần nghĩ đến điều đó dường như những nỗi đau khác cũng còn quan trọng nữa
Có lẽ như để hợp với tâm trạng chiều tối trời bắt đầu mưa phùn
Sợ cha mẹ lo lắng đội nón lá kéo chặt áo và chuẩn về nhà
mở cổng sân đã thấy Cố Vân Gia bên ngoài che ô đợi
Tôi khóa cửa chút biểu cảm bình tĩnh :
“Anh yên tâm sẽ lung tung”
“Anh và Chu Tri Thức sẽ thuận lợi về thành phố”
Nói xong vòng qua định bước
Cố Vân Gia nắm lấy cổ tay đặt cán ô tay
“Con gái mà mưa ướt thì ”
Giọng bình thản như thể mọi chuyện đó từng xảy
Tôi bật lạnh gạt ô bước thẳng màn mưa
3
Về đến nhà tắm nước nóng xong liền phòng cha mẹ
Tôi giấu giếm kể hết mọi chuyện xảy hôm nay cho họ
Dù gì thì mọi thứ cũng đã rõ ràng nếu Cố Vân Gia lo cũng lo họ giở trò
Mấy tháng gia đình đã rời khỏi nông trường về vị trí cũ
Ông nội của Cố Vân Gia là quyền thế còn cha dù tiếng trong đội nhưng mặt quan lớn ở Kinh thành thì chẳng đáng là gì
Cố gia đối phó với một gia đình nông dân như chúng chẳng khác gì trở bàn tay
Còn Chu Tri Thức nếu nhớ lầm cũng xuất thân từ gia đình quan chức cao cấp ở Kinh thành
Cha mẹ thể đề phòng
Nghe kể xong cha thở dài một thật dài như thể sớm đoán sẽ ngày
Mẹ thì tức đến mức nổ tung:
“Đồ khốn dám tính kế con gái bà đây liều mạng với nó”
Bà vội vã định bếp lấy con dao nhưng cha đã ngăn
“Thôi bà nó”
Ông vỗ nhẹ lên lưng mẹ
“Thực định tạo bất ngờ hôm nay gọi điện lên huyện Hoan Hoan đã đỗ đại học Thông báo trúng tuyển đang ở bưu điện ngày mai họ sẽ gửi về”
“Cố nhóc đúng Hoan Hoan lên Kinh thành học Đến lúc đó chúng ở bên cạnh làm trò gì thì chúng phòng nổi”
“Giờ nên đắc tội với Cố gia”
“Với đây Hoan Hoan ôn thi tài liệu đều do Cố gia gửi đến Những năm qua ai cũng học hành là vô dụng chỉ kiên quyết đốc thúc Hoan Hoan học hành”
“Con gái chúng đỗ đại học công của cũng nhỏ”
“Chuyện tính để Hoan Hoan học xong đại học đã”
Mẹ siết chặt tay cha dù vui mừng vì đỗ đại học nhưng nỗi đau trong lòng bà vẫn vơi
Bà nghẹn nước mắt lưng tròng :
“Hắn giỏi gia thế nên mới ỷ đó mà ức hiếp con gái ”
“Hắn giúp con bé thi đỗ đại học nhưng gia đình cũng dốc lòng lo cho mấy năm trời”
“Nếu ông làm đội trưởng bảo vệ ở làng làm ngày lành như ”
Thấy sắc mặt mẹ vội lau nước mắt vỗ đầu an ủi:
“Không may mà cha con biết xa vội gả con ”
“Thằng khốn đó phúc Con gái ngoan của mẹ lên đại học sẽ tìm hơn nhiều”
Cha mẹ nhẫn nhịn nỗi đau an ủi suốt một lúc lâu đó mới tìm ba trai để chuyện
Anh trai nóng tính nếu ngăn cản e rằng tối nay sẽ bắt cóc đánh Cố Vân Gia
4
Tôi mang theo nỗi mệt mỏi rã rời trở về phòng lên giường nhắm mắt mà nước mắt ngừng tuôn rơi
Làm thể đau lòng chứ
Đó là tất cả những rung động trong tuổi thanh xuân của
Tôi đã từng chân thành và nhiệt thành yêu Cố Vân Gia đến như thế
Trong những ngày khi đính hôn biết đã bao nhiêu lần tưởng tượng về tương lai của chúng mỗi một cái kết đều là bên đến già
Năm Cố Vân Gia về làng thực hiện chính sách lao động tròn 16 tuổi mới nghiệp trung học
Mẹ sợ ở nhà làm gì sẽ khác dị nghị nên đã bảo cha phân cho một công việc nhẹ nhàng là nhổ cỏ
từ nhỏ đã cưng chiều ngay cả việc nhổ cỏ cũng làm hồn
Hôm đó khi nhổ cỏ lẩm bẩm cha chợt thấy tiếng vang lên từ cánh đồng bên cạnh
Ngẩng đầu lên bốn mắt chạm
Khoảnh khắc bỗng hiểu ý nghĩa của cụm từ “nhất kiến vạn niên” trong sách
Từ nhỏ sống ở nông thôn quãng đường hoạt động chỉ giới hạn trong việc gây rắc rối ở đội sản xuất lang thang ở hợp tác xã lên huyện học hành qua loa
Tôi từng gặp một trai nào đến …
Sau khi đã quen với Cố Vân Gia thường giúp nhổ cỏ khi xong công việc của còn thì gốc cây hưởng gió mát làm “đốc công”
Người trong làng thường những trí thức trẻ về đây để tránh việc nặng thường lôi kéo các cô gái trẻ trai trong làng làm thay việc
giữa và Cố Vân Gia thì ngược
Vì tin chắc rằng thích vì chính con
Dù gì cũng là hoa khôi nổi bật trong mười dặm tám thôn
Ánh mắt ẩn chứa sự mập mờ khi là điều thể giấu
Chẳng mấy chốc trong đội sản xuất đã rộ lên tin đồn về và Cố Vân Gia
Cố Vân Gia xuất thân từ một gia đình danh giá ở Kinh thành gia đình gặp biến cố mới về nông thôn
Hắn luôn lo lắng chắc nên phá vỡ lớp ngăn cách giữa chúng
Sau đó khi cha mẹ đồng ý đã nhờ thím của Bí thư đội làm mai chính thức đính hôn với
Ngày đính hôn một luôn điềm tĩnh lạnh lùng như Cố Vân Gia như một đứa trẻ quỳ cha mẹ mà hứa sẽ yêu thương suốt đời
Cha chỉ một yêu cầu đợi ba năm khi tình cảm định mới tổ chức hôn lễ
Ông luôn đường lui
Năm nay chính là năm thứ ba
Ban đầu chỉ một tháng nữa thôi là chúng sẽ kết hôn
giờ nghĩ hình ảnh từng ngày đếm ngược chờ ngày cưới chẳng khác gì một trò