Một Lần Buông, Một Đời Nhẹ Nhõm - Chương 4
Tôi cãi
Nếu nguyên nhân thật sự đúng như bà thì đúng là phần trách nhiệm
Vì cam chịu ở bệnh viện làm hộ lý chăm sóc Thẩm Trì Xuyên
Không biết từ tin Lina lập tức xông phòng bệnh như một cơn bão mặt trắng bệch hùng hổ đánh
Tôi liếc một cái cô lập tức cụp đuôi nhưng vẫn ngẩng cổ lên chỉ tay mặt mà mắng:
“Nhiễm Nhiễm đến còn chẳng chăm cô xứng làm vợ của Trì Xuyên”
Tôi chống cằm gật đầu lia lịa: “Phải chọn bảo mẫu thì cô tiểu thư họ Lâm đây là thích hợp nhất còn gì”
Cô giậm chân vì tức
Tôi chẳng buồn cãi với cô chỉ tiện miệng nhắc:
“Cô đến để chăm sóc Trì Xuyên của cô Cứ nhằm thì gì”
Nghe cô mới lườm một cái nhào đến mép giường nắm tay Thẩm Trì Xuyên mà lau nước mắt ngừng
Nhìn vẻ đầy cảm xúc… nhưng chẳng làm việc gì hồn
Tôi mà chỉ trợn trắng mắt đưa tay chỉ cái khăn ướt đặt trán Thẩm Trì Xuyên nhắc cô :
“Anh Trì Xuyên của cô sắp nướng khô kìa Anh cần hạ sốt bằng vật lý cô thôi thì ích gì”
Trời ơi là trời… Thẩm Trì Xuyên rốt cuộc trúng Lina ở điểm nào chứ
Tôi thật sự chịu nổi đành bước ngoài ở hành lang bệnh viện cho khuất mắt
Một lát mẹ Thẩm cũng theo vẻ mặt ý ngữ khí đầy chất vấn:
“Con chăm sóc Trì Xuyên để phụ nữ khác chăm — thế là ”
Câu khiến bất ngờ
Bà chẳng từ đến nay từng công nhận là con dâu
Ngay cả đám cưới của con trai bà và Lina lần bà cũng rõ ràng về phía ủng hộ mà
Chẳng qua chỉ tò mò xem giờ bà thái độ gì với thôi chứ thật cũng chẳng còn mấy hứng thú
“Tôi và Thẩm Trì Xuyên sắp ly hôn đúng như bà mong ”
Mẹ Thẩm khựng một chút đột nhiên bật khẩy
“Tôi biết ngay mà loại đàn bà như cô thì làm gì thật lòng”
Tôi…
Nhìn bà tức giận về phòng bệnh nhịn mà chửi thầm một tiếng:
“ là bệnh”
Khi Thẩm Trì Xuyên tỉnh mắng cho Lina một trận
Mắng cô biết liêm sỉ giữ tự trọng chung là gì khó đều tuôn hết
Lina mắng chạy mất
Tôi bực
Tìm mãi mới phụ trông bệnh thế mà vẻ khó tính như ông hoàng
Thẩm Trì Xuyên khi tỉnh dậy… đúng là khác hẳn
Anh cần Lina chăm cũng để chăm
Tự bỏ tiền thuê một hộ lý riêng
Hôm đó kéo xuống ghế nhiều
Anh kể khi sốt cao đã mơ một giấc mơ dài trong mơ là tám năm bên của chúng
Anh còn mơ thấy chúng năm hai đại học khi … chọn mà lấy khác
…
Nói đến cuối cùng bảo… đồng ý ly hôn
Anh :
“Nhiễm Nhiễm thả em Em buông hận hóa gió Từ nay sông quên về biển gối sóng mà ngủ”
Ngày xuất viện Thẩm Trì Xuyên gầy sọp thấy rõ như thể rút mất hai lạng thịt
Anh mua cổ phần gốc của trong công ty với giá cao hơn thị trường gấp đôi
Về phần bất động sản chia một nửa cho nửa còn đem bán để gom tiền trả phần cổ phần đó
Tôi cũng bán mấy căn nhà đang tên
Tôi về sống cùng mẹ
Ly hôn xong dãy tám con số trong tài khoản ngân hàng ngẩn ngơ đến hoang mang
Thì … từ lúc nào đã trở nên giàu đến
Tôi rời khỏi thành phố từng sống mười năm trở bên mẹ
Tôi quyết định mở cho bà một xưởng may — vì nhớ ngày xưa mẹ thích nhất là bên chiếc máy khâu
Bà thích cắt may thích mặc những bộ váy do chính tay làm xinh xắn rạng rỡ
Mẹ chạm gò má gầy gò của thở dài : “Con đúng là giống mẹ thật đấy… chịu để hạt cát nào lọt mắt mà còn cố chấp đến cùng”
Phiên ngoại – Thẩm Trì Xuyên
Tôi lẽ nên nhận điều bất thường từ sớm
Từ cái ngày cô báo cảnh sát mà đó ngoan ngoãn dịu dàng đối mặt với
Cô … vốn dĩ kiểu như
Chúng bên tám năm Nhiễm Nhiễm dù dịu dàng với nhưng trong xương tủy cô bao giờ là dễ xuôi theo
Vậy mà bỏ qua tất cả những dấu hiệu đó
Tôi tự lừa rằng đó là sự khác biệt của cuộc sống hôn nhân
Tôi đã bắt đầu thay đổi từ khi nào nhỉ
Thật … cũng rõ
Chỉ nhớ là ngày cưới vốn dĩ đang vui thì một em cũ chợt nhắc đến hồi mới yêu
Anh kể lúc đó đưa thuốc lá cho nhưng ngậm kẹo mút còn tỏ tự hào
Anh dứt lời cả đám phá lên ngờ là “trai ngoan lời vợ” đến thế
Lúc đó cảm thấy mất mặt vô cùng
Tôi tài nào nhớ nổi từng “mất giá” đến mức
Thế là bắt đầu đổ hết sự “nhục nhã” lên đầu Nhiễm Nhiễm
Tôi tự với chính sự mạnh mẽ của cô đã khiến trở nên thấp kém Tôi thể tiếp tục như thế nữa
Thế là bắt đầu những đêm dài về nhà
Thực … chẳng làm gì cả Chỉ là ở KTV khoe khoang với đám em cố sức chứng minh rằng cái gọi là “thấp kém khi yêu” chỉ là một chiêu trò dụ dỗ hôn nhân mà thôi
Tan tiệc thì tùy tiện tìm chỗ tắm rửa thay đồ ngủ một đêm
Ban đầu Nhiễm Nhiễm vẫn thường xuyên gọi cho
Bị lạnh nhạt và qua loa vài lần cô bắt đầu chuyển sang nhắn tin
Cũng thôi — chỉ cần gọi điện thì đám em sẽ biết gì với cô
Mọi thứ bắt đầu thay đổi từ khi Lina xuất hiện trong cái vòng
Thực thấy cô gì đặc biệt Không xinh bằng Nhiễm Nhiễm cũng chẳng cá tính như Nhiễm Nhiễm
Khi cô nhắc đến chuyện ly hôn thật đã biết sai
Tôi nên đẩy mọi chuyện xa đến mức đó
con khi chột … càng lớn tiếng càng cố gắng ngụy biện cho hành vi của
Đến khi nhận cô thực sự rời bỏ bắt đầu hoảng loạn
Liều mạng bù đắp liều mạng níu kéo cố gắng đối xử với cô như — thậm chí còn hơn
hình như… cô chẳng cần mấy thứ đó nữa
Cô đang chán ghét Tôi biết
Nhận thức đó càng rõ ràng lòng càng đau đớn
Sao thể chán ghét chứ
Trước cô yêu đến thế cơ mà
Vì sợ cô rời dùng đến thủ đoạn mà chính từng khinh thường nhất — đem mẹ cô để ràng buộc cô bằng đạo lý và trách nhiệm
Cô quả nhiên nhắc đến chuyện ly hôn nữa
cũng từ đó… cô càng lúc càng xa hơn
Tôi tìm Nhiễm Nhiễm của ngày xưa — cô gái từng yêu bằng tất cả
dùng đủ mọi cách… cũng thể làm
Tôi giống như đang cố ghép một con búp bê sứ đã vỡ tan — dán bao nhiêu cũng thể lành lặn như cũ
Hôm dự một buổi tiệc rượu kéo dài đến khuya
Thực uống nhiều vì sợ Nhiễm Nhiễm thích mùi rượu
Lúc về đến cửa nhà bỗng nhớ đến năm đó cũng là một buổi gặp khách làm mất túi dám đánh thức cô vì biết cô đã quá mệt — theo mà gầy rộc cả
Mất bên cạnh cô ngủ yên nửa đêm tỉnh dậy tìm mãi thấy lo đến mức suýt chạy ngoài tìm
Cô ngốc … biết gặp khách ở mà tìm
Lúc mở cửa thấy gục bên ngoài cô liền bật
Khi đó đã nghĩ — cả đời đối xử thật với cô gái ngốc
Vậy mà … quên mất điều đó
Thế nên lặp chiêu cũ
lần … chẳng còn ai giữa đêm thức giấc tìm nữa
Tôi hụt hẫng còn cô … vẻ giận
Tôi hiểu cô đang giận gì
Có lẽ… cô cũng chẳng còn nhớ chuyện năm đó nữa
Sau khi cô đập cửa bỏ thể liên lạc với cô nữa
Điện thoại thì bận tin nhắn trả lời
Nỗi hoảng loạn như tảng đá đè lên ngực khiến nghẹt thở
Tôi chỉ còn biết chạy khắp nơi tìm cô
cô ở công ty cũng mặt ở bất kỳ nơi nào cô từng lui tới
Tôi tìm thấy cô nữa…
Khoảnh khắc đó như cả thế giới vứt bỏ — trơ trọi đơn độc đến cùng cực
May mà đến sáng cô đã trở về
Niềm vui “tìm ” còn kịp dâng tràn thì cô một lần nữa mở miệng đề nghị ly hôn
Lần còn kiên quyết hơn bao giờ hết
Dù nhắc chuyện cũ làm bộ đáng thương cũng chẳng thể lay chuyển cô dù chỉ một chút
Điều khiến càng thêm hoảng hốt — chính là chuyện đoạn ghi âm lúc say rượu cô biết
Thì mấy gọi là “ em ” … cũng chỉ đến thế mà thôi
Tôi chỉ cảm thấy thân tan rã tinh thần sụp đổ mọi hy vọng đều tiêu tan
Sau đó mắt tối sầm — mất ý thức
Tôi bắt đầu mơ
Ban đầu là những ký ức yêu đương của chúng
hình ảnh chuyển cảnh như một vòng luân hồi … lần Nhiễm Nhiễm chọn nữa
Cô luôn chán ghét và cuối cùng… cũng lấy khác
May thay trong giấc mơ đàn ông mà cô lấy sống với cô — sẵn lòng để gọi là “sợ vợ”
Tỉnh thấy Nhiễm Nhiễm bên giường bỗng cảm thấy nhẹ lòng
Chúng đã từng yêu chân thành
Chỉ là… trong dòng chảy của năm tháng đã đánh mất chính cũng làm mất luôn tình yêu chân thành đó
Vậy nên xứng đáng mất Nhiễm Nhiễm
Đó là sự trừng phạt mà nhận
Vậy mà … cố giữ cô bên dù biết cô còn hạnh phúc còn định giam cầm cô trong một cuộc sống đau khổ
Tôi thật là…
Thế nên với cô đồng ý ly hôn
Tôi để cô — chỉ mong cô hạnh phúc
Sau khi Nhiễm Nhiễm rời bao lâu bán công ty của chúng
Người mua là một thanh niên năng lực định hướng rõ ràng cho sự phát triển tương lai của công ty khiến yên tâm
Tôi mang theo số tiền đó qua nhiều nơi
Cũng đã lén về quê của Nhiễm Nhiễm từ xa cô vài lần
Cô lấy tên mẹ để đặt cho một xưởng may
Việc kinh doanh cực kỳ phát đạt ngày càng phát triển
Cô luôn
Không kiểu mỉm khẽ khàng mà là kiểu há miệng lớn “ha ha ha” vang vọng — tiếng đủ truyền xa hai dặm
Thấy mới yên tâm
Sau khi rời Lina mập mờ với một trong đám em ngày xưa
vị hôn thê của đó dạng liền cho điều tra moi hết mớ chuyện cũ giữa và Lina tung lên mạng
Lina lập tức trở thành chuột chạy qua đường ai gặp cũng ném đá
Cái mác “tiểu tam” bám riết gỡ kiểu gì cũng
Cha của Lina tức đến mức nhập ICU cấp cứu xong thì hét lên đòi đem bộ tài sản quyên góp để xu nào cho đứa con gái “nghịch tử”
Còn về thế nào… cũng rõ nữa
Vì đã nhập viện dưỡng lão
Không còn Nhiễm Nhiễm nấu canh giải rượu cho còn ai nhắc ăn uống đúng bữa — bệnh dày của rốt cuộc biến chứng thành ung thư
Sau khi rời xa Nhiễm Nhiễm từng thử yêu ai khác
luôn vô thức đem họ so với cô
Tôi nghĩ… cả đời sẽ chẳng bao giờ gặp thứ hai đối xử với như Nhiễm Nhiễm nữa
Thì … yêu thương thật lòng một khi đã bỏ lỡ… là mãi mãi còn
— Hết —