Một Đời Yêu Thương - Chương 3
7
Dư lượng dược tính kéo dài suốt ba ngày
Ta cũng cùng Giang Hằng quấn quýt suốt ba ngày
Ban ngày là đích nữ Giang gia đoan trang cẩn trọng
Đến đêm sự hành hạ của dược lực đánh mất lý trí
Mãi đến khi kiệt sức mới bế tắm rửa
“A Từ chờ cưới ”
Trong thùng nước ấm Giang Hằng chậm rãi vuốt ve đường nét chân mày ánh mắt chuyên chú như đang đối diện với một món bảo vật vô giá
Đường nét tuấn ẩn hiện làn nước khiến khỏi rung động
Tim đập dồn dập trong lồng ngực
So với Sở Vân Dịch kẻ một lòng hại …
Ta và A quen biết đã nhiều năm quan hệ huyết thống tự nhiên càng thích hợp để ở bên
Chỉ là mối quan hệ suy cho cùng vẫn là một xiềng xích
Người đời khó lòng vượt qua
Huống hồ và Sở Vân Dịch vốn là do thiên tử ban hôn hôn sự hủy là thể hủy ngay
Giờ đây đã còn là thân thể trong sạch
Khi một lòng chỉ giữ mạng
bây giờ bình tĩnh suy xét kỹ về hậu quả
A do dự trong lòng liền trịnh trọng hứa hẹn:
“A Từ hãy tin ”
“Sở Vân Dịch hại cũng cách khiến trả giá”
Bắt Thái tử trả giá
Một đã rời biên cương suốt năm năm từng về kinh thì làm thể làm
Ta hỏi rõ nhưng Giang Hằng cho cơ hội
Chỉ cúi xuống dùng hành động chặn từng lời định
Tức giận cắn lên môi lưu một dấu răng rõ rệt giọng vô thức mang theo chút nũng nịu mà ngay cả bản thân cũng nhận :
“A vẫn y như hồi nhỏ cứ thích bắt nạt khác”
Giang Hằng dường như càng thêm yêu thích đầu lưỡi khẽ lướt qua vết cắn môi gương mặt chính trực tuấn tú thấp thoáng vài phần tà khí:
“ ”
“Ta chỉ bắt nạt ”
8
Nửa tháng đã trôi qua kể từ lễ cập kê
Lẽ hôn sự giữa và Sở Vân Dịch nên đưa lịch trình mà đến giờ vẫn động tĩnh gì
Chỉ vì gần đây kinh thành lan truyền vô số lời đồn về Thái tử đến mức truyền đến tai Hoàng đế
Người rằng Thái tử kết bè kết phái dã tâm sớm đăng cơ
Lại kẻ bảo đức hạnh xứng với ngôi vị si mê một nha hèn mọn thậm chí ngày ngày lãng phí thời gian nơi chốn phong hoa tuyết nguyệt
Nghiêm trọng hơn kẻ còn đồn rằng Sở Vân Dịch huyết mạch chính thống của Hoàng đế
Bách tính chỉ biết hùa theo miệng đời quan phủ bắt hết nhóm đến nhóm khác nhưng vẫn thể truy nguồn gốc của tin đồn
Ngọn gió ngày một lan rộng
Việc liên quan đến huyết mạch hoàng gia để khiến dân chúng tâm phục Hoàng đế buộc hạ lệnh đích thân tra xét huyết thống bằng lễ nhỏ giọt máu nhận thân
Điều chẳng khác nào chứng minh rằng bệ hạ đã dao động bắt đầu hoài nghi thân phận của Thái tử
Một cái tát thẳng mặt
Mẫu thân của Sở Vân Dịch Ninh Quý phi vốn là chính phi của Yến Vương – em trai ruột của Hoàng đế
Cướp thê tử của vốn đã chẳng chuyện vinh quang gì nay lôi lần nữa vì vấn đề huyết thống
Cho dù kết quả nhỏ máu nhận thân chứng minh Sở Vân Dịch thực sự là con ruột của Hoàng đế thì địa vị Thái tử của cũng đã lung lay ít
Phe cánh của Thái tử thanh trừng gần như sạch sẽ Đông Cung giờ đây chỉ còn một khung xương trống rỗng
Hôn sự giữa và Thái tử cũng hoãn vô thời hạn
Mà kẻ yêu thương – nha Liên nương đã Hoàng đế hạ chỉ ban chết
Tất cả những chuyện đều xảy trong vỏn vẹn nửa tháng
Nửa tháng cuối cùng cũng gặp Giang Hằng
Không hiểu vì rõ ràng vẫn là gương mặt …
mang đến một cảm giác khác
Trước chỉ xem là một trưởng lạnh lùng xa cách
khi những đêm dài lần lượt trôi qua…
Ánh mắt vô thức rơi xuống bờ vai rộng vòng eo rắn chắc của lập tức nín thở cố dời tầm mắt nơi khác xóa khỏi đầu những hình ảnh vẫn còn quá rõ ràng
Mặt nóng rực tay xoắn lấy góc khăn giọng lúng túng:
“Nửa tháng ngắn ngủi A rốt cuộc đã làm thế nào”
Dù thế nào Sở Vân Dịch vẫn là Thái tử một nước bình thường khó lòng lay động dù chỉ một chút
Việc tổn thương nặng bởi tin đồn cũng bởi ngoài vấn đề huyết thống hầu hết những chuyện khác lan truyền trong dân gian đều là thật
Hoàng đế điều tra một cái liền manh mối vì thế mà nổi trận lôi đình
những chuyện vốn từng lộ
Giang Hằng rốt cuộc đã làm thế nào để biết còn khiến nó lan truyền ngoài
A trả lời chỉ tiến lên nắm lấy tay
Chiếc vòng mã não đỏ cổ tay chói lọi như lửa
Cũng giống như ấm trong lòng bàn tay
Mặt nóng bừng như lửa thiêu Giang Hằng cố chấp ép đối diện với
Trong đôi mắt sâu thẳm chỉ phản chiếu duy nhất hình bóng
Những ngón tay thon dài lướt qua eo siết chặt trong lòng bàn tay
cẩn trọng giữ vững giới hạn hề vượt qua ranh giới
Chỉ để một vùng lửa nóng rực ở nơi tiếp xúc
“Ngoan nào A Từ mặt đỏ thế”
“Những gì biết đều sẽ cho ”
“Chỉ là…”
“Chỉ là cái gì”
Ta khơi dậy tò mò ngẩng đầu truy hỏi
Chẳng đợi câu trả lời
Ngược chính vô tình đưa đến gần hơn để mặc chậm rãi thưởng thức
Mãi lâu mới tách
Hơi thở hòa quyện nhịp tim rối loạn như trống gõ
Ta hôn đến mơ màng trong đầu chỉ còn một mảnh hỗn độn
Giang Hằng ôm chặt cánh tay mạnh mẽ đến mức như hòa tận xương cốt
Giọng vang bên tai trầm kiên định khiến lòng an tâm:
“Đợi đến ngày thành thân sẽ cho tất cả”
“A Từ chỉ cần chờ ”
“Trước khi mọi chuyện thành công mọi rủi ro… để gánh hết”