Môn Chủ Thần Ẩn: Kinh Thành Phong Vân - Chương 513
So với ai thì bà ta đều biết tính khí của mấy hài tử trong nhà!
Có lẽ là bởi vì tổ tiên từng có một chiến thần cho nên hài tử Tiêu gia ăn mềm không ăn cứng, hơn nữa một khi buông tay để mặc bọn hắn đi thì không bao lâu, tâm tư của từng người sẽ càng không thể quản chế!
Đừng nói là tiểu bối, cho dù là cha chồng bại gia tử của bà ta kỳ thật cũng giống như vậy.
Háo sắc, nhưng tính tình cũng rất thối, đã quyết định làm gì là sẽ làm đến cùng, tuyệt đối sẽ không khuất phục.
Trượng phu của bà ta hay trưởng tử cũng đều như thế, cho nên đối đãi với Việt nhi và Yến nhi, bà ta vô cùng dụng tâm, cố gắng để cho bọn họ có thêm mấy phần nhu tình, biết lấy bà ta làm đầu, nhưng không nghĩ tới bà ta mới đi một thời gian mà quả nhiên, hài tử này vẫn bại lộ bản tính!
Không vội, bà ta sẽ từ từ kéo tính tình của nhi tử trở về!
Giờ phút này, Khương thị còn có mấy phần tự tin.
Nhưng mới trở về viện tử không bao lâu, Huệ ma ma bên cạnh lão thái thái đã đến, trong tay còn ôm một chồng kinh văn thật dày đặt xuống trước mắt Khương thị.
“Lão thái thái nói, mặc dù ngài đã trở về, nhưng tâm vẫn nên thanh tĩnh một chút, yên lặng một chút. Cho nên từ hôm nay trở đi, ngài cứ ở trong viện này sao chép kinh văn, đến giờ ăn thì đi tới chỗ lão thái thái hầu hạ lão nhân gia dùng bữa, sau này không thể lười biếng được nữa.” Huệ ma ma nhìn Khương thị, cũng dứt khoát nói.
Khương thị căn bản không nghĩ tới lão thái thái.
Đối với bà ta mà nói, đó chính là một lão bất tử, một chút tính khí cũng không có.
“Bảo ta chép kinh, hầu hạ lão thái thái!?” Bà ta nhất thời có chút không tiếp nhận được: “Trước đây bên cạnh lão thái thái không có ta hầu hạ không phải cũng rất tốt sao…”
“Có con dâu nhà ai không cần hầu hạ mẹ chồng? Trước đây lão thái thái khoan dung, không muốn giày vò ngài. Chỉ là bây giờ thấy ngài đã sinh mấy hài tử rồi mà tính tình vẫn không ổn định được, cho nên rất không yên tâm, quyết định sau này phải dạy bảo ngài thật tốt.” Huệ ma ma khách khí nói.
Khương thị nghiến răng nghiến lợi.
Lão bà tử chết tiệt!
“Thân thể ta không tốt, không thể nào hầu hạ mẹ chồng được, lỡ như mệt mỏi bị bệnh…” Khương thị vẫn không muốn như cũ.
“Ngài yên tâm, lão thái thái vừa mới gọi người mời đại phu túc trực sẵn trong nhà, đại phu sẽ đảm bảo ngài khỏe mạnh vô sự.” Huệ ma ma nói, lập tức đổi giọng: “Cho dù là sinh bệnh thì sao chứ? Nếu ngài vì hầu hạ mẹ chồng mà bệnh chết, vậy truyền ra ngoài, không chừng sẽ được người ta khen một tiếng chí thuần chí hiếu, không phải trước kia ngài yêu thích những thanh danh này sao? Hiện giờ lão thái thái nguyện ý thành toàn cho ngài.”
Khương thị xem như đã nhìn ra, cả nhà này chính là muốn giày vò bà ta.
“Ta cứ không đi thì sao? Ta có đại công sinh hài tử cho Tiêu gia, ba nhi một nữ, ai cũng ra dáng, mẹ chồng muốn khắt khe với ta, truyền ra ngoài, mặt mũi Tiêu gia còn muốn giữ hay không?” Không phải Khương thị không có chút sức lực nào.
“Nếu phu nhân không muốn, vậy thì gia pháp hầu hạ. Lão thái thái nói, bà ấy tuổi đã cao, bây giờ cũng nhìn ra được thanh danh thể diện gì đó đều là thứ yếu, vì con cháu dọn sạch chướng ngại, bảo vệ Tiêu gia hưng thịnh mới là chuyện quan trọng nhất. Ai cản đường các thiếu chủ tử thì cứ phạt người đó, cho dù có đánh chết thì cũng có bà ấy gánh vác!” Huệ ma ma lập tức lại nói.
Vừa nói như vậy, sắc mặt Khương thị đại biến.
Lão thái bà lại bất chấp rồi!
Bà ta vào cửa nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua bộ dáng tức giận của lão thái thái. Cho dù là bất mãn, lão thái thái cũng không muốn ức hiếp vãn bối là bà ta. Vì gia đình an bình không làm cho người ta chê cười, bà ấy có thể để cả đời mình phải chịu ấm ức!
Bây giờ lại muốn phạt bà ta!
Khương thị tức giận đến mức phát điên.
Bà ta không ngờ trong nhà này, vì đứa nữ nhi quý giá kia của bà ta mà già, trẻ đều đến bắt nạt bà ta!
Quả nhiên là ứng với lời nói của thần tiên năm đó, Tiêu Vân Chước chính là sao chổi hút vận mệnh của bà ta, nha đầu chết tiệt này sống càng tốt, thân thể và vận số của mẫu thân như bà ta sẽ càng kém hơn!