Môn Chủ Thần Ẩn: Kinh Thành Phong Vân - Chương 504
Hơn nữa hắn cũng không ngờ, bản thân chỉ ra ngoài tìm lão tướng quân thôi mà nơi này lại có thể đánh nhau…
Lúc vừa mới tiến vào, hắn cảm thấy Tiêu Vân Chước quả thực gan to bằng trời, một thần nữ mà cũng dám càn rỡ ở trước mặt hai vị công chúa như thế, nếu bị phạt cũng không tính là oan uổng…
Nhưng nghe xong những lời La Phi Nguyệt nói, hắn nhìn cô mẫu, đều cảm thấy bà ta nhất định là già đến hồ đồ rồi.
Cô mẫu cũng không lớn hơn phụ hoàng mấy tuổi, phụ hoàng bây giờ còn tuổi xuân đang độ, sao đầu óc cô mẫu lại mục nát thành bộ dáng này rồi?
Mấy lời nói liên quan tới vụ án Tần nữ kia, quả thực là muốn dọa c.h.ế.t hắn!
Hắn cũng không ngu, rất nhanh đã có thể phân tích ra nguyên nhân căn bản nhất.
Lúc hoàng tổ phụ còn sống, dưới gối có mấy vị công chúa, được sủng ái hay không có liên quan rất lớn tới thân phận của mẹ đẻ. Mẹ đẻ của Vinh Giang công chúa thân phận thấp, vốn chỉ là thị nữ bên cạnh một phi tử, may mắn được sủng hạnh một lần mới có Vinh Giang công chúa.
Hoàng tổ phụ chăm chỉ chính sự, phi tử hậu cung tuy không ít nhưng thật sự là đều được nhận ơn mưa móc. Mẹ đẻ Vinh Giang công chúa cũng không có sở trường hơn người, lại không có nhà ngoại hậu thuẫn cho nên địa vị không cao.
Công chúa của hoàng tổ phụ cũng không ít, chỉ là cũng không có người nào sống quá lâu, dẫn đến hoàng tổ phụ đã nhiều lần người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.
Đợi đến khi phụ hoàng đăng cơ, công chúa cùng thế hệ đã ít lại càng ít.
Trong đó người lớn tuổi nhất dĩ nhiên là Vinh Giang công chúa.
Để bày tỏ ưu đãi, phụ hoàng đối với Vinh Giang công chúa khoan dung rất nhiều, phong làm trưởng công chúa, cố ý cất nhắc.
Phụ hoàng coi trọng quy củ. Trong mắt ông ấy, Vinh Giang công chúa nếu là người lớn tuổi nhất trong số các tỷ muội, vậy phải cho bà ta thể diện. Cho nên yến tiệc lần đầu sau khi hoàng tỷ hắn hòa ly liền do Vinh Giang trưởng công chúa chủ trì.
Ai mà biết cô mẫu này của hắn lại cảm thấy mình quá có thể diện rồi?!
Hắn thật sự nghi ngờ, cô mẫu Vinh Giang thật sự bất bình thay cho hoàng tỷ, hay là mượn danh nghĩa của hoàng tỷ để làm việc, giúp đỡ Quản gia!
Tam vương gia càng nghĩ càng thấy loạn.
“Lão tướng quân nói phải.” Tam vương gia tùy tiện đáp: “Người đâu! Chuẩn bị kiệu! Chuẩn bị đưa Tiêu phu nhân về nhà, rồi lại đi tới phủ bổn vương đem sâm núi bổn vương mới có được đưa đi Tiêu gia, cho Tiêu… Cho Tiêu lão phu nhân cùng với Tiêu phu nhân dùng bồi bổ thân thể.”
Hắn thật đúng là không nghĩ tới, phụ nhân này lại ném hài tử của mình đi!
Cũng không biết rốt cuộc là bệnh thật hay là bệnh giả…
Nếu là thật… cả hai mẫu nữ đều đáng thương, nhưng nếu là giả… Hắn cũng không thể nào chấp nhận được loại ác phụ ngay cả nữ nhi ruột thịt của mình cũng không dung này!
Lục lão tướng quân vui tươi hớn hở: “Tam điện hạ đã nói vậy rồi, cũng đừng thất thần nữa chứ?”
“Chờ một chút!” Trưởng công chúa cũng không nhịn được nữa: “Đưa Tiêu phu nhân về cũng được, nhưng Tiêu Vân Chước này, nàng ta coi thường Hoàng gia thì nói thế nào? Hôm nay nàng ta rất khoa trương, còn nguyền rủa bổn cung, không chỉ có như vậy…”
Trưởng công chúa nói xong, chỉ vào Khương Nguyên: “Các ngươi nhìn xem, người này là do nàng ta đánh! Ngay trước mặt bản cung cùng Di Thuận, Tiêu Vân Chước cũng dám hành hung, còn để nha hoàn của nàng ta cưỡng ép dẫn người đi, muốn đánh muốn g.i.ế.t., trong mắt của nàng ta còn có hoàng gia không?”
Những nếp nhăn trên mặt Lục lão tướng quân đều sâu hơn mấy phần.
Tội danh này rất lớn!
“Nói phải!” Ông ấy nghiêm trang gật đầu: “Như vậy đi, bổn tướng ngày mai tiến cung một chuyến, đem chuyện hôm nay nói với bệ hạ, để bệ hạ c.h.é.m đầu của nàng nhé?”
“Lão tướng quân, cũng không đến mức cáo trạng với phụ hoàng đâu, dù sao Tiêu Vân Chước cũng là quan tâm mẫu thân, có thể hiểu được…” Tam vương gia lập tức nói một câu.