Mệnh phượng giả, đế vương thật - Chương 3
Nhìn và nhị hoàng tử phối hợp ăn ý Tiêu Thành Thiện hất tay áo bỏ
Trong ba bọn họ kẻ tin mệnh phượng của nhất là tam hoàng tử
Tương truyền năm xưa khi hoàng hậu mang thai cũng từng tiên đoán mang mệnh phượng
Sau nàng thật sự trở thành hoàng hậu
Khi tin chỉ khẩy
Khi đó hoàng đế lên ngôi ngai vàng vẫn vững tiểu thư của Trấn Quốc Tướng quân lập làm hoàng hậu gì mà lạ chứ
Kẻ yếu kẻ già lên
Giữa trời đại tuyết hoàng hậu truyền cung là trò chuyện gia đình
Ngay cả phụ thân một kẻ luôn biết thời biết thế cũng lộ vẻ bất mãn:
“Hoàng hậu rốt cuộc ý gì đây Trời lạnh thế lỡ làm Phượng Ngữ của chúng cóng thì ”
Ngồi trong xe ngựa quấn kín bằng lông thú bên trong còn đặt hỏa lò sưởi ấm
Tay ôm một chiếc lò sưởi nhỏ dù tuyết rơi dày đặc bên ngoài vẫn cảm thấy lạnh
Đến cổng cung đã thấy từ xa một tuyết
Đến gần mới nhận đó là thật
Tiêu Thành Túc đang đợi ở cổng cung
Dường như đã đó lâu đến nỗi đầu phủ đầy một lớp tuyết dày cả tấc
Bất chấp sự ngăn cản của nha xuống xe đưa tay chọc chọc
Nhìn thấy chóp mũi đỏ ửng còn thở trắng phả mới yên tâm
“Tiêu Thành Túc ngươi nghĩ gì thế Khổ nhục kế ”
Giọng chẳng hề dễ chút nào
Lên xe một lúc lâu mới mở miệng:
“Phượng Ngữ giờ hoàng hậu triệu cung ai cũng biết đây là hồng môn yến Tuyết rơi lớn thế còn dám đến ”
Ta nhạt:
“Ta tìm núi nhưng cũng sợ núi tự tìm đến huống chi đây còn là ngọn núi cao nhất của một nước”
Tiêu Thành Túc như hiến vật quý lôi một bình ngọc từ trong áo đầy hứng khởi:
“Này đã chuẩn sẵn cho Phương pháp tuy đơn giản nhưng hiệu nghiệm”
“Chỉ cần uống viên thuốc trong chốc lát mặt sẽ đỏ bừng thân đổ mồ hôi”
Ta nghiêng đầu nheo mắt :
“Nghe giống loại thuốc đó ”
Tiêu Thành Túc lập tức đỏ mặt nghiêm túc :
“Muội xuất giá ăn như thế…”
Dù chắc sẽ dùng đến nhưng vẫn nhận lấy viên thuốc
Dẫu tuyết lúc xuống xe còn cứng ngắc
Nếu nhận cũng thấy nỡ
Bàn tiệc hồng môn mà hoàng hậu bày đặt một tòa cao đài
Từ cao xuống thể thu hết cảnh hoàng cung mắt
Khi bước lên hoàng hậu và tam hoàng tử đều đã ở đó
“Phượng Ngữ triệu con đến trong thời tiết chẳng qua chỉ cùng con ngắm tuyết rơi hoàng thành Con sẽ trách bản cung chứ”
Hoàng hậu mỉm nhưng ý chạm đến đáy mắt
Tam hoàng tử bên cạnh :
“Mẫu hậu hỏi như dù trách Phượng Ngữ cũng dám ”
Trên bàn chỉ bày mấy món ăn đơn giản dù vẫn còn ấm nhưng để tiếp khách thế phần keo kiệt
Nhìn thấy ánh mắt lướt qua hoàng hậu giải thích:
“Trời lạnh thế bản cung cũng làm khó cung nhân nên chỉ chuẩn chút ít”
“Hoàng hậu nương nương quan tâm đến cung nhân Phượng Ngữ xin lĩnh giáo”
Ta đáp giọng điềm tĩnh chút sơ hở
“Nghe gần đây Phượng Ngữ qua thân thiết với nhị hoàng tử con chắc chắn rằng thể kế vị ”
Hoàng hậu bất ngờ lên tiếng trực tiếp nhắm
Ta vội quỳ xuống:
“Nương nương thần nữ nào hiểu chuyện triều chính với nhị hoàng tử cũng chỉ đơn thuần dùng bữa đôi lần mà thôi”
Thái độ khiêm nhường khiến sắc mặt hoàng hậu dịu bà đưa tay đỡ lên
“Phượng Ngữ Thành Thiện từ khi gặp con liền một lòng cưới con làm chính phi
Hay là để bản cung thỉnh hoàng thượng ban hôn chờ đến mùa xuân hai con sẽ thành thân”
Ta xoay nhẹ bông tuyết rơi tay chậm rãi đáp:
“Hoàng hậu nương nương thần nữ thể tự quyết vẫn về bẩm báo phụ thân”
Tam hoàng tử lộ rõ vẻ vui mừng định lên tiếng gì đó
hoàng hậu đã lên tiếng :
“Các con cứ trò chuyện thêm bản cung chút mệt về cung ”
Bà còn cố ý cho lui hết cung nhân
Cao đài rộng lớn chỉ còn và tam hoàng tử đối diện
4
Tam hoàng tử rốt cuộc nhịn mở miệng:
“Phượng Ngữ chứ Ta và nhị ca ai nhiều cơ hội hơn”
“Dĩ nhiên là cho rằng hoàng thượng sẽ truyền ngôi cho ngươi”
Ta thản nhiên câu thể gọi là táo bạo
“Phượng Ngữ là đích tử của Trung cung mới là chính thống”
Hắn lớn tiếng phản bác
“Vậy thì Nếu chỉ dựa thân phận đích tử khi ngươi mới chào đời hoàng thượng đã lập ngươi làm thái tử ”
Ta thẳng còn nhạt một tiếng
Tiêu Thành Thiện giận tím mặt từng bước ép sát
“Nếu vì binh quyền trong tay phủ tướng quân hoàng thượng đã sớm lập nhị hoàng tử làm thái tử ”
Ta tiếp tục châm chọc
“Nếu ngoại tổ của thiên hạ đã chẳng rơi tay phụ hoàng”
Vừa dứt lời dù ngốc cũng nhận đã điều nên
Ta từng bước lùi về phía lớn tiếng:
“Dù thế lực ngoại tổ ba đời hiển hách nhưng Phượng Ngữ cũng gả cho tam hoàng tử”
Nói xong nhảy xuống từ cao đài
Sắc mặt Tiêu Thành Thiện lập tức đại biến
Nếu chết ở đây khó mà thoát tội
Khi sắp rơi xuống đất một đôi tay đón lấy
Là Tiêu Thành Túc
Bên cạnh còn hoàng đế sắc mặt xanh mét
Rõ ràng đã những lời của Tiêu Thành Thiện
“Tiêu Thành Thiện trẫm thật ngờ hóa thiên hạ họ Tiêu do phủ Phùng nhà ngươi giành lấy ”
Hoàng đế lạnh lùng với tam hoàng tử kẻ vẫn đang sững sờ cao đài
Tiêu Thành Thiện lăn lộn bò xuống quỳ rạp đất dập đầu liên tục:
“Phụ hoàng là con yêu nữ kích động đây ý của nhi thần”
“Phượng Ngữ thể ép ngươi thốt những lời ”
“Nàng nhảy xuống từ cao đài chẳng lẽ là để vu oan cho ngươi”
Liên tục hai câu hỏi ánh mắt hoàng đế đã tràn đầy thất vọng
Tiêu Thành Túc ánh mắt mang theo chút thú vị
Chúng khẽ mỉm
Tất cả đều hiểu rõ từ đây tam hoàng tử đã mất cơ hội
Bức bách chỉ là chuyện nhỏ
Quan trọng hơn quyền thế của phủ tướng quân quá lớn mới là lý do hoàng thượng lập thái tử
Lần Tiêu Thành Thiện đã tự dâng lên một cái cớ
Tranh đoạt ngôi vị đã thất bại
Trên đường đưa về phủ Tiêu Thành Túc vẫn rời mắt khỏi
“Phượng Ngữ sợ đến kịp ”
Ta vén rèm xe tuyết rơi bên ngoài thản nhiên đáp:
“ ngươi đã đến kịp”
“Tiêu Thành Túc đang lợi dụng ngươi”
Hắn nhạt:
“Ta biết”
“Nhị hoàng tử sẽ trở thành hoàng đế”
Hắn nhẹ giọng :
“Không cả chỉ cần vui là ”
Đầu xuân tin tức hoàng thượng lâm bệnh nặng truyền
Mặc dù tin tức phong tỏa chặt chẽ nhưng phụ thân vẫn tìm cách dò la một ít
Là hoàng hậu ngày ngày cho bỏ độc dược hàn tính đồ ăn của hoàng thượng
Đến khi phát hiện bệnh tình đã thể cứu chữa
Hoàng thượng phế hậu chỉ giam bà tẩm cung
biết nhiều hơn phụ thân
Hoàng hậu nhốt trong tẩm cung mỗi ngày ngoài thức ăn đưa còn một bát thuốc độc
Ban đầu bà chịu uống
khát đến mức chịu nổi cũng chẳng buồn quan tâm đó là nước gì
Giờ đây bà đã phát điên
Tin tức là do tứ tỷ và ngũ tỷ gửi
Dù phụ thân vô năng nhưng ánh mắt chuẩn xác
Tổng quản thái giám liên hệ mật thiết với hoàng hậu đã hoàng thượng đánh chết ngay trong cung
Lão thái giám hiện tại chính là hoàng thượng tín nhiệm nhất
Ngày hoàng thượng băng hà chính lão là tuyên di chiếu
Những lời mở đầu trong chiếu thư ai bận tâm
Mọi chỉ thấy câu cuối cùng—
“Truyền ngôi cho nhị hoàng tử Tiêu Thành Trọng”
Quý phi thoáng nghi hoặc nhưng thấy Tiêu Thành Túc khẽ lắc đầu bà cũng đòi xem chiếu thư
Tiêu Thành Trọng đầy phấn khởi bước lên tiếp chỉ
Lúc thể tin rằng thực sự mang mệnh phượng
Sau lễ đăng cơ liền bắt đầu chuẩn đại điển sắc phong hoàng hậu
Phụ thân trở thành quốc trượng những kẻ từng nịnh bợ giờ sang nịnh bợ
Lễ vật ngừng tuôn Vân phủ như nước chảy
Phụ thân phát hiện lục tỷ còn giá trị lợi dụng
Dù dung mạo của nàng vẫn vài phần giống chúng
Nếu kẻ tinh mắt nhận rằng tân hoàng hậu và hoa khôi Phù Dung trông chẳng khác gì tỷ ruột thịt—
Thì chức quốc trượng của cũng chẳng dễ dàng vững
Hắn sai ám sát lục tỷ
tú bà đã sớm nhận thư báo của
Bà lập tức bố trí mai phục ngay trong thư phòng của lục tỷ
Dù hiện tại lục tỷ chính là cây hái bạc của bà
Dĩ nhiên một kẻ tham tiền như bà thể để nàng chết dễ dàng như
Dù phụ thân là quốc trượng chẳng lẽ còn lớn hơn cả hoàng hậu tương lai
Tú bà cần suy nghĩ nhiều liền biết nên về phía nào
Một kế thành phụ thân nghĩ một kế khác
Hắn mua chuộc một vị khách cũ của lục tỷ lợi dụng lúc ân ái đột nhiên hạ sát thủ