Mẹ của Godzilla - Chương 4
11
Cuối cùng, Lâm Mộng Duy hoàn toàn sụp đổ.
Nhưng báo ứng dành cho cô ta không chỉ dừng lại ở đó.
Cư dân mạng sau khi xem xong buổi livestream rõ ràng không dễ dàng bỏ qua cho cô ta, và một “cuộc chiến tiêu diệt hoa sen đen” bắt đầu.
【Lâm Mộng Duy, cô chịu thua rồi sao? Khi cô dẫn dắt fan đi công kích Giang Lệ, cô có nghĩ đến cảnh tượng thảm bại ngày hôm nay không? Đáng đời! Tự làm tự chịu!】
【Buồn cười chết mất, bất kỳ loại nhiệt nào cô cũng dám bám vào, đàn ông nào cô cũng dám quyến rũ, đúng là cái túi ni lông rẻ tiền, đựng được mọi thứ.】
【Chọc vào Lục Tồn và Giang Lệ, cô đã đá vào tấm thép cứng rồi đấy ~】
Nhân lúc bây giờ còn nóng, tôi tiện tay gửi đoạn video Lâm Mộng Duy từng làm Lục Tồn mê man trong văn phòng, định cưỡng bức anh, thậm chí còn tiện tay bắt cóc Godzilla, cho các trang tin tức lớn.
Ngay sau khi video được phát tán, phần bình luận dưới bài đăng của tôi và Lục Tồn bùng nổ:
【Lục Tồn, ngài đúng là Thái tử gia xui xẻo nhất trong số các Thái tử gia ở đất Bắc Kinh này rồi, ăn mấy hạt hạnh nhân mà suýt mất cả quần.】
【Đủ rồi Giang Lệ, tôi thương cô quá, cô là Ninja Rùa sao!? Nếu là tôi, chắc đã vác dao đi xử con sen độc hại kia rồi!】
Tôi bĩu môi, không mấy quan tâm.
Giới giải trí tôi còn lạ gì nữa?
Nếu ngay từ đầu tôi công khai mình là vợ của Lục Tồn.
Thì phần lớn mọi người sẽ cho rằng thành công của tôi là nhờ vào Lục Tồn, chứ không phải từ nỗ lực của chính mình.
Tôi muốn khi người ta nhắc đến tôi, cái tên được nói đến là “Giang Lệ”, chứ không phải là “cô vợ nhỏ của Thái tử gia Bắc Kinh Lục Tồn.”
Ôi, làm người thật không dễ dàng gì.
Chuyện gì cũng phải tính trước, xem xét mọi bước đi.
12
Kết quả của hàng ngàn tài khoản tiếp thị cùng tham gia là.
Chỉ sau một đêm.
Lâm Mộng Duy từ vị trí “tiểu hoa đán” nổi tiếng rớt xuống, trở thành con chuột chạy qua đường bị người người đuổi đánh.
Những hành vi bắt nạt diễn viên mới, dựa thế ức hiếp đồng nghiệp của cô ta cũng lần lượt bị phanh phui.
Danh tiếng thối rữa, Lâm Mộng Duy không còn nhận được bất kỳ tài nguyên nào nữa.
Nghe nói, công ty của cô ta còn đòi lại khoản bồi thường hợp đồng lên đến 100 triệu nhân dân tệ.
Lâm Mộng Duy không chỉ bị phong sát.
Mà Lục Tồn còn âm thầm ra lời cảnh báo, rằng ai dám để cô ta kiếm được một đồng thì công ty đó cũng không còn đường sống.
Bế tắc, Lâm Mộng Duy chỉ còn cách livestream kiếm tiền.
Đáng tiếc là cư dân mạng không ủng hộ cô ta:
【Ồ, ồ, đây chẳng phải là cô 80 sao? Cô còn dám xuất hiện à! Gọi quản trị viên, gọi Thái tử gia! Gọi Giang Lệ! Mau khóa phòng livestream của cô 80 này lại!】
【Biến đi, sen độc, người đáng thương nhất rõ ràng là Giang Lệ, không phải sao? Người ta rõ ràng có Thái tử gia làm chỗ dựa, nhưng chưa bao giờ khoe khoang, sống thực tế, cuối cùng lại bị ả trà xanh như cô hết lần này đến lần khác làm trò cọ nhiệt. Rốt cuộc ai mới là người đáng thương chứ?】
【Còn nhớ trước đây cô từng nói có bí mật muốn tiết lộ không? Thôi rồi, giờ chúng tôi đều biết rồi, cô không phải người, cô là cầm thú.】
Để “ngăn chặn” cư dân mạng tấn công Lâm Mộng Duy quá mức.
Chính quyền nhanh chóng khóa tài khoản livestream của cô ta.
Cư dân mạng bắt đầu tò mò, một người không nhà, không tiền như cô ta sẽ đi đâu?
Khi mọi người đang bàn tán sôi nổi.
Một người lén lút bấm chuông biệt thự nhà tôi.
Bên ngoài cổng, Lâm Mộng Duy tháo khăn quàng cổ, lộ ra đôi mắt đỏ ngầu.
Rõ ràng, cô ta đã rất lâu rồi không có một giấc ngủ ngon.
“Giang Lệ, tôi biết lỗi rồi, xin lỗi cô, cô có thể để Lục Tồn tha cho tôi một con đường sống được không?”
Hai bàn tay khô cằn, không còn giọt máu của Lâm Mộng Duy bám chặt vào song sắt.
Cô ta do dự một lúc lâu, cuối cùng quỳ xuống trước tôi:
“Tôi biết trong lòng cô có giận, hận tôi cũng là lẽ phải, xin lỗi cô, những năm qua là tôi đã khiến cô chịu quá nhiều ấm ức.
“Tôi có thể viết giấy nợ cho cô, cô cứ nói đi, cô muốn bao nhiêu, sau này tôi kiếm được tiền sẽ trả dần cho cô!”
Tôi bình tĩnh rút điện thoại ra và bấm số 110.
“Xin chào, cảnh sát ạ, có người đang quấy rối trước nhà tôi…”
Lâm Mộng Duy sợ đến nỗi không kịp nhặt lại khăn quàng, quay đầu bỏ chạy.
Tôi là kiểu người không bao giờ tiêu tốn năng lượng cho những thứ không đáng.
Tôi không bao giờ tự trừng phạt mình vì lỗi lầm của người khác, và càng không bao giờ băn khoăn chuyện có nên tha thứ cho ai hay không.
Sau này, Lục Tồn kể với tôi.
Lâm Mộng Duy đã nợ ngập đầu, không còn nhà để về.
Thậm chí để trốn nợ, cô ta không ngại nhảy vào một cống nước bẩn để trốn.
Tôi lướt Weibo.
Một phút trước.
Một tay săn ảnh nổi tiếng vừa cập nhật một bức ảnh mới —
Lâm Mộng Duy khoác trên mình một tấm chăn rách nát, co ro trong một trạm thu gom phế liệu.
Tay cô ta còn đang cầm một miếng bánh mì mốc meo để ăn.
Bình luận nóng của cư dân mạng: 【Đây là một kiệt tác hội họa thế giới – Bông sen đen nở rộ trong bãi rác.】
13
Lâm Mộng Duy đã phải nhận sự báo ứng xứng đáng.
Còn tôi thì đang nằm trên chiếc xe bảo mẫu siêu sang mới được công ty cấp, cười hạnh phúc.
Bên ngoài cửa sổ.
Một chiếc Rolls-Royce Cullinan màu đen không hài lòng bấm còi.
Dù ở xa, tôi vẫn nghe rõ mồn một những lời của hai cha con.
Godzilla: 【Ba ơi, ba vô dụng quá, khi mẹ ngồi xe của ba, mẹ còn chẳng vui bằng khi ngồi xe của người khác.】
Lục Tồn: 【Rất tốt, Godzilla, nhớ kỹ việc con đã làm hôm nay, con chim con thích chống đối ba sẽ không bao giờ học được cách hóa thành người.】
Godzilla: 【o(╯□╰)o Thật ư, xin lỗi ba. Ba ơi, dạy con cách biến thành người đi mà ~ con muốn mặc đồ đôi với mẹ ~】
……
Ba năm nữa lại trôi qua.
Cuối cùng Godzilla cũng học được cách hóa thành người.
Từ một chú “vẹt hoàng yến” nghịch ngợm, cô bé đã tiến hóa thành một nữ sinh tiểu học với hai bím tóc.
Không biết học từ đâu ra mấy tiểu thuyết ngôn tình, cô bé khóc lóc nài nỉ bắt chúng tôi đổi tên cô thành “Lục Gia Nghi.”
【Mẹ ơi, tại sao mẹ lại đặt tên con là Godzilla chứ! o(╥﹏╥)o Con đâu phải là con quái vật xấu xí đâu.】
Tôi xấu hổ gãi mũi.
Bởi vì…
Khi đó, tôi vô cùng sửng sốt khi phát hiện mình đã sinh ra một quả trứng, và chắc chắn rằng mình đã sinh ra một con quái vật, nên ngay lập tức nghĩ đến cái tên Godzilla.
Còn Lục Tồn – người đàn ông sợ vợ – tất nhiên sẽ không phản đối bất cứ ý kiến nào của tôi.
……
Godzilla, lần đầu hóa thành người, vô cùng phấn khích.
Việc đầu tiên mỗi sáng cô bé làm là kéo tôi ra ngoài đi dạo.
Vì vậy, trong ba ngày liên tiếp, từ khóa #Thái tử gia Bắc Kinh Lục Tồn và ảnh hậu Giang Lệ giấu kín một cô con gái 6 tuổi# không thể không xuất hiện trên các bảng xếp hạng nóng của Weibo.
Cư dân mạng khóc ròng:
【Cặp đôi tôi ghép hóa ra đã sớm có con rồi, còn không cho chúng tôi làm mẹ nuôi của đứa trẻ! Tình yêu bao năm qua, cuối cùng chúng tôi đều đã trao nhầm!】
Lục Tồn xin lỗi với tốc độ cực nhanh.
Không nói nhiều, anh lập tức mở livestream và tặng ngay 10 triệu hồng bao, mới có thể an ủi được các cư dân mạng đang bị tổn thương.
14
Lục Gia Nghi không phải là một đứa trẻ ngoan.
Bình thường cô bé nghịch ngợm gây chuyện ở trường đã đành, thỉnh thoảng còn đưa bạn nam về nhà.
Lục Tồn đã mắng cô bé nhiều lần mà vẫn không sửa, cô bé cứ khăng khăng phải đi trêu ghẹo những cậu bé ngoan ngoãn nhà người ta.
Cho đến một ngày.
Khi cô bé lên cấp 3, đột nhiên khóc lóc chạy về nhà.
“Mẹ ơi, con không muốn đi học nữa.
“Hôm nay con hít một hơi từ cậu bạn ngồi cạnh, vì trên người cậu ấy có một mùi hương rất dễ chịu… Đây là lần đầu tiên con ngửi thấy mùi của người khác, nên con không kiềm được mà lại gần…
“Nhưng rồi cậu ấy bảo con là đồ lưu manh, ghét con cả đời, hu hu hu, xấu hổ quá mẹ ơi.”
Nghe xong lời than thở của Lục Gia Nghi.
Tôi nằm trên chiếc ghế treo, nhàn nhã dùng ngón chân đá nhẹ Lục Tồn.
Lục Tồn cố tỏ ra bình tĩnh, hắng giọng, lấy dáng vẻ của một ông bố nghiêm nghị:
“Godzilla, chuyện đó là bình thường.
“Ba cũng từng trải qua rồi.”
Lục Gia Nghi sụt sịt:
“Con biết mà ba, ba mỗi đêm đều tranh thủ lúc mẹ ngủ để ôm mẹ hít lấy hít để.”
Lục Tồn điên tiết:
“Ba đã bảo là không được lén vào phòng của ba mẹ!! Con bao nhiêu tuổi rồi hả!”
Sau khi hai cha con đi rồi.
Tôi bỗng thấy trong nhà có mùi lạ.
Tìm kiếm một hồi, tầm nhìn của tôi cuối cùng dừng lại ở cái móc treo hình quả cầu lông trắng bên cạnh cặp sách của Lục Gia Nghi.
Như bị ma xui quỷ khiến, tôi đưa mũi lại gần hít thử.
Phì… Mùi cáo nồng quá.
Sau đó, tôi phát hiện ra một bí mật.
Mỗi khi trời mưa và có sấm chớp, ngoài hàng rào đối diện với phòng của Lục Gia Nghi, luôn có một con cáo trắng hơi hói lén lút xuất hiện.
Vậy nên.
Cái móc treo hình quả cầu lông trắng đó là…?
**Hết truyện.**