Luân Hồi Báo Ứng - Chương 3
8.
Tôi dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất, nhưng thốt ra những lời lạnh lẽo nhất.
“Không được đâu, vì trên người em bẩn quá, chị sợ bị lây nhiễm mất.”
Vương Nha Nha sững sờ, nhìn tôi với ánh mắt không thể tin nổi.
Nó không hiểu tại sao người từng đối xử tốt với nó, chăm sóc, giúp đỡ và thấu hiểu nó lại đột nhiên trở nên lạnh lùng ích kỷ như vậy.
Trên gương mặt ba mẹ tôi hiện lên vẻ không đồng tình, nhưng họ đều im lặng.
Họ luôn tôn trọng quyết định của tôi, họ sẽ đưa ra lời khuyên nhưng chỉ sau đó, và sẽ luôn tôn trọng lựa chọn của tôi.
“Chị ơi, có phải chị hiểu lầm em chuyện gì rồi không? Em có thể giải thích hết mà.”
Lúc này, Vương Nha Nha thực sự có chút hoảng hốt.
“Chị có phải nghĩ rằng vụ bọn buôn người lần trước có liên quan đến em không? Thật oan uổng quá, hôm đó em chỉ ra ngoài mua tài liệu thôi mà.”
“Nếu em thực sự cùng phe với bọn chúng, thì sao em lại khai tên của bọn buôn người cho cảnh sát được chứ?”
“Chị nhìn vết thương trên người em đi, tất cả đều là do bọn chúng đánh đập, suýt chút nữa đánh chết em. Chị nhất định phải tin em.”
Vừa nói, nước mắt nước mũi nó tuôn trào, cơ thể run rẩy vì kích động.
Nếu là người không biết rõ sự thật, chắc chắn sẽ nghĩ rằng nó vô tội.
Tôi khẽ nhếch môi, cười lạnh.
“Em diễn giỏi như vậy, không đi làm diễn viên thì thật phí tài năng. Nếu không phải Vương Chí Cương khai với cảnh sát rằng chính em đã bày mưu dụ dỗ tôi và ba người phụ nữ bị giam cầm khác, thì tôi suýt nữa đã tin rồi.”
Đương nhiên, đây không phải là lời khai của hắn, mà là sự thật mà kiếp trước tôi đã nghe thấy khi bị giam trong hầm ngầm.
Trong mắt Vương Nha Nha thoáng qua một tia hoảng loạn, nhưng nó lập tức lấy lại bình tĩnh.
“Chị ơi, bọn chúng đang lừa chị đấy. Em còn nhỏ thế này, làm sao có đủ khả năng làm chuyện đó được? Thật đấy, chị phải tin em.”
“Từ nhỏ em đã được chị tài trợ mà lớn lên. Nếu không có chị, em đã không được như hôm nay. Em cảm ơn chị còn không hết, làm sao có thể hại chị được chứ?”
“Nếu em thực sự cấu kết với bọn chúng, thì em ra đường sẽ bị xe đâm chết!”
Nó nói chắc nịch, cứng rắn, thậm chí còn thề độc.
Mẹ tôi có chút mềm lòng, vừa định mở miệng nói gì đó thì tôi đã cắt ngang:
“Được thôi, nếu em nói chị oan uổng cho em, vậy chị sẽ dẫn em đi gặp ba người phụ nữ bị bắt cóc vừa được cứu về, em dám đối chất trực tiếp với họ không?”
Ngay lập tức, sắc mặt nó trắng bệch. Nó không dám đối chất, bởi vì tất cả những gì tôi nói đều là sự thật.
Nó cũng không thèm giả vờ nữa, nét mặt đáng thương và nịnh nọt chuyển thành tức giận và căm hận.
“Đúng, tất cả đều do tôi làm đấy! Bọn chúng nói nếu tôi không nghe lời, chúng sẽ đánh chết tôi.”
“Tôi cũng chỉ vì không muốn bị đánh chết thôi. Tôi có làm gì sai đâu? Hơn nữa, tại sao bọn họ sinh ra đã được hưởng sung sướng, còn tôi lại sinh ra trong địa ngục?”
“Thế giới này vốn bất công, tôi chỉ muốn nó công bằng hơn một chút thôi. Tôi muốn sống sót thì có gì sai chứ!”
9.
Những lời lẽ ích kỷ vừa thốt ra, nét thương hại trên gương mặt ba mẹ tôi lập tức biến mất.
Loại người này vừa ích kỷ vừa độc ác, giống hệt con rắn độc trong câu chuyện “Nông phu và con rắn”, lúc nào cũng có thể quay lại cắn chết người đã cứu mình.
Tôi khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nhìn nó.
“Dân làng không giam cầm hay trói buộc em, em hoàn toàn có thể báo cảnh sát bất cứ lúc nào, cũng có thể bỏ trốn bất cứ lúc nào, thậm chí còn có vô số người tốt sẵn sàng giúp đỡ em.”
“Em muốn sống sót không có gì sai, nhưng không nên đánh đổi bằng việc đẩy những người phụ nữ vô tội khác xuống địa ngục. Em hoàn toàn có cách tốt hơn để tự cứu mình, nhưng em lại chọn cách tồi tệ nhất, thậm chí còn hết lần này đến lần khác tiếp tay cho kẻ ác, lấy việc hành hạ họ làm niềm vui.”
“Vương Nha Nha, chị sẽ không tài trợ cho em một đồng nào nữa, vì em không khác gì đám súc sinh kia!”
Thấy tôi quyết liệt và tàn nhẫn như vậy, Vương Nha Nha cũng không che giấu nữa, lập tức xé bỏ lớp mặt nạ giả tạo của mình.
Nó lăn ra sàn nhà, vừa khóc lóc vừa ăn vạ.
“Chị đã tài trợ cho em bao nhiêu năm rồi, bây giờ dựa vào cái gì mà nói không tài trợ nữa là không tài trợ nữa? Em không đồng ý!”
“Nếu các người không đưa tiền cho em, em sẽ nằm đây không đi đâu hết. Em sống không tốt thì các người cũng đừng mong sống yên ổn!”
Nó tưởng rằng cách này có thể uy hiếp được tôi.
Tôi bật cười khinh miệt: “Vừa hay, ba gia đình của ba nạn nhân được cứu về vẫn đang tìm em. Bây giờ chị sẽ gọi cho họ, chắc chắn họ sẽ rất vui lòng ‘tài trợ’ cho em đấy.”
Nghe tôi nói vậy, nó hoảng sợ bật dậy khỏi sàn nhà.
Ánh mắt đầy căm hận, nó nghiến răng nói: “Chờ đó, tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu!”
Nói xong, nó giận dữ đập cửa bỏ đi.
Mẹ tôi thở dài: “Không ngờ nó nhỏ tuổi như vậy mà tâm địa lại độc ác nhẫn tâm đến thế. Nan Nan, sau này đi học mẹ sẽ đưa đón con mỗi ngày, cẩn thận vẫn hơn.”
Tôi không nghĩ rằng nó thực sự có thể gây ra mối đe dọa nào cho tôi, nếu nó có bản lĩnh đó thì đã không bị dân làng bắt nạt đến mức không dám phản kháng rồi.
Nhưng để ba mẹ yên tâm, tôi vẫn ngoan ngoãn gật đầu.
“Dạ, con nghe lời mẹ.”
…
Tưởng rằng từ đây Vương Nha Nha sẽ yên phận mà biến mất.
Nhưng không ngờ tôi vẫn đánh giá thấp nó, đúng là một kẻ có đầu óc, vậy mà nó lại bắt đầu livestream.
Nó sử dụng những từ khóa hot nhất hiện nay: “Trẻ em miền núi bị bỏ rơi”, “Bị dân làng bạo hành và xâm hại”, “Không có tiền đi học bị đuổi khỏi trường”…
Thêm vào đó là thân phận nạn nhân trong vụ án bắt cóc giam cầm từng gây chấn động dư luận.
Chỉ sau mười phút phát sóng trực tiếp, lượng người xem đã vượt quá ba mươi ngàn, nền tảng livestream cũng bắt đầu liên tục đề xuất kênh của nó.
Nó ngồi trong căn nhà đất xiêu vẹo, môi trường bừa bộn chật chội, cánh tay trần đầy vết bầm tím thâm tím, nhìn mà giật mình kinh hãi.
“Có những người sinh ra đã ở thành Rome, còn có những người chỉ để sống sót thôi đã vô cùng khó khăn.”
“Từ nhỏ em đã là đứa trẻ bị bỏ rơi ở miền núi, ba mẹ đưa anh trai và em trai lên thành phố, họ nói con gái thì vô dụng, chờ đến khi mười tám tuổi sẽ gả đi đổi lấy của hồi môn cho anh trai cưới vợ.”
“Nhiều người đều biết rằng trẻ em miền núi, đặc biệt là con gái, có cuộc sống vô cùng bi thảm, không chỉ bị coi thường, bị bắt nạt đánh đập, mà còn đáng sợ hơn là bị xâm hại… Em đã trải qua tất cả những điều đó, thậm chí là những thứ biến thái kinh khủng hơn, nhưng em chỉ có thể nhẫn nhịn, vì em muốn sống sót.”
“Ước mơ của em là thi đỗ đại học, thoát khỏi nơi này, đó cũng là hy vọng và động lực duy nhất để em tiếp tục sống. Nhưng gần đây người tài trợ cho em đã ngừng gửi tiền. Lý do rất đơn giản, vì người đó cảm thấy em đã bị quá nhiều người đàn ông cưỡng bức, bẩn thỉu và xui xẻo.”
“Em đã quỳ xuống dập đầu cầu xin, hứa sẽ cố gắng học tập, sau khi tốt nghiệp sẽ trả lại gấp mười gấp trăm lần số tiền đó, nhưng người đó vẫn từ chối và còn đuổi em ra khỏi nhà.”
“Nếu có thể lựa chọn, em cũng không muốn trải qua cuộc sống đau khổ như vậy, nhưng rốt cuộc em đã làm sai điều gì, tại sao ông trời lại bất công với em như vậy?”
10.
Đoạn video đó nhanh chóng lan truyền trên khắp các trang mạng xã hội.
Cùng với sự nổi tiếng của đoạn video, Vương Nha Nha cũng trở thành hiện tượng, hàng ngàn người tốt bụng chuyển tiền tài trợ cho nó đi học.
Thậm chí còn có những người chuyên vạch trần sự giả dối đến tận làng của nó để điều tra, và phát hiện ra mọi thứ nó nói đều là sự thật.
Điều này càng khiến độ hot của câu chuyện tăng cao hơn nữa.
Dưới phần bình luận của video, vô số người lên tiếng ủng hộ:
【Nha Nha, em không làm gì sai cả, sai chính là lũ cặn bã súc sinh kia!!!】
【Địa ngục trống rỗng, ác quỷ hiện hữu trên nhân gian. Em nhất định đừng để bọn chúng đánh bại. Chỉ cần em tiếp tục cố gắng học tập, em nhất định sẽ thay đổi được số phận của mình, thoát khỏi ngọn núi ấy!】
【Người trước đây tài trợ cho em chắc chắn cũng không phải người tốt đẹp gì. Có ai tìm được thông tin của kẻ đó không? Thứ cầm thú này cũng đáng chết!】
【Đồng ý! Giả vờ làm từ thiện, lấy hết danh tiếng tốt về mình, thực ra chỉ là một tên lừa đảo cặn bã…】
Đám đông phẫn nộ, mắng chửi tôi bằng những lời lẽ khó nghe nhất.
Dưới sự dẫn dắt khéo léo của Vương Nha Nha, cư dân mạng rất nhanh đã tìm ra thông tin của tôi và bắt đầu tấn công mạng.
Điều này đối với một học sinh lớp 12 như tôi mà nói, không khác gì một đòn chí mạng.
Rõ ràng nó muốn hủy hoại cuộc đời tôi.
Nhưng đáng tiếc, tôi đã đề phòng nước đi này của nó từ lâu. Ban đầu tôi định để nó hưởng thụ thêm vài ngày sung sướng, chờ thi đại học xong rồi mới xử lý.
Nhưng nếu nó đã sốt ruột muốn tìm chết như vậy, thì tôi sẽ giúp nó toại nguyện.
Sau khi ba người phụ nữ bị dân làng bắt cóc được cứu về, tôi đã nhờ thám tử tư phỏng vấn họ, hỏi rõ ngọn nguồn việc họ bị lừa gạt.
Ba người phụ nữ đó hận Vương Nha Nha đến tận xương tủy, nên đương nhiên không bao giờ muốn giúp nó che giấu sự thật, mà khai hết tội ác của nó trước máy quay.
Đoạn video hoàn toàn không chỉnh sửa, cũng không thêm phụ đề, thậm chí vì họ bị giam cầm quá lâu nên lời nói đã không còn rõ ràng mạch lạc, nhưng người xem vẫn có thể nghe hiểu từng câu chữ.
Ngay sau đó, tôi cũng đăng video giải thích:
“Lý do tôi ngừng tài trợ cho nó là vì nó đã cấu kết với dân làng để bắt cóc tôi. Khi đó, tôi may mắn thoát được.”
“Lúc đó tôi chỉ nghi ngờ chứ không dám khẳng định. Nhưng sau khi biết ba cô gái bị giam cầm cũng vì nó giả vờ lạc đường, đói bụng, đau chân, còn lý do mà nó dùng để lừa tôi là đau bụng kinh, tôi mới hoàn toàn hiểu rằng nó và bọn chúng chẳng khác gì lũ cầm thú.”
“Mọi người sau này nếu gặp phải những cô bé xa lạ cầu cứu, xin hãy lập tức báo cảnh sát. Mạng người chỉ có một lần, đừng lấy lòng tốt ra để đánh cược với lòng dạ con người!”
Những lời nói tưởng chừng lạnh lùng vô tình lại khiến rất nhiều người đồng cảm sâu sắc, họ bắt đầu kể về những trải nghiệm bị lừa gạt của mình.
Chúng ta từ nhỏ đã được dạy phải giúp đỡ người khác, phải trở thành đứa trẻ lương thiện.
Nhưng xã hội đã thay đổi, ác quỷ cũng sớm khoác lên mình lớp vỏ ngụy thiện.
Thay vì mong chờ ngày ác quỷ hồi tâm chuyển ý, chi bằng hãy bảo vệ bản thân mình trước.