Lòng Tốt Đặt Sai Chỗ - Chương 4
Không, không hẳn.
Thế giới này có biết bao nhiêu người sinh ra đã phải vật lộn trong bùn đất, nhưng đâu phải ai cũng oán trời trách đất.
Có người nhà nghèo, nên cố gắng học tập, nỗ lực mở ra con đường riêng.
Có người sinh ra khiếm khuyết, nhưng vẫn kiên trì đi tìm giá trị sống của bản thân.
Khổ đau có nhiều dạng, nhưng không bao giờ là lý do để ta trở nên tệ hại.
Càng không phải cái cớ để ta đòi hỏi lòng thương hại từ người khác.
Tôi chưa từng nghĩ thân phận trẻ mồ côi là một “vết nhơ” trong cuộc đời mình.
Ngược lại, chính vì thế tôi càng nhìn rõ thế giới này, hiểu được ai tốt, ai xấu.
Chỉ cần tôi sống hết mình, thì cuộc đời tôi đã là một điều ý nghĩa.
Tất cả đều nằm ở hiện tại của tôi, chứ không phải quá khứ hay tương lai.
Tôi nghĩ, có lẽ nên nói chuyện nghiêm túc với Trần Vũ Hằng.
Nhưng rồi lại thấy… cũng chẳng cần thiết.
Bi kịch lớn nhất trong đời hắn, chỉ là cha mẹ không yêu thương hắn.
Và vì thế hắn nghĩ đã có “sự đồng cảm” với tôi, nên mới bốc đồng muốn ràng buộc nhau.
Tôi bỗng thấy mệt.
Dù lý trí mách bảo rằng bây giờ thuận theo là tốt nhất, nhưng cuối cùng tôi vẫn từ chối.
“Xin lỗi, tớ vẫn chưa nghĩ kỹ. Cậu cũng nên suy nghĩ lại đi.”
Nói xong, tôi xoay người lên lầu.
Không hề biết rằng, phía sau thùng rác, Trương Tĩnh Sơ bước ra, ánh mắt dõi theo bóng lưng Trần Vũ Hằng đầy thất vọng.
Trong mắt cô ta, ánh sáng cứ chớp tắt, mập mờ bất định.
15
Thấm thoắt lại một quãng thời gian bận rộn trôi qua, cuối cùng tôi cùng các bạn cùng lớp, bao gồm cả mấy đứa bạn cùng phòng, cũng hoàn thành xong mọi hạng mục của cuộc thi.
Giờ chỉ còn tập trung toàn lực ôn thi cuối kỳ.
Bỗng Vương Thanh Thanh hớt hải lao vào phòng: “Lan Lan, không ổn rồi! Mau lên diễn đàn trường mà xem, có người tung tin đồn cậu cặp kè với Trần Vũ Hằng, còn nói cậu có bầu nữa kìa!”
Giang Lăng ngồi bên cạnh đã buột miệng chửi thề: “Đám người này nói chuyện quá đáng thật! Với lại hai người còn chưa chính thức yêu nhau, cặp với ai chứ cặp cái nỗi gì?”
“Nghe gió là mưa, khác gì mấy cái anh hùng bàn phím trên mạng đâu!”
Tôi nhíu mày, day trán mở diễn đàn – quả nhiên là một đống bình luận mạt sát.
【WTF! Drama siêu to khổng lồ, có người dám cắm sừng cả Trần Vũ Hằng!】
【Nhìn mặt cũng xinh mà ai ngờ lòng dạ thối nát, buồn nôn.】
【Hỏi nhẹ thôi, có khi nào là tin đồn không? Nhìn chị này đâu giống kiểu đó? (đừng công kích mình)】
【Đồn cái gì mà đồn, không thấy chủ thớt đăng cả giấy khám thai và ảnh bệnh viện à? Rõ ràng trên giấy ghi tên Mạnh Lan, bằng chứng rõ mồn một!】
【Này này, tớ quen bạn cùng phòng của cổ – Trương Tĩnh Sơ, cô ấy nói dạo trước Mạnh Lan cứ biến mất bí ẩn. Sau đó lại rủ nhau ra ngoài thuê trọ, còn hay thấy cô ấy nôn mửa, rõ là dấu hiệu có thai còn gì!】
【Trương Tĩnh Sơ hả? Không phải là nữ thần trường mình đó sao? Chính miệng cổ nói thì chuẩn rồi còn gì nữa!】
Tôi mỉm cười nhạt – chẳng cần đoán cũng biết là chiêu của Trương Tĩnh Sơ.
Chỉ là không ngờ cô ta lại ra tay sớm hơn kiếp trước nhiều như vậy.
Có lẽ do lần này tôi với Trần Vũ Hằng thân thiết quá mức, khiến cô ta phát điên mất khống chế.
Nói đến mới nhớ, Trần Vũ Hằng cũng đã mất hút nửa tháng rồi, không liên lạc gì.
Không biết vụ này có liên quan gì không nữa.
Hai cô bạn cùng phòng thấy tôi vẫn bình tĩnh cười thì cuống lên:
“Cậu còn cười được hả? Tin này mà lan rộng thì có oan cũng thành có thật đấy!”
“Đúng đó, mau nghĩ cách đi! Hay là đến tìm cô giáo phụ trách nói rõ mọi chuyện?”
“Với cả Trương Tĩnh Sơ nữa, không phải trước giờ thân với cậu nhất à? Sao bỗng dưng lại quay sang bôi nhọ cậu thế này!”
Tôi thấy ấm lòng, liền an ủi hai người: “Được rồi, đừng lo. Tớ có cách chứng minh sự trong sạch của mình.”
“Đang có người giở trò sau lưng tớ, thì tớ cũng nhân cơ hội này để cho đối phương tự gánh hậu quả.”
Dỗ dành xong, tôi kéo hai người xuống căn-tin thử món cá chua cay mới ra gần đây.
Không ngờ vừa xuống dưới lầu, đã đụng mặt Trần Vũ Hằng.
Hắn vẫn mặc như mọi khi, bên ngoài khoác chiếc áo lông trắng rộng thùng thình, trên mặt lộ vẻ tiều tụy.
Cạnh ký túc xá có siêu thị lớn của trường, mà dãy phòng tôi ở lại nằm ngay trên trục đường đó.
Trần Vũ Hằng đứng đó, tay xách túi lớn túi nhỏ toàn thực phẩm bổ dưỡng và mấy bộ đồ nữ, dáng vẻ như đang chờ ai đó.
Tôi khẽ nhướng mày – thì ra cuối cùng hai người họ cũng đến với nhau rồi.
Chỉ là… trông Trần Vũ Hằng chẳng hề hạnh phúc như kiếp trước.
Tôi không định để tâm, định rẽ sang lối khác.
“Mạnh Lan!”
Tôi giả vờ không nghe thấy, tiếp tục bước đi.
Chưa kịp đi xa, Trần Vũ Hằng đã lao lên chắn trước mặt tôi, mấy túi đồ trong tay rơi tung tóe khắp nền đất.
Hắn nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt đầy phức tạp: “Cậu… không có gì muốn nói với tớ à?”
“Nói gì cơ?”
Trần Vũ Hằng nghẹn lời, im lặng vài giây rồi mới lên tiếng:n“Chuyện trên diễn đàn… là thật sao? Cậu thật sự…”
Câu sau hắn không nói tiếp được.
“Thật với chả giả cái gì! Lan Lan làm gì cũng đường hoàng đàng hoàng, mấy trò bịa đặt đó là do đứa nào ghen ghét mới bôi nhọ người khác! Đồ thối mồm nên xuống địa ngục bị lóc da mới đúng!”
Vương Thanh Thanh cũng hùa theo: “Đúng đó đúng đó! Mấy hôm nay bọn tớ đều cùng Lan Lan chuẩn bị cuộc thi, ai rảnh mà… mà…”
“Lan Lan!”
Tiếng nói bị cắt ngang – Trương Tĩnh Sơ chẳng biết từ đâu chạy tới.
Cô ta khoác áo lông trắng giống hệt Trần Vũ Hằng, che đi cái bụng đã hơi lớn.
Không gặp một thời gian, trông cô ta rạng rỡ hơn hẳn – chắc là vì “người có hỷ sự” nên tâm trạng cũng phơi phới.
“A Hằng, anh đang nói gì vậy, sao có thể nghi ngờ Lan Lan như thế chứ? Em tin Lan Lan không phải loại người bừa bãi đâu. Mấy hôm trước cô ấy có tránh mặt em thì chắc là do bận học thôi. Mà dù sao đi nữa, Lan Lan là trẻ mồ côi, nếu có gặp chuyện gì khó giải quyết, thì mình càng phải giúp cô ấy quay về con đường đúng chứ.”
Giờ đang là giờ ăn trưa, người qua lại đông đúc.
Những lời này của Trương Tĩnh Sơ nói rất to, lập tức thu hút không ít ánh mắt hóng chuyện quanh đó.
16
Gương mặt Trần Vũ Hằng càng lúc càng u ám, như thể thật sự bị mấy lời giả nhân giả nghĩa của Trương Tĩnh Sơ thuyết phục: “Mạnh Lan, nếu cậu thật sự gặp khó khăn gì… có thể nói với tớ mà… tại sao, tại sao lại phải làm vậy?”
“Cậu là trẻ mồ côi, nhưng cũng không thể… tự hạ thấp bản thân như thế được…”
Hắn mấp máy môi, cuối cùng vẫn không thốt ra được chữ “thấp hèn”.
Chỉ là ánh mắt ngày càng đầy thất vọng, vẻ mặt như thể bị phản bội đau đớn vô cùng.
Niềm tin giữa người với người… đúng là dễ tan vỡ đến buồn cười.
“Lan Lan, dù bây giờ là tớ với A Hằng ở bên nhau, nhưng dù sao hai người cũng từng qua lại một thời gian. Nếu thật sự có gì khó khăn, nhất định đừng khách sáo, cứ nói với bọn tớ. Tớ và A Hằng nhất định sẽ giúp hết sức. Đúng không, A Hằng?”
Trần Vũ Hằng chỉ lặng lẽ gật đầu, không nói một lời.
Nhìn hai người họ phối hợp ăn ý, cứ như thể thay tôi quyết định hết mọi chuyện, tôi chỉ cảm thấy chán nản đến không buồn phản ứng.
“Thứ nhất, tôi chưa từng đồng ý quen cậu, nên chẳng có chuyện ‘ngoại tình’ nào ở đây cả. Cậu không cần phải diễn ra cái bộ dạng bị phản bội đó đâu. Thứ hai, tôi là người trong cuộc. Có mang thai hay không, tôi sẽ tự đi bệnh viện kiểm tra và làm rõ. Hai người là người ngoài, không có tư cách xen vào phán xét gì hết. Thứ ba, đúng là tôi là trẻ mồ côi, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc các người có quyền lấy thân phận của tôi ra để bôi nhọ. Chẳng lẽ người không cha không mẹ thì mặc định là sẽ sống bẩn thỉu, hạ tiện để sinh tồn sao? Các người đánh giá bọn tôi thấp quá rồi đấy.”
“Rốt cuộc là ai chưa chồng đã chửa, chuyện này còn chưa rõ đâu. Trên đời không có bức tường nào mà gió không lọt. Có người đừng tưởng rằng hủy hết chứng cứ là an toàn rồi.”
Nói xong, tôi xoay người rời đi, kéo theo hai cô bạn đang hả giận phừng phừng.
Đúng là xui xẻo, chỉ định xuống ăn bữa cơm mà cũng phải mất công phí sức.
Đám sinh viên vây quanh hóng chuyện cũng lần lượt tản đi.
Lúc đi ngang qua Trần Vũ Hằng và Trương Tĩnh Sơ, ai nấy đều liếc nhìn một cái rồi quay đầu thì thầm với bạn mình.
“Không chừng… thật sự là vậy thì sao…”
Trương Tĩnh Sơ đứng chết trân tại chỗ, bỗng nhiên cảm thấy bất an dâng lên.
Cô ta theo bản năng siết chặt tay Trần Vũ Hằng hơn.
Nhưng rồi nhanh chóng trấn tĩnh lại – cô ta đã hủy hết mọi chứng cứ, hơn nữa cũng đã ngủ với Trần Vũ Hằng, cái thai trong bụng cũng gán được cho hắn rồi.
Cho dù Mạnh Lan có chỉ thẳng mặt nói cô ta là người chưa cưới đã có con, thì cô ta cũng có thể thuận thế buộc chặt Trần Vũ Hằng bên mình.
Cùng lắm là mang tiếng đôi chút, chẳng chết được.
17
Ăn xong trưa, tôi lập tức đến bệnh viện.
Ban đầu định để dư luận tự bùng lên một ngày, mai mới đăng bài phản bác.
Nhưng Trương Tĩnh Sơ lại cố tình đến trước mặt tôi dựng chuyện, còn bịa đặt ngay trước mắt – chuyện này, sao tôi có thể nhịn?
Tôi chọn đúng khung giờ đông người nhất vào buổi tối, đăng lên diễn đàn bản kết quả kiểm tra vừa lấy ở bệnh viện cùng vài đoạn video được ghi lại bằng camera siêu nhỏ.
Chỉ viết hai chữ:【Làm rõ】
Tài khoản ngay lập tức bị đẩy lên hot nhất diễn đàn.
【Tui như con chồn trong ruộng dưa, nhảy lên nhảy xuống vì quả tin này.】
【Vậy là người chưa cưới đã chửa thật sự là Trương Tĩnh Sơ? Không phải Mạnh Lan?】
【Tôi xem qua, cả ảnh lẫn video đều là bản gốc chưa qua chỉnh sửa. Vậy sự thật là—!】
【Nói thật, Trương Tĩnh Sơ này quá tính toán đi, khám thai mà lại muốn dùng tên của Mạnh Lan. Tôi bắt đầu nghi ngờ mấy tấm phiếu khám thai trước đó là cô ta cố tình tạo ra để đổ lên đầu người khác.】
【Chuẩn rồi. Nếu phiếu không phải là đồ photoshop, thì rõ ràng ngay từ đầu đã cố ý dùng tên Mạnh Lan. Đây rõ ràng là một âm mưu được lên kế hoạch trước. Nhìn lại mấy tấm ảnh chụp trộm Mạnh Lan đi viện kìa – người mặc áo dày, không rõ mặt, nhưng vóc dáng giống thật. Mà là bạn cùng phòng, chắc chắn biết rõ điệu bộ, động tác của Lan, rất có thể là cô ta giả vờ rồi chụp lén! Không định hại người thì ai rảnh làm thế?】
【Cao tay ghê! Đúng là phải dùng đầu mới sống nổi.】
【Tôi có mặt lúc trưa, nghe thấy Trương Tĩnh Sơ với Trần Vũ Hằng nói năng mập mờ về Mạnh Lan. Vậy mà Mạnh phản đòn quá đỉnh, còn nói câu “rốt cuộc ai mới là người chưa cưới đã chửa” khiến tôi lúc đó đã cảm thấy có gì đó sai sai rồi.】
【Tôi cũng ở hiện trường, có quay lại video! Mạnh Lan chất lừ luôn!】
【Xin link video!】
【Cầu video +10086 lần!】
【Khoan đã, mọi người có để ý không? Trong video, ngày trên giấy khám thai là từ tháng 9!】
Câu nói ấy khiến mọi người lập tức im bặt – điều đó đồng nghĩa với việc Trương Tĩnh Sơ đã mang thai ít nhất bốn, năm tháng.
【Tôi nghe nói, Trương Tĩnh Sơ và Trần Vũ Hằng mới quen nhau chừng một tháng thôi?】
【Vậy là đứa bé là của bạn trai cũ? Trần Vũ Hằng bị “đội nón xanh”?】
【Bớt gọi thẳng tên ra! Lỡ bị chém thì sao!】
【Bức xúc thật sự. Mạnh Lan thì ghi chép lời bác sĩ, nấu cơm giặt đồ cho người ta. Còn Trương Tĩnh Sơ thì quay lưng vu khống trắng trợn.】
【Mà thế này giấu sao được chứ? Tầm này bụng dù nhỏ cũng phải lộ rồi, chẳng lẽ Trần Vũ Hằng chấp nhận bị đội nón vì tình yêu?】