Lì Xì Bị Đánh Cắp - Chương 4
11
Lần tiếp theo gặp ba mẹ đã là nửa năm
Họ xách theo hai túi đặc sản chờ ngay cổng khu chung cư như đang canh bắt thỏ
Thấy biển số xe của họ nhanh như chuột lao giữa đường chắn xe khiến giật phanh gấp
Tôi tháo kính râm xuống kỹ phát hiện họ tiều tụy nhiều
lấy một chút hỏi han quan tâm
Tôi hạ kính xe lạnh giọng :
“Xe của camera hành trình nếu hai định giả vờ đụng xe để ăn vạ thì cửa ”
Mẹ thoáng sầm mặt nhưng ngay đó cố nặn một nụ niềm nở định kéo cửa xe lên nhưng phát hiện đã khóa
Bà vội vàng giả vờ thân thiết:
“Nhàn Nhàn mẹ và ba mấy tháng nay liên lạc với con đều nhớ con với Tang Tang
Nhà mới đào chín nhớ con bé thích ăn nên mẹ đem tới cho nó nếm thử”
Ba cũng lập tức giơ hai túi đào tay lên tỏ vẻ khổ sở than thở:
“Ai mà ngờ bảo vệ ở đây nhất quyết cho chúng cư dân thì trong
Hai đứa già phơi nắng cả buổi suýt thì cảm nắng
Con mau dẫn ba mẹ **nghỉ mát một chút ”
Tôi thản nhiên trả lời:
“Là dặn họ tùy tiện cho lạ ”
Trước khi cắt đứt quan hệ ba mẹ vẫn thường xuyên tàu mất năm sáu tiếng tự tay mang rau củ quả đến tặng
Khi đó cứ nghĩ họ thật sự thương yêu nên cũng xót xa vì họ lặn lội đường xa
Lần nào cũng trả tiền vé tàu cho họ
Còn dắt họ ăn uống mua sắm lúc về còn tặng thêm túi lớn túi nhỏ đầy quà
giờ đã thấu bộ mặt thật của họ
Họ vẫn lấy ít đổi nhiều từ
Không đời nào
Vậy nên ngay hôm đó chỉ chặn hết liên lạc với họ
Mà còn cố tình dặn bảo vệ tuyệt đối cho phép họ tự tiện khu nhà của
Mẹ lập tức bất mãn
“Con bé chỉ nhớ những chuyện của ba mẹ
Chuyện thì quên sạch
Lúc nhà nghèo con học ba mẹ đã bán hết gia sản để nuôi con lên đại học
Sao con nhớ đến những điều đó”
Thấy hề dao động
Ba bèn chuyển ánh mắt sang Tang Tang đang ghế trẻ em trong xe
“Tang Tang lâu gặp ông ngoại bà ngoại nhớ tụi ông
Ngoại dẫn con công viên giải trí nào”
Tôi bắt đầu cảm thấy phiền
Không chỉ làm kẹt xe ở cổng khu chung cư
Mà còn lôi con gái làm cái cớ
Tôi lập tức lái xe sang một bên gọi bảo mẫu đón Tang Tang
Đợi con bé rời mới đưa bộ sự chú ý trở với ba mẹ
“Số tiền đã chi cho hai suốt những năm qua đủ để hai nuôi ba đứa như
Tôi nợ gì hai cả
Hơn nữa ba đã tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ cha con từ
Sao bây giờ kịp lẫn trí mà đã quên sạch ”
Nói xong mở đoạn ghi âm phát bộ những câu sỉ nhục đe dọa tuyệt giao của bọn họ hôm đó
Thấy thể dùng đạo đức để ép buộc
Ba mẹ lập tức lôi luật pháp làm vũ khí
“Miệng đoạn tuyệt giá trị pháp lý
Là con cái mày nghĩa vụ nuôi dưỡng ba mẹ
Nếu mày bỏ mặc ba mẹ bọn tao sẽ kiện mày tòa”
Tôi nhún vai phủ nhận
“Tôi từng là sẽ phụng dưỡng hai
hai còn đến tuổi
Cố mà sống chờ đến tuổi hợp pháp sẽ chu cấp theo đúng tiêu chuẩn quy định”
Nói xong rời hề ngoảnh
Mặc kệ ba mẹ phía gào thét chửi rủa
Tôi bận tâm
12
Ba mẹ thấy hề lay chuyển cũng sợ dọa dẫm liền học theo mạng với cả trong tiểu thuyết bắt đầu livestream
Họ định làm một vụ tấn công mạng thế kỷ
Muốn dùng dư luận để ép buộc tiếp tục chu cấp cho họ sống những ngày tháng sung sướng như
Đáng tiếc chẳng ai quan tâm
Không đội ngũ chuyên nghiệp chỉnh sửa video của họ dài lê thê dở tệ
Vừa đăng lên giống như một giọt nước rơi đại dương
Mơ tưởng nổi tiếng nhờ livestream Còn lâu
Cười chết mất
Không đội ngũ truyền thông hỗ trợ ai thèm xem video của họ chứ
Tốn công tốn sức mấy ngày ai hưởng ứng
Họ chuyển hướng sang nhóm gia đình định kích động thân giúp đỡ
chẳng ai buồn đếm xỉa
Không họ hàng nhà rộng lượng tử tế gì
Mà bởi từ đến nay ba mẹ lúc nào cũng vênh váo
Dựa mà coi thường cả họ hàng khiến ai cũng bằng mặt bằng lòng
Quan trọng hơn cả
Trước khi rời hôm đó đã kín đáo nhét cho Vương thẩm một bao lì xì
Bà hề nhận
Cầm một nắm hạt dưa trong tay bà từ đầu thôn đến cuối thôn kể rõ ràng rành mạch
Ba mẹ đã tính toán như thế nào
Miệng lưỡi của Vương thẩm sắc bén đến mức đều truyền tai
Rồi tụ tập kéo đến xem nhà cửa tan hoang khi phá khiến ba mẹ tức đến phát run
Cả làng ai cũng hiểu rõ tâm tư của họ
Không ai lợi dụng làm con rối
Thấy mọi đường lui đều chặn
Ba mẹ vốn đã quen dài hưởng phúc bắt đầu dồn ánh mắt sang Lý Bảo Châu
Vương thẩm với :
Ba đã sắp đặt một cuộc hôn nhân cho cô em gái bảo bối của
Gả cô cho một gã đàn ông nghiện rượu từng ly hôn còn khuynh hướng bạo hành gia đình
Chỉ vì thể đưa 500000 tệ tiền sính lễ
Vương thẩm lắc đầu thở dài:
“Tôi ngờ đối xử tệ bạc với con gái lớn như đã đành
Đứa con gái nhỏ mà họ coi như tròng mắt cuối cùng cũng đem làm món hàng giao dịch
là cầm thú”
Bà còn thêm:
Năm xưa vì học giỏi
Ba mẹ thấy gả cho một gã đàn ông già để đổi lấy sính lễ là vụ làm ăn lời
Nên mới ngăn cản học
Khi chẳng biết gì
Chỉ biết rằng học đại học đã là may mắn nên cực kỳ biết ơn
Sớm đã học cách tự kiếm tiền đóng học phí tự lo liệu mọi thứ
Một đứa tự lập mà chi phí nuôi dưỡng thấp
Chính là “huy chương danh dự” đáng tự hào nhất của ba
Ông từng nhiều lần khoe khoang bàn rượu với chồng của Vương thẩm
Bây giờ con phượng hoàng vàng đã bay mất
họ vẫn tiếp tục cuộc sống sung sướng như
Lý Bảo Châu trở thành vật hi sinh
Tình yêu của họ chính là thứ giả dối và thực dụng đến tận cùng
Người chỉ giá trị thì mới đáng yêu
Họ bao giờ yêu con cái chỉ vì chúng cần yêu thương
Vài năm Lý Bảo Châu chịu nổi những trận đòn roi liều mạng chạy trốn
Tìm về cầu cứu ba mẹ
thay vì giúp đỡ
Họ đích thân đưa cô trở
Lúc đó cô tuyệt vọng
Lý Bảo Châu chết tâm
Sau khi cầm tiền sính lễ ba bắt đầu học theo đầu tư
Lúc đầu ông khá may mắn kiếm ít tiền
về ông sa cờ bạc càng đánh càng lớn
Không chỉ thua sạch số tiền kiếm
Mà còn ôm một khoản nợ lớn
Sau đó ông đâm nghiện rượu suốt ngày say xỉn
Mà mỗi khi uống say sang đánh đập mẹ
Mọi sự bất mãn trong đời ông đều đổ lên đầu mẹ
“Nếu tại bà tham lam vô đáy thì nông nỗi ”
“Rõ ràng đã nắm thóp nó bao năm thế mà bà lắm mồm bô bô mọi chuyện”
“Đồ tiện nhân Đều là của bà”
Một ngày nọ khi ông tay với mẹ một cơn say
Bà nhịn nổi nữa bắt đầu chống trả
“Diễn lâu quá nên ông tưởng thật ”
“Lúc nhắm tiền lì xì của nó nhưng định ăn cắp tiền của nó chứ”
“Không cho nó giày mới bắt nó quỳ phạt chẳng là do ông dạy ”
“Sao bây giờ tất cả tội đổ lên đầu ông nghĩ làm thì thể như ”
“Đồ đàn ông nhu nhược lấy một chút bản lĩnh”
Họ căm hận hành hạ nhưng vẫn ly hôn
Mãi đến một ngày ba say rượu ngã bên đường chết cóng
Mẹ gọi điện cho
“Ba con chết xem như ân oán giữa chúng xóa sạch nhé”
“Bấy lâu nay coi như mẹ với con”
“Con đón mẹ về sống cùng ”
Tôi chỉ chuyển tiền lo chi phí tang lễ trả lời bà
Một câu “xin ” đủ để xoa dịu nỗi đau của
Huống chi ngay cả câu xin đó bà cũng chẳng một cách thật lòng
Về khi mẹ bệnh nặng
Bà gọi điện về chăm sóc
Tôi từ chối
“Tôi sẽ thuê hộ lý chăm sóc bà thanh toán đầy đủ viện phí cho đến khi bà khỏi bệnh”
“Tất nhiên nếu bà cứ nhất quyết đến mà sợ lén rút ống thở của bà thì sẽ về”
Mẹ im lặng
Sau khi cúp máy bước khỏi phòng
cả căn nhà bỗng tối sầm
Tôi còn kịp phản ứng
Thì con gái đã ôm chiếc bánh kem vui vẻ bước đến mặt
“Mẹ ơi sinh nhật vui vẻ Chúc mẹ tuổi mới luôn bình an và hạnh phúc”
Những mảnh tình cảm thiếu hụt từng chút một con gái chữa lành
Thật biết bao