Kinh Thành Đệ Nhất Ác Bà Bà - Chương 3
Ta bình tĩnh :
“Hoàng thượng xin yên tâm dù thế nào nữa Nam Cung gia tuyệt đối sẽ dung chứa gian tế phản quốc”
Nam Cung Dạ Nam Cung Dạ hy vọng lần ngươi thể tỉnh táo một chút nếu thì chỉ còn cách…
Nhìn Nam Cung Dạ thất thần chán nản thở dài một hỏi:
“Nghiệt tử ngươi đã biết sai ”
“Mẫu thân Uyển Uyển Nàng nàng ép buộc những ngày ở bên cạnh con nàng thật lòng”
Nam Cung Dạ mang vẻ mặt si tình đôi mắt đỏ hoe:
“Con tìm nàng về”
“Ngươi…”
Ta nghẹn họng cảm giác một luồng khí nghẹn cứng nơi cổ họng
“Ngươi là đồ bất hiếu rốt cuộc Diệp Uyển Uyển đã cho ngươi uống loại mê dược gì ”
Trời cao ơi đây thật sự là đứa con mà sinh
Trời đất chứng giám kiếp đã tạo nghiệt gì chứ
“Nam Cung Dạ ngươi đã nghĩ kỹ Nếu ngươi quyết tâm ở bên nàng Nam Cung gia thật sự thể chứa chấp ngươi nữa”
“Mẫu thân căn bản hiểu tình yêu là gì nên thể hiểu tình cảm giữa con và Uyển Uyển Con yêu Uyển Uyển vì nàng con sợ bất cứ điều gì”
Ói Thật ghê tởm
Lần gặp Diệp Uyển Uyển là nửa tháng khi nàng quỳ trong ngục dập đầu cầu xin
Cứ mỗi lần dập đầu khiến trán nàng rách toạc máu tươi chảy ròng ròng
“Phu nhân xin cứu con và tướng quân”
Ta bộ dạng thảm thương của nàng trong lòng gợn chút thương xót nào ánh mắt khẽ liếc sang Nam Cung Dạ đang bên cạnh
Đôi mắt vẩn đục tóc tai bù xù còn dáng vẻ hào hoa phong nhã khi xưa
“Nam Cung Dạ ngươi thật sự đã làm chuyện bán quân tình ” Ta lạnh nhạt hỏi
“Mẫu thân bọn chúng uy hiếp tính mạng của Uyển Uyển nên con mới khuất phục con chừng mực hết mọi chuyện cho bọn chúng”
Nghe câu lòng chợt run lên
Ta cảm thấy vô cùng thất vọng
Bán quân tình chính là tội diệt cửu tộc
May mà hoàng thượng nể tình Nam Cung gia trung liệt cả dòng họ cộng thêm Thượng Quan gia mặt giúp đỡ mới bằng lòng xử nhẹ tội
“Đừng gọi là mẫu thân nữa Nam Cung gia đứa con phản quốc như ngươi” Ta nghiêm giọng quát lớn
“Mẫu thân con…”
“Nam Cung phu nhân chúng con biết sai xin cứu lấy chúng con”
Diệp Uyển Uyển mặt đầy máu lóc cầu xin
Ta nàng như một cái xác hồn:
“Đã muộn ai thể cứu các ngươi nữa Hoàng thượng đã hạ chỉ ngày mai giờ ngọ sẽ xử trảm hai ngươi ngoài cổng thành bêu đầu thị chúng”
Ta thở dài sang Nam Cung Dạ:
“Nể tình mẫu tử đã sai nhà bếp nấu những món ngươi thích nhất Ăn no một bữa lên đường ”
Nam Cung Dạ đầy kinh ngạc hồi lâu mới run rẩy :
“Nhi tử bất hiếu thể phụng dưỡng mẫu thân đến cuối đời Chỉ là nhi tử một thỉnh cầu mong mẫu thân thành ”
“Có chuyện gì thì ”
Nhìn dáng vẻ của mắt khỏi đỏ hoe
Dù ngu ngốc đến thì cũng là đứa con do tự tay nuôi lớn
“Uyển Uyển đã mang cốt nhục của con mong mẫu thân bảo vệ nàng an ”
“Cái gì” Ta suýt chút nữa phun một ngụm máu
Diệp Uyển Uyển ngươi đúng là lợn nái dễ mang thai đến
“ Nam Cung phu nhân đang mang cốt nhục của Nam Cung gia cứu thì cũng nên cứu cháu nội của chứ”
Diệp Uyển Uyển nghẹn ngào van xin
Ta lạnh lùng hai họ giọng như băng:
“Ta nhắc lần nữa Nam Cung gia dòng dõi phản quốc Hai ngươi tự lo liệu ”
Dứt lời xoay rời hề để ý đến tiếng gào thét phía
Lần thực sự đã chết tâm
Nam Cung Dạ và Diệp Uyển Uyển cuối cùng xử trảm
Trước khi hành hình bọn họ đã vượt ngục
Chính xác mà là Diệp Uyển Uyển vượt ngục còn Nam Cung Dạ thì bắt cóc
Ta lá thư đòi tiền chuộc trong tay im lặng gì
Ngày thứ nhất: “Nếu Nam Cung Dạ sống hãy dùng Tướng quân lệnh để trao đổi”
Ta giữ nguyên lá thư ném trả đáp: “Không ”
Ngày thứ hai: “Nếu giữ thây cho Nam Cung Dạ hãy dùng Tướng quân lệnh để trao đổi”
Ta giữ nguyên lá thư ném trả đáp: “Không ”
Ngày thứ ba: “Nếu Nam Cung Dạ vứt xác nơi hoang dã hãy dùng Tướng quân lệnh để trao đổi”
Ta giữ nguyên lá thư ném trả đáp: “Tùy”
Ngày thứ tư ngày thứ năm…
Cuối cùng bọn chúng yên nữa
Ta Diệp Uyển Uyển mặt lạnh lùng
“Nam Cung phu nhân tâm địa thật ác độc ngay cả mạng sống của con trai ruột cũng cần”
Diệp Uyển Uyển đóa tiểu bạch hoa cuối cùng cũng xé rách lớp vỏ ngụy trang
“Diệp nương tử quá khen luận về tâm địa thể so với ngươi Nhìn Nam Cung Dạ ngươi xoay như chong chóng trong lòng hẳn là đắc ý lắm nhỉ”
Ta mỉa mai
“Nếu vì tin ngươi đến ngu thì với bản lĩnh của làm thể bắt cóc”
“Tướng quân đối với một lòng sâu nặng tự khắc khắc ghi trong tim Chỉ tiếc rằng thiên ý trêu ngươi và tướng quân hữu duyên vô phận”
Diệp Uyển Uyển giả bộ bi thương thở dài
Ói Ghê tởm
“Ngươi đến rốt cuộc làm gì” Ta đôi co với nàng nữa trực tiếp hỏi thẳng
“Ta lòng nhắc nhở Nam Cung phu nhân một câu cuối cùng Nếu ngày mai thấy thủ cấp của tướng quân treo cổng thành thì hãy giao Tướng quân lệnh ”
“Ta giao Các ngươi làm gì với Nam Cung Dạ thì làm cần đặc biệt đến báo cho ”
“Nam Cung phu nhân thực sự nhẫn tâm như ”
Diệp Uyển Uyển trợn mắt thể tin nổi:
“Ta cho một ngày suy nghĩ nếu ngày mai chúng vẫn Tướng quân lệnh chắc chắn đầu của Nam Cung Dạ sẽ treo lên cổng thành”
“Nói xong chứ Nói xong thì cút ”
Nhìn bóng lưng Diệp Uyển Uyển rời vẫy tay hiệu cho ám vệ bám theo nàng
Dù gì cũng là con trai dù ngu ngốc đến cũng thể để mất mạng oan uổng
Những ngày qua đã sớm điều tra rõ nơi ẩn náu của bọn chúng
Chỉ là vẫn chờ chúng tự lộ đuôi cáo
Khi dẫn theo Ngự Lâm Quân tìm đến căn nhà rách nát ở ngoại thành bọn chúng vặn đang chuẩn chuyển chỗ
Hẳn là lo sợ Diệp Uyển Uyển để lộ hành tung nhưng đáng tiếc là đã muộn một bước
Ngoài còn vài tên tâm phúc của tướng quân Phiêu tộc cũng mặt
Xem lần thể một mẻ bắt gọn
Thằng con ngu ngốc của trói chặt như bánh chưng co ro trong góc đáng thương tội nghiệp
“Nam Cung phu nhân sai Xin nể tình tướng quân chịu khổ sở gì mà tha cho một mạng”
Diệp Uyển Uyển thấy chuyện bại lộ nước mắt rơi như mưa đáng thương cầu xin
“Mẫu thân nàng còn đang mang thai hài tử của con xin hãy tha cho nàng ”
Ta Nam Cung Dạ như một kẻ ngu xuẩn
Tình thế đến nước mà còn cầu xin cho nàng
“Ngoan đừng lo cho nàng nữa lo mà nghĩ xem bản thân ngươi sắp sống những ngày thế nào ”
Ta nhẹ nhàng vỗ mặt giọng dịu dàng đầy trào phúng
Diệp Uyển Uyển một lần nữa lao ngục
Đợi đến khi đứa bé đời nàng sẽ lập tức xử tử lần sẽ còn ai đến cứu nàng nữa
Về phần Nam Cung Dạ hoàng thượng nể tình là quân cờ quan trọng góp phần bắt giữ mấy tên đầu lĩnh của Phiêu tộc nên đã khoan dung xử nhẹ
Hắn đày biên cương làm lính lưu đày
Mười tháng Diệp Uyển Uyển sinh con
Đứa bé giống Nam Cung Dạ chút nào trái nét hao hao với một tên trong đám gián điệp Phiêu tộc bắt
Ta như thấy một vùng cỏ xanh mướt đầu Nam Cung Dạ lập tức gọi ám vệ bảo phi ngựa đưa tin đến biên cương ngay lập tức
【Toàn văn 】