Kinh Thành Đệ Nhất Ác Bà Bà - Chương 2
4
“Này các ngươi chuyện Nam Cung gia ”
“Nghe vì một nữ nhân lai lịch bất minh mà đoạn tuyệt với Nam Cung phu nhân”
“Phải đó còn khi phân gia bọn họ tiêu xài hoang phí bây giờ nợ nần chồng chất đang bán đồ để trả nợ”
“Ta thấy đúng là bệnh Vốn dĩ tiền đồ rộng mở tự tay hủy hoại chỉ vì một nữ nhân”
Ta trong tửu lâu nhấp trà khách bàn bên chuyện bát quái đem Nam Cung Dạ mắng từ đầu đến chân
Ta hứng thú một khắc trà đã cạn chuẩn dậy rời thì tiểu tư trong phủ vội vã chạy đến ghé sát tai thấp giọng :
“Phu nhân Diệp nương tử đang làm loạn ở Thượng Quan phủ”
“Cái gì”
Khi đến Thượng Quan phủ liền thấy Diệp Uyển Uyển quỳ ở cửa tay còn túm chặt vạt váy của Thượng Quan Ninh Tư đến hoa lê đẫm mưa
“Tỷ tỷ là nên ở bên tướng quân tỷ tỷ ngay cả hài tử trong bụng cũng còn tỷ cũng nên nguôi giận chứ Chỉ cần tỷ một lời thuyết phục mẫu thân cho tướng quân về …”
“Diệp Uyển Uyển ngươi cùng Nam Cung Dạ vốn là vô mai cấu hợp ngay cả danh phận cũng lấy tư cách gì mà gọi mẫu thân ” Ta liếc đám đông xung quanh đang tụ xem náo nhiệt thở dài một :
“Thôi trong ”
“Ta Ta Ai biết khi còn mạng để ” Nàng tỏ vẻ ấm ức đáng thương nhẹ giọng :
“Phu nhân nếu chịu tha thứ cho tướng quân Uyển Uyển quỳ ở đây Phu nhân một ngày tha thứ quỳ một ngày Một năm tha thứ quỳ một năm”
A uy hiếp Ta ăn cái chiêu
“Diệp nương tử đã một lòng thành tâm như thì cứ từ từ quỳ ” Ta xong xoay định dẫn Thượng Quan Ninh Tư trong
“Phu nhân”
Diệp Uyển Uyển thấy bỗng chốc ôm chặt lấy chân bất ngờ kịp phòng nhất thời thể giãy
“Buông tay”
“Ta buông Aiiiii—”
Còn kịp đạp nàng Diệp Uyển Uyển đã trực tiếp ngã ngửa về phía
Ta còn đang lấy làm lạ đã thấy tên ngốc con hét lên:
“Uyển Uyển”
Nhìn Diệp Uyển Uyển đất nước mắt lưng tròng lập tức hiểu
Quả nhiên Nam Cung Dạ ôm lấy nàng trừng mắt phẫn nộ :
“Mẫu thân Uyển Uyển đến đây vì con dù thích nàng đến cũng thể tay đá nàng như ”
Ta cạn lời lắc đầu :
“Nam Cung Dạ với cha ngươi đều thông minh sinh một đứa như ngươi chứ”
Diệp Uyển Uyển cúi đầu nhẹ giọng :
“Không trách phu nhân là nên đến đây quấy rầy khiến phu nhân vui”
Ta chán ghét liếc nàng :
“Diệp Uyển Uyển ngươi còn chiêu nào khác Lúc nào cũng giả bộ đáng thương mà phát bực”
“Phu nhân xin là Uyển Uyển khiến tức giận” Nàng càng càng hăng nước mắt chảy dài bộ dạng uất ức khiến càng thêm chán ghét
“Mẫu thân Uyển Uyển chỉ là một nữ tử yếu đuối vì cứ làm khó nàng”
Ta hai kẻ chỉ cảm thấy đau đầu:
“Nam Cung Dạ chính ngươi rời khỏi kinh thành làm một dân thường chạy đến Thượng Quan phủ làm loạn cái gì Mau cút ”
“Phu nhân tướng quân là con ruột của phủ tướng quân đều là của thể đối xử với như ”
Diệp Uyển Uyển lên giọng trách móc
Ta lạnh:
“Diệp nương tử ngươi là gì mà dám mặt mấy lời ”
Bị chặn họng Diệp Uyển Uyển đỏ bừng mặt lắp bắp:
“Ta…”
“Mẫu thân Uyển Uyển là thê tử duy nhất mà con thừa nhận con hy vọng thể tôn trọng nàng”
Ta thở dài bất đắc dĩ :
“Nam Cung Dạ thực sự hoài nghi ngươi con ruột của Đừng làm mất mặt thêm nữa mang nữ nhân của ngươi cút ”
“Uyển Uyển chúng Không cần để ý đến kẻ lòng sắt đá ”
Nam Cung Dạ trừng mắt đó dắt tay Diệp Uyển Uyển rời
Nhìn đứa con trai nữ nhân mê hoặc đến thần trí mơ hồ chỉ đành lắc đầu cùng Thượng Quan Ninh Tư Thượng Quan phủ
Vừa trong liền thấy Thượng Quan phu nhân và Thượng Quan thừa tướng sắc mặt u ám đó chờ sẵn
“Nam Cung phu nhân nhi tử của hôm nay thực sự khiến Thượng Quan gia chúng mất hết thể diện ” Thượng Quan phu nhân lạnh lùng
Ta gượng vội vã :
“Là dạy con nghiêm mong Thượng Quan phu nhân bớt giận Ta nhất định sẽ xử lý chuyện ”
Trong lòng lúc chỉ xé nát Nam Cung Dạ và Diệp Uyển Uyển làm hai mảnh
Thượng Quan thừa tướng lạnh lùng :
“Nam Cung phu nhân Nam Cung gia và Thượng Quan gia kết thân vốn là để cùng thịnh vượng ai ngờ giữa chừng xuất hiện một Diệp nương tử Người bảo Ninh Tư nhà làm đây”
Ta Thượng Quan Ninh Tư đang cúi đầu mắt đỏ hoe một lời trong lòng lập tức hiểu rõ
Đây là đang liên thủ gây áp lực với
Thôi vẫn nhẫn nhịn Diệp Uyển Uyển vì nghĩ rằng nàng thể làm nên sóng gió gì
bây giờ xem tuyệt đối thể giữ nàng nữa
5
Ta triệu tập ám vệ lạnh lùng lệnh:
“Đêm nay Diệp Uyển Uyển biến mất khỏi kinh thành”
kịp tin Diệp Uyển Uyển biến mất thì nhận tin Nam Cung Dạ thương về
“Mẫu thân ngờ độc ác như ” Nam Cung Dạ phẫn nộ
Ta kinh ngạc nhướng mày đã làm gì mà nhận đánh giá cao như thế
“Nam Cung Dạ ngươi đang nhảm cái gì ”
“Đừng giả vờ nữa Ta đã biết chuyện phái ám vệ ám sát Uyển Uyển Mẫu thân thật sự quá thất vọng về ”
“Ám sát Ta rảnh rỗi ám sát nàng làm gì” Ta khó hiểu hỏi
“Mẫu thân cần nhiều Ta nhất định sẽ đòi công bằng cho Uyển Uyển” Nói xong phẫn nộ rời
Thật là đứa con ngoan của biết não mọc kiểu gì nữa
mà… chuyện ám sát
“Nam Cung Dạ đến chuyện ám sát gì Ta chỉ bảo đuổi nàng khỏi kinh thành bảo giết nàng ”
Ta lập tức triệu tập ám vệ đến hỏi rõ ngọn ngành
“Bẩm phu nhân thuộc hạ quả thực thấy hắc y nhân tấn công Diệp nương tử”
“Ồ Nàng thương ”
Chẳng lẽ ngoài còn khác Diệp Uyển Uyển biến mất Chẳng lẽ là Thượng Quan gia
“Bẩm phu nhân tuy hắc y nhân tấn công hung mãnh nhưng cố tình né tránh chỗ hiểm nên Diệp nương tử thương Hơn nữa…”
“Hơn nữa cái gì”
“Chẳng bao lâu Nam Cung tướng quân liền xuất hiện Hai bên giao đấu vài chiêu hắc y nhân liền tự rút lui”
“Ồ” Ta trầm ngâm suy nghĩ xem màn kịch ám sát lần khả năng cao là do Diệp Uyển Uyển tự biên tự diễn
Diệp Uyển Uyển ngươi còn chiêu trò gì nữa đây
6
Vài ngày khắp kinh thành lan truyền lời đồn là ác bà bà số một
Khi tin đang cho cá ăn trong hoa viên
“Phu nhân dạo gần đây mọi đều đồn rằng là ác bà bà số một kinh thành lời đồn khó lắm”
“Thật Khó thế nào Kể cho đỡ buồn chán”
“Nói rằng trọng phú khinh bần thủ đoạn độc ác còn dựa thân phận hoàng thân quốc thích để ức hiếp kẻ khác coi mạng như cỏ rác”
“Phu nhân tức giận ” Xuân Hồng thấy mà hào hứng như khỏi thắc mắc hỏi
“Có gì đáng tức giận Ta vốn dĩ chính là ác bà bà mà” Ta thản nhiên đáp: “Huống hồ quả thật là hoàng thân quốc thích đừng đến việc đuổi nàng khỏi phủ tướng quân dù đánh chết nàng thì ai làm gì ”
Mấy chuyện bỗng dưng đồn ngoài cần nghĩ cũng biết là trò của thằng con ngốc của
Nam Cung Dạ ngươi chỉ chút thủ đoạn thôi
Quả nhiên còn chiêu
Đứa con ngoan của đã nộp đơn kiện lên mặt hoàng thượng lấy lý do “ hiền đức” tố cáo thích xuất thân của Diệp Uyển Uyển nên chèn ép nàng khắp nơi coi mạng như cỏ rác còn độc chiếm gia sản
Từng câu từng chữ đều tố cáo là ác bà bà
Nhìn tờ trạng tay lòng dâng lên từng cơn lạnh giá
Đây là đứa con mà đã nuôi hơn hai mươi năm mà đối xử với như thế
Bọn họ nghĩ rằng làm như thì sẽ khuất phục ư Vậy thì bọn họ nhầm
“Cô mẫu biểu dù cũng là một nhà hà tất vì một cô nương mà làm lớn chuyện như ”
Hoàng thượng đóng vai trò hòa giải
“Hoàng thượng làm lớn chuyện mà là mẫu thân quá đáng Người thích Uyển Uyển thì thôi bọn đã tránh thật xa còn phái ám vệ ám sát nàng ” Nam Cung Dạ phẫn nộ
“Ta ám sát nàng Nam Cung Dạ thật sự đập đầu ngươi xem trong đó chứa gì chẳng lẽ ngươi thấu mấy trò của nàng ”
“Hoàng thượng xem mẫu thân chính là ngang ngược như đấy”
“Nam Cung Dạ”
“Biểu như là đúng Cô mẫu cũng chỉ vì cho thôi biết Uyển Uyển rốt cuộc lai lịch gì ”
“Uyển Uyển chỉ là một cô nhi chẳng lai lịch gì cả”
Hoàng thượng thở dài đưa tài liệu điều tra cho Nam Cung Dạ:
“Nàng là gian tế của Phiêu tộc”
Diệp Uyển Uyển Phiêu tộc là tiểu của tướng quân Phiêu tộc mang về từ phong nguyệt trường
Cho nên cuộc gặp gỡ giữa nàng và Nam Cung Dạ vốn dĩ chỉ là một vở kịch lừa gạt sắp đặt tỉ mỉ
Nhìn tài liệu tay thần sắc Nam Cung Dạ trở nên phức tạp nhưng vẫn cứng đầu :
“Bất luận nàng cũng như các ngươi nghĩ Ta tin nàng nỗi khổ riêng”
Nói xong liền xoay rời
“Cô mẫu xem…”