Kiếp Trước Chẳng Mong, Kiếp Sau Chẳng Chờ - Chương 16
Sáu trăm lượng ở mà
“Ngươi điên biểu ca” Bạch Chỉ nhịn tức giận mắng ở giao dịch nô lệ tụ hội nếu như kêu giới vượt mức sẽ chém hai tay mặc kệ là ai Trước từng một ai may mắn thoát khỏi
Nếu Mộ Đồ Tô nâng giới …
Tình cảnh là một phen yên tĩnh Liễu Kế thở hổn hển cũng chút căng thẳng hối hận lỗ mãng đã miệng hối hận cũng chẳng tác dụng Bạch Chỉ nhịn đem ánh mắt chuyển hướng Mộ Đồ Tô thế nhưng cứ như trực tiếp bên trong đôi đồng tử của đang tựa tiếu phi tiếu nàng dường như đang chờ đợi một trò
Bạch Chỉ thời gian đài ngừng trôi qua đã sắp thấy đáy Liễu Kế cũng sắp toi Bạch Chỉ khẽ cắn môi rẽ đám vọt tới mặt Mộ Đồ Tô Mộ Đồ Tô dường như đang chờ nàng đến đôi mắt phượng dài nhỏ nheo nheo “Chỉ Nhi gặp mặt”
“Chỉ Nhi cho ngươi gọi ” Bạch Chỉ ghét bỏ
Mộ Đồ Tô giận ngược “Nếu cứ gọi như ” Trong giọng tràn ngập cưỡng bức
Bạch Chỉ cắn môi đồng hồ cát đài “Vậy ngươi cứ gọi Ngươi mau kêu giới nhiều một văn tiền cũng ”
“Vì kêu giới”
“Ngươi đều bỏ ba ngàn năm trăm lượng mua mỹ nữ còn để ý thêm một trăm lượng cộng một văn tiền ” Bạch Chỉ cố nén tức giận hấp tấp
“ nữ nhân đài nhiều nhất chỉ giá trị ba ngàn năm trăm lượng thêm một văn tiền cũng cảm thấy đáng giá Không định kêu giới ” Mộ Đồ Tô nghiêm cẩn giống đùa
Bạch Chỉ đồng hồ thời gian cấp bách “Ngươi như thế nào mới tiếp tục kêu giới” Nàng gần như rống lên cùng chuyện
Tùy tùng Nghiên Mực của Mộ Đồ Tô thập phần bất mãn thì thầm “Lớn mật dám cùng tướng quân như ”
Bạch Chỉ hung hăng trừng mắt Nghiên Mực ngẩn đường đường đại tiểu thư thế nhưng giữa ban ngày ban mặt làm động tác đó quá mất thể thống Hắn tội nghiệp chủ tử nhà ngờ thấy vẻ mặt chủ tử ghét bỏ nàng ngược thấy ý
” Chỉ Nhi đã như đây liền khách khí Muốn kêu giới cũng theo bồi một buổi tối”
“Ngươi cho là cái gì” Bạch Chỉ bỗng nhiên xoay rời Mộ Đồ Tô : “Toàn bộ hội trường giao dịch ngoài ai mang vượt qua ba ngàn năm trăm lượng hoàng kim”
Bạch Chỉ dừng một chút hít sâu một tiếp tục rời
Bạch Chỉ xa xa Liễu Kế đang gắt gao nắm chặt nắm tay cái trán sớm che kín mồ hôi chằm chằm đồng hồ cát ngẩn dường như đang chờ đợi bi kịch buông xuống Nếu bi kịch xảy năng lực gánh vác Còn Liễu Như đài hôm nay là mùng 5 nếu như hôm nay bán nàng chờ một tháng một tháng đối với nữ tử nhu nhược như nàng khỏi quá mức tàn nhẫn
dựa cái gì nàng tới cứu Nàng chỉ là một khách nhân Có điều khách nhân là nàng thật sự đành lòng nhà gặp biến cố Từ nhỏ đối với nàng so Bạch Uyên đối với nàng còn hơn vài lần chẳng chỉ là một buổi tối thôi Có thể bắt nàng làm gì Nàng tin tưởng Mộ Đồ Tô sẽ xằng bậy bởi vì thầm nghĩ cùng nữ tử mà bản thân yêu thích ái ân
Bạch Chỉ xoay hé miệng “Thành giao Thỉnh kêu giới”
Mộ Đồ Tô vươn tay nghiêm cẩn Bạch Chỉ trong mắt mang theo trào phúng “Ba ngàn sáu trăm năm mươi lượng hoàng kim”
Hắn kêu giới rung động trường ngay cả Liễu Như trói gô đài cũng cố hết sức nâng đầu Giờ phút hạt cát lúc hết Thật sự là chỉ mành treo chuông
“Ngươi ở chỗ chờ ” Mộ Đồ Tô hướng Bạch Chỉ mỉm liền bước lên đài cùng bán “một tay giao tiền một tay giao ”
Mộ Đồ Tô nới dây thừng cho Liễu Như nàng mềm nhũn sấp xuống thận lên nàng ôn nhu hỏi: “Liễu cô nương ngươi ”
Liễu Như mở mắt “Ngươi biết ”
“Chờ giao dịch thành lấy giải dược sẽ cùng ngươi rõ Ta đỡ ngươi xuống đã”
“Được”
Liễu Như Mộ Đồ Tô cẩn thận giúp đỡ nâng xuống
Bạch Chỉ ở trong mắt phán đoná riêng của bản thân Sở dĩ Mộ Đồ Tô mua Liễu Như kỳ thực là… Hắn háo sắc đến cực điểm Nhìn mà xem ân cần bộ dáng Liễu Như đỡ xuống Bạch Chỉ vốn định đỡ nàng Liễu Kế nhanh chân đến Cho tới bây giờ tay Liễu Kế vẫn còn phát run thanh âm khàn khàn : “Muội việc gì ”
“Ca” Liễu Như nghẹn ngào dúc trong lòng hiển nhiên nàng cực kì ủy khuất
Bạch Chỉ hai “ tình thâm” khỏi thổn thức khổ sở Nếu nàng cùng Bạch Thược thể tỷ tình thâm như thế nghi kỵ lẫn thật là biết bao một mẹ sinh cảm tình xa lạ là thể tránh khỏi Hơn nữa cái chết của mẹ đẻ Bạch Thược…
Bạch Chỉ suy nghĩ nữa
“Nghiên Mực đỡ Liễu tiểu thư hồi phủ” Mộ Đồ Tô bỗng nhiên
Bạch Chỉ : “Không cần phiền thế tử chúng thể tự ”
“Chỉ Nhi chớ quên ước hẹn buổi tối sẽ phái đến Liễu phủ đón ngươi” Mộ Đồ Tô hướng nàng mỉm giấu đôi mắt nóng rực Bạch Chỉ giật mím môi gật đầu
Liễu Kế bọn họ hiểu nhiều lắm
“Biểu ca chúng ” Bạch Chỉ ngoái đầu Liễu Kế nhanh chóng rời
Khi ba chuẩn bước …
“Chậm đã” Mộ Đồ Tô bỗng nhiên kêu
Bạch Chỉ hiểu về phía Mộ Đồ Tô : “Ta chỉ đồng ý kêu giới những thứ khác vẫn hứa hẹn Liễu cô nương là dùng vàng thật bạc trắng mua đến cũng thể cứ mang như ”
Liễu Kế giận dữ “Ngươi thế nào”
“Không gì cả tiêu tiền cần đúng giá trị mất trắng ba ngàn sáu trăm năm mươi hai khó mà làm ” Rõ ràng là Liễu Kế hỏi từ đầu đến cuối chỉ chăm chú Bạch Chỉ
Bạch Chỉ đoán ý nghĩ của Mộ Đồ Tô luôn luôn đoán mà một điều thì nàng sáng tỏ lần đến giao dịch nô lệ tụ hội mục đích chính là cạnh giá mua Liễu Như Nhiều lời vô ích nàng cũng lãng phí võ mồm
“Biểu ca đưa biểu cho thế tử tất nhiên thế tử sẽ bạc đãi biểu ”
“Biểu ” Liễu Kế chịu Mộ Đồ Tô cũng sốt ruột ở chỗ bất động nhưng ánh mắt mang thập phần minh xác biểu hiện : – là thể mang
Liễu Kế khẽ cắn môi đem Liễu Như giao cho Nghiên Mực còn quên uy hiếp : “Chăm sóc cho nếu chuyện gì xảy cho dù hủy Liễu gia cũng cùng các ngươi dây dưa đến chết”
Mộ Đồ Tô hứa hẹn với lấy liền rời Khi bước qua Bạch Chỉ Mộ Đồ Tô dừng một chút “Buổi tối gặp về”
Gặp cái quỷ Bạch Chỉ ở trong lòng hung hăng mắng nhưng mặt biểu hiện dáng vẻ tiểu thư khuê các biết thời biết thế mỉm vuốt cằm
***
Trở Liễu phủ đem tất cả sự việc trải qua rõ cho ngược vội một mặt trấn định : “Như nhi sẽ xảy chuyện gì”
“Cha Thế tử là nam nhân Người biết nam nhân mỗi khi thấy tròng mắt đều tái giống như ăn tươi nuốt sống Không càng nghĩ càng sợ hãi mau chóng nghĩ biện pháp cứu ” Liễu Kế cau mày phiền chán thôi Trên thương tích cho dù sắc mặt tái nhợt vẫn chịu đựng gục ngã
Từ nhỏ đến lớn Liễu Kế yêu thương Liễu Như yêu thương đến mức Bạch Chỉ hại chết Liễu Như Khi còn nhỏ nàng khắp nơi bắt nạt Liễu Như bởi vì quen Liễu Kế yêu thương Liễu Như như cũng đối với nàng như trân như bảo Tất cả những thứ đó nàng đều từng phụ thân Bạch Uyên của nàng là duy lợi nhị nương ước gì nàng cùng nương chết sớm Bạch Thược ở mặt ngoài ngoan ngoãn lưng khắp nơi tính kế Nhà nàng cùng Liễu Như gia tương phản to lớn như thế nàng điên cuồng ghen tị Liễu Như Không biết rằng nàng càng tra tấn Liễu Như thực là tra tấn bản thân Bởi vì điều đó làm cho nàng càng thấy rõ Liễu Như bao nhiêu sủng ái
Đó cũng là nguyên nhân nàng bao giờ đến nhà nữa Loại sủng ái nàng đành lòng
“Kế nhi thế tử là ngoại lệ Hai năm qua thế tử hành quân ở ngoài công lao như núi hoàng thượng ban thưởng vô số mỹ nhân bộ đều phân phát Nếu là ham sắc như thế”
Bạch Chỉ ồn ào: “Bộ dạng biểu giống như thiên tiên khó tránh khỏi thế tử bỗng nhiên động sắc dục” Đương nhiên công phu trợn mắt dối của nàng cao “Hắn còn ước hẹn Chỉ Nhi đêm nay gặp về Ta thấy chính là cái sắc phôi”
Bị Bạch Chỉ châm ngòi thổi gió như Liễu Kế càng thêm khẩn trương “Không tìm thế tử”
Không chờ lên tiếng Liễu Kế đã vội vã Cậu đối với lời của Bạch Chỉ ba phần hoài nghi “Chỉ Nhi chỉ sợ ngươi hiểu lầm thế tử ”
Hiểu lầm là thật bởi vì nàng hiểu Mộ Đồ Tô gần nữ sắc cho nên càng hiểu mua Liễu Như mục đích là cái gì
***
Chạng vạng Bạch Chỉ ăn bát cháo liền mệnh Thanh Hà trang điểm cho nàng Thanh Hà sơ búi tóc cho Bạch Chỉ hỏi: “Tiểu thư buổi trưa cùng Liễu công tử Khi trở về sắc mặt hai ngưng trọng”
“Không chuyện gì”
Thanh Hà thấy tiểu thư nhà hỏi cũng mất tò mò chuyên tâm chải đầu cho Bạch Chỉ
“Biểu ” Ngoài cửa Liễu Kế bỗng nhiên đến làm cho hai trong phòng kinh ngạc hoảng sợ
Thanh Hà kinh ngạc ngay cả lược gỗ trong tay cũng run run rơi xuống đất Bạch Chỉ thấy Thanh Hà khẩn trương như thế hơn nữa mặt bắt đầu mây đỏ Bạch Chỉ lập tức kinh ngạc Thanh Hà thích biểu ca Nàng nhớ kiếp từng hỏi Thanh Hà thích Cao thị vệ Thanh Hà ấp úng thích nàng liền đem Thanh Hà gả cho Cao thị vệ Cao thị vệ cùng biểu ca so kém một vạn tám ngàn dặm nhưng biểu ca cùng quản gia mà Thanh Hà yêu đương vụng trộm cực kì tương tự tính toán tỉ mỉ vận động não bộ Nàng lúc mới hiểu rõ lúc Thanh Hà ấp úng thẹn thùng mà là ngượng ngùng cự tuyệt nàng
Nghĩ như thế trong lòng Bạch Chỉ thản nhiên sinh một cỗ áy náy nàng loạn chỉ uyên ương làm Thanh Hà khổ cả đời bây giờ sống nàng nên bù nàng một phen
Thanh Hà mở cửa còn kịp chào Liễu Kế một tiếng Liễu Kế nàng đến mặt Bạch Chỉ “Biểu Thế tử chịu gặp chỉ nhắc nhở truyền lời cho ngươi đêm nay gặp về”
Bạch Chỉ nhíu mày chẳng ám chỉ cho Liễu Kế cứu Liễu Như dựa lần gặp của nàng
Quả nhiên Liễu Kế : “Ngươi cùng thế tử…” Hắn chần chờ giống như đang tìm từ ngữ “Trước quen biết Là bằng hữu ”
“Hắn từng cầu hôn từ chối ” Bạch Chỉ chi tiết
Liễu Kế kinh hãi
“Đêm nay xem thế nào biểu ca đừng vội”
“Làm phiền biểu ”
“Không ” Nếu biểu giữ nàng sẽ chơi lỡ hẹn tới cuộc gặp mập mờ
Giờ Tuất Mộ Đồ Tô phái một cỗ kiệu tới đón nàng Bạch Chỉ cố ý ăn vận một phen bôi một tầng son lông mày lá liễu búi tóc lưu vân phú quý bức
Mộ Đồ Tô hẹn gặp tại một tòa đình trong núi Lúc nàng xuống kiệu Mộ Đồ Tô dĩ nhiên đang tự châm tự ẩm Dường như nhận Bạch Chỉ đã đến bỗng nhiên đầu hướng nàng bình yên Tươi là thật là giả nàng biết cũng như mục đích ước hẹn nàng nàng nghĩ