Kiếp Này Không Tha Thứ - Chương 3
7
Cơn đau quặn quen thuộc từ bụng truyền đến sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh
Giang Ứng nhận điều gì đó
“Du Du để đưa đến bệnh viện đừng sợ”
Giọng run lên
“Đừng chạm ”
Tôi bàn tay ánh mắt đầy chán ghét
Giang Ứng bối rối đôi mắt cũng đỏ hoe
Tôi dựa tường để chút điểm tựa vẻ mặt sắp của mà bật :
“Giang Ứng nhớ đêm tân hôn của chúng đau đến lăn lộn nhờ đưa đến bệnh viện nhưng nhận một cuộc điện thoại bỏ Đó là cuộc gọi của Thẩm Kiều đúng ”
Đôi mắt đỏ rực:
“Du Du để giải thích…”
“Có ”
Tôi lớn tiếng ánh mắt sắc bén
“Phải…”
Giang Ứng cúi đầu đôi mắt đầy cô đơn và đau khổ:
“Đêm đó cô say rượu một ở quán bar nguy hiểm…”
“Vậy lần đối tác hạ thuốc biết ”
Tôi nhạt:
“Hay nên rằng Giang Ứng chính đã giao cho đúng ”
Giang Ứng nghiến răng thở trở nên dồn dập:
“Du Du tất cả đã qua chúng thể bắt đầu từ đầu…”
“Tôi ngờ là một kẻ si tình như Thẩm Kiều suýt làm nhục liền đem giao cho khác nghĩ đến Thẩm Kiều tự nguyện đến đó chẳng ai ép cô cả”
“Anh sai ”
Hắn nhắm chặt mắt giọng khàn khàn:
“Du Du yêu Đó là của khi nhận tình cảm của sớm hơn”
“Thật ”
Cơn buồn nôn khiến dày quặn thắt ánh mắt lạnh lùng:
“Anh từng câu: ‘Thâm tình đến muộn bằng cỏ dại’ ”
“Anh nghĩ rằng sẽ chết”
Giang Ứng đột nhiên kích động nước mắt chảy dài gương mặt tuyệt vọng:
“Lúc đó đã biết về và Thẩm Kiều đúng Anh sợ sẽ yêu nữa Anh đã trả cho bọn cướp một tỷ để mua mạng Khi họ bắt chọn biết rằng sẽ Nếu biết … nếu biết chắc chắn sẽ chọn ”
“Du Du hối hận yêu Người thực sự yêu là Hãy tha thứ cho …”
Hắn càng lúc càng tiến gần ôm lấy
Cơn đau khiến thể cử động chỉ cảm thấy buồn nôn hơn
Đột nhiên một bóng đen từ tường nhảy xuống nắm lấy cổ áo Giang Ứng tung một cú đấm mạnh mặt
Người đó mặc áo khoác đen kiểu biker cánh tay dài với sức mạnh hiển hiện rõ qua từng cú đấm
Cơ bắp cuồn cuộn những mạch máu nổi rõ làn da trắng ngần
Hắn dừng từng cú đấm một giáng xuống Giang Ứng
Đôi mắt đỏ rực như một con sói con đang nổi giận
Rõ ràng tay chút nương tình
Tôi cảnh tượng đó mà thót tim
Giang Ứng vài cú đấm cũng bắt đầu phản kháng nhưng đối thủ của Nhan Ngọc
Nhan Ngọc nhanh chóng ép tường ánh mắt đầy sát khí
“Nhan Ngọc thả ”
Tôi giữ lấy cánh tay đang giơ lên của
Nhan Ngọc đầu đôi mắt đỏ giọng khàn khàn:
“Hắn đáng chết”
Tôi biết chắc chắn đã thấy bộ:
“ đáng chết nhưng cần làm bẩn tay ”
Giang Ứng sững dám tin
Nhan Ngọc lời buông tay
Giang Ứng khuỵu xuống đất tựa lưng tường ánh mắt đầy cố chấp và khẩn thiết
“Giang Ứng luôn một thắc mắc Anh và Thẩm Kiều quen từ khi nào Anh đến bên do cô yêu cầu Tất cả kể cho ”
Giang Ứng siết chặt nắm tay gương mặt bầm tím dần lộ vẻ dao động:
“Tôi và Thẩm Kiều lớn lên cùng …”
8
Tôi ngạc nhiên nhướn mày
“Cha Thẩm Dung để cưới mẹ đã bỏ rơi Thẩm Kiều và mẹ cô Khi đó họ sống ở khu ổ chuột cũng ở đó và chúng quen biết từ lúc đó”
“Có lần suýt chết đói chính cô đã cho một thanh sô-cô-la cứu mạng ”
“Đến cấp ba gặp cô Để trả ơn bảo vệ cô hết Kiếp … cô bảo đến bên Cô lo giả ngây làm loạn tâm trí khiến thi trượt kỳ thi đại học”
Điều ngoài dự liệu của
Thẩm Kiều với cái đầu rỗng cũng thể nghi ngờ lớp ngụy trang của
Xem thực sự nghi ngờ chính là mẹ kế
Có những chuyện một khi đã mở lời sẽ như thác đổ thể ngừng
Hắn xoa mặt đôi mắt đỏ ngầu:
“Sau đó thi đậu xuất sắc Hoa Thanh gia nhập công ty Họ bắt đầu lo sợ sẽ nuốt chửng tất cả của họ”
“Vì thế họ cố tình đè nén bảo công ty giúp đỡ để tin tưởng tung đòn chí mạng”
Không khó hiểu
Khoảng thời gian mọi việc quá thuận lợi đến mức biết gì đó nhưng vẫn phòng
Tất cả hành động của đều trong tầm ngắm của Thẩm Kiều và đều là do Giang Ứng tiết lộ
Dù đã đoán lòng vẫn tránh khỏi cảm giác cay đắng và ghê tởm
Nhan Ngọc kéo cổ áo giáng thêm một cú đấm
Giang Ứng động đậy chỉ giọng khàn khàn nước mắt từng giọt rơi xuống:
“Du Du sẽ mãi mãi tha thứ cho ”
Tôi đáp:
“Phải”
Không chỉ tha thứ thánh nhân và cùng Thẩm Kiều cùng Thẩm gia ai thể thoát
Cơn đau bụng quá dữ dội bảo Nhan Ngọc đưa đến bệnh viện nhưng mắt bỗng tối sầm ngã quỵ xuống
Trong khoảnh khắc cuối cùng khi mất ý thức rơi một vòng tay đầy lo lắng
Tôi mơ thấy một giấc mơ
Trong giấc mơ khi chết một bóng dáng cao lớn như cây tùng ngọc bích lảo đảo tìm kiếm trong đống đổ nát
Hắn vẫn mang vẻ quý phái lạnh lùng nhưng còn khí thế sắc bén nữa
Đống đổ nát làm tay rách máu đỏ loang theo từng bước chân
Cho đến khi thấy một mảnh vải rách từ bộ đồ của đôi mắt dần ướt cố gắng điều chỉnh thở nhưng nước mắt ngừng rơi xuống đất
Hắn đáng thương
Tim khẽ nhói và tỉnh dậy
Trước mắt là khuôn mặt trẻ hơn vài tuổi đôi mắt như một chú sói nhỏ chằm chằm
“Nhan Ngọc lên thật đáng thương”
Nhan Ngọc thoáng sững sờ tai đỏ bừng:
“Tôi ”
“Tôi bây giờ”
Hắn định phản bác nhưng dường như nghĩ đến điều gì đó im lặng
“Tôi mơ thấy đêm chết mãi ngừng Tôi hiểu chúng đây giao tình gì cái gì”
Tôi nghiêng đầu ánh mắt ẩn chứa ý mà ai nhận
Mặt Nhan Ngọc lúc đỏ lúc trắng
Hắn cắn răng cúi mắt:
“Ai bảo chúng giao tình”
“Ồ Nói rõ xem nào”
Tôi chống tay dậy nghiêng tới gần
Khoảng cách quá gần khiến rõ ràng bối rối biết đành giả vờ bình tĩnh thẳng mắt
“Em quên Hồi nhỏ trèo tường sang nhà chơi”
Hắn với vẻ nghiêm túc
Tôi: “”
Tôi cố lục trí nhớ nghĩ kỹ nhưng manh mối:
“Thật Hồi nhỏ từng thấy Tôi trèo tường là để qua nhà hàng xóm tìm một cô bé… Đợi đã lẽ chính là”
Đôi mắt ánh nước của Nhan Ngọc nhẹ giọng đáp:
“Không sai chính là ”
Tôi: “”
Sao thể như
9
Sau khi mẹ qua đời Thẩm Dung đưa mẹ kế và Thẩm Kiều về nhà biến họ trở thành chủ nhân mới của gia đình
Thời gian đó vô cùng bất mãn
Tôi nhận sự giả tạo của mẹ kế và những mưu mô của Thẩm Kiều
Khi cảm thấy khó chịu thường lén trốn khỏi nhà ban đêm
Một đêm thấy một cô bé xinh xắn đáng yêu ở nhà hàng xóm đang sụt sùi
Tôi hỏi cô bé tại
Cô bé đứt quãng trả lời rằng bảo mẫu ở nhà bố mẹ cần cô và cô sợ hãi khi ở một
Tôi cảm thấy đồng cảm
Hào phóng dắt cô bé về nhà tỏ trưởng thành dạy bảo:
“Khóc gì chứ Tôi sẽ dỗ cô ngủ”
Đôi mắt cô bé sáng lấp lánh giọng trong trẻo:
“Cảm ơn chị ạ”
Sau đó phát hiện cô bé còn tội nghiệp hơn cả
Tôi mẹ ruột nên gia đình bắt nạt
Còn cô bé dù bố mẹ ruột nhưng họ hòa thuận ai cũng sống riêng và bỏ mặc cô
Bảo mẫu cũng qua loa thường xuyên để cô bé nhịn đói
Tôi mềm lòng mỗi đêm đều lén qua nhà cô bé
Tôi dạy cô cách tự chăm sóc bản thân cách đối phó với bảo mẫu bắt nạt cô
Mọi chuyện kéo dài cho đến khi gia đình cô bé chuyển nhà
Hiện thực mắt khớp với ký ức của
Cô bé yếu đuối năm đó giờ đã thành một Nhan Ngọc cao lớn mạnh mẽ thậm chí còn biết đánh
Tôi rối bời:
“Không … là con gái Chuyện gì đã xảy ”
Nhan Ngọc nuốt khan yết hầu di chuyển lên xuống
Hắn cụp mắt giọng khẽ khàng:
“Lúc đó ai chăm sóc tóc dài cũng ai cắt cho”
Tôi chớp mắt tay nhấc cằm lên
Hắn khẽ run đôi mắt sáng trong như nước ngước khuôn mặt đỏ bừng
“Vậy để trả ơn ”
“Không… …”
Hắn lắp bắp biết làm đôi mắt cũng dám thẳng trông đến đáng thương
“Tôi biết ”
Câu của khiến khuôn mặt đỏ của chuyển dần sang trắng bệch
Ánh mắt thoáng vẻ sợ hãi
Hắn sợ gì chứ Sợ nhận suy nghĩ của và rời xa
Tôi nhẹ nhàng lướt ngón tay qua môi cúi đặt một nụ hôn nhẹ lên đó
Chỉ một cái chạm nhưng cả Nhan Ngọc đỏ rực như tôm luộc chín
Một khi sự thật xác nhận những điều từng khiến nghi hoặc dần làm sáng tỏ
Những lần gặp gỡ trùng hợp từ ngày tái ngộ từ ngày kết hôn đến những lần vô tình chạm mặt thương trường…
Tất cả đều dẫn đến một kết luận:
Hắn yêu
Từ lâu đây
Tôi định rời khỏi bàn tay vững chãi của đặt lên cổ nhẹ nhàng ấn xuống
Một nụ hôn non nớt nhưng mãnh liệt phủ lên môi mang theo sự ngượng ngùng nhưng cũng đầy tính chiếm hữu
Da nóng hổi áp sát một tay biết làm gì khác ngoài việc bấu chặt lấy eo
Có lẽ là lần đầu tiên nụ hôn của dữ dội vụng về đầy cảm xúc nguyên sơ
Lần đến lượt đỏ mặt
Chuyện ở bên Giang Ứng quả thật ngoài dự tính của Thẩm Kiều
Có lẽ nhận là một mối đe dọa kỳ thi đại học Thẩm Kiều từng cố gắng bắt cóc để khiến lỡ kỳ thi
đã đoán họ nghi ngờ nên một ngày đã cùng Nhan Ngọc sắp xếp một cái bẫy khiến mẹ kế đánh mất cơ hội hành động
Nhan Ngọc hỏi:
“Em lấy gậy ông đập lưng ông ”
Tôi đáp:
“Không cần”
“Tự thi Thẩm Kiều sẽ lộ rõ thực lực của cô Đó mới là sự sỉ nhục thực sự”
Ngày thi đại học vẫn một vắng mặt
Đó là Giang Ứng
Tôi quan tâm nhưng trong nhóm lớp mọi bàn tán ngớt
Nghe giáo viên chủ nhiệm biết Giang Ứng sẽ vô cớ vắng thi nên đã cho tìm hiểu
Cuối cùng phát hiện đã nhốt trong nhà suốt hai ngày hai đêm