Kiếp Này Chẳng Gặp Người - Chương 4
10
Cuối cùng Triệu Kinh Tầm đã chọn cách buông tha cho
Anh rốt cuộc cũng đồng ý ly hôn
Tôi đã toại nguyện
khi cầm tờ giấy ly hôn trong tay chẳng cảm xúc gì đặc biệt
Không rõ từ khi nào… đã mất khả năng cảm nhận thế giới xung quanh
Bất kể là chuyện gì dường như đều thể làm cảm xúc gợn sóng
Thứ duy nhất khiến sụp đổ…
Chính là việc thể đưa Diên Diên
Mẹ của Triệu Kinh Tầm cho phép mang con
Tôi yêu con trai
Tôi đã đồng hành cùng nó từ lúc chào đời từ khi sinh đến lúc khôn lớn
Nó là một trong những thân còn sót thế giới của
Vậy nên từ ngày nó chào đời đã năng lực yêu nó
chỉ thể yêu nó trong tim
Ngoài tình cảm đó … chẳng thể làm gì cả
…
Tôi thu dòng suy nghĩ bất giác cảm thấy mệt mỏi
Khi Triệu Kinh Tầm lần nữa đã còn sức để tranh cãi gì thêm
“Chúng đến đây là hết Triệu Kinh Tầm”
“Chia tay trong êm cho chút thể diện cuối cùng… đừng tổn thương lẫn thêm nữa”
Tôi tiếp tục dây dưa với quá khứ nữa
Lúc Triệu Kinh Tầm lơ đãng mất cảnh giác nhanh chóng mở cửa lao thẳng xuống cầu thang
Vừa trở xe kịp thở đã lập tức nổ máy rời khỏi biệt thự cũ
Chạy thật xa xác định ai đuổi theo nữa mới tê dại đạp thắng
Tôi mệt quá
Tôi biết giữa và Triệu Kinh Tầm… rốt cuộc còn dây dưa đến bao giờ
…
Lúc bước phòng khách nhà họ Thẩm vặn chạm ánh mắt của Thẩm Hi
Cô đang sofa mặc cho mẹ treo từng món đồ trang sức lên như đang trưng bày
“Đến ngày đó bảo bối của mẹ nhất định trang điểm thật xinh Chúng tuyệt đối thể mất mặt nhất định hơn Thẩm Diên Hà hồi cưới năm xưa…”
Thẩm Hi thoáng hiện chút lúng túng
ngay đó cô lập tức trở dáng vẻ mỉa mai thường ngày
“Tôi còn tưởng ai cơ đấy Không báo với nhà một tiếng mà đã về Cô thật sự coi nơi là nhà của ”
Tôi định dây dưa với Thẩm Hi
mẹ con cô hiển nhiên định buông tha
“Ôi chao” Người mẹ từng chen chân giành vị trí khẩy
“Bảo bối con so đo với nó làm gì”
“Dù con cũng sắp gả nhà họ Triệu với nó nhiều như làm chi Không đáng ”
Tôi nhịn mà bật một tiếng
“Nhặt lấy món rác mà đã vứt còn vui mừng đến thế cơ ”
11
Lúc cha từ lầu bước xuống
Ông nay luôn là giấu cảm xúc giỏi
“Ở đã các con chuyện ầm ĩ Có chuyện gì mà cãi to tiếng ”
“Ba” – Thẩm Hi lập tức bật dậy chạy đến ôm cổ ông bắt đầu làm nũng
“Thẩm Diên Hà cứ châm chọc con mãi ba mau quản cô ”
“Ba vẻ mặt cô xem cứ như Triệu Kinh Tầm là vật sở hữu riêng của cô Con cũng ly hôn là lao Triệu Kinh Tầm cô dựa mà khinh thường con chứ”
“Triệu Kinh Tầm đã ly hôn với cô hai năm chẳng lẽ lấy khác ”
Cha kiên nhẫn dỗ dành Thẩm Hi
Nhìn cảnh gia đình ba đầm ấm chỉ cảm thấy chướng mắt vô cùng
…
Năm đó tuy Triệu Kinh Tầm giàu nhưng mẹ con Thẩm Hi vẫn ưa nổi
Vì bọn họ ghét nên bất kỳ ai liên quan đến họ đều ghét lây
Tôi vẫn còn nhớ rõ khi và Triệu Kinh Tầm đến với mẹ con họ đủ điều khó về
“Có tiền thì chứ gia sản nhà họ của mỗi ”
“Con trai nhà họ Triệu tuy phúc phần nhưng so với nhà họ Hách thì vẫn kém một bậc Người giỏi còn giỏi hơn trời cao còn trời cao hơn…”
“Để mắt đến Thẩm Diên Hà thì gu là bao Cùng lắm là kẻ tám lạng gặp nửa cân mà thôi…”
Thời gian đó mẹ Thẩm Hi ngừng buông lời cay độc khinh thường Triệu Kinh Tầm mặt
Vậy mà mới đây thôi khi Thẩm Hi và Triệu Kinh Tầm ở bên bà tiếc lời khen ngợi con rể tương lai tô vẽ thành bông hoa lộng lẫy nhất thiên hạ
Có thì tâng bốc hết lời
Không thì giẫm đạp thương tiếc
Quả là kiểu sống bằng cảm tính
…
“Ba ơi” – Thẩm Hi bật
“Ba thấy mạng là tin tức bôi nhọ con Khắp nơi đều tung tin đồn bịa đặt…”
“Con làm thể làm mấy chuyện đó chứ Lũ khốn chỉ biết bậy bạ phá hoại thanh danh của con”
Vừa cô giận dữ liếc một cái
“Con sắp gả nhà họ Triệu ai dám đụng con Chắc chắn là cố ý hãm hại con Cô làm chẳng qua là con sống yên Nếu để con biết là ai làm con nhất định sẽ tha cho cô ”
Cô trừng mắt chằm chằm
Dù nhưng trong lòng hẳn đã mặc định … là
Cha sang
“Báo cáo giao cho con dạo gần đây tiến độ thế nào ”
“Ba” – nhẹ giọng đáp “Con đã đưa cho thư ký của ba bảo đặt bàn làm việc Ngày mai ba đến công ty là thể xem”
“Ừm” – Cha gật đầu “Hiệu suất tệ làm lắm”
Rồi ông đổi giọng
“Chuyện của em con… liên quan gì đến con ”
“Không” – Tôi lập tức trả lời
Ai cũng sẽ nghĩ chuyện là do làm
mặc cho nghi ngờ thế nào chuyện đó… hề liên quan đến
Ai mà đoán kẻ gây chuyện … là Triệu Kinh Tầm cơ chứ
Anh thật sự đã dùng một nước cờ ngược chiều
“Cô là chắc” – Thẩm Hi nghiến răng tay vô tình chạm chiếc mũi sửa nét mặt vặn vẹo như quỷ dữ
“Nếu để tra sự thật sẽ bảo ba đuổi cô khỏi công ty”
“Không vô lễ với chị con như ” – Cha ngắt lời cô
Thẩm Hi tròn mắt thể tin nổi
“Ba Sao ba thiên vị như ”
Cô run môi
“Sao ba thành như thế Trước đây ba như ”
Tôi tiếp tục tham gia màn kịch vô nghĩa nữa khẽ lời cáo từ với cha rời
Trước ông luôn vô điều kiện cưng chiều Thẩm Hi chẳng bao giờ đoái hoài đến
Thế mà bây giờ ông vì mà nặng lời với Thẩm Hi
Lẽ … nên cảm động
— Nếu như… biết rõ sự thật
12
Trước đây đã lén đặt một thiết trộm trong thư phòng của cha
Tình cờ đoạn đối thoại giữa ông và mẹ Thẩm Hi
“Hi Hi năng lực đầu óc chậm chạp nên sớm tính đường cho con bé Không thể để nó bắt nạt ”
“Anh đừng quá nhiều định kiến với Thẩm Diên Hà nữa Dù thì nó con nhưng cũng là con gái là của nhà họ Thẩm Nó sẽ hại Hi Hi ”
“Đợi chúng trăm tuổi già sẽ để phần lớn cổ phần cho Hi Hi Dùng tình cảm để kéo Thẩm Diên Hà về giúp quản lý công ty để nó kiếm tiền về nuôi công ty Còn Hi Hi nhà chúng chỉ cần… tiêu tiền là ”
“Chuyện lớn thì nhịn chuyện nhỏ Bây giờ chính là thời điểm nhất để đánh tình cảm lôi kéo Thẩm Diên Hà Bảo Hi Hi bình thường đừng phô trương quá…”
…
Lúc xong những lời đó đã đến mức nước mắt chảy
Tôi từng nhận cha đã bắt đầu thay đổi thái độ với
Tôi còn tưởng ông đã già lòng cũng mềm cuối cùng cũng gần gũi với huyết mạch của
Tôi ngờ ngay từ đầu ông đã toan tính như thế
Ông chỉ đang vì tương lai của Thẩm Hi mà sắp xếp
Suy nghĩ đó khiến buồn nôn
Biết tất cả liền thuận theo kế hoạch của họ danh chính ngôn thuận bước công ty
Bề ngoài là giúp cha quản lý tập đoàn
thực tế là đang dần siết chặt quyền lực trong tay
Đã cho cơ hội quản lý công ty…
Thì sẽ bao giờ trả
Ít nhất một nửa công ty là phần của mẹ
Tại để cho mẹ con bọn họ
…
Những ngày đó mất ngủ
Đêm đến lật qua lật tài nào yên giấc
Đêm nay cũng nhắm mắt lâu
Vừa mới chút buồn ngủ thì bất chợt nghĩ đến Diên Diên
Ngày rời khỏi nhà họ Triệu con đã đến nức nở
Tôi thấy tiếng của con cũng theo nhưng cuối cùng… vẫn bất lực
Tôi còn buồn ngủ nữa
Chỉ cần nhắm mắt là hiện lên hình ảnh Diên Diên nức chuyện với
“Mẹ ơi mẹ cần con nữa …”
“Mẹ ơi mẹ công tác Sao mẹ mang nhiều hành lý thế”
“Mẹ ơi công tác xong mẹ về với con ”
“Mẹ ơi là con ngoan mẹ cần con nữa …”
“Con sai mẹ ơi…”
Tôi bật dậy khỏi giường lau nước mắt đang lăn dài mặt
Diên Diên vẫn luôn ngoan
Người sai… bao giờ là con
Mà là
Là Triệu Kinh Tầm
Là những lớn chúng đã kéo con vòng xoáy đó
Là sai
Đến nước … thừa nhận là sai
Tình yêu — vốn chẳng chút tác dụng nào cả
Khi đến chính thứ trân quý nhất cũng thể bảo vệ nổi thì còn tư cách gì để về tình yêu
Tôi nên dây dưa với Triệu Kinh Tầm từng năm
Yêu đến cuối cùng… chỉ còn tổn thương lẫn
…
13
Tôi ngây dại ở đó lặng lẽ chờ cho đến khi trời sáng
Sau khi rửa mặt xong thấy điện thoại thêm mấy cuộc gọi nhỡ
Là một số lạ
Tôi suy nghĩ một lúc bấm gọi
“Mẹ ơi” – Một giọng quen thuộc xa lạ truyền đến
Nước mắt kìm ngay lập tức trào
“Diên Diên…” – Tôi lấy tay bịt miệng sợ bản thân bật thành tiếng
Hai năm Hơn bảy trăm ngày
Mẹ của Triệu Kinh Tầm hận đến mức cho phép nhận bất kỳ tin tức gì liên quan đến Diên Diên cho gặp con
Ngay khi rời khỏi nhà họ Triệu bà đã lập tức cho đưa Diên Diên nước ngoài
Dù cố đến mức nào… cũng thể tìm con
Nếu dùng công việc để tê liệt bản thân nếu bác sĩ tâm lý luôn theo sát hỗ trợ nghĩ … chắc chắn đã thể gắng gượng đến ngày hôm nay
“Mẹ ơi mẹ còn nhớ con …”
Nghe thấy trả lời đầu dây bên xúc động hét lên:
“Mẹ ơi là con con là Diên Diên đây Mẹ còn nhớ con ”
Đứa bé – bảo bối mà đã liều mạng sinh – lặp lần nữa
Nó gọi còn thì nghẹn ngào đáp nó hết lần đến lần khác
“Diên Hà”
Người tiếp theo lên tiếng là Triệu Kinh Tầm
“Lần là thật đã đưa Diên Diên về từ nước ngoài Anh sẽ… trả con cho em”
“Lần … lừa em nữa chứ”
Tôi đến mức cũng rõ lời
Tôi sợ lắm
Sợ hy vọng đầy ắp trong lòng lần nữa sụp đổ
Sợ tất cả chỉ là một màn kịch
Sợ rằng… vẫn thể mang đứa trẻ của
“Là thật” – Giọng Triệu Kinh Tầm nghẹn ngào mang theo tiếng nức
Lần còn cuồng loạn như hôm đó nữa
“Là thật” – Trong điện thoại rõ ràng là đang mà cố gượng ép nở một nụ
“Thật đấy lừa em”
Tôi định mở miệng thì đột nhiên đầu dây bên truyền đến tiếng vật nặng ngã xuống
“Ba ơi” – Tiếp đó là giọng Diên Diên đầy hoảng loạn và sợ hãi
“Ba ơi ba thế Ba ơi… ba ơi”
…