Khúc Nhạc Hạnh Phúc - Chương 2
05
Sau nhiều ngày bị tôi “quấy rối” không ngừng,
Giang Thư Dao cuối cùng cũng không còn lạnh nhạt như ban đầu nữa, mà dần dần trở nên dịu dàng hơn.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy tụi tôi sắp chính thức làm lành rồi!
【Thư Thư bảo bối, tụi mình follow nhau trên Douyin được không~】
Tôi vừa lướt thấy một video thú vị, liền nôn nóng muốn chia sẻ với cô ấy.
Không ngờ Giang Thư Dao lại trả lời:
【Tim gan bảo bối, tớ… không có Douyin.】
Tôi chết sững.
Cô ấy dám viện cớ lộ liễu đến thế để đánh trống lảng tôi á?
Chẳng lẽ mấy ngày nay chỉ là tôi tự mình đa tình, còn cô ấy căn bản không có ý định làm bạn lại với tôi?
Tôi khó tin mở trang chủ Douyin của Giang Thư Dao ra, phát hiện cô ấy mới đăng ảnh đang chạy bộ trong phòng gym cách đây… nửa tiếng!
Vừa mới bấm làm mới, lại thấy một tấm hình khoe cơ bụng được đăng cách đây một phút.
Tôi nghiến răng, giả vờ hỏi mà như tra khảo:
【Vậy giờ cậu đang ở đâu?】
【Phòng gym.】
Đối phương chủ động gửi cả định vị cho tôi.
【Bảo bối vẫn chăm tập như trước ha, à nè, có thể gửi cho tớ tấm hình cơ bụng được không?】
Tôi không chớp mắt dán chặt vào màn hình, thấy đối phương nhắn lại:
【Giờ hơi bất tiện.】
Tôi cười khẩy, có ảnh sẵn mà không gửi, chẳng phải sợ tôi phát hiện ra qua Douyin thành phố sao?
Đúng lúc tôi đang âm thầm hờn dỗi, đối phương bỗng gửi đến một đoạn video.
Dưới ánh đèn mờ, người trong video vén áo lên, để lộ vòng eo vừa mềm mại vừa săn chắc.
Tôi trợn tròn mắt.
Nhưng còn chưa kịp nhìn kỹ, cô ấy đã thu hồi video mất rồi.
Đứng trước mỹ sắc mà lại bị “cắt sóng”, tôi quýnh đến gõ sai cả chính tả:
【Sao lại rút về á á á!!! Tớ còn chưa kịp xem kỹ mà!!!】
【Cảm thấy quay hơi xấu…】
Trời ơi, giọng điệu này mà không phải tự ti thì là gì nữa.
Xem ra chuyện gia đình Giang Thư Dao thật sự đã khiến cô ấy bị tổn thương rất lớn—tôi nhất định phải động viên cô ấy thật mạnh mẽ!
【Xấu chỗ nào chứ?! Bảo bối của tớ đáng yêu hết phần thiên hạ luôn đó!】
【Sì ha sì ha! Vòng eo này đúng là bá cháy, tớ muốn liếm liếm liếm luôn á!】
【Dáng người thế này là đẳng cấp “chủ nhân” rồi còn gì! Chủ nhân tớ không cho phép ai chống đối cậu, không cho phép ai cản trở cậu, càng không cho phép ai dạy dỗ cậu hết á!】
【Ảnh gif thơm gió nồng nhiệt.jpg】
【Ảnh gif trái tim yêu thương.jpg】
【Ảnh gif nhỏ dãi vì mê mệt.jpg】
Tôi gõ lia lịa gửi cả đống tin nhắn.
【Cậu có vẻ kích động dữ ha… thích đến vậy luôn sao?】
Tôi nghiêm túc thề thốt:
【Dĩ nhiên rồi! Trong lòng tớ, cậu chính là người hoàn hảo nhất thế giới này!】
【Cho nên có thể cho tớ nhìn thêm lần nữa cơ bụng được không? Bảo bối à, tớ muốn xem cơ bụng!!!】
Đối phương có vẻ do dự:
【Vậy cậu đợi tớ thêm vài phút, để tớ chuẩn bị tâm lý cái đã.】
Ơ, không đúng nha. Sao vẫn còn thẹn thùng vậy?
Tôi đảo mắt, nhân cơ hội đưa ra lời đề nghị gặp mặt:
【Thôi khỏi đi, để lần sau gặp nhau rồi cho tớ xem cũng được. Nhưng mà này, cậu lén lút tự rèn luyện sau lưng tớ, làm tớ tức quá đi! Phạt cậu phải cho tớ bóp cho đến khi tớ hài lòng mới thôi!】
【Chuyện đó… không ổn lắm thì phải?】
【Không ổn chỗ nào chứ? Cậu không muốn gặp tớ à?】
【Không phải…】
【Cơ bụng cậu tập đỉnh như vậy, không thể cho tớ xem thử chút à?】
【Được…】
【Cho tớ xem cơ bụng rồi thì cho tớ sờ thử có sao đâu nè? Mà thôi, nếu cậu thật sự không muốn thì tớ cũng không ép.】
【Không phải là không muốn…】
【Bảo bối mơ mơ daaaa, yêu cậu nhất luôn đó!】
Nhận được câu trả lời mong muốn, tôi hài lòng đặt điện thoại xuống, chẳng thấy có gì bất thường cả.
Dù gì cũng là con gái với nhau, sờ thử cơ bụng thì có sao đâu?
Nếu cần trao đổi công bằng, bụng mỡ con của tôi cũng có thể cho cô ấy nắn mà!
06
Hôm đó.
Sau khi tắm xong, tôi thành tâm chắp tay vái vái vào không khí.
Theo lời của một blogger huyền học mà tôi theo dõi, hôm nay là ngày hoàng đạo, cực kỳ thích hợp để giao tiếp và thổ lộ.
Tôi quyết định lát nữa sẽ nói với Giang Thư Dao về chuyện làm hòa.
Dù dạo gần đây cô ấy cái gì cũng chiều theo tôi, nhưng cảm giác nghi thức vẫn phải có.
Tôi xóa xóa gõ gõ trong khung chat, cuối cùng gõ ra mấy chữ:
【Cậu về nước rồi mà không đến tìm tớ, là vì vẫn để bụng chuyện cũ sao?】
Cô ấy nhắn lại:
【Có chút… Đây là lần đầu tiên tớ biết thế nào là cảm giác tan nát cõi lòng.】
Nhìn câu đó, tôi chợt thấy nghèn nghẹn ở ngực.
【Thư Thư bảo bối, khoảng thời gian tụi mình xa nhau, cậu cũng rất nhớ tớ đúng không?】
【Ừm, tớ rất nhớ cậu.】
Không ngờ Giang Thư Dao lại chủ động thừa nhận nhớ tôi luôn đó?!
Tuyệt vời ông mặt trời! Đúng là tình bạn song phương, tụi mình được cứu rồi!
【Bảo bối à, tớ sai rồi. Vì chuyện nhỏ xíu đó mà cố tình cãi nhau với cậu, thật sự tớ không thể sống thiếu cậu được!】
Tôi chụp lại con búp bê mà hồi cấp ba cô ấy từng tặng tôi, rồi chơi chữ gửi qua:
【Tụi mình “tái hôn” nha, con khóc suốt luôn đó!】
Trong ảnh, con búp bê mặc một chiếc váy công chúa dễ thương, thắt hai bím tóc to, trên cổ còn đeo một chuỗi hạt trai tinh xảo, nhìn cái là biết tôi giữ kỹ lắm.
Đối phương cảm thán:
【Cậu vẫn còn giữ nó sao? Tớ cứ tưởng cậu vứt từ lâu rồi chứ.】
【Ngốc à, đồ cậu tặng, làm sao tớ nỡ vứt chứ~】
Trong lúc nhắn tin, tôi không nhịn được mà đưa tay sờ sờ chuỗi hạt trai trên cổ búp bê.
Rất đẹp, nhưng… là ai tặng tôi vậy nhỉ?
Nghĩ mãi vẫn không nhớ ra nổi.
Sau đó cô ấy gửi một đoạn tin nhắn dài:
【Tớ không ngờ cậu lại trân trọng tình bạn giữa chúng ta đến thế. Thật ra sau khi cậu rời đi, tớ lúc nào cũng nghĩ về cậu, chỉ hối hận vì lúc đó không chịu gạt bỏ tự tôn để níu kéo cậu.】
【Không sao mà, tụi mình còn cả tương lai dài phía trước.】
Nhận được lời xác nhận từ Giang Thư Dao, tôi ôm con búp bê xoay vòng vòng vì vui sướng.
Cuối cùng cũng làm hòa rồi!
Tôi lập tức mở mục đã lưu, gửi cho cô ấy một địa chỉ:
【Bảo bối ơi, tụi mình đi tắm suối nước nóng vào ngày kia nha?】
【Chỉ hai tụi mình thôi à?】
Tôi nũng nịu với đối phương:
【Chứ còn ai nữa? Cậu không muốn thân mật gần gũi với tớ sao? Tớ có rất nhiều điều muốn kể cho cậu nghe á!】
Tôi thật sự có một đống chuyện phiếm muốn tám với cô ấy, nhịn gần chết rồi!
【…Muốn.】
Tôi chớp chớp mắt, gửi luôn cho cô ấy bức ảnh lần trước thử đồ bơi:
【Cậu thấy tớ mặc bộ bikini xanh này có đẹp không?】
Đối phương lại hiện “đang nhập…” thật lâu.
Tôi hơi thắc mắc, chẳng lẽ dáng tôi ngon quá làm đau mắt người ta luôn à?
Thế là tôi tinh ý đổi chủ đề:
【Vậy bảo bối có cần tớ chuẩn bị đồ bơi giúp không nè?】
Mười phút sau cô ấy mới chậm rãi trả lời:
【Không cần đâu, cảm ơn cậu. Xin lỗi nha, vừa rồi bên tớ có chút chuyện.】
Tôi không nghĩ nhiều, cười tươi như hoa:
【Thư Thư bảo bối nhớ mặc ít một chút nha~ Tớ sẽ bóp thử cơ bụng cậu đó~】
【Ảnh gif cười nham hiểm.jpg】
【Ừm… được rồi.】
07
Hôm đó, tôi trang điểm kỹ càng, cực kỳ xinh đẹp.
Sau khi thay đồ xong trong phòng, tôi nhắn tin cho Giang Thư Dao:
【Bảo bối ơi, tớ chuẩn bị xong rồi nè~ Cậu gần tới chưa?】
Không ngờ tin nhắn vừa gửi đi thì có một cuộc gọi lạ gọi đến.
Tôi vô thức nghe máy, đầu bên kia vang lên giọng nữ quen thuộc và hơi the the:
“Alo, là Tô Mạt phải không?”
Vừa nghe là tôi đã nhận ra đó chính là giọng của Giang Thư Dao, liền làm nũng ngọt lịm:
“Á á á, cậu tới đâu rồi? Tớ thay đồ bơi xong hết rồi đó!”
Nhưng giọng cô ấy lại gấp gáp vang lên cùng lúc:
“Tô Mạt, tụi mình làm hòa đi, tớ nhớ cậu nhiều lắm!”
Câu đó vừa dứt, cả hai chúng tôi đều im bặt.
Ba giây sau, cả hai đồng thanh:
“Chẳng phải tụi mình đã làm hòa từ lâu rồi sao?”
“Cậu đang tắm suối nước nóng với ai đó hả?”
Nghe vậy, tôi chết sững.
Ngay giây tiếp theo, cửa phòng bật mở.
Tôi quay đầu lại, đối diện với ánh mắt của một chàng trai cực kỳ điển trai.
Anh ta liếc tôi một cái, yết hầu khẽ chuyển động, rồi ánh mắt lập tức lảng đi nơi khác.
Có vẻ cảm thấy phản ứng của mình quá đà, anh ta khẽ ho một tiếng, mặt ửng đỏ nói nhỏ:
“Thật sự… phải cùng tắm suối nước nóng sao? Có phải… tiến triển hơi nhanh không?”
Lúc này tôi cũng đã nhận ra anh ta.
Người con trai có vài nét giống với Giang Thư Dao trước mặt tôi đây… chẳng phải là anh trai của cô ấy – Giang Thư Lam sao?!
Một dự cảm tệ hại thoáng lướt qua đầu tôi.
Tôi run giọng hỏi:
“Anh… anh chính là người có tên WeChat là 【Lam】 mà mấy nay nhắn tin với em sao?”
Nghe vậy, mặt Giang Thư Lam càng đỏ hơn, anh ngập ngừng cắn môi, nói nhỏ như muỗi kêu:
“Đúng vậy… Có vấn đề gì sao?”
“Tim gan… bảo bối?”
Khoan đã, đừng làm phiền tôi, tôi đang cần suy nghĩ.
Tôi đơ ra vài giây, rồi như phát điên vẫy tay lia lịa:
“Không không không, không có vấn đề gì cả. Là đầu óc tôi có vấn đề thôi!”
Nick WeChat tên là 【Lam】, mà tôi lại không hề nghĩ đến việc Giang Thư Dao có một người anh trai tên Giang Thư Lam.
Không đúng! Giang Thư Dao, rốt cuộc sao cậu lại đưa WeChat của anh cậu cho tớ?!
Nghĩ đến chuyện hơn nửa tháng qua tôi cứ nũng nịu, làm nũng, lăn lộn với ảnh trên WeChat, tôi chỉ muốn đào hố chui xuống cho đỡ nhục.
Tiếc là trong tay tôi lúc này chẳng có cái xẻng nào.
Thế là tôi đành mặt dày gượng gạo giải thích:
“Anh à, em xin lỗi, em nhận nhầm người rồi.”
“Anh biết đấy, em với Thư Dao từng cãi nhau, em tưởng anh là cổ nên mới…”
Vầng đỏ trên mặt Giang Thư Lam dần nhạt đi.
Chưa kịp để tôi nói hết câu, anh đã cúi đầu nhìn tôi, vẻ mặt hơi lạnh:
“Vậy… những lời chào buổi sáng, buổi trưa, buổi tối mỗi ngày đều không phải gửi cho tôi?”
Tôi toát mồ hôi lạnh:
“Đúng…”
Anh hít sâu một hơi:
“Vậy những lần gọi tôi là bảo bối, rồi bảo muốn hôn chết tôi… cũng chỉ là mấy lời ‘chém gió’ giữa bạn bè con gái?”
Tôi xấu hổ ôm mặt:
“Đúng…”
“Vậy còn chuyện em đột nhiên đòi ‘tái hợp’ cũng chỉ là…”
Giang Thư Lam đang nói bỗng dừng lại, đôi mắt xinh đẹp tối sầm xuống, đôi môi mím chặt lại thành một đường thẳng:
“Là tôi tự mình đa tình rồi. Tô Mạt, tôi về trước đây.”
Tôi nhìn theo bóng lưng của Giang Thư Lam, trong lòng tràn ngập áy náy.