Không vào Đông cung - Chương 6
19
Năm đó là năm nào đã chẳng còn nhớ nữa
Chỉ nhớ mùa đông năm bàn tay lần đầu nổi cước
Khi theo nương cung thăm hỏi cô cô đang bệnh nhưng gặp biểu ca trong lòng khó tránh khỏi hụt hẫng
Ta vẫn còn nhỏ lòng non nớt vẫn mang theo tính khí trẻ con liền vụng trộm lén ngoài tìm biểu ca
Nhìn thấy một quỳ trong trời đông tuyết lạnh định chạy đến thì cung nữ chặn
Cung nữ bực bội : “Ngũ hoàng tử mạo phạm Lệ phi hiện tại đang chịu phạt bất kỳ ai cũng tới gần”
“Ngươi là nữ nhi nhà ai mà vô lễ như mau cút cút ”
Ta trừng mắt nàng nhưng chẳng thể làm gì
Biểu ca đáng thương quá lau nước mắt chạy đến ngự thiện phòng lén lấy hai củ khoai mật đường còn làm rơi mất một củ
vì cung nữ canh giữ thể tới gần
Lúc một tiểu cô nương ngang qua liền kéo nàng cầu xin giúp đỡ
Tiểu cô nương sợ hãi định bỏ chạy vội vàng níu lấy nàng mặt mày rối rít van xin
Trước giờ nương dạy khi cầu giúp việc gì thì nên tặng lễ thế là đem vòng tay vàng nhỏ mà phụ thân tặng làm quà sinh nhật lén nhét tay nàng
Cuối cùng một hồi dỗ nài tiểu cô nương cũng chịu đồng ý
Ta cởi chiếc áo ấm đang khoác cùng với củ khoai mật còn đều đưa hết cho nàng Sau đó tìm cách dẫn cung nữ rời nhờ nàng mang những thứ đó giao cho biểu ca đang ở phía xa
Khi dụ cung nữ rời khỏi liền nương đưa về
Có lẽ khoai mật còn nóng quá lòng bàn tay bỏng rộp nương mắng làm cái gì chỉ cúi đầu
Giống như mỗi lần biểu ca kẻ bắt nạt luôn lén lút tìm cách trả thù thay những chuyện vốn dĩ đều trái với sự giáo huấn nghiêm khắc của nương
Ta hiểu tính tình nương sợ liên lụy đến biểu ca nên luôn giấu những chuyện trong lòng để ai biết
Hồi đó chỉ nghĩ đơn giản chỉ cần biểu ca bình an thì lòng cũng cảm thấy vui vẻ
Kiếp từng hết lời giải thích với biểu ca mà mặt đầy khó chịu tin chút nào
Lần chỉ nhắc thoáng một câu đã chịu nổi đuổi theo hỏi cho bằng
Sau đó đó kinh thành truyền rằng cựu Thái tử ở Tông nhân phủ đã phát điên
Suốt ngày miệng lẩm bẩm: “ sai tất cả đều sai cả …”
Lúc tin đang kéo Tề Nghiễn Thầm cải trang hí khúc ở tửu lâu
“Điện hạ hôm nay chúng gọi một khúc ‘Khoái Ý Trừng Gian’ thế nào”
“Hửm nàng chọn là ”
“ mà hôm nay vui lạ nha thử xem nào”
Ta làm bộ giấu giếm: “Nghe hết khúc hát sẽ biết thôi”
Tề Nghiễn Thầm đáp khóe môi vẽ một vòng cung nhàn nhạt
Trái tim khẽ run lên — tên đúng là cố ý
20
Về phần Lưu Trăn Trăn kể từ khi chia tay ở Tông nhân phủ từng gặp nàng
Nghe nàng đã trôi dạt tới Yên Hoa hạng trở thành nhất hoa khôi nơi đó
Có lẽ vây quanh tâng bốc giấc mộng Thái tử phi của tiện nhân bắt đầu sống dậy đến mức sai dò hỏi hành trình của Tề Nghiễn Thầm
Giờ đây Tề Nghiễn Thầm là Thái tử đương triều Thiên tử yêu thương sủng ái thậm chí còn hơn cả khi xưa Tề Nghiễn Tu
Ta bĩu môi — Lưu Trăn Trăn đúng là thuốc chữa
Ban đầu vốn nghĩ nàng đã sa sút đến nước cam chịu làm trò đùa cho đời chỉ cần biết điều mà sống ngoài gây chuyện cũng định tha cho nàng một mạng
Đáng tiếc nàng cứ nhất quyết chọc khác buồn nôn thì đừng trách khách khí
Ta trêu chọc Tề Nghiễn Thầm: “Bẩm với điện hạ một tin vui tối nay một tuyệt thế giai nhân tự dâng đến cửa diễm phúc ”
Hắn nhíu mày: “A Thư chuyện buồn chút nào”
“Chàng Vậy… ngại để thay ”
Tề Nghiễn Thầm bật : “Nàng chủ ý gì quỷ quái nữa đây”
“Cần giúp đỡ ”
Ta cầm quạt phe phẩy bước chân nhẹ tênh mà rời
Chỉ tiếc là Lưu Trăn Trăn càng sống càng hồ đồ dám mua chuộc một gã tiểu tư ở Thanh Phong Các định dùng thủ đoạn hạ dược bẩn thỉu để bắt lấy Tề Nghiễn Thầm
Mà phụ thân gần đây đang sủng ái một vũ cơ của Thanh Phong Các thường xuyên qua đêm bên ngoài
Thanh Phong Các giống nơi phường hạng rẻ tiền như Yên Hoa hạng mà là nơi tầng lớp quyền quý trong kinh thành yêu thích lui tới
Thiên thời địa lợi nhân hòa — tra nam tiện nữ hợp một đôi
Ta cố ý sai dẫn Lưu Trăn Trăn nhầm phòng thuốc nàng chuẩn dĩ nhiên là rơi miệng phụ thân
Dạo mẫu thân thường tìm trút giận vì phụ thân đêm đêm về mắng là lang tâm cẩu phế xứng làm nữ nhi của bà chỉ biết ăn chơi hưởng lạc chẳng màng đến cha mẹ
Tối hôm đó ung dung bà phát tiết đợi đến khi bà mắng chán mắng mỏi khéo léo khơi mào xúi cho bà đến Thanh Phong Các bắt gian
Hôm cả kinh thành xôn xao truyền chuyện Lưu Trăn Trăn nữ nhi dưỡng của Lưu gia chẳng những cam tâm làm cho cựu Thừa tướng mà còn chính phu nhân bắt gian tại trận
Hai một già một trẻ xắn tay áo lao ẩu đả giữa chốn phong hoa — thật là náo nhiệt vô cùng
21
Phụ thân mất mặt thấu trời mặt đồng liêu chẳng còn mặt mũi nào trong kinh thành cáo bệnh nghỉ triều nhiều ngày trốn trong phủ dám ngoài
Lưu Trăn Trăn khi tỉnh thì sống dở chết dở hết lần tới lần khác tìm đến cái chết phụ thân sợ nàng gây chuyện lớn bèn thu nàng hậu viện
Lúc đầu còn phụ thân cưng chiều đôi chút nhưng chẳng mấy chốc liền chán ghét
Mẫu thân thì uất nghẹn nuốt trôi từng thương yêu giờ trở thành tiểu tranh giành trượng phu với
Ngày nào mẫu thân cũng tức giận đến mức liệt giường nửa tháng
Sau khi hồi phục thú vui lớn nhất mỗi ngày của bà chính là hành hạ Lưu Trăn Trăn
Những tiểu khác trong phủ Thẩm cũng chẳng hiền lành gì khiến hậu viện nhà họ Thẩm ngày nào cũng náo loạn yên
Phụ thân dần dần kiệt sức hối hận cũng đã muộn
Chẳng bao lâu Lưu Trăn Trăn chết bệnh lúc mất trong bụng đã mang thai mấy tháng
22
Khi xuân đến trở về căn nhà cũ ở Giang Nam thăm tổ mẫu nơi là chốn thanh xuân rực rỡ nhất của thuở niên thiếu
Ta cải trang dạo khắp các con phố nếm thử đủ loại món ngon mới lạ cảm thấy đây mới chính là thế giới thuộc về
Có lẽ là vui chơi quá đà may nhiễm phong hàn tổ mẫu dặn dò nghỉ ngơi thật mấy ngày chạy lung tung
Ta lời đáp ứng trong lòng vẫn tiếc nuối vì ngày mai thể đến tham dự hội ngắm hoa đào nữa
Ta giường mãi ngủ đại thù đã báo tất cả những kẻ đáng chịu báo ứng đều đã nhận lấy kết cục chẳng bao lâu nữa cũng sẽ trở thành Thái tử phi tôn quý theo lý mà lẽ nên vô cùng vui mừng mới
Thế nhưng lúc cảm thấy hoảng loạn và khó chịu
Hôm tổ mẫu một vị công tử đến tìm là tri kỷ chí giao của
Ta lấy làm kinh ngạc tri kỷ ư
Nhìn thấy đến là Tề Nghiễn Thầm
Ta dậy: “Điện hạ Sao tới đây”
Tề Nghiễn Thầm vui: “Nàng là Thái tử phi của nàng bệnh đến thăm gì sai”
“ mới phát bệnh từ tối hôm qua hôm nay đã biết …”
“Hửm nàng quản làm gì”
Thôi trông vẻ mặt chẳng lành gì cũng chọc
Tề Nghiễn Thầm ở bên mấy ngày lẽ vì thấy bệnh tật yếu ớt nên cũng xem như ôn hòa hơn để mặc cho lôi mà nghịch ngợm bày trò
Trước lúc rời bên cửa sổ chẳng lời nào còn thì giường chẳng biết đang nghĩ gì
Hồi lâu bước tới bên giường cúi xuống chăm chú :
“A Thư bây giờ nàng vui ”
“Ờ… hiện giờ đã báo thù quyền thế tiền đương nhiên là vui ”
Hắn chẳng gì nữa bỗng thấy trong lòng bất an
“A Thư nàng gì nàng cứ đều sẽ đáp ứng”
Ánh mắt nghiêm túc hiểu ý nghĩ trỗi dậy trong đầu
“Ta làm Thái tử phi tự do ”
“Được chứ A Thư nàng gì… cũng ”
23
Năm Cảnh Khánh thứ hai mươi mốt tháng Sáu
Thái tử phi Thiên tử thân phong bất hạnh nhiễm bệnh qua đời tại Giang Nam
hưởng dương mười bảy tuổi
Thái tử Tề Nghiễn Thầm đau buồn khôn nguôi bế môn khỏi cửa suốt mười ngày
Quận Cù Vụ náo nhiệt phi thường
Hội chợ Phong Tình Bách Quả tổ chức ba năm một lần
hôm nay đã chính thức khai mở
Ta ghé đầu gần chăm chú ngắm nghía bảng thông cáo dán tường
Sau lưng khe khẽ bàn tán chuyện Thái tử phi mới mất
bàn tới món ngon vật lạ của hội chợ năm nay
Ta thì hứng thú với vế hơn lòng thầm vui mừng vì hôm nay đến nơi quả là uổng
Ta kéo thấp vành nón tiếng vó ngựa xa dần về cuối phố