Khát Vọng Sinh Con Của Đích Tỷ - Chương 2
Lục Thừa Uyên không chỉ tuấn mỹ vô song, mà dáng người rõ ràng cũng rất đẹp…
Ánh mắt ta trượt xuống.
Hỉ bào rộng rãi, nhưng thắt lưng mỏng quanh hông đã đủ để phác họa vòng eo cường tráng hữu lực của hắn.
Còn có xương quai xanh này, vai rộng này, hai cái chân thon dài này……
Ta hít một hơi.
Còn nữa, mấu chốt nhất chính là.
Tiểu Hầu gia, hắn không thể sinh nha!
Điều này có nghĩa là ta không cần sợ hãi chuyện phòng the nữa và tìm mọi cách tránh né phu quân một thân mồ hôi thối như lang như hổ.
Cũng không cần lén lút ăn những phương thuốc cổ truyền tránh thai như xạ hương, hoa thủy ngân căn bản không có tác dụng gì để tổn thương thân thể của mình.
Lại càng không cần mười năm mười thai, không phải đang mang thai hay đang chuẩn bị mang thai……
Có lẽ thấy ta không lên tiếng, Lục Thừa Uyên ủ rũ nói: “Nếu nàng hối hận, đêm nay chúng ta không…”
Ta ôm lấy cổ hắn, “Đừng nói nhảm! Lấy ra đi!”
05.
Ba tháng sau, ta cùng đích tỷ đồng thời về nhà đích mẫu.
Lục Thừa Uyên mua cho ta một con ngựa nhỏ từ Tây Vực, ta vui vẻ cưỡi nó suốt chặng đường về nhà đích mẫu.
Hắn cưỡi con ngựa cao lớn, ở bên cạnh ta gắt gao che chở, nhìn ta mỉm cười.
“Đợi nàng cưỡi quen rồi, ta sẽ mua cho nàng một con Hãn Huyết Mã.”
“Ta mới mua một trường đua ngựa ở ngoại ô Bắc Kinh, chờ đến mùa xuân ta tổ chức một trò chơi, nàng rủ các chị em của nàng cùng tới chơi mã cầu.”
Ta nghiêng đầu hướng hắn cười: “Cám ơn phu quân!”
Đích tỷ ngồi kiệu nhỏ, được hai người phụ nữ vững vàng đỡ vào Trầm phủ.
Nàng ngồi trên ghế thái sư, mỉm cười vuốt ve bụng mình.
“Đại phu nói, đã hơn hai tháng rồi.”
Chậc.
Ta ăn thịt cừu nướng, nhịn không được tán thưởng một tiếng.
Không hổ là Tần Nghị hắn, mới thành hôn ba tháng, đứa nhỏ đã hơn hai tháng, thật sự là hoạt động hết năng suất nha!
Đích tỷ than nhẹ một tiếng: “Chính là bây giờ còn nhìn không ra nam nữ.”
Nàng mỉm cười nhìn ta: “Không biết thành hôn lâu như vậy, bụng muội muội có động tĩnh gì không?”
Ta lau vết dầu dính trên khóe miệng, vội vàng xua tay: “Ôi, ta không có phúc khí này.”
Đích tỷ nở nụ cười đắc ý.
Đích mẫu cũng vui mừng vô cùng: “Vẫn là Minh Châu nhà chúng ta có phúc khí.”
Bà thúc giục đích tỷ: “Mau ăn chút thịt cừu nướng bồi bổ, còn có bánh hoa mai này, đều là những món ăn yêu thích của con khi còn nhỏ.
Đích tỷ lắc đầu: “Thịt cừu nướng dầu mỡ, ta nhìn thấy liền muốn ói. Bánh hoa mai cũng không được ăn, đại phu nói đồ ngọt sẽ tổn thương thai nhi.”
Cuối cùng, đích tỷ chỉ ăn chút canh suông nước gà hầm cùng chút điểm tâm.
Sau khi ăn xong còn nôn ra toàn bộ.
Khi đi ngang qua đích tỷ, người vừa nôn đến sắc mặt tái nhợt, khóe mắt bầm tím, đúng lúc ta nhìn thấy tỷ phu tốt Tần Nghị nói với vẻ mặt ghét bỏ:
“Phụ nhân nhà khác mang thai bụng lớn vẫn còn có thể giặt giũ nấu cơm, chỉ có nàng sống trong nuông chiều.”
Mắt đích tỷ đỏ lên: “Cả dạ dày ta đều sắp nôn ra hết rồi, chàng lại không biết đau lòng.”
Tần Nghị cười nhạo một tiếng: “Đau lòng cái gì? Nàng muốn cái này muốn cái kia, chút ngân lượng trong nhà đều đã cho nàng dưỡng thai, nàng như thế nào không biết đau lòng ta trong quân doanh kiếm tiền không dễ chứ?”
Hốc mắt đích tỷ càng đỏ.
Ta lững thững đi tới, than rằng: “Ôi chao, các ngươi đừng đánh nhau nữa!”
Rồi cưỡi tiểu Mã đi ngang qua!
06.
Tháng tư, trường đua trải cỏ xanh.
Quả nhiên Lục Thừa Uyên đã mua cho ta một con Hãn Huyết Mã màu đỏ, lại cho người bố trí trường đua rực rỡ hẳn lên.
Ta hẹn mấy tiểu tỷ muội quen biết trong kinh thành cùng với một số người có mối quan hệ mật thiết với Hầu phủ đến đạp thanh đánh mã cầu.
Tiếng đánh trống vang lên, vạt váy tung bay.
Kết thúc trận đấu, ta cùng Liễu gia tỷ tỷ thắng hiểm một bóng, đoạt được hạng nhất.
Liễu gia tỷ tỷ đem gậy đánh bóng khoác lên vai, đắc ý cười: “Dương Thanh Đường, ngươi hãy luyện tập chăm chỉ một chút, rồi hãy đến cùng chúng ta so tài!”
Thanh Đường muội muội tức giận bĩu môi: “Liễu tỷ, tỷ đừng đắc ý! Sớm muộn gì muội cũng thắng tỷ và Thẩm tỷ!”
Khiến cho các tỷ muội cười không ngừng.
Trần gia tỷ tỷ cười đưa khăn tay tới: “Đồ nghịch ngợm các ngươi, nhanh lau mồ hôi đi! Cẩn thận bị cảm lạnh.”
Lại có người cười nói: “Minh Nguyệt muội muội, đích tỷ kia của ngươi làm sao không tới, ngươi mời nhiều người quyền quý như vậy, nàng không phải luôn luôn thích tham gia loại náo nhiệt này sao?”
Thanh Đường muội muội đang búi tóc: “Gọi nàng tới làm gì, ta không thích nàng ta nhất.”
Liễu tỷ tỷ lắc đầu cười: “Chỉ sợ lúc này các ngươi gọi nàng, nàng cũng sẽ không tới, nghe nói ở nhà giữ thai, vô cùng coi trọng, rất sợ đụng chạm bị sẩy thai.”
Thanh Đường muội muội trừng mắt: “Vậy sao ta lại nghe nói trước đó vài ngày nàng còn đến sân tập bắn tên, còn vào rừng hoang bắn thú?”
Tất cả mọi người đều lắc đầu không biết vì sao.
Ta lại biết.
Nàng đây là được chẩn đoán cái thai là nữ, vội vội vàng vàng đi “Thao cung tiễn, bắn hùng trĩ, cưỡi ngựa, xem hổ báo”.
Muốn chuyển nữ thành nam trước khi sinh.
Trên phố vẫn luôn có loại tin đồn này.
Mấy tháng đầu khi nữ tử hoài thai, phôi thai chưa phát triển đầy đủ, có thể thông qua một số phương thức chuyển đổi giới tính thai nhi.
Kiếp trước, ta chính là bởi vì những tin đồn này mà bị buộc phải cưỡi ngựa đực, bắn hươu đực, và uống nước ngâm dây cung bị cháy thành tro trong khi ốm nghén.
Kết quả, đương nhiên không thể chuyển nữ thành nam.
Tần Nghị cùng mẹ hắn Vương thị liền không có sắc mặt tốt, nói rằng do ta không có phúc khí, cho nên cho dù có bí thuật tốt như vậy, vẫn không cách nào nhất cử đến nam.
Không nghĩ tới, còn chưa đợi Tần Nghị ép bức, đích tỷ đã chủ động đi chịu đựng sự chuyển thai đau đớn này rồi!
Ta đây ngược lại muốn xem, nàng có cái “Phúc khí” chuyển thai này hay không.
07.
Năm tháng sau, đích tỷ sinh rồi.
Quả nhiên là con gái.
Mới ra tháng, nàng liền trở về nhà mẹ đẻ.
Nàng đem một bàn thức ăn do đích mẫu chuẩn bị ném đầy đất: “Cái gì chuyển nữ thành nam, đều là gạt người!”
“Bà bà nghèo kiết xác kia còn dám nhìn ta bằng ánh mắt khinh bỉ!”
Quay đầu nhìn thấy ta mang theo rượu hoa cúc mới vừa vào cửa, nàng thu liễm thần sắc.
Đoan chính cười nói: “Nhưng mà, có nữ nhi cũng tốt.”
“Mặc dù không bằng nam hài, nhưng dù sao cũng tốt hơn so với không sinh được.”
“Muội nói đúng không, Minh Nguyệt muội muội?”
Ta liên tục không ngừng gật đầu: “Tỷ tỷ nói đúng.”
“Tỷ tỷ vừa ra tháng, rượu hoa cúc của Vinh Ký này chỉ sợ là uống không được, vậy ta liền tự mình uống thôi!”
Kinh thành người người đều biết rượu hoa cúc của Vinh Ký.
Thuần hương ngọt ngào, nghe đến muốn say.
Đáng tiếc một năm chỉ có hơn mười vò, năm ngoái chỉ cung cấp cho cung điện.
Năm nay ta nói thèm, Lục Thừa Uyên đặc biệt đến xin Hoàng đế một vò.
Ta uống một ngụm, “Chậc chậc” thật thơm.
Đích tỷ nhìn rượu hoa cúc kia, sắc mặt thay đổi, một lát sau dường như không có việc gì vuốt vuốt tóc.
Đối với đích mẫu cao giọng cười nói: “Mọi người đều nói phụ nữ sinh con, như xông vào quỷ môn quan.”
“Ta sinh cái thai này ra lại rất dẽ dàng, chỉ có nôn vài lần, có thể thấy đều là dọa người.”
“Đã như thế, thai này không phải con trai thì sợ gì chứ, sinh thêm mấy lần nữa không phải được rồi sao?”
Nàng liếc ta một cái, nói: “Chỉ cần có thể sinh, còn sợ tương lai không có ngày tốt đẹp con đàn cháu đống sao?”
Ta nặng nề gật đầu: “Đúng! Đích tỷ nói rất đúng!”
Nhưng trong lòng lại nở nụ cười.
Nàng còn trẻ, mới vừa sinh một đứa, đương nhiên không cảm nhận được nỗi khổ khi mang thai, khôi phục cũng nhanh.
Vậy sau này thì sao?
Ta cười cười nhấp một ngụm rượu.
Ta so với đích tỷ còn mong chờ hơn, nàng đến cuối cùng sẽ trải qua “ngày tốt lành” con đàn cháu đống như thế nào.
08.
Nửa tháng sau, đích tỷ lại có thai.
Chưa tới một tháng, nàng cố ý sai người tới báo cho ta rằng, lần này, nàng mang thai chính là một nam hài.
Tần gia đương nhiên vui mừng khôn xiết, che chở bụng đích tỷ như bảo bối.
Đích tỷ cứ cách nửa tháng lại gọi ta về nhà ngoại, ở trước mặt ta nâng bụng diễu võ dương oai.
Mùa đông không có chuyện gì làm, biến hóa của nàng so với thoại bản còn phong phú hơn, ta vui vẻ đi đến nơi hẹn.
Mang thai hai tháng, đích tỷ bắt đầu nôn nghén, vầng mắt thâm quầng nặng nè.
Mang thai ba tháng, trên khuôn mặt trắng nõn của đích tỷ nổi lên một số đốm.
Mang thai năm tháng, mũi của đích tỷ lớn hơn một vòng, làn da dần dần thô ráp.
Mang thai tám tháng, đích tỷ bắt đầu bị phù nề, đau thắt lưng, còn len lén bảo đích mẫu mời nữ y sư, để chữa chứng táo bón cho tỷ ấy.
Về sau, đích tỷ hành động bất tiện, tĩnh tâm dưỡng thai ở Tần gia.
Lúc này đây, các loại triệu chứng mang thai của nàng đã rõ ràng hơn lần mang thai đầu tiên rất nhiều.
Trước khi sinh, nàng nâng bụng bầu trở về nhà mẹ đẻ, muốn ở nhà mẹ đẻ sinh con.